Phong Lưu
Chương 480
Thánh chỉ ban ra làm cho Ca Thư Cán không thể không lãnh binh ra khỏi thành quyết chiến cùng quân phản loạn. Cuối cùng lại bị quân phản loạn phục kích, hai mươi vạn tinh nhuệ, vẻn vẹn chạy thoát hơn hai ngàn người.
Đồng Quan thất thủ, môn hộ Trường An mở rộng, phản quân tiến quân thần tốc, Thái Thú đại nhân tại quan nội các thành bỏ thành chạy trốn.
Trăm vạn An Lộc Sơn, Sử Tư Minh thế như chẻ tre, sau ba ngày đã tiến tới gần Trường An.
Trường Thành trở nên hỗn loạn, dân chúng liều mạng chạy trốn, cũng có người tin tưởng Trường An thành trì cao kiên cố. Ổn định có thể thủ ở, hơn nữa hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, nhất định có thể uy hiếp quân phản loạn.
Đại thần văn võ trở nên hỗn loạn, có đề nghị thủ hiểm chờ viện binh, Dương Quốc Trung thì đề nghị Đường Huyền Tông trốn về đất Thục.
Quỹ tích lịch sử hoàn toàn không thay đổi, Đường Tiểu Đông mang theo sáu lãnh huyết địa sát giả dạng thành thái giám đi thẳng vào hậu cung. Sau đó để cho bọn họ canh giữ ở hậu cung bảo vệ Dương quý phi, dặn dò Dương quý phi cùng Hỷ nhi một phen rồi mới chịu rời đi.
Hiện tại hắn rất muốn mang Dương quý phi chuồn đi, chỉ là lúc này hoàng cung đề phòng càng thêm sâm nghiêm. Di giá của quý phi nương nương, không kinh động đại đội nhân mã mới là lạ.
Không có biện pháp, Đường Tiểu Đông chỉ có thể mạo hiểm.
Tất cả tài sản hạ nhân đều đã dời đi, người lưu lại đều là cao thủ tinh anh. Trung tâm Ngu Nhạc có mật đạo thông ra ngoài thành, tùy thời có thể rời khỏi.
Đối với người nhà Lý Lâm Phủ, hắn hết sức khuyên nhủ, có một số mang theo tài vật rời thành.
Nhưng hơn phân nửa không muốn đi, mà kiên trì ở lại.
Hắn đã làm hết sức, có nghe hay không tùy ngươi.
Đại lão bản Hối Thông Tiền Trang Dương Phàm ngay từ đầu nghe lời khuyên của hắn, đã mang theo tài vật rút lui về đất Thục. Lão nương của Ngọc Nhược Vân cũng không chịu đi, Đường Tiểu Đông sai người điểm huyệt sau đó khiêng đi, không phải ngươi nói không đi tức là không đi được.
Màn đêm buông xuống, Đường Huyền Tông, Dương quý phi dưới sự hộ vệ của Vũ lâm quân, lặng lẽ rời khỏi Trường An trốn về đất Thục.
Đường Tiểu Đông dẫn theo Đường Mộc, sáu Cận vệ lãnh huyết cùng hai mươi bốn Lãnh Huyết Địa Sát đi theo. Đường Sương Lôi Mị thì ở lại Ngọa long biệt viện chờ tiếp ứng.
Đường Huyền Tông vốn tưởng rằng nơi này sẽ có quan viên tiếp đãi, ai ngờ hoạn quan đi trước truyền lệnh sớm nửa đường chuồn mất. Đại quân hoảng hốt trốn đi, ngay lương thực cũng không mang theo.
Một đường liên tục ngừng nghỉ, ngày thứ ba đi tới dịch trạm, tướng sĩ hộ giá vừa đói vừa mệt, kêu la đòi lương ăn.
Dương Quốc Trung dẫn người đàn áp, r kiếm chém giết binh sĩ dẫn đầu gây chuyện, lại càng kích thích tức giận và bất mãn của đông đảo tướng sĩ.
Một mũi tên lạnh lẽo bắn tới, Dương Quốc Trung té từ trên ngựa xuống. Một đám binh sĩ tức giận dùng loạn đao phân thây hắn.
- Dương Quốc Trung tạo phản đã đền tội!
Đám binh sĩ sục sôi làm thịt người của Dương gia, vây quanh dịch quán của hoàng thượng, bức bách Đường Huyền Tông ban cho Dương quý phi cái chết.
Bất đắc dĩ, Đường Huyền Tông đành phải nhẫn tâm để cho Cao Lực Sĩ ghìm chết Dương quý phi.
Đường Tiểu Đông lạnh lùng quan sát từ đầu tới giờ, thấy lính gây chuyện cũng không ra mặt ngăn cản.
Hắn biết binh lính ồn ào gây chuyện là âm mưu mà thái tử Lý Hanh bày ra. Thấy sắc mặt Cao Lực Sĩ vào Dương quý phi ở hành dinh trắng bệch, liền đánh mắt với thủ hạ, cùng nhau xông vào.
Nghe thấy đường huynh Dương Quốc Trung bị giết, mình bị hoàng thượng ban cho cái chết, Dương quý phi sợ ngây người.
Cao Lực Sĩ cầm lụa trắng trên tay, bất đắc dĩ nhìn Dương quý phi, đột nhiên thấy Đường Tiểu Đông cùng cận vệ xông tới, trên trán không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.
Tuy bản thân hắn cũng là cao thủ võ học, nhưng dưới khí cơ cùng sát khí của Đường Mộc và sáu cận vệ lãnh huyết, cơ hồ suýt ngất tại chỗ.
Đường Tiểu Đông lạnh nhạt hỏi:
- Cao tổng quản có tính toán gì không?
Sắc mặt Cao Sĩ Lực trắng bệch, Đường Tiểu Đông biết vô luận thế nào cũng không để hắn thắt cổ chết Dương quý phi. Thật ra thì trong lòng hắn làm sao nguyện ý, chẳng qua là thánh mạng khó khăn.
- Ta... Ta... Ai. Hay là Vũ Công hầu nghĩ một biện pháp thôi…
Dương quý phi, Hỷ nhi hướng ánh mắt mong ngóng lên người Đường Tiểu Đông.
Dẫn người xông vào là chuyện không thể nào, bên ngoài có một đám tướng sĩ Vũ lâm quân đang giám sát, không giết chết Dương quý phi thì không cách nào ăn nói.
- Đứng lại!
Bên ngoài truyền đến âm thanh quát mắng của Lãnh Huyết Địa Sát.
Tống Kim cầu kiến Vũ Công hầu.
Bên ngoài truyền đến thanh âm của phó thống lĩnh Mai Hoa Nội Vệ Tống Kim.
Đường Tiểu Đông nhướng mày, nhìn Đường Mộc một cái. Phân phó cận vệ tránh ra để người tiến vào.
Tuy nói Tống Kim từng có giao tình với hắn, nhưng nếu kẻ này dám gây chuyện bất lợi với Dương quý phi, không thể làm gì khác hơn là trở mặt.
Tống Kim thản nhiên đi tới, hướng về phía Cao Lực Sĩ nói:
- Bổn quân chịu trách nhiệm đốc sát.
Hắn cầm trên tay một bọc đồ vật đưa tới Đường Tiểu Đông.
Đường Tiểu Đông ngẩn ra, vừa mở ra nhìn là một bộ quân phục. Trong lòng cảm động, ôm quyền nói:
- Đa tạ.
Tống Kim khẽ mỉm cười, hữu chưởng đột nhiên đánh lên đỉnh đầu một cung nữ.
Đáng thương cho cung nữ còn không biết chuyện gì xảy ra đã ngã lăn ra đất. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://
Đổ mồ hôi. Thật không hổ là người của Mai Hoa Nội Vệ. Quả nhiên ngoan độc.
Hắn mỉm cười nói:
- Mọi người đều là huynh đệ với nhau, Vũ Công hầu không cần phải khách khí?
Thật ra thì, Đường Tiểu Đông sớm có chuẩn bị, chỉ bất quá nhất thời không hạ quyết tâm tới giết chết nữ nhân khác thế thân Dương quý phi.
Cao Lực Sĩ hồi thần, vội vàng thúc giục Dương quý phi cởi phượng bào trên người xuống, đổi quân phục thị vệ trên tay Đường Tiểu Đông, Hỷ nhi cũng thay đổi bộ quân phục.
Thấy quân phục Đường Tiểu Đông chuẩn bị cho hai người cũng rất vừa người, rõ ràng cho thấy đã được may đo sẵn, Tống Kim cùng Cao Lực Sĩ cũng mở to hai mắt nhìn.
Chẳng lẽ Vũ Công hầu đã biết trước mọi chuyện?
Có thi thể, cộng thêm phó thống lĩnh Mai Hoa Nội Vệ Tống Kim đại nhân, Hổ Uy Đại tướng quân thống lĩnh Vũ lâm quân Trần Huyền Lễ đại nhân làm chứng. Cuối cùng đám binh lính thở ra một hơi, quay lại binh doanh.
Cao Lực Sĩ ra lệnh cho thái giám thủ hạ mang di thể quý phi nương nương đi an táng.
Đường Tiểu Đông đang muốn dẫn mọi người rời đi thì một đội Vũ lâm quân ngăn cản, sắc mặt mọi người khẽ biến.
Thái tử Lý Hanh cùng Trần Huyền Lễ, Tống Kim tách vòng vây các tướng lĩnh xuất hiện, hướng về phía Đường Tiểu Đông cúi mình vái chào:
- Hanh cảm tạ lời nói ngày đó của Vũ Công hầu… Cám ơn!
Đường Tiểu Đông hoàn lễ, nhưng trong lòng lo sợ bất an, trong tay nắm chặt một quả lựu đạn, để phòng bất trắc.
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
47 chương
12 chương
19 chương
316 chương
94 chương
125 chương
107 chương
16 chương