Phong Lưu

Chương 471

Vũ Công hầu tự mình tới cửa cầu hôn, rất nhanh liền truyền khắp Đại Đường. Rất nhiều người không khỏi ao ước được như Lan gia, các khuê nữ thì thở dài tại sao mình lại không tốt số như vậy? Vũ Công hầu giá lâm Dĩnh Châu, Dĩnh Châu Tiết Độ Sứ đại nhân suất lĩnh văn võ quan viên dưới tay ra khỏi thành mười dặm nghênh đón. Quân đội cũng xuất động ba vạn, cộng thêm dân chúng đường hẻm hoan nghênh cùng quan sát. Nếu so sánh, chỉ sợ ngay hoàng thượng đi tuần cũng chưa hẳn đã long trọng náo nhiệt như thế. Gióng trống khua chiêng, đây cũng là một trong những kế sách của ta. Lão tử muốn cưới Lan đại tiểu thư, ai dám đoạt với lão tử, muốn ngươi nhìn xem! Quả thật tin tức này vừa truyền đi, vốn đám công tử ca đối với Lan Đình ái mộ không dứt cũng bị dọa sợ đến ngay cả ý niệm cầu hôn trong đầu cũng không dám. Vũ Công hầu danh chấn thiên hạ, oai phong tứ hải. Dám tranh sao? Tiết Độ Sứ Trần Dĩnh Châu rất khôn ngoan, hắn tự mình phụng bồi Đường Tiểu Đông đến Lan gia cầu hôn. Vũ Công hầu cùng Tiết Độ Sứ đại nhân đại giá quang lâm, toàn bộ trên dưới Lan gia kinh động. Phu thê Lan Tinh Lâu Ngô Mẫn Đình mang theo một đôi nữ nhi bảo bối ra khỏi trang viên mười dặm nghênh đón. Khách sáo một phen, Đường Tiểu Đông sai người đưa lên hai vò rượu ngon hầu như trên đời không có. Nắp vừa mở ra, cả đại sảnh lập tức tràn ngập sự tinh khiết và hương thơm say đắm lòng người. Lan Tinh Lâu là một tửu quỷ, vừa ngửi mùi vị kia liền biết vò rượu ít nhất ủ bảy tám chục năm trở lên. Quả nhiên là hảo tửu thế gian ít có. Vội vã uống một ngụm khen rượu ngon. Đường Tiểu Đông cười tủm tỉm nói: - Bá phụ, đây là nữ nhi hồng trăm năm, thế gian chỉ có hai vò này, tiểu chất đưa tới hiếu kính bá phụ ngài. Lan Tinh Lâu nuốt nước miếng, cười ha ha nói: - Đường huynh đệ, vậy lão ca ta không khách khí. Đường Tiểu Đông nghe được lông mày cau chặt. Lúc trước nói rõ là thân phận tiểu bối, không phải là huynh đệ. Nhưng thanh âm Đường huynh đệ này thoáng cái là kéo bối phận hai người đến rất gần, coi như thân cận không ít. Chỉ là nếu xưng huynh gọi đệ, hắn chẳng phải là biến thành cùng bối phận với Lan Tinh Lâu, cũng thành trưởng bối của Lan Đình rồi sao? Con bà nó là con gấu, lão tiểu tử chơi xấu xa! Đường Tiểu Đông cười ha hả một tiếng: - Tiểu chất biết bá phụ thích rượu ngon, cho nên sai người tìm khắp Đại Giang nam bắc. Thật vất vả mới tìm được. Ha hả. - Như vậy đa tạ Đường huynh đệ, ha ha. Một người tự xưng tiểu chất, một người gọi huynh đệ. Thật là rối loạn. Kháo. Không nói chuyện phiếm cùng hắn nữa! Đường Tiểu Đông đứng lên, khom mình hành lễ đối với phu thê Lan Tinh Lâu, biểu lộ thiện ý. Hơn nữa cường điệu nói rằng trong nhà hắn không phân biệt thê thiếp, tất cả đều là đối xử bình đẳng. Siêu cấp hôn lễ tại Trường An đã sớm truyền khắp thiên hạ. Đối với hành động kinh người phá vỡ nhận thức chung của người khác, mọi nữ nhân đều cảm thán không thôi. Quỷ tài Đường công tử thật là kỳ nhân trăm năm khó gặp, nếu có thể gả cho hắn thì có chết cũng không tiếc nuối. Lan Tinh Lâu lắc đầu nói: - Tuy Đường huynh đệ nói như vậy, nhưng lý niệm của thế tục đã thâm căn đế cố. Gả vào sau chính là thiếp, dù sao Lan gia ta cũng có mặt mũi, thứ cho lão ca ta không thể đáp ứĐầu sư tử quật cường này thật làm cho không thể nào thuyết phục, Đường Tiểu Đông không thể làm gì khác hơn là quay đầu hướng về phía Ngô Mẫn Đình, khom người nói: - Bá mẫu, tiểu chất cùng Lan muội đã định chung thân, biển cạn đá mòn không thay đổi, mong rằng bá mẫu thành toàn. Một bên Tiết Độ Sứ trương Thái Thú cũng thuận nước đẩy thuyền nói: - Đúng vậy a, môn đăng hộ đối, ân ái mặn nồng, hai vị có thể nào nhẫn tâm gậy đánh uyên ương, chia rẽ hai người bọn họ? Ngô Mẫn Đình mặt lộ vẻ khó khăn, bất đắc dĩ nhìn tướng công của mình. Sắc mặt Lan Tinh Lâu cau lại, quả quyết nói: - Không được! Vẻ mặt Đường Tiểu Đông đau khổ hỏi: - Rốt cuộc bá phụ muốn tiểu chất làm gì mới bằng lòng đáp ứng? Lan Tinh Lâu nghiêm mặt nói: - Ngươi bỏ toàn bộ những nữ nhân trong nhà thì Đình Nhi nhà ta sẽ gả cho ngươi! Bỏ vợ, điều này có thể sao? Đường Tiểu Đông khom người nói: - Tiểu chất to gan so sánh, bá phụ bá mẫu đừng trách tội. Tỷ như… Chẳng qua là tỷ như, vạn nhất bá phụ coi trọng một vị nữ tử... Lời còn chưa nói hết, vẻ mặt Ngô Mẫn Đình đã lộ ra vẻ khẩn trương, hung hăng nhìn chằm chằm trượng phu của mình, mà vẻ mặt Lan Tinh Lâu lộ lúng túng. Đường Tiểu Đông giật mình trong lòng, sẽ không thực sự có chuyện như vậy chứ? Đường Tiểu Đông ho nhẹ một tiếng, lần nữa chắp tay bồi tội: - Bá phụ bá mẫu chớ trách, tiểu chất chẳng qua là giả dụ thôi. Vạn nhất bá phụ cùng nàng kia thật lòng yêu nhau, chẳng lẽ cũng phải bỏ Ngô bá mẫu mới cưới sao? Sắc mặt Ngô Mẫn Đình rất khó coi, nét mặt già nua của Lan Tinh Lâu đỏ lên, lão ấp úng nói: - Điều này sao có thể... Đường Tiểu Đông liều mạng ứng tiếng: - Đúng vậy đúng vậy a, vợ tào khang không thể vứt bỏ. Bá phụ đối bá mẫu yêu thương sâu sắc... Ngô Mẫn Đình cau mặt, m thanh hừ nhẹ này nói rõ Lan Tinh Lâu thật là có một tình nhân. - Nói hưu nói vượn… Nét mặt già nua của Lan Tinh Lâu đỏ lên, chỉ là tiếng quát này giống như kiểu chột dạ, càng khiến Đường Tiểu Đông xác định có sự việc như vậy. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn Thật ra thì khi còn trẻ tuổi Lan Tinh Lâu cuồng ngạo, phóng đãng không kềm chế được, từng cùng mấy hồng nhan giang hồ có quan hệ mập mờ. Nhưng dưới áp lực của phụ mẫu cùng gia tộc, bất đắc dĩ mới cưới Ngô Mẫn Đình thuộc vọng tộc Dĩnh Châu làm vợ. Mấy hồng nhan tri kỷ của lão trước sau lập gia đình, duy chỉ có có một người đến nay còn đang si ngốc đợi chờ, đó chính là Lôi Di Trữ của Giang Nam Phích Lịch đường Lôi gia. Đó chính là Tứ cô cô của Lôi Mị. Lôi Di Trữ vứt bỏ thân phận nguyện làm tiểu thiếp, nhưng hết lần này tới lần khác Ngô Mẫn Đình là một bình dấm chua, chết sống không chịu cho tướng công cưới thê, lấy cái chết ép lão, làm cho Lan Tinh Lâu thật không dám dính vào. Dẫu Lan Tinh Lâu cùng Lôi Di Trữ đã chia lìa nhưng trong lòng vẫn còn vương tơ, khó có thể bỏ nhau. Hai người chỉ có thể lặng lẽ hẹn hò, nhưng không biết năm nào tháng nào mới có thể hoàn thành tâm nguyện. Thật ra thì những chuyện này trong giang hồ cũng không phải là bí mật gì, chỉ bất quá Đường Tiểu Đông chưa nghe nói qua mà thôi. Trong lúc vô tình hắn lại vạch trần vết sẹo cũ của Lan Tinh Lâu, vẻ mặt Ngô Mẫn Đình đố kỵ, Lan Tinh Lâu lúng túng, tàn nhẫn nhìn chằm chằm Đường Tiểu Đông.