Phong Lưu
Chương 466
Lão trượng nhân không thể đắc tội, Đường Tiểu Đông lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vã chạy tới Ngọa Long sơn trang.
Chủ tớ Hoắc Hàn Yên luôn phải ẩn nấp làm Đường Tiểu Đông cảm thấy đau lòng, chẳng qua hiện tại vẫn không có cách nào, vì an toàn của nàng, phải tiếp tục trốn.
Một ngày hết sức triền miên tất nhiên không cần phải nói, trở lại trung tâm Ngu Nhạc, thấy một đám Vũ lâm quân đứng ở cửa lớn. Trong lòng không khỏi ngẩn ra, lại có chuyện gì?
Vũ lâm quân hộ vệ ngoài hoàng cung thuộc hoàng thượng quản lý, là đội quân có trang bị hoàn mỹ nhất của Đại Đường, đãi ngộ tốt nhất, đồng thời chiến lực mạnh nhất.
Có thể đi vào Vũ lâm quân đều là lão binh thân kinh bách chiến, chiến công hiển hách, phần lớn là đệ tử thế gia, sau lưng đều có được chỗ dựa nhất định hoặc đại nhân vật tiến cử.
Cho nên trong thành Trường An, vệ sĩ Vũ lâm quân xưa nay ngang ngược kiêu ngạo, ngay sĩ quan cấp úy bình thường cũng không để vào mắt.
Đội Vũ lâm quân thấy Đường Tiểu Đông bước tới, mặt mũi nghiêm túc, cung kính chỉnh tề hành quân lễ.
Đường Tiểu Đông cũng không biết tại sao có thể khiến đám Vũ lâm quân ngang ngược kiêu ngạo cung kính hành lễ phát ra từ nội tâm như thế. Trong quân Đại Đường, trừ Hổ Uy Đại tướng quân Tô Định Viễn cùng Thần Uy Đại tướng quân Quách Tử Nghi, hắn là người thứ ba. Ngay cả Trần Huyền Lễ mới thăng nhiệm Vũ lâm quân thống lĩnh cũng chưa hẳn có được vinh hạnh đặc biệt nà
Đường Tiểu Đông chắp tay coi như là đáp lễ. Vào đến đại sảnh, thấy Cao Lực Sĩ đang cười híp mắt, lại càng ngẩn ra.
Cao Lực Sĩ nghiêm túc:
- Đường Tiểu Đông tiếp chỉ!
Đường Tiểu Đông ngơ ngác, quỳ xuống tiếp chỉ.
- ... Đặc biệt phong Vũ Công hầu, bổng lộc một vạn. Khâm thử.
Cao Lực Sĩ lấy âm thanh âm nhu bén nhọn tuyên đọc thánh chỉ, cười nói:
- Vũ Công hầu không tiếp chỉ?
Đường Tiểu Đông nhất thời phản ứng không kịp, ngây người hồi lâu mới thở dài:
- Tạ ơn thánh thượng.
Cao Lực Sĩ cười tủm tỉm nói:
- Chúc mừng Hầu gia.
Vạn hộ hầu, ngay cả Lý Lâm Phủ quyền khinh triêu dã, hay Dương Quốc Trung hưởng thụ hoàng ân của hoàng thượng thấy hắn cũng phải cung kính hành lễ gọi một tiếng Hầu gia.
Quan không chỉ to đến mức dọa người, hơn nữa tấn chức cực nhanh, làm người ta giật mình. Trong chuyện này, không thể thiếu Dương quý phi rót mật vào tai vua.
Đây cũng là hảo ý của nàng, nhưng với chuyện không muốn làm quan của hắn, càng không muốn vào triều làm khấu đầu như Đường Tiểu Đông mà nói, chuyện tốt ngược lại biến thành chuyện xấu.
Cao Lực Sĩ nháy mắt nói:
- Vũ Công hầu yên tâm, quý phi nương nương sớm bảo ngự y lấy một phần đơn thuốc trị bệnh đầu gối đau nhức của đại nhân. Lúc vào triều không cần quỳ lạy, chỉ cần khom mình hành lễ là được.
Đổ mồ hôi. Hoàn tỷ thật sự quá hiểu ý người.
Chỉ là mấy người Lôi Mị vây quanh hiện lên vẻ cảnh giác.
Các nàng ai cũng rõ ràng, nữ tử Đại Đường có mấy người không sùng bái kính ngưỡng tướng công? Thậm chí còn tương tư đơn phương, thầm mến tướng công.
Mà tướng công rất đa tình, các nàng càng hiểu rõ. Cộng thêm bản lãnh tán gái có mấy ai ngăn cản mị lực thần bí của hắn?
Tướng công lại lập nhiều chiến công trác tuyệt, Dương quý phi không để ý sao? Hơn nữa còn rất hiểu ý người khác, trong này ẩn hàm bao nhiêu bí mật không thể cho ai biết?
Cảm giác có điềuĐường Tiểu Đông liều mạng xoa nắn gương mặt, sợ rằng lại phải giải thích, thật sự nhức đầu.
Đều do Cao Lực Sĩ lắm mồm, hại chết lão tử.
Vốn muốn tặng hắn một phần hậu lễ, vậy thì hiện tại giảm phân nửa. Dương Quốc Trung lòng tham không đáy, phân lễ của hắn cũng giảm phân nửa!
Cao Lực Sĩ thu hậu lễ, cười híp mắt tiêu sái, còn Đường Tiểu Đông phải đối mặt với một đám lão bà điên cuồng oanh tạc.
Dù sao cũng không có chứng cớ, chuyện như vậy tạm thời chết cũng không nhận, tránh để các lão bà đánh vỡ đầu.
Cuối cùng đành phải tìm một giải thích hợp lý mới vượt qua kiểm tra, hắn tự biên tự diễn một cớ. Nói là soạn một khúc nhạc hiếm thấy cho Dương quý phi, có thể là quý phi nương nương cao hứng liền giúp hắn...
Bình dấm chua cả phòng lập tức nổ tung, đủ để chua chết một con voi trưởng thành.
Lúc bình thường dụ dỗ ngươi, lấy lòng ngươi, bảo ngươi làm thi từ. Ngươi từ chối không có linh cảm, nguyên lai là liều mạng lấy lòng Dương quý phi?
Không phải là sắc đảm ngập trời, muốn đánh chủ ý với Dương quý phi chứ? Không biết hắn rốt cuộc có mấy cái mạng?
Chuyện mập mờ với Dương quý phi coi như là qua cửa, chỉ là khó thoát khỏi phải lấy lòng các lão bà khiến đầu hắn to như cái đấu.
Để xoa dịu tức giận của nhiều người, Đường Tiểu Đông moi hết ruột gan, vắt hết óc, đạo văn cổ đại tình thi, lại tặng mỗi người một ca khúc mới xong.
Cổ đại tình từ, Tống từ thật sự nhớ được không nhiều lắm. Ca khúc hiện đại đi, đó là thức uống bình thường dễ dàng, Chuột Yêu Gạo, Trung Quốc Tâm trong ta cũng hát.
Một người một tay, các lão bà cao hứng hoan hô, hồn nhiên đã quên Dương quý phi, Đường Nhu tinh thông âm luật nhưng bận rộn muốn xỉu, vừa phải lắng nghe vừa phổ nhạc.
Đang trong lúc bận rộn thì một thục nữ Kim Thuận Cơ đột nhiên xuất hiện, liên tục phúc lễ về phía chúng nữ:
- Chư vị tỷ tỷ khỏe!
Đột nhiên xuất hiện khách không mời mà đến làm chúng nữ ngẩn ngơ, nhưng ngay sau đó đều dồn mắt nhìn chằm chằm Đường Tiểu Đông. Vẻ mặt hung ác dị thường, giống mười mấy đầu sư tử cái chuẩn bị nhào tới cắn xé con mồi.
Tướng công vừa trở về, người người kích động vạn phần cho nên cũng không phát hiện trung tâm Ngu Nhạc nơi nhiều hơn một người Kim Thuận Cơ. Mới vừa rồi ăn một bình dấm chua, vào lúc này Kim Thuận Cơ đột nhiên xuất hiện, tự nhiên càng kích cơn tức giận cùng ghen tức của chúng nữ.
Đường Tiểu Đông thống khổ rên rỉ một tiếng, thật vất vả mới bình ổn tức giận của nhiều người. Kim Thuận Cơ đột nhiên xuất hiện, quả thực là thêm dầu vào lửa, thật muốn mạng già.
May là Lan Đình không có ở đây, hắn khẳng khái giải thích thông suốt, lại có Đường Điềm làm chứng.
Đưa Kim Thuận Cơ chơi song phi là chủ ý của Đường Điềm. Trong nội tâm nàng có quỷ nên nào dám nói thật ra, kiên trì chứng minh không có việc đó, còn nói đợi đến đầu mùa xuân sang năm sẽ cho người đưa Kim Thuận Cơ trở về Cao Lệ.
Có nàng ủng hộ, Kim Thuận Cơ cam chịu, Đường Tiểu Đông hữu kinh vô hiểm lừa dối vượt qua kiểm tra. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://
Đối với Lan Đình, ngay Đường Sương cũng đón nhận, hơn nữa cuộc chiến ở Hán Giang, Lan Đình một mình một người xông trận địa địch, gián tiếp cứu Đường Điềm, Lý Đằng Giao, vì vậy Lôi Mị chỉ có thể bất đắc dĩ than thở.
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
47 chương
12 chương
19 chương
316 chương
94 chương
125 chương
107 chương
16 chương