Phong Lưu
Chương 456
Cánh trái trường thương trận đại Đường quân chịu trùng kích mãnh liệt nhất, kỵ binh Uy khấu dũng mãnh dị thường, chiến mã bị trường thương đâm chết ngã xuống, nhưng cũng kéo theo rất nhiều trường thương, không rút ra được, có không ít binh lính bị lực va đập mạnh mẽ ngã trái nghiêng phải, thân thể chịu một số vết thương nhẹ.
Sau mấy lần đổi phiên đột kích, cánh trái thương trận bị xung kích trở nên xốc xếch.
Kỵ binh Uy khấu ngao ngao tru lên, tiếp tục thúc dục chiến mã, liều mạng trùng kích.
Tình thế trở nên nguy cấp, quan quân huy vũ trường kiếm, cao giọng ra lệnh binh lính ổn định trận hình.
Cảm giác không sai biệt lắm. Chính là lúc này, Đường Tiểu Đông ra lệnh binh lính đốt lôi pháo quăng về phía địch.
Vô số lôi pháo mang theo khói xanh bay về phía kỵ binh Uy khấu, trong tiếng nổ kinh thiên động địa, sóng xung kích khiến một nhóm lớn Uy khấu cùng chiến mã nổ tung.
Một mảng lớn thi thể huyết nhục mơ hồ, thoáng cái biến thành bãi đất trống.
Lực sát thương kinh khủng lập tức chấn nhiếp những kỵ binh Uy khấu đang nổi điên.
Khi bọn hắn còn chưa kịp phản ứng thì mười mấy quả lôi pháo tiếp tục quăng ra, tiếp tục nổ tung một đám người. Khói vàng cuồn cuộn khiến nước mắt nước mũi binh lính chảy ra, ho khan không dứt, chiến mã kinh sợ nhảy loạn lên, hất bay kỵ sĩ trên lưng. Gót sắt đạp lên, xương ngực vỡ nát đi đời nhà ma.
Đội kỵ binh tiên phong loạn thành một đoàn, Đường quân tiếp tục bắn hỏa tiễn có uy lực mạnh hơn, đám Uy khấu nổ tung, người ngã ngựa chết, huyết nhục văng ra.
Thừa lúc kỵ binh Uy khấu đang loạn, cánh trái thương trận mở ra một cái lỗ lớn, một chi thiết kỵ từ trong trận giết ra như hồng thủy xông về phía chúng.
Tống Kim, Điển Mãnh đột tiền, mấy chục Lãnh Huyết địa sát hộ cánh, năm ngàn thiết kỵ như lợi kiếm đâm vào giữa đám Uy khấu đang hỗn loạn. Nhất thời huyết quang lóe lên, tiếng kêu thảm bên tai không dứt. Năm ngàn thiết kỵ Đường quân hung ác đột kích, theo trận tiền giết tới trận hậu, đâm xuyên đội hình kỵ binh Uy khấu.
Mấy chục cao thủ thân thủ siêu tuyệt đột phá phía trước, không kẻ nào địch nổi. Qua lại mấy lần đi tới đi lui, hoàn toàn đánh tan đội hình kỵ binh Uy khấu.
Cánh trái thất bại, chủ soái Uy khấu thất kinh, vội vàng sai binh thương bố trí đại trận trường thương ở phía trái. Kỵ binhui về tăng viện cho cánh trái, ngăn cản kỵ binh Đường quân trùng kích trung quân.
Từ cánh phải chuyển tới cánh trái, cần một khoảng thời gian nhất định. Thiết kỵ Đường quân đánh tan cánh trái Kỵ binh Uy khấu, lập tức hướng về phía cánh trái bộ binh Uy khấu.
Binh thương cánh trái Uy khấu đã bày đại trận trường thương, yên lặng chờ Đường quân trùng kích.
Từ trong thiết kỵ Đường quân đột nhiên bắn ra mười mấy mai hoả tiễn, rơi vào đám binh thương, trong tiếng nổ ầm ầm, huyết nhục văng ra, tiếng kêu thảm bên tai không dứt. Binh lính Uy khấu binh nằm đầy đất, cả đại trận trường thương đã chuẩn bị sẵn sàng cũng bị liên lụy.
Hỏa khí của Đường quân quá kinh khủng.
Mười mấy mai hỏa tiễn tiếp tục bắn vào nhóm trường thương trong trận, sau một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, không còn một ai có thể đứng dậy.
Trong lúc kỵ binh Uy khấu bị dọa ngây ngốc, Tống Kim dùng hết sức lực trùng kích.
Cùng lúc đó, trung quân trong phương trận triển khai, hai mươi mấy mai lôi pháo ném ra từ trong trận của Đường quân, đông đảo Uy khấu tại phương trận bị nổ tung, một mảng lớn binh lính Uy khấu bị liên lụy. Trong lúc nhất thời, trung quân Uy khấu bị xuyên thủng, cục diện cực xấu.
- Giết!
Binh lính Đại Đường đại chấn huy vũ đao kiếm, hung ác chém giết Uy khấu binh đang bị lực sát thương hỏa khí làm kinh sợ, rất nhanh liền chém ngã mấy gã Uy khấu đứng trước, xông về phía trước.
Kỵ binh Uy khấu ở cánh phải chạy tới tăng viện không kịp, Thiết kỵ Đường quân cuồn cuộn hồng thủy bóp nát đại trận trung quân Uy khấu. Tất cả những gì ngăn cản thiết kỵ trùng kích đều bị tiêu diệt.
Quân chính diện bị đột phá, trung quân cánh trái bị xung kích, sĩ khí giảm xuống. Uy khấu binh lập tức giải tán, cánh phải kỵ binh thất tao bát loạn.
Lệnh kỳ của Đường Tiểu Đông chỉ một cái, thét lớn ra lệnh toàn quân tấn công. Trong lúc nhất thời tiếng rống giết rung trời, Đường binh như mãnh hổ, anh dũng xông về trước giết địch.
Tiền quân, trung quân đã hoàn toàn tan tác, thấy tình thế không chủ soái ổn Uy khấu vội vàng lệnh hậu quân rút lui, cuối cùng giữ được hậu quân đầy đủ.
Cánh phải Kỵ binh Uy khấu muốn ngăn cản kỵ binh Đường quân, nhưng cuối cùng bị đột kích quá loạn, không thể làm gì khác hơn là giục ngựa chạy trốn.
Kỵ binh chạy trốn tự nhiên không có chuyện gì, nhưng bộ binh rất thê thảm. Vứt bỏ vũ khí khôi giáp, đôi chân chạy hết tốc lực, nhưng không phải bị trường thương đâm ngã đánh bay thì bị chém đao chém giết, hoặc bị gót sắt đạp thành bánh thịt.
Năm ngàn thiết kỵ Đường quân tùy ý đánh tan Uy khấu, đuổi tới dưới chân thành Trường Kinh mới thu binh.
Trận chiến này, tiêu diệt bốn vạn ba ngàn bộ binh Uy khấu, kỵ binh tám ngàn, tù binh một vạn hai ngàn người, thu được rất nhiều vũ khí, còn có một hơn ngàn thớt chiến mã.
Quân Đường tổn thất hai ngàn ba trăm kỵ binh, bộ binh thương vong bảy ngàn, coi như toàn thắng.
Quân lương trong quân còn rất ít, đám tù binh bị đao thương cưỡng bức đào hầm, ném tử thi vào. Sau đó buộc người sống nhảy xuống, lấp đất lại coi như đã giải quyết xong.
Đại quân hồi doanh, binh lính hoan hoan hỷ hỷ nổi lửa nấu cơm, mấy ngàn thi thể chiến mã trở thành món ăn, chỉ là chiến mã đối phương chết đi thì chôn toàn bộ.
Duẫn Hạ Anh Tử trong soái trướng trung quân quấn lấy Đường Tiểu Đông, hỏi thăm những thứ hỏa khí thần bí chế tạo như thế nào, Đường Tiểu Đông cảm thấy phiền phức, dứt khoát nói không biết. Đó là độc môn bí mật Lôi gia Giang Nam Phích Lịch đường.
Độc môn bí mật tự nhiên không sẽ nói cho ngươi biết, trừ phi ngươi dùng thủ đoạn, chỉ bất quá Gia tộc Duẫn Hạ thật lòng dựa vào Đại Đường nên đành phải thôi.
Không lấy được đáp án, Duẫn Hạ Anh Tử bất đắc dĩ thở dài, lặng lẽ đá lông nheo Đường Tiểu Đông, ý bảo đại nhân tối nay lại chơi trò chơi không?
Mặc dù không tự mình ra chiến trường giết địch, nhưng thân làm chủ soái phải bài binh bố trận, chỉ huy trận chiến. Thần kinh căng thẳng khiến tinh thần cũng mệt mỏi, Đường Tiểu Đông làm như không thấy được ánh mắt mập mờ của nàng, chỉ nói chuyện cùng đám người Tống Kim, Ngũ Thiên Chiếu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://
Duẫn Hạ Anh Tử u oán nhìn hắn một cái, rồi xoay người rời đi.
Lan Đình trở về doanh trướng nghỉ ngơi, Ngũ Thiên Chiếu vẻ mặt mập mờ hỏi:
- Huynh đệ, ngươi không có phát giác mấy ngày qua nàng ta thay đổi sao?
- Thay đổi cái gì?
Đường Tiểu Đông nhất thời không rõ lời của hắn, mờ mịt lắc đầu.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
26 chương
53 chương
32 chương
142 chương
11 chương
50 chương
28 chương
43 chương