Phong Lưu

Chương 362

Những thôn dân này đều thẳng thắn thật thà phúc hậu, bọn họ lấy tính mạng đảm bảo, tựa hồ có thể xác định Mã Thiên Nguyên không phải là hải tặc, bất quá cứ như vậy đã thả người, Đường Tiểu Đông không cam lòng, hắn còn muốn lợi dụng Mã Thiên Nguyên thuyết phục Mã lão lục quy hàng. Hắn cho những thôn dân này đi về trước, hứa hẹn rằng chỉ bắt giam Mã Thiên Nguyên, sẽ không xử trảm. Bận rộn hơn nửa ngày lại không thu hoạch được gì, Đường Tiểu Đông không khỏi có chút rầu rĩ không vui. Lan Đình kỹ tính hỏi rõ chuyện gì, xung phong nhận việc muốn đi Lâm gia tìm xem có đầu mối Võ công của Lan Đình cao cường, tuyệt đối không kém hơn Đường Sương, hơn nữa nhanh trí hơn người, đi Lâm gia tra xét đương nhiên không vấn đề gì. Đường Tiểu Đông gọi Tần Thiên Bảo tới, bảo hắn hỏi qua bọn côn đồ bị khống chế thủ, có biết gì về chuyện của Lâm tiểu thư và Mã lão lục hay không. Lý Hưng Chu thân là thống soái thủy sư Hán Giang, không thể ở lâu trong phủ thái thú, phải trở lại doanh trại thủy quân trấn thủ. Tiễn người rời đi, Đường Tiểu Đông vội vàng xử lý chuyện khác, Trần Huyền Lễ cũng trở về quân doanh, tự mình huấn luyện năm nghìn binh lính mới thu nhận, tận khả năng gấp rút huấn luyện. Một chi quân đội huấn luyện nghiêm chỉnh, không mất một hai năm là không được, chẳng qua thời gian quá cấp bách, lúc nào cũng có thể giao chiến với Uy khấu, tăng cường huấn luyện, chẳng qua là đề cao tỷ lệ sống sót của binh lính trên chiến trường huyết tinh, muốn trở thành một chi quân đội có sức chiến đấu cường đại, tạm thời chưa có khả năng thực hiện. Trần Huyền Lễ quả thật là tướng tài, hắn phối hợp giữa tân binh và lão binh lại, để cho lão binh dẫn dắt tân binh, tận khả năng truyền dạy một số thường thức trên chiến trường, đề cao tỷ lệ sống sót của tân binh lúc tác chiến. Quân đội tác chiến không giống như một đấu một hay quần ẩu của anh hùng giang hồ, những điều binh lính học chỉ đơn giản là kỹ xảo giết địch áp dụng vào thực tế, so với giang hồ hảo hán võ công cao cường kém xa. Phối hợp, các hảo hán giang hồ phần lớn là chiến đấu riêng lẽ, mà giữa các binh lính phải chú ý phối hợp với nhau, giữa các chiến hữu phối hợp ăn ý tốt, ở trên chiến trường mới có tỷ lệ sống sót lớn hơn, ngược lại thì vứt bỏ tính mạng. Trời gần tối thì Lan Đình và Tần Thiên Bảo trở về, hai người đều mang về tin tức khiến Đường Tiểu Đông cảm thấy hứng thú. Lan Đình ở trong hương khuê của tiểu thư Lâm gia tra xét hồi lâu, không thu hoạch được gì, bất quá nàng mang về một bức họa của tiểu thư Lâm gia, làm Đường Tiểu Đông cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Nữ tử trong tranh cực kỳ giống Lý Đằng Giao, chẳng qua khí chất có chỗ khác biệt, một người thanh thuần bướng bỉnh, thích gây chuyện, một người ôn nhu thanh tú, tiểu thư khuê các tiêu chuẩn. Truyện Sắc Hiệp - https:// May mắn khí chất khác nhau, nếu không thật đúng là khiến hắn tưởng là Lý Đằng Giao rồi, đổ mồ hôi. Ừm, ái thiếp thứ mười Liễu Nguyệt Cơ của lão trượng nhân Lý Lâm Phủ chẳngộ dạng cũng rất giống Hoắc Hàn Yên sao, khác biệt cũng chỉ là khí chất cùng hình thể mà thôi. Tần Thiên Bảo mang về rất nhiều tin tức, đều được ghi chép trên giấy, trước đó đã sàng lọc qua, chia mấy tin tức này thành hai loại, một loại có thể hữu dụng, một loại để tham khảo. Người của Bảo Định Tần gia trong phương diện tìm hiểu tin tức, phân tích tin tình báo qu thật khiến người ta bội phục. Đường Tiểu Đông trước tiên đọc qua loại có thể có tác dụng kia. Những tin tức này ghi đầy một trang giấy lớn, đa số là là chuyện của Dương Chính Minh, công tử của huyện lệnh Hán Châu Dương Thành Hải. Tổng kết lại, tiểu thư Lâm gia Uyển Nhi là mỹ nữ nổi danh Hán Châu, không biết bao nhiêu công tử ca danh môn thế gia đều khúm núm dưới váy của nàng, bà mối tới cầu hôn cơ hồ đạp nát cửa, nhưng tiểu thư Lâm gia chỉ khăng khăng một lòng với Mã lão lục nghèo túng, khiến vô số người muốn rớt con mắt ra ngoài, càng làm các công tử ca của danh môn thế gia thương tâm muốn chết. Thời này, kết thông gia chú ý nhất chính là môn đăng hộ đối, trong danh môn thế gia càng chú trọng. Đây là vấn đề liên quan đến mặt mũi Lâm gia tại Hán Châu không phải nhà giàu có gì, hơn nữa quản lý không tốt, gia đạo sa sút, nhưng nói như thế nào cũng là dòng dõi thư hương thế gia, há lại để mắt Mã gia thuộc tầng lớp bần dân? Hôn sự này, Lâm gia kiên quyết phản đối, nhốt Lâm Uyển Nhi ở nhà không cho phép ra ngoài, để cắt đứt ý niệm ăn thịt thiên nga của Mã lão lục, trưởng bối Lâm gia liền đáp ứng chuyện cầu hôn của Dương gia. Dương gia, Hán Châu đệ nhất hào môn thế gia, lực ảnh hưởng to lớn, gần giống như Đường Môn ở Thục Trung, Dương lão gia tử giậm chân một phát, cả Hán Châu liền chấn động, ngay cả thái thú đại nhân cũng phải nể mặt. Dương gia ba đời đơn truyền, Dương Thành Hải cưới tám lão bà, nhưng chỉ sinh mình Dương Chính Minh là con trai, tự nhiên vô cùng cưng chiều. Nếu như nói, Lý Đằng Giao và Đường Điềm là hai đầu hổ cái uy chấn thành Trường An, như vậy, Dương Chính Minh Dương đại công tử chính là ác thiếu nổi danh nhất Hán Châu. Ăn nhậu chơi gái đàng điếm bài bạc môn nào cũng thông, ức hiếp hàng xóm láng giềng, trêu chọc gian dâm nữ nhân, khiếp sợ uy thế của Dương gia, người bị ức hiếp chỉ giận mà không dám nói gì, nữ tử bị ô nhục cũng chỉ có thể nén giận, nuốt huyết lệ vào trong bụng. Chuyện códanh tiết này, nếu lan truyền ra ngoài, ngoại trừ thắt cổ tự sát ra, không có lựa chọn nào khác, chuyện chỉ cần hơi lớn, các trưởng bối của Dương gia liền ra mặt, vừa đấm vừa xoa, người bị hại chỉ có thể nhận bồi thường của Dương gia. Xảy ra chuyện, có người gánh dùm, đồ đao và bạc trắng, vừa đấm vừa xoa, thiên hạ còn có chuyện gì mà Dương gia không thể giải quyết được? Chuyện xấu của Dương đại công tử, toàn thành đều biết, chẳng qua lúc tiểu tử này thủ ác, cực lực che giấu chứng cứ phạm tội, thật sự che không hết thì đã có hạ nhân gánh tội thay, cho dù Trương Quân Lâm là quan thanh liêm cũng không thể làm được gì. Dương đại công tử là một tên sắc quỷ, tiểu thư Lâm gia là mỹ nữ nổi danh Hán Châu, lấy thú tính của Dương đại công tử, há không đánh chủ ý lên Lâm Uyển Nhi? Dương đại công tử đã sớm thèm nhỏ dãi Lâm Uyển Nhi, bất quá Lâm Uyển Nhi cực ít đi ra ngoài, Dương đại công tử không tìm thấy cơ hội mà thôi. Mà ở nơi công cộng, Dương đại công tử cũng chỉ có thể mở miệng trêu chọc, còn chưa dám làm ẩu trắng trợn, tuy rằng Lâm gia suy tàn, nói thế nào cũng là dòng dõi thư hương thế gia, ít nhiều cũng có chút danh vọng, hơn nữa có quan hệ với không ít quan chức, vạn nhất làm lớn chuyện, không dễ thu thập.