Phong Lưu

Chương 350

Trải qua cuộc nói chuyện đầu ấp tay gối lần này, Đường Tiểu Đông mới biết, Lan Đình chính là minh chủ đầu tiên của Thiết Huyết Trừ Gian minh, trước kia Thiết Huyết Trừ Gian minh là tổ chức tự phát của một số giang hồ chí sĩ, quần long vô thủ, không đoàn kết, nhưng đều lấy việc ám sát Lý Lâm Phủ làm mục tiêu. Lý Lâm Phủ lợi dụng phản đồ của Thiết Huyết Trừ Gian minh, trắng trợn tập sát người của Thiết Huyết Trừ Gian minh, hơn phân nửa thành viên chết đi do bị phản đồ bán đứng. Người của Thiết Huyết Trừ Gian minh biết rõ không ai lãnh đạo chỉ huy, căn bản chẳng làm nên trò trống gì, trải qua bình bầu, Lan Đình võ công cao siêu được chọn làm minh chủ đầu tiên của Thiết Huyết Trừ Gian minh. Lý Lâm Phủ ở phụ cận Ngọc gia bị thích khách không rõ thân phận ám sát, đó là hành động đầu tiên của Lan Đình sau khi nhậm chức. Bất quá bởi vì sự có mặt của Đường Tiểu Đông, thay Lý Lâm Phủ đỡ một kiếm trí mạng, hành động ám sát bị thất bại. Sư phụ của Lan Đình không cho phép nàng tiếp tục ám sát Lý Lâm Phủ nữa, sư mệnh khó cãi, Lan Đình đành phải buông bỏ chức vị minh chủ rời khỏi Thiết Huyết Trừ Gian minh. Đọc Truyện Online Tại https:// Nguyên lai lão khất cái kia là cao thủ Phong Cuồng danh chấn võ lâm Đại Đường, lão ta còn truyền cho mình Tích hoa bí quyết cùng Miêu thoán cẩu khiêu hồ ly bộ nữa. Tuy Phong Cuồng không thu hắn làm đồ đệ, nhưng truyền thụ võ nghệ cho hắn là sự thật, trên danh nghĩa hắn và Lan Đình cũng được tính là nửa đồng môn. - Để hảo đệ đệ hôn sư tỷ tốt một cái nào... Hì hì.... Hai người trong chăn mền ấm áp hi hi ha ha nháo thành nhất đoàn, càng thêm ân ái triền miên. Nói đến đủ loại chuyện xảy ra mấy ngày gần đây, Lan Đình không cho là đúng, nàng vốn âm thầm đi theo Đường Tiểu Đông, tận mắt nhìn thấy, tự nhiên sẽ không tin tưởng lời đồn này. Nàng cũng biết Đường Tiểu Đông mấy ngày nay đi loạn trên đường, đơn giản là muốn tìm nàng, chẳng qua nàng đối với một vài hành động thần bí của Duẫn nhi sinh ra, âm thầm theo dõi, phát giác ra nàng ta có tiếp xúc với một vài người thần bí. Đối với chuyện của Duẫn nhi, Đường Tiểu Đông tuyệt không cảm thấy hứng thú, đối với lời nói của Lan Đình vào tai này ra tai kia, ôm nàng âu yếm thân mật một trận Lan Đình sao có thể chịu nổi khiêu khích như thế, chiến tranh lần hai nổi lên, cho đến khi kiệt lực chết đi sống lại mới bỏ qua. Lan Đình mướn phòng nằm ở phía tây của trung tâm Ngu Nhạc, hẹn hò phi thường thuận tiện, Đường Tiểu Đông cứ cách hai ba ngày lại đến triền miên một trận. Vào những ngày này, đã xảy ra một chuyện, nhưng Đường Tiểu Đông luôn luôn triền miên ân ái với Lan Đình trái lại không hề lưu ý. Công Tôn Diễm luôn luôn được Vương Ngạo Phong coi là cánh tay đắc lực sau khi hiến kế diệt trừ Vương Khiếu Vân, càng được Vương Ngạo Phong tín nhiệm cùng trọng dụng. Tuy rằng áp vận bảo vệ hàng hóa rất trọng yếu, nhưng Vương Ngạo Phong vẫn lưu viên ái tướng này ở thành Trường An chủ trì một vài chuyện trọng yếu. Ở trong thành Trường An phồn hoa so với chạy ngược chạy xuôi bên ngoài thoải mái hơn, sau vài lần xã giao, Công Tôn Diễm cùng hồng bài cô nương Mộng nhi của Xuân Mãn viên có quan hệ rất tốt. Công Tôn Diễm trẻ tuổi, anh tuấn, tiêu sái, dí dỏm, lại là đại quản sự của Vương phủ, khiến Mộng nhi một lòng muốn hoàn lương lấy chồng cảm thấy đã tìm được nơi nương tựa, bằng sự ôn nhu hết sức nữ nhân của mình, thành công đưa hán tử xông xáo giang hồ này vào lưới. Công Tôn Diễm cũng có ý cưới Mộng nhi làm vợ, mang đủ ngân lượng đến tính toán chuộc thân cho Mộng nhi, sau khi thỏa thuận xong giá cả, hai người ở Xuân Mãn viên lãng mạng một đêm ấm áp cuối cùng. Giữa trưa ngày thứ hai, chúng tỷ muội đã rời giường sôi nổi mang theo lễ vật của mình đợi ở ngoài cửa, chuẩn bị chúc phúc Mộng nhi có một chốt tốt đi về. Chỉ bất quá chờ thật lâu, hai người mãi mà không rời giường, gõ cửa cũng không ai trả lời, tú bà cảm thấy không ổn hạ lệnh phá cửa. Sau khi bảo tiêu hộ viện tông mở cửa phòng, tất cả đều mặt không còn chút máu. Công Tôn Diễm cùng Mộng nhi đè lên nhau nằm trong vũng máu. Một thanh trường kiếm vô cùng sắc bén từ đáy giường xuyên thấu ván giường, đâm vào phần lưng của Mộng nhi, xuyên qua lồng ngực, tiếp tục đâm thủng lồng ngực của Công Tôn Diễm. Vương Ngạo Phong nghe được tin dữ sắc mặt liền tái mét, ánh mắt lộ ra sát khí dữ dội. Nhìn từ tử trạng của hai người, hung thủ đã sớm theo dõi Công Tôn Diễm, lặng lẽ lén vào trong phòng Mộng nhi, tiềm phục tại đáy giường, khi hai người tình nồng mật ý thủ, một kích thành công. Ái tướng hạng nhất của Dương Quốc Trung Tưởng Tinh Hàn một thân khổ luyện ngạnh công ngoại môn kim chung tráo đã đạt tới chín thành hỏa hầu, đao thương bất nhập, quả nhiên lợi vô cùng. Những môn ngoại công khổ luyện như thiết bố sam kim chung tráo này quả thật rất lợi hại, bất quá nhất định phải bảo trì thân đồng tử, hỗn nguyên đồng tử công vừa vỡ, người khổ luyện những môn ngoại công này lập tức sẽ biến thành phế nhân. Bởi vì muốn bảo trì thân đồng tử, không thể gần nữ sắc, bằng hữu giang hồ bình thường không nguyện tu luyện, người tu luyện cực nhỏ, hơn nữa hình thể đặc biệt cường tráng hơn người, bằng hữu xông xáo giang hồ bình thường liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra được. Tưởng Tinh Hàn không thể gần nữ sắc, cho nên đặc biệt thích rượu, hơn nữa thích leo lên một gốc cổ thụ che trời bên ngoài hậu viện Dương phủ uống rượu, mùa đông khác nghiệt cũng không ngoại lệ. Rượu là trúc diệp thanh lâu năm thượng hạng, hương vị thuần mãnh, rất hợp với khẩu vị của Tưởng Tinh Hàn, hắn ngồi trên đại thụ, thoải mái uống rượu ngon. Ở Dương phủ phục vụ nhiều năm, hắn dựa vào võ công, lanh trí, gan dạ sáng suốt, lòng trung thành, giành được sự tán thưởng của Dương Quốc Trung mà nhận chức tổng quản nội sự, khiến kẻ khác đỏ mắt không thôi. Có thể leo đến vị trí này, đối với Tưởng Tinh Hàn mà nói, đã rất thõa mãn rồi. Tổng quản nội sự, tuy rằng chỉ là một quản sự nho nhỏ quản lý Dương phủ, không phải chức quan gì, nhưng những đại quan trong triều đều cung kính gọi hắn một tiếng Tưởng tổng quản, hồng bao len lén nhét tới, muốn bao nhiêu phong quang thì có bấy nhiêu phong quang. Hắn giơ bầu rượu ngửa đầu uống rượu, đột nhiên buông bầu rượu, mặt lộ vẻ cổ quái, đang vô cùng kinh ngạc, bất thình lình cảm thấy nửa mình dưới đau đớn, nửa đoạn mũi kiếm sáng như tuyết xuyên qua bụng hắn, cơn đau làm ngũ quan hắn vặn vẹo. Tuy rằng hắn khổ luyện một thân ngoại công thâm hậu đao thương bất nhập, nhưng khi chưa vận công thì giống như người bình thường. Không ngờ có người dám cả gan ám sát ở phụ cận Dương phủ, hơn nữa thích khách núp trong đại thụ khoét rỗng, Tưởng Tinh Hàn một điểm cũng không nghĩ tới.