Phong Lưu Thành Thần
Chương 72 : Hoàng Đế Sa Mạc: Zeus Vs Ma Vương: Tần Thủy Hoàng (Xong)
Trên không trung, đại kiếm cùng với quái vật từ từ va chạm. Năm mươi mét, mười mét, một mét...
- Thịch
Đại kiếm xuyên qua con quái vật, hoàn toàn biến mất. Một tiếng kêu nhẹ vang lên. Cả bầu trời liền trở lên yên tĩnh. Thế nhưng yên tĩnh chỉ là sự bất đầu cho một cơn bão táp mà thôi.
- Oanh.
Một tiếng nổ nhẹ vang lên, thân thể con quái vật bày trướng, trở lên to hơn, lớn hơn. Góc quay chuyển ra bên ngoài vũ trụ, chỉ thấy ở bên ngoài vũ trụ. Trái đất vẫn bình yên chuyển động thế nhưng....
.- UỲNH
Một tiếng nổ đinh tại nhức óc vang lên khắp vũ trụ. Cả vùng không gian hệ mặt trời bỗng nhiên sáng rực lên. Trái đất bị nổ thành trăm mảnh, hóa thành vô số thiên thạch bay trong vũ trụ. Hai đại tuyệt chiêu của Zeus và Tần Thủy Hoàng va chạm đã hủy diệt Địa Cầu. Cũng may, nơi này chỉ là bản sao nếu không là ở thế giới thực, dù cho Zeus chết cũng không dám thi triển một chiêu này.
Trái đất hủy diệt thế nhưng lại không tạo ra lỗ đen bởi vì lỗ đen cũng bị dư âm của hai đại tuyệt chiêu va chạm làm cho biến mất. Tại nơi mà trước đây là Địa Cầu nay thay bằng những viên thiên thạch lơ lững giữa không trung. Zeus cùng Tần Thủy Hoàng quay lưng lại với nhau, không ai nói một câu và cũng không động thủ. Hai người bọn họ đã biến trở về hình dáng bình thường.
- Phụt...phụt
Hai tiếng phun máu từ Zeus cùng Tần Thủy Hoàng đồng loạt vang lên. Cả hai người như diều đứt dây rơi xuống hai viên thiên thạch.
Cả hai lúc này cực kì thê thảm, toàn thân tràn đầy máu tươi, khuôn mặt trắng bệch như người chết. Đặc biệt là Zeus, khí tức của hắn vô cùng yếu ớt, như là bất kì lúc nào cũng có thể chết vậy.
Tần Thủy Hoàng mở mắt, cảm nhận trong cơ thể ma lực cạn kiệt, tu vi cũng giảm xuống Thiên Cấp. Trong lòng không khỏi cười khổ, thế nhưng nhìn về phía Zeus đang thoi thóp thở. Tần Thủy Hoàng cảm thấy đáng giá. Hiện tại trong lòng cũng không khỏi có chút sợ hãi. Nếu không phải trong thời gian tới thế giới này, hắn không ngừng nghiên cứu nguồn năng lượng thần bí đã đưa hắn tới, hiểu được một góc băng sơn của năng lượng đó để rồi hôm nay dùng nó sử dụng cấm thuật thì có lẽ hắn đã chết dưới một kiếm kia rồi. Phải biết một kiếm kia tương đương với một tên Thiên Cấp tầng một toàn lực một đòn. Hắn mặc dù là Lĩnh Vực cảnh thế nhưng không thể thi chiển lĩnh vực hắn hoàn toàn không thể nào đỡ nổi.
Mặc dù Tần Thủy Hoàng đã bất tử bất diệt, chỉ cần linh hồn còn tồn tại thì hắn sẽ không bao giờ chết thế nhưng một đòn này của Zeus còn mang theo linh hồn lực. Nếu như trúng phải chiêu này, linh hồn của Tần Thủy Hoàng sẽ bị tổn thương. Khi đó Tần Thủy Hoàng sống lại cũng gặp phải khó khăn. Vì thế hắn không tiếc tiêu hao tuổi thọ, tu vi cùng với mấy trăm tỷ linh hồn mà hắn dùng để bồi dưỡng vũ khí của mình để thi triển ra cấm thuật.
" Đáng tiếc người như vậy lại không thể vì ta phục vụ".
Nghĩ tới thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Zeus, Tần Thủy Hoàng không khỏi thở dài. Sức mạnh của Zeus khiến Tần Thủy Hoàng vô cùng giật mình cùng kinh sợ. Đồng thuật, kĩ năng quỷ dị... không kĩ năng gì mà Zeus đưa ra mà không khiến hắn rung động. Đặc biệt hơn khi đối phương có được truyền thừa của Azir, hắn tin chắc Zeus là người đến từ Hỗn Độn Đại Lục. Là đồng huơng, giữa hai người cũng không có thâm cừu đại hận vì thế hắn cũng không phải quá mức chém giết Zeus, hắn muốn thu phục Zeus làm tay sai đắc lực cho việc chinh phục thế giới này . Thế nhưng Zeus hết lần này tới lần khác muốn giết hắn cho bằng được. Điều này đã chọc giận hắn bắt buộc hắn phải chém giết Zeus.
Khôi phục được một ít ma lực, Tần Thủy Hoàng bay tới chỗ Zeus đang nằm. Rút ra trường kiếm nhìn Zeus đang nằm hôn mê nói:
" Để ta tiễn ngươi một đoạn đường.".
Sau đó hạ kiếm xuống.
- Phập
Máu tươi tuôn trào. Thế nhưng người bị đâm lại không phải là Zeus. Chỉ thấy Tần Thủy Hoàng khuôn mặt biến sắc, ánh mắt tràn đầy khó tin nhìn về phía bụng mình. Lúc này ở bụng hắn bị một thanh pháp trượng xuyên thủng, máu tươi từ lỗ thủng không ngừng trào ra. Mà người đâm hắn không phải ai khác chính là kẻ đang thoi thóp thở, đang sắp chết: Zeus. Chỉ là lúc này hắn làm gì còn bộ dạng gần chết như vừa rồi, khuôn mặt bình tĩnh, hồng hào. Ánh mắt trào phúng nhìn về phía Tần Thủy Hoàng.
" Làm...làm..sao...mà...ngươi..."
Tần Thủy Hoàng run rẩy nói không lên lời, trong mắt tràn đầy khiếp sợ. Hắn mặc dù chỉ là Lĩnh Vực Cảnh thế nhưng tầm nhìn vẫn là Bán Thân Môn, hắn có thể nhìn ra được sinh mạng của Zeus đang trôi đi rất nhanh, ma lực cũng đã cạn kiệt cho thấy Zeus không sống được bao lâu. Cũng vì thế hắn mới yên tâm đi tới bên cạnh Zeus đâm một kiếm kết liễu. Vậy mà hiện tại Zeus không một chút thương thế nào đứng trước mắt hắn khiến hắn không thể tin nổi.
" Zanhyō ningyo" .
Âm thanh lạnh nhạt của Zeus vang lên, ngay lập tức thân hình Zeus như một tấm gương vỡ nát thành trăm mảnh để lộ ra một Zeus hoàn toàn không chút tổn thương nào đang cầm Nguyệt Dạ đâm về phía hắn, ánh mắt không một chút tình cảm.
Thấy một cảnh này, Tần Thủy Hoàng đồng tử co rút sau đó ngẩng đầu cười lớn:
" Ha...ha, thì ra là vậy. Zeus, giỏi...giỏi lắm".
Tần Thủy Hoàng lúc này biết mình bị lừa rồi. Hai đại chiêu va chạm kết quả không phải hắn thắng mà là hắn đã thua. Zeus dùng ảo ảnh khiến hắn lầm tưởng là mình chiến thắng và quả nhiên hắn đã mắc bẫy. Không thể không nói, từ khí sinh thời đến giờ, chỉ có hắn tính kế người khác chưa từng ai có thể lừa dối được Tần Thủy Hoàng. Thật không ngờ hôm nay lại thua một tên tiểu tử chưa đến hai mươi. Không phải thua về tu vi, kĩ năng mà thua về thứ mà Tần Thủy Hoàng am hiểu nhất: Tính kế. Thật sự là vận mệnh trêu ngươi ah.
Thấy Tần Thủy Hoàng cười lớn như vậy, Zeus không phản ứng chút nào. Hiện tại trong lòng hắn cũng thầm cảm tạ thần phật, ngọc hoàng đại đế,... các kiểu con đà điểu.
Con quái vật mà Tần Thủy Hoàng gọi ra có uy lực vô cùng kinh khủng, dù hắn lúc đó đã cùng kiếm hợp làm một. Đã trở thành một thể không có tình cảm thế nhưng đối mặt với con quái vật kia hắn vẫn sinh ra lòng sợ hãi. Nếu không phải Susanoo - Hyorinmaru có độ cứng kinh khủng, có thể chịu được sự tấn công của con quái vật thì chắc chắn Zeus đã nằm xuống rồi. Tuy vậy, không phải vậy mà hắn không bị thương tổn.
Một kiếm kia là hắn ở Tâm Kiếm cảnh giới sáng tạo ra kiếm chiêu. Một kiếm lấy hao tổn tuổi thọ, sử dụng linh hồn lực làm cầu nối để linh hồn hắn cùng kiếm hòa làm một. Đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất. Sau khi thi triển, linh hồn lực bị tổn thương, cần một thời gian để hồi phục, tuổi thọ giảm xuống, toàn thân thoát lực. Vì thế nếu như không phải gặp đối thủ mạnh trên mình rất nhiều, Zeus cũng không sử dụng nó. Một kiếm này vừa thi triển xong, hắn như người sắp chết vậy, thoi thóp thở, ánh mắt mơ hồ không thấy rõ.
Thế nhưng nên nhớ Zeus còn có Như Ý Lệnh, hắn dùng còn sót lại ít ỏi ma lực chế tạo ra một ảnh phân thân bằng băng, giả bộ mình bị thương. Mục đích là đánh lừa Tần Thủy Hoàng đồng thời âm thầm tiêu hao năng lượng điểm để mua đan dược trị thương cho mình. Quả nhiên Tần Thủy Hoàng mắc bẫy, bị hắn ám toán thành công.
Trở lại với cuộc chiến. Zeus nhìn Tần Thủy Hoàng cười cợt nói:
" Tần Thủy Hoàng, ngươi thua rồi".
" Ha...Ha, Thua? ngươi nghĩ có thể giết được ta sao?"
Tần Thủy Hoàng nhìn Zeus trào phúng, đối mặt với cái chết không chút sợ hãi nào, vô cùng bình tĩnh. Mặc dù hắn thua Zeus một kiếm thế nhưng không có nghĩa là hắn chịu chết, hắn đã bất tử bất diệt, linh hồn còn tồn tại liền có thể trọng sinh vì thế cái chết đối với hắn hoàn toàn không có ý nghĩa gì. Tần Thủy Hoàng cũng không phải là một tên quân tử, hiện tại chỉ cần Zeus tiêu diệt cơ thể hắn, linh hồn của hắn ngay tức khắc sẽ bỏ trốn. Tìm một nơi nào đó trong vụ trụ trọng tu chờ ngày báo thù.
Tần Thủy Hoàng cũng biết Zeus hiểu điều này, thế nhưng hắn cũng không thèm để ý. Biết thì làm sao? linh hồn lực của hắn đã đạt tới Tuyệt Phẩm, mặc dù không nói là mạnh mẽ thế nhưng một tên Tu Thần Giả cũng không thể giam cầm linh hồn hắn huống chi là tiêu diệt.
" Vậy sao? Ngươi hãy nhìn vũ khí đang ở trong ngực ngươi đi"
Zeus biết lí do tại sao Tần Thủy Hoàng nói vậy, thế nhưng Zeus thật sự không thể làm gì linh hồn của Tần Thủy Hoàng sao?
Nghe Zeus nói vậy, Tần Thủy Hoàng cúi đầu. Ngay lập tức khuôn mặt hắn biến sắc, tràn đầy sợ hãi, toàn thân run rẩy kịch liệt. Ngẩng đầu lên, khuôn mặt tràn đầy khiếp sợ làm gì còn vẻ bình tĩnh như vừa rồi, lắp ba lắp bắp nói:
" Hoàng...Hoàng.... Quyền...Shurima".
" Bingo. Chúc mừng ngươi đáp đúng. Để chúc mừng ngươi đã trả lời chính xác, ta sẽ tặng ngươi một món quà mà ta đã chuẩn bị từ rất lâu: Sa Mạc Hủy Diệt" Zeus vỗ tay cười nói
Nghe bốn từ " Sa Mạc Hủy DIệt" Tần Thủy Hoàng ánh mắt co rút. Trong mắt tràn đầy sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch. Ngay sau đó, hắn không có chút hình dáng của một vị hoàng đế nào cả, điên cuồng cầu xin.
" Zeus. Tha cho ta, ngươi muốn gì ta cũng cho ngươi, tiền tài, mỹ nữ, quyền thế bất kì thứ gì ta cũng cho ngươi. Chỉ mong ngươi đừng kích hoạt Sa Mạc Hủy Diệt. Đúng, ngươi muốn thống trị thế giới này không? ta giúp ngươi không ta nguyện thuần phục ngài, trở thành nô lệ của ngài. Mong ngài đừng kích hoạt Sa Mạc Hủy Diệt".
Tần Thủy Hoàng lúc này sợ vô cùng. Hắn đã nghe nói đến tuyệt chiêu này của Hoàng Quyền Shurima. Không những một kích tất sát mà còn hút linh hồn kẻ địch tới một vùng không gian. Đồn rằng, vùng không gian này không khác gì địa ngục, linh hồn tiến vào bên trong sẽ chịu tới vô vàn sự tra tấn dã man. Dù cho người có ý chí mãnh liệt cũng phải run sợ. Bọn họ chỉ có thể được giải thoát khi Hoàng Quyền Shurima thu hoạch đủ linh hồn để thực hiện " nghi thực thăng hoa". Vì thế khi nghe tới Zeus sẽ sử dụng một chiêu này với mình, Tần Thủy Hoàng không chút do dự cầu xin.
Thấy Tần Thủy Hoàng khóc lóc thảm thiết, cầu xin hắn. Zeus mặt không chút thay đổi, lắc đầu nói:
" Ngươi đã giết chết sư phụ của mình. Việc làm khi sư diệt tổ như vậy. Ta không thể tha cho ngươi được. Tần Thủy Hoàng, xuống địa ngục đi. Hoàng Quyền Shurima ".
Zeus quát lên một tiếng. Lập tức, Hoàng Quyền Shurima liền phát sáng. Rất nhiều kí tự khắc trên pháp trượng hiện lên bay ra ngoài. Hình thành một cái lồng chim màu vang làm bằng các kí tự.
" Không...không.. thể nào?. Sa Mạc Hủy Diệt cần thời gian niệm chú. Tại sao ngươi..." Bên trong lồng chim, Tần THủy Hoàng khiếp sợ nói.
" Đơn giản là ta đã niệm chú nó từ khi gặp ngươi ah" Zeus cười ha hả.
" Thì ra. Ngươi tính kết ta từ trước" Tần Thủy Hoàng giật mình.
" Bingo. Được rồi, hãy tan biến đi. Sa Mạc Hủy Diệ " Zeus cười cợt, sau đó quát lớn một tiếng.
- Không.... Oanh.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa, một đạo năng lượng khổng lồ từ pháp trượng bắn thẳng ra ngoài, xuyên thủng cơ thể Tần Thủy Hoàng, phân rã hắn thành nguyên tử. Đạo năng lượng vẫn chưa dừng lại mà bắn ra ngoài vũ trụ thiêu rụi năm tinh cầu trong hệ mặt trời. Biến năm tinh cầu thành hư vô, xóa sổ bọn chúng khỏi vũ trụ thì đạo năng lượng mới từ từ biến mất.
Nhìn một vùng không gian rộng lớn không có một tinh cầu nào, Zeus trong mắt không giấu nổi vẻ rung động. Mẹ nó, quá khủng bố, một chiêu trực tiếp hủy diệt năm tinh cầu đây cmn quá không khoa học đi. Uy lực này đã đạt tới Bán Thần Môn một kích toàn lực rồi. Quả không hổ danh là tuyệt chiêu của đế chế Shurima.
Nhìn viên ngọc phía trên Hoàng Quyền Shurima. Bên trong viên ngọc, linh hồn của Tần Thủy Hoàng không ngừng gào thét. Zeus khẽ nhíu mày.
Nhiệm vụ yêu cầu hắn phải tiêu diệt Tần Thủy Hoàng không chỉ thể xác mà cả linh hồn. Thế nhưng Tần Thủy Hoàng linh hồn là Tuyệt Phẩm, mặc dù Zeus linh hồn là Nghịch Thiên, thế nhưng linh hồn hắn là phát triển linh hồn. Hiện tại linh hồn hắn mới đạt tới trung phẩm mà thôi vì thế cũng không thể tiêu diệt được linh hồn của Tần Thủy Hoàng. Điều này khiến Zeus không biết làm sao.
Bỗng nhiên Zeus hai mắt sáng ngời lẩm bẩm:
" Ta có thể đến đó nhờ họ. Chỉ là... Mà thôi, kệ đi. Có mối liên hệ giữa mình với Miya. Chắc không sao đâu".
Nói xong, hắn hai tay kết ấn, đồng thời mắt mở trừng. Âm Dương Nhãn xoay tròn bắn ra hai đạo quang mang về phía trước.
- Uỳnh
Một tiếng nổ vang lên. Một cánh cổng màu đen do xương người xuất hiện tỏa ra âm u khí tức. Cánh cửa từ từ mở ra, bên trong không gian tối om không nhìn thấy gì.
Nhìn cảnh cửa, Zeus hít một hơi sau đó ngồi xuống. Linh hồn xuất khiếu bay về phía cảnh cổng. Đợi cho Zeus biến mất sau cánh cổng đó, cánh cổng đóng lại rồi biến mất.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
21 chương
257 chương
44 chương
70 chương