Phong Lưu Chân Tiên
Chương 613 : Thái Hư Cổ Long đến
Nhận lấy bản đồ chỉ đường từ tay Long Ngạo Thiên, Dương Thiên hỏi lại:
- Ngươi cùng đi?
Long Ngạo Thiên lắc đầu:
- Sau khi ngươi đi xuống, ta sẽ phong tỏa lối đi này lại, tránh để bị ai đó vô tình phát hiện. Tiếp theo ta sẽ tụ họp với đại quân ngũ tộc. Dù sao Thiên Long Tộc vẫn cần có ta chỉ huy. Phía trên bản đồ có sử dụng một đạo Long Văn đặc biệt, nếu Thái Hư Cổ Long vượt qua được đại quân ngũ tộc cùng những vị tiền bối của Long Tộc, nó sẽ phát ra ánh sáng màu đỏ. Còn nếu như Thái Hư Cổ Long đã bị tiêu diệt, nó sẽ phát ra ánh sáng màu xanh. Ngươi có thể căn cứ vào đó mà ứng biến.
Dương Thiên không có ý kiến gì:
- Tốt, ta sẽ ở đó một khoảnh thời gian, hi vọng tên kia sẽ không bắt ta phải chờ đợi quá lâu.
Dương Thiên nói xong liền nhảy xuống cái hố kia. Long Ngạo Thiên đợi vài giây liền đem tảng đá kéo đến lấp kín miệng hố, sau đó sử dụng rất nhiều Long Văn nhằm che mắt, xác nhận không có vấn đề gì mới rời đi.
Thông đạo này dẫn sâu vào trung tâm Long Giới, được Thổ Long chuyên về Thổ hệ pháp thuật dựng lên nên khá bền chắc. Tiến đến một độ sâu nhất định, thông đạo đột nhiên dừng lại. Trước mặt là một lớp đất đá, bên trong tỏa ra một loại lực lượng kỳ lạ, ngăn cản người ngoài tiếp tục đi vào.
Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn hiện ra trên trán, Dương Thiên bắt đầu phân tích loại lực lượng kia. Hắn cũng không nhìn ra đây là loại lực lượng gì, vì nó có phần hỗn tạp, giống như pha trộn của nhiều loại linh lực lại với nhau. Bù lại, Dương Thiên đã hiểu vì sao chỉ có tu vị Độ Kiếp Thất Chuyển trở lên mới có thể tiến vào.
Tu sĩ Độ Kiếp kỳ thông qua những lần Độ Kiếp để cường hóa thân thể, tăng cường sức mạnh. Nhưng đó không phải là tất cả. Trải qua mỗi lần độ kiếp, trong thân thể bọn hắn sẽ tích tụ ngày càng nhiều hơn một loại linh lực thần kỳ, chính là Kiếp Lực. Khi hoàn thành chín lần độ kiếp, số Kiếp Lực này sẽ là nhân tố chính giúp cho việc rèn đúc ra Thánh Thể được thành công.
Đồng thời, tu sĩ từ Độ Kiếp Thất Chuyển trở lại, Kiếp Lực tích tụ trong cơ thể đã rất lớn. Bọn hắn có thể khống chế lượng Kiếp Lực đó, đồng thời sử dụng nó như một loại linh lực khác, dùng trong chiến đấu sẽ mang lại sức mạnh rất kinh khủng. Tất nhiên, tu sĩ Độ Kiếp Thất Chuyển trở lên sẽ cực kỳ hạn chế dùng Kiếp Lực, bởi vì nó chỉ có thể đạt được trong quá trình độ kiếp, dùng thêm một chút lại thiếu đi một chút, không có cách nào bổ sung được. Một khi sử dụng quá nhiều sẽ dẫn đến việc rèn đúc Thánh Thể gặp khó khăn, khiến cho Thánh Thể sau này không hoàn hảo, thậm chí trường hợp xấu nhất chính là rèn đúc Thánh Thể thất bại, hậu quả rất khó tưởng tượng.
Bù lại, nếu biết cách tiết chế, sử dụng một chút cũng không có vấn đề gì. Lực lượng ngăn cản người khác tiếng vào trung tâm Long Giới khá đặc biệt, bất quá Kiếp Lực vẫn có thể ngăn cản được nó, giúp bọn hắn thành công vượt qua.
Dương Thiên cũng vậy, hắn biết một loại linh lực có thể giúp bản thân xuyên qua rào cản này, chính là Thôn Phệ Lực. Thôn Phệ Lực, thôn phệ vạn vật. Loại linh lực này tuy không phải khắc chế tất cả mọi lực lượng, nhưng đại đa số đều có ảnh hưởng ở một mức độ nhất định. Cho nên, chỉ cần Thôn Phệ Lực đủ mạnh, nó có thể làm được rất nhiều việc. Ví dụ như lúc này, tuy rằng nó không mạnh hơn linh lực do bảo vật kỳ bí kia phát ra, bất quá muốn tạo ra một con đường để tiếp tục tiến vào trong cũng không tính là việc gì quá khó khăn.
Dùng Thôn Phệ Lực màu đen bao phủ quanh cơ thể, Dương Thiên khống chế nó ở mức phù hợp, bắt đầu tiến vào. Thôn Phệ Lực dưới sự khống chế của hắn không hề tỏ ra chút lực hút nào, chỉ có thứ gì chạm vào nó mới bị cắn nuốt. Đất đá, linh lực, tất cả những thứ chạm vào vòng sáng màu đen bao quanh Dương Thiên đều biến mất không còn dấu vết. Thông đạo do Thổ Long mở ra lại được Dương Thiên tiếp tục nối rộng, tiến sâu hơn vào bên trong trung tâm Long Giới.
Theo lộ tuyến được ghi lên trên bản đồ, Dương Thiên thuận lợi tiến vào mà không gặp phải bất kỳ sự ngăn trở nào. Càng tiến vào bên trong, cường độ linh lực kỳ lạ kia càng mạnh. Bất quá, dưới tác dụng thần kỳ của Thôn Phệ Lực, Dương Thiên vẫn giữ vững tốc độ, không hề có dấu hiệu dừng lại.
Đến điểm được đánh dấu trên bản đồ, Dương Thiên mới hiểu hết dụng ý của Long Ngạo Thiên. Dựa vào linh lực tỏa ra, nơi này cách vị trí của bảo vật kia không quá xa. Cho dù Thái Hư Cổ Long xông vào từ hướng nào, Dương Thiên cũng có thể dễ dàng cảm ứng được. Ngược lại, đám Độ Kiếp kỳ lão quái kia cũng cảm nhận ra sự hiện diện của Dương Thiên. Có vài đạo thần thức lướt qua dò xét, bất quá tất cả đều không mấy để tâm. Bọn hắn chỉ một lòng cảm ngộ, tu luyện, mong sớm ngày đột phá phi thăng Tiên Giới mà thôi.
Không có ai quan tâm đến mình, Dương Thiên cảm thấy khá thoải mái. Hắn cũng học theo mấy lão già kia, cố gắng cảm nhận lực lượng cùng Long Văn mà bảo vật kia phát ra. Với ưu thế Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn, Dương Thiên rất nhanh nắm bắt được nhiều loại Long Văn mới lạ. Thậm chí thông qua những đạo Long Văn đó, hắn mơ hồ hình dung ra được bảo vật trấn tộc của Long Tộc rốt cuộc là thứ gì. Đã có suy đoán, Dương Thiên càng miệt mài tập trung nghiên cứu để nhanh chóng có được đáp án chính xác.
Thời gian thấm thoát trôi đi. Đến năm thứ 3, Dương Thiên trên cơ bản đã hiểu được món bảo vật kia là gì. Hắn còn tìm được cách lấy nó ra mà không làm ảnh hưởng đến Long Giới. Tất nhiên, tất cả chỉ là suy đoán và tính toán, vẫn cần phải thử nghiệm một phen. Có điều, những tính toán này đều đã thông qua Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn tính toán một cách tinh chuẩn, Dương Thiên dám khẳng định cho dù có sai sót nhất định cũng không lớn. Trong trường hợp tệ nhất, sau khi mất đi món bảo vật kia, nồng độ linh khí tại Long Giới tối đa cũng chỉ giảm đi một phần năm mà thôi. Xét về mặt tổng quan, đây không tính là thiệt hại gì quá lớn. Ít nhất Dương Thiên cho là như vậy. Một món bảo vật bậc này, đặt ở một nơi như Long Giới thật sự phí phạm của trời. Chi bằng để Dương Thiên sử dụng chẳng phải sẽ tốt hơn rất nhiều sao?
Lúc này, Dương Thiên có chút mong chờ Thái Hư Cổ Long đến nhanh một chút. Hắn cần ngọc ấn, Khốn Long Tiên cùng tinh huyết của tên kia để khai mở phong ấn, đoạt lấy bảo vật.
Thái Hư Cổ Long thật giống như hiểu được tâm sự của Dương Thiên. Chỉ vài ngày sau khi Dương Thiên nghiên cứu xong, từng tiếng nổ chấn động cả Long Giới truyền đến.
Những lão quái vật đang tập trung tham ngộ cũng bị âm thanh kia thức tỉnh. Tất cả bọn hắn đều cảm nhận được một luồng khí tức uy hiếp đang từ đằng xa phóng đến. Không ai nói với ai tiếng nào, tất cả đồng loạt phóng đi về hướng luồng khí tức kia. Mức độ trân quý của bảo vật này đối với bọn hắn không hề thua kém tính mạng, bất cứ kẻ nào có ý đồ đều sẽ bị tất cả những người có mặt ở đây diệt trừ. Từng luồng uy áp khủng bố phát ra. Dương Thiên có thể nhìn ra được, không tính Thái Hư Cổ Long, ở đây tổng cộng có 7 tên Độ Kiếp Thất Chuyển, 2 tên Độ Kiếp Bát Chuyển. Theo như Dương Thiên được biết, Linh Giới vốn cũng chỉ có 2 tên Độ Kiếp Bát Chuyển, cho dù tính cả những tên đã quy ẩn cũng chỉ tối đa 3, 4 người không hơn. Đội hình này của Long Tộc so ra kém Linh Giới nhưng cũng không quá nhiều. Quả thức không hổ là chủng tộc yêu thú hàng đầu. Dù sao Linh Giới là tập hợp rất nhiều chủng tộc mới đạt được sức mạnh kia.
Còn về phần Thái Hư Cổ Long, Dương Thiên không rõ trong thời gian qua nó đã chuẩn bị những gì. Thế nhưng chỉ riêng tu vị Độ Kiếp Thất Chuyển đỉnh phong, cộng thêm bản thể Thần Thú, đại quân ngũ tộc không ngăn cản được nó cũng là điều dễ hiểu. Hiện tại đối diện với những lão quái vật ở đây, có ngọc ấn cộng thêm Khốn Long Tiên, kết quả thế nào cũng khó mà nói trước được.
Dương Thiên giữ đúng lời hứa, dùng Liễm Khí Thuật cùng Ẩn Thân Thuật che giấu bản thân một cách triệt để. Mặc kệ kết quả thế nào, cuối cùng hắn cũng sẽ hiện thân đoạt lấy Khốn Long Tiên, ngọc ấn cùng tinh huyết của Thái Hư Cổ Long. Món bảo vật kia Dương Thiên rất ưa thích. Thứ mà hắn đã chọn trúng, không một ai có thể tranh giành được.
Truyện khác cùng thể loại
240 chương
5 chương
76 chương
1019 chương
41 chương
539 chương
103 chương
120 chương
66 chương