Phong Lưu Chân Tiên
Chương 611 : Tình hình hiện tại
- Thi Vũ? Cái tên này dường như không hợp với nàng cho lắm.
Thi Vũ, cái tên này nghe rất dịu dàng. Nhớ đến bộ dạng hùng hổ của nàng trong lần đầu tiên hai người gặp nhau, Dương Thiên khẽ lắc đầu cười. Thi Vũ đi rồi, Dương Thiên cũng không có lý do gì để ở lại Thiên Long Bí Cảnh. Thời gian đã trôi qua hơn một năm, không rõ Thái Hư Cổ Long đã đoạt đủ năm khối ngọc ấn hay chưa?
Việc này đối với Dương Thiên mà nói cũng không quá quan trọng. Đoạt đủ cũng được, không đoạt đủ cũng tốt, Dương Thiên chỉ cần bắt hắn đưa ra tất cả là được. Hiện tại Dương Thiên không có hứng thú với món chỉ bảo kia của Long Tộc, thế nhưng hắn vẫn phải giết chết Thái Hư Cổ Long. Đây là vì Long Tích Nguyệt, Dương Thiên không muốn nàng giữ mối thù hận kia trong lòng.
Rời khỏi Thiên Long Bí Cảnh, trước tiên Dương Thiên quyết định tìm đến chỗ Long Ngạo Thiên. Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc đã sớm bị Thái Hư Cổ Long tấn công, cướp đi ngọc ấn cùng Khốn Long Tiên cho nên trong thời gian này có lẽ chỉ tập trung xây dựng lại, không có chuyện gì quá đáng kể.
Khi Dương Thiên đến Thiên Long Tộc, cảnh tượng có chút ngoài dự tính của hắn. Có thể nói là so với một năm trước khi hắn rời đi cũng không có sự thay đổi quá lớn. Lẽ nào Thái Hư Cổ Long còn chưa đến đây? Hoặc cũng có thể như Long Ngạo Thiên nói, hắn sẽ dùng ngọc ấn để bảo vệ Thiên Long Tộc.
Dương Thiên dùng thần thức kiểm tra, trừ vài nơi có cấm chế đặc biệt chuyên dùng để ngăn cản thần thức, những nơi khác đều không thấy bóng dáng của Long Ngạo Thiên. Để tiết kiệm thời gian, Dương Thiên trực tiếp đem khí tức Độ Kiếp Lục Chuyển toàn bộ thả ra, uy áp mạnh mẽ phủ xuống toàn bộ Thiên Long Tộc.
Không để Dương Thiên đợi lâu, vài tên Đại Thừa cùng Độ Kiếp kỳ lập tức phóng ra. Vừa nhìn thấy Dương Thiên, một tên tiến lên nói:
- Ngươi chính là Dương Thiên? Tộc trưởng đã hạ lệnh cho ta, nếu ngươi đến đây liền đưa thứ này cho ngươi.
Nói xong, hắn lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Dương Thiên, chắp tay chào một cái rồi dẫn những người quanh đó rời đi. Dương Thiên không rõ Long Ngạo Thiên đang muốn chơi trò gì. Hắn cầm lấy ngọc giản, thần thức tràn vào ngọc giản. Bên trong cũng không có quá nhiều thông tin. Long Ngạo Thiên chỉ xác nhận lại hắn đã làm như những gì đã nói từ đầu. Chỉ có chút khác biệt là tên này tự mình tìm đến Thái Hư Cổ Long, đem ngọc ấn đưa cho hắn. Long Ngạo Thiên còn có nhắc đến, ba tộc còn lại cũng đã bị Thái Hư Cổ Long tìm đến. Tên kia đã vững vàng đạt đến Độ Kiếp Lục Chuyển đỉnh phong, tam tộc không có ai là đối thủ của hắn. Cuối cùng bị đánh tan tác, phải đem ngọc ấn giao ra. Chính vì điểm này, Thiên Long Tộc hiện tại là tộc phát triển mạnh nhất trong ngũ tộc, hoàn toàn không bị thiệt hại gì sau trận chiến. Bây giờ ngũ tộc đang tề tụ để đưa ra đối sách, dù sao bọn hắn cũng không thể ngồi yên mà hi vọng những vị tiền bối đang ở trung tâm của Long Giới giải quyết mọi chuyện được.
Dương Thiên xem xong liền thở ra một hơi. Long Ngạo Thiên và Long Chiến Thiên trí tuệ đều siêu việt. Thế nhưng Dương Thiên vẫn phải đánh giá Long Ngạo Thiên cao hơn một bậc. Con người này để đạt được mục đích liền bất chấp mọi thủ đoạn. Thậm chí không ngại phản lại những tộc khác, âm thầm dâng lên ngọc ấn để bảo toàn tộc của mình. Dương Thiên không thấy hành động này có gì sai, ngược lại, hắn cho rằng Long Ngạo Thiên làm rất đúng. Nếu đã biết chống lại sẽ không có kết quả tốt, chỉ bằng chấp nhận hạ mình, ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ. Làm người, nâng lên được thì phải bỏ xuống được, biết nhẫn nhịn để làm việc lớn, điểm này Long Chiến Thiên thật sự không bằng. Tất nhiên, đây còn tùy thuộc vào tính cách, lý tưởng sống của mỗi người.
Hiện Long Ngạo Thiên không có mặt ở Thiên Long Tộc. Để phòng khi Dương Thiên trở về, hắn để lại cái ngọc giản này để báo tin, đồng thời liên kết nó với một cái không gian thông đạo. Chỉ cần Dương Thiên bóp nát ngọc giản sẽ lập tức mở ra một con đường đến một nơi Long Ngạo Thiên đã sắp xếp sẵn cho hắn. Cứ cách vài ngày Long Ngạo Thiên sẽ đến nơi đó kiểm tra một lần.
Có hai lý do khiến cho Long Ngạo Thiên phải làm những việc rườm rà như vậy thay vì trực tiếp báo ra địa điểm để Dương Thiên tìm đến. Thứ nhất, nơi bọn hắn đang họp bàn có chút đặc biệt, tuyệt đối không để người ngoài biết được. Dương Thiên nói thế nào cũng là ngoại tộc, Long Ngạo Thiên không thể tin tưởng hắn một cách tuyệt đối, trong tâm vẫn có sự đề phòng nhất định. Thứ hai, thân phận thật sự của Dương Thiên hiện tại vẫn không nên đưa ra ánh sáng, tránh xảy ra những phiền phức không cần thiết.
Hiểu được những điểm này, Dương Thiên đối với cách làm của Long Ngạo Thiên không có ý kiến gì. Tìm một nơi vằng người bóp nát ngọc giản, sau đó tiến vào bên trong không gian thông đạo rồi biến mất.
Bước ra khỏi không gian thông đạo, hiện ra trước mặt Dương Thiên là một biệt viện được xây dựng theo phong cách cổ xưa. Trên tường được chạm khắc hình một con Thiên Long đang uốn lượn với từng chi tiết điêu khắc tinh tế, nhìn rất có thần thái. Cửa không đóng mà mở toan ra, ai cũng có thể tùy ý bước vào. Quanh đó là một trận pháp phòng ngự được Long Văn gia cố. Dương Thiên sử dụng không gian thông đạo đã trực tiếp vượt qua nó nên không để ý mà thôi.
Biệt viện khá vắng vẻ, không có bất kỳ một ai ở đây. Thế nhưng mỗi căn phòng đều rất sạch sẽ ngăn nắp giống như hàng ngày đều có người quét dọn qua. Tại trung tâm của biệt viện là một hồ nước, xung quanh hồ nước có trồng khá nhiều những loại hoa khác nhau, nhìn qua khá lộn xộn nhưng lại tạo lên một vẻ mỹ cảm đặc biệt, rất hấp dẫn người nhìn. Ngay chính giữa có một căn đình nhỏ được dựng lên. Trong đình khá đơn giản, chỉ có vài loại dây leo nở hoa màu đỏ tía cùng một bàn trà cùng vài cái ghế, ngoài ra không còn vật dụng gì khác.
Dương Thiên nhẹ nhàng bay đến đình viện, ngồi xuống chiếc bàn kia, rót một tách trà, thưởng thức cảnh đẹp. Bỏ qua nhưng trận chiến không ngừng ngoài kia, nơi này thực sự khiến Dương Thiên cảm thấy thoải mái. Đây mới là loại cuộc sống mà hắn ưa thích.
Long Ngạo Thiên dường như rất bận rộn. Dương Thiên đợi ở đây đến ngày thứ 3 mới cảm nhận được bên ngoài biệt viện có người đang đi vào. Hắn không hề có bất kỳ động tác gì, vẫn điềm tĩnh uống trà, ngắm cảnh. Long Ngạo Thiên vừa đi vào cũng đã phát hiện có người đến, thần thức của hắn rất nhanh liền nhận ra Dương Thiên, lóe lên một cái đã xuất hiện trước mặt hắn. Ngồi ở vị trí đối diện rót một tách trà, Long Ngạo Thiên hỏi:
- Thành công?
Dương Thiên gật đầu, nhàn nhạt nói:
- Ta đã xem qua ngọc giản mà ngươi để lại. Nếu Thái Hư Cổ Long đã đạt được đủ năm khối ngọc ấn, vậy hiện tại hắn có lẽ đã sớm đến trung tâm của Long Giới rồi mới đúng, tại sao các ngươi vẫn có thời gian họp bàn ở đây?
Long Ngạo Thiên lắc đầu:
- Việc Thái Hư Cổ Long thu thập đủ năm khối ngọc ấn không sai. Thế nhưng nói hắn có thể lập tức đến trung tâm Long Giới đoạt bảo vật thì còn thiếu một chút. Năm khối ngọc ấn vốn là một thể, muốn đem nó sử dụng cần phải đem tất cả tế luyện, dung hợp lại làm một. Cho nên, chúng ta vẫn còn một thời gian nữa để chuẩn bị. Vừa rồi ta cùng những vị tộc trưởng khác đã đưa ra kế hoạch xong. Trung tâm của Long Giới do ảnh hưởng của bảo vật kia nên những kẻ tu vị dưới Độ Kiếp Thất Chuyển không thể tiến vào. Không tính đến ngươi hay Thái Hư Cổ Long, bọn ta cũng vô pháp đi vào trong đó. Cho nên bọn ta dự tính sẽ dựng lên những cạm bẫy ở bên ngoài chờ đón Thái Hư Cổ Long.
- Tất nhiên, đây cũng chỉ là một phần. Thái Hư Cổ Long đến từ Tiên Giới, những việc hắn có thể làm vượt xa tưởng tượng của bọn ta. Có thể ngăn chặn được hắn hay không cũng rất khó nói. Cho nên…
Dương Thiên đưa tách trà lên miệng nhấp một hơi, phất tay tự tin nói:
- Mặc kệ các ngươi có ngăn cản được hay không, Thái Hư Cổ Long chắc chắn phải chết. Việc mà ngươi nên suy nghĩ là sau khi Thái Hư Cổ Long chết, ngọc ấn và Khốn Long Tiên sẽ phải xử lý như thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
240 chương
5 chương
76 chương
1019 chương
41 chương
539 chương
103 chương
120 chương
66 chương