Phong Lưu Chân Tiên

Chương 529 : Lịch sử Long Tộc

- Tàn Long Sơn Mạch? Long Cốt Ma Long? Đối với những danh từ xa lạ này, Dương Thiên cũng không bày tỏ thái độ. Chỉ là trong lòng hắn có chút bất mãn, vừa mới lấy vợ chưa được mấy ngày đã bị cử đi nhặt hài cốt, đây là “văn hóa đặc trưng” của Long Tộc hay sao? Trái ngược với vẻ bình thản của Dương Thiên, vẻ mặt Long Tích Nguyệt trầm xuống, nàng gằn giọng: - Tàn Long Sơn Mạch? Ngươi chắc chắn? Long Chiến Thần thản nhiên nói: - Nhiệm vụ này đối với người bình thường rất khó khăn, nhưng đối với Long Vũ Hạo lại không tính là chuyện gì lớn. Hắn có thể thắng được Long Chính Dũng, chỉ cần đừng quá xui xẻo gặp một tên Độ Kiếp kỳ của Ma Long Tộc hẳn là không có chuyện gì. Dương Thiên nhíu mày, Long Chiến Thần vừa nhắc đến Độ Kiếp kỳ? Nếu như vậy, nhiệm vụ này không đơn thuần là du ngoạn như hắn nói nữa. Lẽ nào do Dương Thiên đánh bại Long Chính Dũng, phá hoại kế hoạch của hắn nên Long Chiến Thần muốn nhân nhiệm vụ lần này trừ bỏ hắn? - Vậy nếu lỡ như bọn ta gặp phải Độ Kiếp kỳ? Long Chiến Thần không nghĩ đến Dương Thiên không thèm nể mặt hắn mà trực tiếp hỏi một câu như vậy. Vẫn giữ khuôn mặt bình thản, Long Chiến Thần đáp: - Vậy thì phải nhìn xem vận khí của các ngươi như thế nào. Long Vũ Hạo, ngươi không thuộc Vương tộc lại đạt đến cảnh giới cao như thế này, nắm trong tay thần thông đỉnh cấp hẳn phải biết rằng Tu Chân Giới vốn không có bữa cơm chùa. Mọi thứ ngươi có hôm nay là do đánh đổi cả sinh mạnh mình, đương đầu với rất nhiều thử thách nguy hiểm mới có được. Phàm là người sống ở trên đời, bất cứ chuyện gì cũng sẽ có rủi ro. Ngươi không chấp nhận rủi ro mà muốn thành công, không phải là chuyện rất buồn cười sao? - Tích Nguyệt, ngươi hiện tại đã thành thân, không còn giống như trước nữa. Sớm muộn sẽ có những thứ ngươi phải đối mặt, ta không thể che chở cho ngươi mãi được. Hãy xem thử thách lần này là một cơ hội để ngươi rèn luyện chính bản thân mình, đồng thời củng cố đạo tâm. Đừng làm cho ta thất vọng. Những lời Long Chiến Thần bề ngoài có vẻ rất hợp lý, nhưng Dương Thiên vẫn cảm thấy có điểm gì đó không ổn. Hắn chắc chắn tên này đang có âm mưu gì đó, bất quá lại không có cơ sở để khẳng định nên đành chọn cách yên lặng. Dương Thiên không có gì để nói, Long Tích Nguyệt cũng chỉ khẽ gật đầu. Long Chiến Thần đứng dậy, lấy ra hai cái ngọc bội đưa cho Dương Thiên và Long Tích Nguyệt. Mỗi ngọc bội bên trong có khắc hình một con rồng đang bay lượn. Ngọc bội của Dương Thiên có màu đỏ còn của Long Tích Nguyệt là mà xanh ngọc bích. Long Chiến Thần cười nói: - Đây là lễ vật ta đặc biệt chuẩn bị cho hai người. Đem hai miếng ngọc bội này hợp lại sẽ khởi động được Tùy Cơ Truyền Tống Trận ẩn dấu bên trong. var adtrue_tags=window.adtrue_tags||[];adtrue_tags.push({tag_id:8602,width:728,height:90}); Dương Thiên kinh ngạc, đem Tùy Cơ Truyền Tống Trận khắc vào bên trong ngọc bội rồi chia thành hai phần. Muốn làm được chuyện này, tạo nghệ trận pháp chắc chắn đã đạt đến một trình độ kinh khủng. Tương truyền rằng Thú Tộc nói chung phương diện trận pháp rất kém cỏi. Dương Thiên lại thấy điều này chưa hẳn là đúng. Ít nhất tạo nghệ trận pháp của Long Tộc còn vượt trên Nhân Tộc một bậc. Đưa ngọc bội xong, Long Chiến Thần tiếp tục nói: - Được rồi, thời gian của nhiệm vụ này là mười năm. Các ngươi hoàn thành sớm một chút, có thể tranh thủ cơ hội này đi du ngoạn vài nơi. Long Giới có rất nhiều cảnh đẹp, rất phù hợp để làm những chuyện có ý nghĩa… Long Tích Nguyệt trợn mắt, thầm mắng Long Chiến Thần già mà không nên nết. Dương Thiên không ngờ Long Chiến Thần cũng có một mặt này, xem ra cũng là người đồng đạo. Có cơ hội nên cùng hắn đàm đạo một chút về lý tưởng sống. … Cùng Long Tích Nguyệt rời đi, Dương Thiên cũng không quá rành đường xá tại Long Giới nên chỉ còn cách theo nàng. Long Tích Nguyệt lấy ra một tấm bản đồ, bên trên có đánh dấu địa điểm Tàn Long Sơn Mạch. Nhìn xuống dưới một đoạn có một chấm nhỏ màu đỏ, đó là vị trí hiện tại của hai người bọn họ. Nối liền hai nơi là một đường màu xanh, chỉ ra con đường ngắn và an toàn nhất. Thứ này khiến Dương Thiên liên tưởng đến định vị bằng GPS tại trái đất, trước kia hắn chưa từng sử dụng nhưng cũng đã có nghe nói qua, dường như rất tiện lợi. Có chỉ dẫn cụ thể, hai người một đường thuận lợi đi đến mà không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào. Đứng trước một ngọn núi lớn, Long Tích Nguyệt nhìn vào bản đồ rồi nói: - Phía sau ngọn núi này chính là Tàn Long Sơn Mạch. Nơi đó có rất nhiều nguy hiểm rình rập. Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra Long Cốt Ma Long sau đó rời đi thật nhanh, tránh việc bị cường giả của Ma Long Tộc phát hiện. Dương Thiên nghi hoặc: - Ma Long Tộc? Phải rồi, không phải Long Tộc chúng ta tại Long Giới chỉ có năm nhánh hay sao? Vậy Ma Long Tộc kia là như thế nào? Long Tích Nguyệt nhìn Dương Thiên như một tên người rừng mới từ trên núi xuống. Bị nàng nhìn như vậy, Dương Thiên cũng có chút khó chịu: - Ta biết mình rất soái, thế nhưng ngươi cũng không cần nhìn lâu như vậy a. Long Tích Nguyệt trợn mắt: - Ngươi đang lảm nhảm gì đó? Đến Ma Long Tộc cũng không biết. Ta thực sự hoài nghi ngươi có phải thành viên của Long Giới hay không? Dương Thiên cười: - Ta từ nhỏ đã rời khỏi Long Giới, cùng sư phụ tu luyện ở nhiều vị diện khác nhau. Có những chuyện không biết là rất bình thường. Long Tích Nguyệt chẳng qua là tùy tiện hỏi như vậy thôi. Nàng cũng không thực sự nghi ngờ Dương Thiên. Tu sĩ cấp cao tính tình cổ quái, cách dạy bảo đệ tử cũng khác nhau. Vị sư phụ kia muốn đưa hắn đi nhiều nơi để lịch luyện là chuyện bình thường. Long Tích Nguyệt liền giải thích sơ bộ về Ma Long Tộc: - Long Giới nguyên thủy vốn chỉ có ngũ tộc. Thế nhưng mục đích dựng lên Long Giới chính là để tạo ra một nơi riêng biệt dành cho Long Tộc sinh sống. Cho nên Long Giới không hề ngăn cấm những thành viên thuộc Long Tộc đến từ các vị diện khác đến. Cũng chính vì lý do này, số lượng Long Tộc tại Long Giới tăng mạnh, thành phần cũng khá hỗn tạp. Nhưng tên ngoại lai kia phát hiện Long Giới giàu tài nguyên liền nảy sinh lòng tham. Dương Thiên gật đầu: - Nhân sinh thường tình, ai mà không có lòng tham. Long Tộc cũng vậy, Nhân Tộc cũng là như thế. Vậy sau đó? Long Tích Nguyệt thở dài: - Bọn hắn âm thầm xây dựng lực lượng, cuối cùng phát động chiến tranh với ngũ tộc nguyên thủy tại Long Giới. Ngươi cũng biết, tập hợp Long Tộc từ hàng ngàn trung cấp vị diện, thực lực tổng thể của bọn hắn lớn đến mức nào. Chiến tranh diễn ra, số lượng Long Tộc ngã xuống nhiều không kể xiết. Cuối cùng ngũ tộc cùng đám ngoại lai kia lựa chọn nơi này để đánh một trận cuối cùng. Trong trận chiến đó, năm vị Thủy Tổ cuối cùng cũng đã xuất hiện, đem đám ngoại lai kia đánh lui, cuối cùng giam giữ bọn chúng tại nơi này. Từ đó về sau, nơi này được gọi là Tàn Long Sơn Mạch. Long Tộc thuộc ngũ tộc chúng ta rất hiếm khi đến nơi này. - Ngươi cũng biết, bị giam giữ nhiều năm như vậy bên trong Tàn Long Sơn Mạch, mối hận của đám ngoại lai kia đối với chúng ta lớn như thế nào. Một khi bị phát hiện, kết cục chắc chắn không được tốt đẹp. Tùy vậy, thỉnh thoảng vẫn có tu sĩ thuộc ngũ tộc đến đây tìm kiếm Long Cốt. Tại nơi này có vô số tu sĩ Long Tộc ngã xuống, số lượng Long Cốt lưu giữ rất lớn. - Long Tộc chúng ta sau khi chết đi, Long Khí vẫn còn lưu trữ bên trong xương cốt. Đem lượng Long Khí tinh thuần đó hấp thu sẽ khiến tu vị tăng tiến cực kỳ nhanh. Bất quá nguy hiểm lại quá lớn, đoán chừng cứ 100 người tiến vào chỉ có 2,3 người thành công đạt được Long Cốt. Long Cốt vẫn còn ấn chứa Long Khí? Đây là lần đầu tiên Dương Thiên nghe nhắc đến chuyện này. Nói như vậy, hắn lại có cơ hội rất tốt để khôi phục tu vị. Long Khí hay Long Lực là lực lượng bản nguyên của Long Tộc. Sử dụng Long Khí thôi diễn ra các dạng linh lực khác nhau như Hỏa linh lực của Liệt Thiên Đế Viêm Long hay Băng linh lực của Tuyết Lục Hàn Long là tùy thuộc vào chủng tộc, uy lực so với linh lực bình thường còn mạnh hơn một bậc. Quan trọng hơn là Long Khí cũng là linh lực, chỉ cần đủ độ thuần khiết, Dương Thiên có thể thông qua Chuyển Hóa Quyết hấp thu chưa trị thương thể của mình. Long Chiến Thần nói không sai, nguy hiểm càng lớn, cơ duyên càng lớn. Mặc kệ đám Long Tộc bên trong có lợi hại thế nào, những bộ Long Cốt còn sót lại ở Tàn Long Sơn Mạch Dương Thiên nhất định phải lấy được.