Phong Khí Quan Trường
Chương 410 : Đêm dài lắm mộng
Thẩm Hoài mặc thêm cái áo khoác, sách một cái túi nhỏ bên trong đựng vài bộ quần áo và mấy quyển sách vội vàng ra khỏi phòng chạy ra ngõ bắt xe đến khách sạn Đông Hoa.
Mới có 9 giờ tối, bên ngoài gió rất lớn khiến vài cành cây bị gãy, gào khóc thảm thiết, ông cụ nghiêm mặt, trầm tư một lúc lâu, nhìn chằm chằm người con thứ tư Tống Bính Sinh, cuối cùng chỉ hận đã không dạy dỗ con thành người.
- Anh bảo tôi phải nói với anh như thế nào đây, nhà người khác đều mong muốn con mình tài giỏi, có ai giống anh đâu, chỉ mong con mình gặp chuyện?
- Thái độ của anh như thế là sao, con nó có chuyện gì thì anh cũng có cớ để dạy dỗ chỉ bảo nó, chứng minh anh đúng nó sai ư, chứng minh những nhận xét của ông tốt hơn nó ư? Anh tức giận con mình để làm cái gì? Tôi thấy anh làm việc ở cơ quan mãi nên đâm ra thế này đấy.
Ông cụ đứng lên bảo Tống Hồng Quân đem áo khoác đưa cho ông và nói:
- Không uống rượu nữa, uống rượu với các người khiến ta giảm thọ mất ba năm.
Và gọi thư kí và lái xe đang ăn cơm ở phòng bên cạnh đưa ông về.
Tống Bình Sinh mặt ngượng ngùng, tuy ở ngoài y là một phó chủ tịch tỉnh, người gặp người sợ, nhưng trong phòng này Ông cụ lại cho y một trận nhừ từ, khiến mặt y đỏ tấy lên, sửng sốt không dám nói một câu.
Tạ Chỉ và bố cô ngơ ngác nhìn nhau, cũng kinh ngạc không kém.
Những lời nói lúc nãy của Ông cụ tuy là răn đe Tống Bính Sinh, nhưng đồng thời cũng đang khiển trách bọn họ, sự việc ở Mai Cương Ông cụ nắm bắt rất rõ, hiểu rõ hơn cả bọn họ, nên những lời răn đe lúc nãy không phải hoàn toàn không có bọn họ trong đó.
Thư kí và lái xe ở phòng bên cạnh chưa phản ứng kịp, Ông cụ đã mặc áo khoác xong, bừng bừng tức giận đẩy cửa bước ra ngoài sân đứng đợi, giống như đứng ở trong phòng một lúc cũng khiến ông tức giận.
Mọi người trong phòng ngơ ngác nhìn nhau, lão đại Tống Anh cũng nhịn không được liền trách mắng lão tư, hỏi:
- Trong mấy năm nay Thẩm Hoài làm gì ở Đông Hoa, rốt cuộc chú có nắm rõ không? Đừng nghe người khác nói có thành không, nếu như Đàm Khải Bình có năng lực thực sự, và hắn nói mọi việc về Thẩm Hoài như thế là đúng, vậy tại sao một Mai Cương lại tốt đẹp như thế, một người có năng lực như hắn lại để cả tập đoàn thép thành phố xảy ra chuyện lớn như vậy?
Tạ Hải Thành âm thầm sợ hãi, ông cũng không nghĩ rằng mọi người vừa mới liên kết với nhau ép Thẩm Hoài cúi đầu nhận tội, để Đàm Khải Bình lấy lại uy tín, một lần nữa nắm bắt cơ hội làm chủ tình thế, thành phố Đông Hoa lại xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy khiến ông cũng không có cách nào biện hộ giúp Đàm Khải Bình.
Tuy Đàm Khải Bình là một bí thư thành ủy, không phải chịu trách nhiệm trước những sự cố sản xuất ở công ty nhà nước, nhưng trải qua thời gian dài như vậy, Đàm Khải Bình hướng nhà họ Tống bôi xấu ấn tượnng của Thẩm Hoài, lúc này Mai Cương không xảy ra sự cố gì, nhà máy mới đã đi vào hoạt động sản xuất, nhưng ngược lại Đàm Khải Bình lại để tập đoàn thép thành phố xảy ra sự cố nên cũng khó tránh khỏi bị Tống Anh và một số người khác mâu thuẫn, hoài nghi Đàm Khải Bình không nói đúng sự thật
Nghe thấy tiếng xe của ông cụ khởi động ở ngoài sân, Tống Văn Huệ cũng đứng lên và nói:
- Hôm nay tôi cũng mệt nên xin phép về trước, mai tôi về thẳng Giang Đông, không tạm biệt được chị hai, anh ba, anh năm rồi.
Sau đó cô đứng lên cầm áo khoác ngoài và ra về.
Tống Hồng Quân nhất thời cũng không biết tập đoàn thép thành phố ở Đông Hoa lần này lại xảy ra sự cố nghiêm trọng như thế, không biết rốt cuộc sẽ ảnh hưởng như thế nào,trong lòng muốn nhanh chóng đuổi theo Thẩm Hoài, nhìn thấy cô út đứng lên muốn về, anh liền đứng lên và đi cùng với cô út:
- Cô út, cháu lái xe đưa cô về.
Tuy là tập đoàn xây dựng điện lực Đông Nam ở Yến Kinh cũng có phòng làm việc, nhưng Tống Văn Huệ về Yến Kinh vẫn cần phải chú ý thân phận, cần phải có việc gì đó mới được, nhiều nhất cũng ngồi taxi, hoặc là để một người nào đó của nhà họ Tống lái xe giúp.
Tống Hồng Quân lái xe đưa Tống Văn Huệ rời khỏi nơi đó. Tống Anh, và vợ chồng Tống Kiên cũng cáo từ, một bữa tiệc rượu tan rã trong không khí chẳng vui vẻ gì.
Chỉ còn lại Tạ Hải Thành, Tạ Chỉ cùng Tống Bình Sinh vẫn ở lại nhà Tống Kiều Sinh
Tạ Chỉ và Tống Hồng Kỳ đã có hôn ước từ trước, trong thời gian này đang chuẩn bị đám cưới và tiệc cưới —Tạ Hải Thành không những là anh vợ của Tống Bính Sinh, cũng là thông gia với Tống Kiều Sinh, bây giờ có thể nói nhân vật cốt cán của nhà họ Tống toàn
Bữa tiệc này không thể tiếp tục được nữa nên Tống Kiều Sinh bảo mọi người đến thư phòng của ông nói chuyện.
Tống Kiều Sinh nói:
- Lão Tứ, chú cũng đừng để tâm đến những lời của cha, chú gọi điện cho Đàm Khải Bình, hỏi rốt cuộc sự cố sảy ra ở tập đoàn thép thành phố là sao đi?
- Ừm
Tống Bính Sinh gật gật đầu, ngồi gần cửa cạnh lối đi, lấy điện thoại ra và gọi cho Đàm Khải Bình, hỏi rõ tình hình của tập đoàn thép thành phố.
Sau Khi Tống Kiều Sinh ngồi vào bàn làm việc, thấy đau đầu liền lấy tay bóp hai bên đầu thái dương
Thư kí cuộc sống Tiểu Dương rót trà bê lên, ông cũng giơ tay phâỷ phẩy bảo Tạ Hải Thành tự lấy trà uống, cũng chỉ vì những chuyện xảy ra ngày hôm nay mà cảm thấy đau đầu, chắc chắn em gái sẽ ủng hộ Thẩm Hoài đối phó với Đàm Khải Bình, bây giờ đến ông cụ cũng tỏ vẻ bất mãn nhiều việc, khiến ông cảm thấy có rất nhiều việc không biết bắt đầu từ đâu.
Tạ Hải Thành bưng cốc chè lên tay, thấy Tống Kiều Sinh đang nhíu mặt đau đầu ông cũng biết y vì sự cố xảy ra ở tập đoàn thép thành phốmà cảm thấy mệt mỏi. Thấy Tống Bính Sinh đang gọi điện thoại, ông cũng không biết sự việc cụ thể là thế nào, cũng không thể phán đoán rốt cuộc việc này sẽ ảnh hưởng đến Đàm Khải Bình như thế nào
Thấy không khí trong thư phòng nặng nề, ngoài chú tư ngồi một bên gọi điện thoại dò hỏi tình hình sự việc ra, những người khác cũng không nói gì, Tống Hồng Kỳ nhỏ nhẹ hỏi:
- Đã xảy ra sự cố ở tập đoàn thép thành phố Đông Hoa, có ảnh hưởng trực tiếp gì đến Đàm Khải Bình không?
Tống Hồng Kỳ biết rõ cha anh rất kì vọng vào sự phát triển của Đàm Khải Bình ở Hoài Hải, nếu không sẽ không vì sự cố ở tập đoàn thép thành phố mà đau đầu.
- Khó nói
Tống Kiều Sinh lắc lắc đầu và hỏi Tạ Hải Thành:
- Tôi vẫn còn nhớ năm nay thành phố Đông Hoa mới tiến hành cải cách thí điểm việc thúc đẩy doanh nghiệp nhà nước, tập đoàn thép thành phố là do Đàm Khải Bình đưa ra làm tập đoàn điển hình, có phải như thế không?
Tạ Hải Thành gật gật đầu:
- Đúng vậy!
- Tập đoàn thép thành phố mới cải cách được nửa năm đã xảy ra sự cố gây thương vong lớn thế này, phải nói là ảnh hưởng bất lợi đến toàn thành phố Đông Hoa, trong tỉnh cũng sẽ có cái nhìn không hay về thành phố Đông Hoa.
Tống Kiều Sinh thở dài một tiếng, rồi nói:
- Đúng vậy
Tạ Hải Thành ra thương trường đã nhiều năm nay, có con mắt nhìn nhận sự việc rất tốt. Tống Kiều Sinh có phần tin tưởng những phán đoán của anh ta, nhưng ông cũng không hỏi thêm điều gì, đợi lão tư gọi điện cho Đàm Khải Bình xong rồi mới nói.
Tuy Tống Kiều Sinh rất kín tiếng chưa bao giờ nhắc đến việc ông và Điền Gia Canh cạnh tranh chức bí thư tỉnh ủy Hoài Hải thất bại, nhưng Tạ Hải Thành biết đây là điều mà Tống Kiều Sinh không bao giờ bỏ qua được, và cũng biết ông vì chuyện đó nên mới thắt chặt mối quan hệ với nhà họ Tống trong những thế lực kinh doanh ở Hoài Hải.
Nói cho cùng, Tống Bính Sinh cũng chỉ vì muốn cứu vãn chút thể diện của mình với Điền Gia Canh
Đàm Khải Bình đã nhận chức được nhiều năm trong hệ thống tổ chức tỉnh Hoài Hải, cũng có chút địa vị ở đó, đến Đông Hoa sự nghiệp cũng phát triển nhanh chóng. Sau khi Tống Bính Sinh đến Hoài Hải nhận chức, bọn họ liên kết với Tô Duy Quân lôi kéo bí thư trước Đào Quốc Tuyền với những thế lực có sẵn nhanh chóng chiếm một vị trí nhỏ dưới Điền Gia Canh, và Triệu Thu Hoa.
Điều này cũng có thể nói sau khi Tống Kiều Sinh cùng Điền Gia Canh tranh đoạt chức bí thư tỉnh Hoài Hải đã liên kết với nhà họ Tống.
Nếu như nhà họ Tống có thể tiến thêm một bước nữa liên kết với Triệu Thu Hoa bên Hồ Chí Thành, ép Điền Gia Canh không có chỗ đứng trong tỉnh Hoài Hải, là có thể bù đắp cho việc Tống Kiều Sinh tranh giành chức bí thử tỉnh ủy tỉnh Hoài Hải với Điền Gia Canh tạo nên những ảnh hưởng bất lợi với ông, thậm trí tạo ấn tượng không tốt với phó thủ tướng Vương Nguyên, đến nỗi có thể để Vương Nguyên tích cực thúc đẩy bộ Điện lực đi lên, và nhận được nhiều sự đồng tình từ nhà họ Tống.
Chỉ là, tất cả mọi chuyện này đều do Tống Kiều Sinh tự nghĩ trong lòng, người đầu điên làm xáo trộn toàn bộ những tính toán của ông không phải người ngoài, mà là do ông xuất quân không theo trật tự, ở Đông Hoa người không đội trời chung với Đàm Khải Bình lại chính là cháu ông Thẩm Hoài.
Lần này Thẩm Hoài đã hạ thấp uy tin của Đàm Khải Bình trước mọi người, khiến Đàm Khải Bình chật vật không chịu nổi ở Đông Hoa, Tống Kiều Sinh sẽ ủng hộ bọn họ, bắt Thẩm Hoài cúi đầu nhận tội với Đàm Khải Bình, chỉ vì muốn giúp Đàm Khải Bình lấy lại uy tín cũng không đến nỗi phải để nhà họ Tống phải thay đổi toàn bộ diện mạo trong tỉnh Hoài Hải, để toàn bộ mọi kế hoạch của Tống Kiều Sinh có thể tiến hành.
Thật đáng tiếc, người tính không bằng trời tính.
Tập đoàn thép thành phố đột nhiên lại xảy ra sự cố này là điều mà mọi người không hy vọng. Không những khiến mọi người cảm thấy bất ngờ càng khiến mọi người trở tay không kịp, có lẽ đây là thái độ của ông cụ
Những lời ông cụ răn dạy Tống Bính Sinh vang vọng bên tai Tạ Hải Thành khiến ông khiếp sợ đến bây giờ vẫn văng vẳng bên tai ông.
Cục diện biến thành thế này từ lúc nào vậy hả?
Người nhà họ Tống không phải rất ghét Thẩm Hoài sao? Từ lúc nào mà có tình cảm đồng tình với việc này vậy, không những ông cụ cảm thấy Thẩm Hoài lần này cúi đầu nhận tội bị oan ức, ngay đến Tống Anh cũng đã bắt đầu hoài nghi Đàm Khải Bình.
Tạ Hải Thành không ngừng nghĩ, lỡ như Đàm Khải Bình giải quyết sự cố ở tập đoàn thép thành phố không tốt, vậy mọi kế hoạch có thể bị Thẩm Hoài lật đổ hay không?
Tống Bính Sinh gọi điện cho Đàm Khải Bình xong, rầu rĩ nói với Lão nhị và Tạ Hải Thành:
- Mọi việc không được lạc quan cho lắm, sau khi có tám công nhân bị thương nặng được đưa đến bệnh viện, đã có 3 người không cứu được, năm người còn lại vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, Hơn nữa dựa vào phản ánh của công nhân, cách đây hai tháng tập đoàn thép thành phố đã xảy ra vụ lật lò nung gang khiến một người chết, nhưng tập đoàn thép thành phốgiấu không báo cáo lên. Trong tỉnh đồng thời biết được tin này, Điền Gia Canh và Triệu Thu Hoa đều ra chỉ thị, phó chủ tịch La Thành Huy quản lý an toàn sản xuất cùng trưởng ban thư kí Trần Bảo Tề đã từ Từ Thành nhanh chóng đến Đông Hoa rồi…
Nghe Tống Bính Sinh nói như thế mọi người đều thở dài, đến lúc này mới phát hiện mọi việc ở Đông Hoa đã vượt qua mọi sự tưởng tượng của mọi người.
Sau một lúc lâu Tống Kiều Sinh mới lên tiếng:
- Mọi việc đã như thế rồi, đau đầu cũng không có lợi ích gì, mọi người ra về nghỉ ngơi đi, trước kia Triệu Thu Hoa ở bộ và ủy ban trung ương là một cây cỏ đầu tường
Bất giác giọng của Tống Kiều Sinh có chút khàn khàn.
Tống Bính Sinh biết tại sao Lão Nhị lại nói như vậy, thế lực của nhà họ Tống trong tỉnh Hoài Hải rất mạnh, Triệu Thu Hoa có thể sẽ liên kết với bọn họ để xử Điền Gia Canh, nhưng nếu như nhà họ Tống lộn xộn không đoàn kết, có thể sẽ bị Triệu Thu Hoa lật lại.
Từ lúc xảy ra sự cố ở Tập đoàn thép thành phố Đông Hoa đến bây giờ, thời gian xảy ra rất ngắn, nhưng trong thời gian ngắn như vậy, tỉnh đã có phản ứng, hơn nữa sự việc xảy ra hai tháng trước cũng bị phanh phui điều này có thể chứng minh tỉnh đã phái người theo sát mọi tình hình ở Đông Hoa.
Bọn họ đang cố gắng ổn định địa vị của nhà họ Tống ở Hoài Hải, rất có khả năng có thể bị bất ngờ xoay ngược tình thế
Tống Bính Sinh đứng lên nói:
- Ngày mai tôi sẽ về Từ Thành, mọi tình thế chưa chắc đã quá xấu.
Tạ Chỉ đã ở cùng với Tống Hồng Kỳ tại Yến Kinh nên đứng lên tiễn ba cô và Tống Bính Sinh.
Đi đến cửa, Tạ Chỉ kìm không nổi liền nói:
- Sự cố lần này, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến việc sản xuất và kinh doanh sau này của tập đoàn thép thành phố, nếu như giải quyết không tốt, Đàm Khải Bình có thể sẽ khá bị động.
Tạ Hải Thành gật gật đầu, cũng biết con gái ông cũng nắm rõ mọi tình hình ở Đông Hoa, sự cố lần này không ảnh hưởng trực tiếp đến Đàm Khải Bình, nhưng tập đoàn thép thành phố là tập đoàn thuộc xí nghiệp lớn nhất ở Đông Hoa. Năm nay nộp thuế lên phòng tài chính và thuế vụ chiếm 7-8%, tất cả các công chức và người về hưu cộng lại lên đến hơn 7000 người, có đến hơn 10 doanh nghiệp, nhà máy hợp kim thép và quận mới Mai Khê vẫn đang được xây dựng, nếu như tập đoàn thép thành phố chỉ vì mấy sự cố này mà việc sản xuất lẫn kinh doanh bị trì trệ, Đàm Khải Bình mới chính thức lâm vào thế bị động ở thành phố Đông Hoa.
Tạ Hải Thành ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Ngày mai cha cũng phải về Từ Thành một chuyến.
Anh nghĩ đến, nếu như Đàm Khải Bình bị thất bại không một bước tiến ở Đông Hoa thì Mai Cương sẽ toàn diện bắn ngược.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
48 chương
91 chương
13 chương
76 chương
34 chương
142 chương