Phong Khí Quan Trường
Chương 292 : Cải tạo phố Học Đường
Lắc lư bên ngoài gần một tháng, ngày đầu tiên trở về thị trấn, văn kiện cần chữ ký của hắn phê chất lại thành một đống.
Lại đúng dịp cuối năm, trấn chính phủ, xưởng thép và các công ty trực thuộc thị trấn đều cần lên phương án phát trưởng, trợ cấp... Tất cả điều này đều phải chờ Thẩm Hoài ra quyết định cuối cùng.
Trong dịp hắn còn lỡ mất hai lần hội nghị đảng chính và bốn lần họp ban quản lý khu công nghiệp, chuyện lớn có thể liên lạc qua điện thoại, nhưng tất cả kỷ yếu họp hành đều phải chờ hắn về ký xác nhận.
Thẩm Hoài vừa ngồi chưa ấm chỗ, từng người từng người đã đến chờ sẵn bên ngoài… Văn kiện khẩn yếu hắn đều phải xem qua thật kỹ, tạm thời để bên, trước ký giải quyết những chuyện vụn vặt đã, từ sáng đến trưa chỉ làm mỗi việc ký và ký, cổ tay mỏi rần.
Đến trưa, nhân giờ ăn, Hà Thanh Xã lại kéo Hoàng Tân Lương đến bàn vấn đề điều chỉnh dự toán tài chính sang năm với Thẩm Hoài.
Trước khi rời Đường Ấp, Dương Ngọc Quyền đã làm một chuyện rất trọng yếu cho Mai Khê, đó là thông qua hội nghị thường ủy khu, hình thành quyết nghị, đem khoản thuế mà Mai Khê nộp lên chuyển ngược về địa phương thông qua các khoản trợ cấp giáo dục, y tế, nông nghiệp thủy lợi, cứu tế… Đảm bảo trong năm 95, Mai Khê có đầy đủ tài lực bắt tay vào kiến thiết, chuẩn bị tiềm lực tiến vào top mười thị trấn tiêu biểu cho Hoài Hải.
Bình tuyển mười thị trấn tiêu biểu là ý tưởng mà tỉnh trưởng Triệu Thu Hoa rất tâm đắc, ý muốn dựng lên mấy điển hình kinh tế cho tỉnh. Thành phố Đông Hoa mà không muốn quá khó coi, tất phải trọng điểm bồi dưỡng ba bốn thị trấn có tư cách cạnh tranh vào top này.
Trừ Mai Khê, Đường Ấp còn có bốn phố, một trấn, một hương. Chỉ bằng gần một năm sau khi nhập sang, Mai Khê đã đứng vững ở vị trí số một Đường Ấp.
Hành động nâng đỡ Mai Khê vào top 10 thị trấn điển hình của Hoài Hải không chỉ không bị các thành viên thường ủy khu tìm cớ phản đối, thậm chí thị ủy một chuyên môn phát xuống 1 triệu khoản kiến thiết riêng cho Mai Khê sử dụng.
Đem so sánh với khoản chuyên hạng 1 triệu của thành phố, bộ phận tài chính khu chuyển dời xuống mới thực sự cực đại.
Mục tiêu doanh thu năm 95 của Mai thép là 600 triệu, lợi nhuận thu về chừng hơn 30 triệu, thuế cộng phần hoa hồng nộp lên cho thị trấn chừng khoảng 25 triệu.
Nếu tài chính khu dùng hình thức chuyển dời trả lại khoản tiền này cho Mai Khê sử dụng, chỉ dựa riêng phần Mai thép, thu nhập tài chính cho thị trấn sang năm sẽ tăng hơn 20 triệu; Cộng các khoản khác nữa, chắc sang năm sẽ có thêm 30 triệu để chi tiêu.
Thu nhập tài chính dự toán ban đầu khả năng cao khoảng 70 triệu, đấy còn là chưa cộng cả thuế đất vào.
Trong khi đó, năm 94, tổng ngân sách của khu Đường Ấp cũng chỉ chừng 60 triệu, đủ biết tài lực mà Mai Khê có thể dùng sang năm lớn tới mức nào.
Năm 93, ngân sách Mai Khê ước chừng 7 triệu, thế nên khi dự toán chi tiêu năm 94, Hà Thanh Xã cũng không quá để ý, cứ để phòng tài vụ thị trấn sửa sang năm cũ dùng lại là được. Chưa từng liệu đến, sau khi hợp với Hạc Đường, ngay trong năm 94, tài lực Mai Khê lại tăng vọt đến 28 triệu.
Năm 95, tiền thuế đất và chi phí dịch vụ công nghiệp tiếp tục do công ty tư sản thị trấn hạch toán độc lập, nhưng quy mô tài lực lại tiếp tục tăng mạnh, thậm chí có khả năng đạt tới con số 70 triệu. Điều này khiến Hà Thanh Xã vừa hỉ vừa sầu, không biết nên xài từng này tiền thế nào cho hiệu quả.
Bản dự toán sang năm đã được làm xong từ tháng trước. Nhưng cả tháng nay Thẩm Hoài không ở nhà, sự tình kéo mãi đến hôm nay vẫn chưa có quyết định chính thức.
Liên quan đến dự toán tài chính, Hà Thanh Xã và Hoàng Tân Lương đã lên phương án kỹ, nhưng cần Thẩm Hoài gật đầu thông qua mới đưa ra hội nghị đảng chính biểu quyết được.
Thẩm Hoài vừa ăn cơm, vừa lật bản dự thảo ra xem.
Đồ án quy hoạch kiến thiết và cải tạo trọn cả thị trấn cũng đã làm xong.
Bao quát mở rộng cải tạo phố Học Đường, công lộ Hạ Mai và cầu lớn Mai Khê, mấy công trình trọng điểm đã làm tốt quy hoạch, đang tiến vào giai đoạn thiết kế, nhưng trong tình hình tài lực không dư dả, hạng mục nào được bắt tay vào làm phải có thứ tự trước sau.
Muốn lọt vào top 10, trừ chỉ tiêu kinh tế, mức độ kiến thiết thị trấn cũng chiếm tỷ lệ rất nặng.
Trong dự thảo, Hà Thanh Xã và Hoàng Tân Lương đem công trình cải tạo mở rộng phố Học Đường, công lộ Hạ Mai và cầu lớn Mai Khê xếp vào công tác trọng điểm của thị trấn sang năm.
Cải tạo xong hai tuyến đường trung tâm này, hoàn cảnh chỉnh thể Mai Khê sẽ được cải thiện và nâng cao triệt để. Nhưng muốn làm tốt cả hai thì hơn 40 triệu tài lực tăng thêm sang năm chưa hẳn đã đủ dùng.
“Năm nay chúng ta chủ yếu tập trung làm tốt cải tạo phố Học Đường, công trình công lộ Hạ Mai phải tạm gác lại đã. Số tiền dư ra dùng vào cải tạo hệ thống trường lớp trong thị trấn. Chuyện giáo dục chúng ta phải chú ý trước, không khả năng để lỡ chuyện học hành của bọn nhỏ được.” Thẩm Hoài chỉ vào bản dự thảo, thương lượng với Hà Thanh Xã, Hoàng Tân Lương: “Năm nay phải dời khu chợ búa khỏi phố Học Đường, không thì tình trạng giao thông tắc nghẽn ở đây vĩnh viễn cũng không được giải quyết.”
Tuy sau khi công lộ Mai Hạc thông xe, dòng lưu thông phía đông thị trấn được chia gánh không ít, nhưng trường trung học Mai Khê, trạm y tế, trường tiểu học và khu chợ búa đều chen chúc trên con phố này, khoảng cách giữa các nơi lại gần, những giờ cao điểm là y như rằng tắc không cựa quậy gì được.
Kiến trúc vi phạm cảnh quan đô thị ven hai bên khu chợ và sự đỗ dừng xe hỗn loạn khiến sự quản lý của thị trấn rất khó có hiệu quả, dời cả chỉnh thể ra nơi khác là cách giải quyết triệt để nhất.
Ăn xong cơm trưa, Thẩm Hoài và Hà Thanh Xã, Hoàng Tân Lương đến phòng làm việc, lại gọi cả Chu Lập đến.
Cải tạo phố Học Đường, công tác thi công chỉ là thứ yếu.
Phố Học Đường nối từ đường cao tốc Chử Khê đến cầu Học Đường, dài ước chừng 1400m, các kiến trúc cần đập bỏ xây mới cộng lại phải đến 30.000 m2, nhưng các đơn vị và hộ dân cư liên quan đến giải tỏa phải lên tới mấy trăm, thành phần rất phức tạp.
Trọn cả công tác giải tỏa sẽ được bắt tay ngay sau năm mới, nhưng kéo bao lâu mới có thể hoàn thành lại chưa thể dự liệu trước được.
Đơn vị thuộc thị trấn thì đơn giản, một tờ điều lệnh đi xuống là giải quyết ổn thỏa ngay; nhưng nếu náo ra sự kiện quần chúng tụ tập như chuyện công lộ Hạ Mai hồi trước, toàn cả công trình khéo phải dừng lại.
“Trừ di dời, đền bù bằng tiền ra…” Thẩm Hoài nói: “Tôi cảm thấy nên cầm ra một bộ phận tiệm phô cửa hàng từ khu phố thương nghiệp được cải tạo từ Tân Mai tiểu thôn ra cho bà con nằm trong diện giải tỏa có thêm lựa chọn. Công tác tư tưởng phải làm tốt, làm đầy đủ, nếu có cá biệt nào khó giải quyết thì hẵng dùng đến cưỡng chế hành chính không muộn. Khu chợ trong giai đoạn ba của Tân Mai tiểu thôn cũng phải tranh thủ đi vào sử dụng ngay sau dịp Tết, chợ cũ dời toàn bộ sang đó, trước bảo đảm công tác di dời giải tỏa khu vực chợ và các cửa hàng xung quanh, dỡ đến đâu xây ngay đến đó…”
Tốc độ kiến tạo giai đoạn ba của Tân Mai tiểu thôn rất nhanh, các căn hộ giai đoạn hai đã gần chuyển giao, kỳ ba sắp hoàn thành, kỳ bốn đang được chuẩn bị. Vì bảo đảm công tác giải tỏa được tiến hành thuận lợi, ngay ngắn trật tự, Thẩm Hoài một mực yêu cầu phải dự trữ ra một lượng căn hộ chuẩn bị trong những trường hợp như thế này.
Bao gồm cả tiểu khu Thái gia kiều, Tân Mai tiểu thôn, thị trấn và kiến thiết Cồn Giang đều ưu tiên dành đủ số vốn đầu tư cần thiết, bảo đảm tốc độ xây dựng không được chậm trể… Có căn hộ, có thể bảo đảm những hộ di dời rất nhanh sẽ tái định cư, cộng thêm những năm 94, chính quyền địa phương còn có địa vị tuyệt đối, không bị ảnh hưởng nhiều từ các phương tiện truyền thông đại chính, như thế có thể đảm bảo công tác ở khu công nghiệp và di dời dân cư trong nội trấn được thôi tiến đồng thời.
Khu chợ là thiết kế nằm trong giai đoạn ba của Tân Mai tiểu thôn, phục vụ nhu cầu của mặt nam thị trấn. Thẩm Hoài muốn Chu Lập đảm bảo khu chợ đẩy nhanh tiến độ để đi vào sử dụng, bảo đảm cho chợ cũ được di dời ngay sau Tết nguyên đán.
Để cả khu vực được giải tỏa nhanh chóng, công tác tái định cư phải tiến hành đồng thời, song song mới đẩy nhanh được cả quá trình.
Lượng công việc phải làm trong năm 95 sẽ rất lớn, liên tiếp là các hạng mục phải bắt tay vào làm, muốn công tác đạt hiệu suất cao, không có năng lực thống nhất, trù bị của đám Chu Lập, Hà Thanh Xã, Hoàng Tân Lương là không được.
Về mặt này năng lực của Hà Thanh Xã tương đối kém, nhưng phần Chu Lập và Hoàng Tân Lương lại rất mạnh. Đây cũng là nguyên nhân mà Thẩm Hoài tiến cử Hoàng Tân Lương lên ghế phó trấn trưởng thường vụ phụ trách hành chính, xây dựng.
Buổi chiều, Thẩm Hoài và ba người Chu Lập, Hà Thanh Xã, Hoàng Tân Lương bàn phương án cải tạo phố Học Đường trong phòng làm việc, không có thời gian dạo qua xưởng thép. Hắn phải làm rõ từng trọng điểm của các hạng mục, nói cụ thể với người phụ trách trực tiếp. Hai người Chử Cường, Tống Hiểu Quân bị hắn đá lên thị ủy theo Dương Ngọc Quyền rồi, giờ mới cảm thấy quá thiếu người chia gánh công việc.
Ba giờ chiều, đột nhiên Chu Lập nhận được điện thoại, sắc mặt chợt biến, báo lại với Thẩm Hoài: “Giám đốc công trình gọi điện tới, nói đột nhiên có năm công nhân leo lên giàn giáo công trường giai đoạn ba của Tân Mai tiểu thôn, hình như muốn tự tử…”
Thẩm Hoài cũng biến sắc, mười ngày nữa là sang năm rồi, cuối cùng lại nảy ra chuyện này, hắn không đỡ được cũng phải chìa vai ra gánh, nhịn không nổi chất vấn Chu Lập: “Các anh làm ăn kiểu gì thế hả? Giờ là lúc nào rồi mà để xảy ra chuyện này?” Nói rồi đứng dậy muốn đuổi tới công trình.
“Hay là để giám đốc Chu đi thăm dò rõ tình hình đã?” Hà Thanh Xã ổn trọng nói: “Cuối năm công nhân thường hay gây chuyện, chưa chắc vấn đề đã ở chỗ chúng ta?”
Thẩm Hoài do dự một lát, hắn hiểu ý mà Hà Thanh Xã muốn nói.
Nếu hắn và Hà Thanh Xã chạy đến hiện trường lại không thể ngăn trở nạn nhân nhảy xuống, không quản cuối cùng vấn đề nằm ở đâu, cái tội không xử trí hợp lý là hắn gánh chắc.
Chu Lập không có chức vụ trên người, vấn đề mà ở trên người hắn, trách nhiệm hắn phải gánh là điều hiển nhiên; nhưng nếu vấn đề không ở chỗ ông ta, có thể đẩy trách nhiệm sang hướng khác.
Thấy Thẩm Hoài còn hơi do dự, Hà Thanh Xã nói: “Cũng không phải là muốn đùn đẩy trách nhiệm, nếu không được, để tôi và giám đốc Chu cùng sang đó; tiến trình kiến thiết Mai Khê không thể đứt gánh giữa đường được.”
“Lão Hà, anh và giám đốc Chu sang đó, nhớ trước tìm hiểu rõ ràng tình huống.” Thẩm Hoài dặn dò.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
48 chương
91 chương
13 chương
76 chương
34 chương
142 chương