Editor  :Seo🐵 Làm lơ vẻ mặt vui sướng của Cố Trạm khi người khác gặp chuyện, Cát Giai Uyển vội vàng nói: “Nút thắt bị lỏng, ở…… Ở cổ.” Một khoảng dừng ở giữa, cùng với tiếng rung, cho dù cách một cánh cửa, Dương Chấp vẫn có thể nghe thấy rõ ràng. Anh ta không có nghĩ nhiều, quan tâm hỏi: “Làm sao vậy?” “Bị……” Cát Giai Uyển nuốt nước miếng, “Bị kim đâm vào người.” Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng thay đồ như đông cứng lại. Bàn tay ở trên eo đột nhiên dùng sức, Cát Giai Uyển không cần nhìn cũng biết chỗ bị véo kia khẳng định có màu xanh. Theo Cố Trạm bảy năm, Cát Giai Uyển sao có thể không biết tính tình của anh? Cảm xúc của người này là thứ khó nắm bắt nhất, âm tình thật sự bất định, khi tâm tình tốt thì cười như gió xuân, nói điều kiện gì anh đều đồng ý; còn khi tâm tình xấu thì mặt như Tu La,ở trước mặt anh chính là không dám thở. Nhưng Cát Giai Uyển cũng không hề tệ. Bằng không cô cũng sẽ không công khai khiêu khích —— giống như kiểu đối đáp này,ngày thường cô nói rất nhiều, không phải cô sống vẫn tốt sao? Đương nhiên, trong đó có nguyên nhân rất lớn là cô thừa nhận mình có chút hèn nhát. Nhổ râu cọp trong một giây,giây tiếp theo liền nhẹ nhàng dỗ dành,vuốt lông cho nó, tuyệt đối không để chính mình lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm,đây điển hình của việc đã chiếm tiện nghi còn khoe mẽ. Trứng chọi đá, tốt xấu cũng phải vặn nó trước đúng không? Người khác Cát Giai Uyển cũng không rõ ràng lắm, dù sao Cố Trạm cũng rất thích như vậy, cô đã thử rất nhiều lần rồi. Chỉ là lần này trò đùa có vẻ hơi quá……không có người đàn ông nào muốn nghe rằng đồ của chính mình bị người khác cướp đi . Cát Giai Uyển cắn môi, kẹp chặt hành lang,trìu mến xoa cổ anh.Sau nhiều lần mới đem cơn giận của anh giảm xuống. Ngoài cửa Dương Chấp không biết không khí căng thẳng trong phòng, ngược lại còn nhẹ nhàng thở ra, nói: “Cẩn thận một chút, có cần anh chờ em ở bên ngoài không?” Không cần đâu! Cát Giai Uyển hoảng hốt đến thắt lưng run lên,tiểu huyệt giống như có vô số miệng nhỏ gắt gao hút chặt lấy côn thịt, cô không dám nhìn Cố Trạm, nhắm mắt từ chối: “Không...Không cần, anh về ghế lô trước đi, tôi rất nhanh sẽ trở lại.” Cũng may Dương Chấp không lại ở lâu, lên tiếng liền rời đi. Bước chân xa dần,thời điểm tính sổ cũng đã đến. “Kim đâm?” Hai tay Cố Trạm trên bầu ngực dần dần di chuyển lên, nắm lấy cái cổ mảnh khảnh của người phụ nữ. Anh híp mắt,hai môi mím chặt,miệng dán vào làn da cô. “Cát Giai Uyển, em có ngứa hay không?” Cát Giai Uyển khóc không ra nước mắt,kia không phải cô thuận miệng nói hay sao. Tuy rằng có một chút ý tứ, nhưng là anh muốn chính mình phải ngồi, tóm lại không thể trách cô được. Cô ôm chặt anh, nhẹ nhàng kêu: “Anh trai, đừng nóng giận.” Chiêu này xác suất thành công ở trong tình huống bình thường là 50%. Nhưng lần này Cố Trạm thực sự tức giận, anh ngoảnh mặt làm ngơ, trực tiếp đem cô kéo xuống, côn thịt rút ra từ trong nộn huyệt, nháy mắt trào ra một vũng nước. “Quay người lại.” Cát Giai Uyển khẽ cắn môi, nghe lời làm theo. Bẻ hai cánh mông cô ra, Cố Trạm đem côn thịt đâm vào, trong đầu hoàn toàn tưởng tượng cảnh vừa rồi Cát Giai Uyển chặt chẽ hút lấy anh khi Dương Chấp lên tiếng. Trông cô rất khẩn trương, nộn huyệt bị thao không buông kẹp côn thịt của anh đến đau. Không chỉ có như thế, anh còn nghĩ tới hình ảnh Cát Giai Uyển bị đè dưới thân người đàn ông khác. Cơ thể trắng nõn đầy đặn bị người khác khống chế, dâm thủy văng khắp nơi, tất cả đều không bằng dương vật của anh nhưng vẫn có thể đem cô thao đến cao trào …… Điều này càng làm cho anh phấn khích hơn, cũng càng thêm tỉnh táo, một lần so một lần đỉnh vào sâu hơn, như là thật sự thấy được cảnh đó —— Ghế không tính là cao,cơ thể Cát Giai Uyển bị ép thấp xuống, một chân quỳ trên mặt gối thì mới có thể giữ thăng bằng,khi côn thịt đi vào, thắt lưng tê liệt như một chảo dầu chiên nóng, cơ thể tiến về phía trước, vú run rẩy ba lần. Đây là dùng sức mà thao, không hề có kết cấu va chạm. Cố tình thân thể này so miệng cô còn thành thật hơn, cô vẫn là ướt đến lợi hại. “Kim đâm có thể đem em thao đến cao trào? Kim đâm có thể đem em thao đến phun nước?” Cát Giai Uyển cao trào một khắc kia, nghe thấy hai câu này, vẫn là nhịn không được, lại trợn trắng mắt. Đúng, người này chính là không thể vượt qua rào cản này.