Trong phòng yên tĩnh, tiếng nước dớp dính nhẹ nhàng vang lên. Trước tiên Phó Hàn Xuyên đem tiểu huyệt của cô xoa đến ướt dầm dề, ngón tay ở ngoài huyệt khẩu vẽ vòng tròn vuốt ve, chờ đến khi cơ thể cô thả lỏng, lúc này mới đem ngón tay dính dịch bôi trơn nhét vào miệng huyệt của cô. Nhưng vừa mới cắm vào, đốt ngón tay đã bị tầng tầng thịt non bao lấy, cắn mút gắt gao. Tiểu huyệt của Lâm Chi Hạ cùng với cơ thể cô đều trúc trắc giống nhau, cho dù đã bị Phó Hàn Xuyên thao nửa năm nhưng vẫn vô cùng chặt chẽ. Sau đêm bị thao, ngày hôm sau sẽ lại chặt chẽ như lúc đầu. Như là nhụy hoa, chậm chạp không muốn nở rộ. Tầng thịt non kia quá mềm mại, Phó Hàn Xuyên có mấy lần không chú ý làm lực thao hơi mạnh, lặp lại vài lần như vậy làm tiểu huyệt trở nên vừa hồng vừa sưng. Môi âm hộ bên ngoài cũng không khá hơn chút nào làm ngày hôm sau Lâm Chi Hạ không thể đứng lên, quần lót cũng không có cách nào để mặc vào. Nhưng cố tình càng như thế thì người đàn ông lại càng mê muội. Ngón tay Phó Hàn Xuyên thọc vào rút ra, đem càng nhiều dịch bôi trơn hướng vào trong tiểu huyệt. Hình ảnh hiện lên trong đầu lại là côn th*t bị tiểu huyệt gắt gao mút chặt, mang đến khoái cảm mỹ diệu khiến cho thân dưới hoàn toàn căng cứng, hận không thể lập tức cắm vào. Cố nén lại xúc động, anh đem côn th*t cứng rắn cọ xát trên đùi cô, chờ cô chậm rãi thích ứng. Một ngón, hai ngón...! Ngón tay bên trong tiểu huyệt chạm phải điểm mẫn cảm...! Kỹ thuật của Phó Hàn Xuyên rất tốt, có thể liên tục chạm phải điểm mẫn cảm của Lâm Chi Hạ, một lần lại một lần âu yếm. Hai người thân mật cọ xát, Lâm Chi Hạ không phải không có cảm giác. Cô có thể cảm nhận được cơ bắp của Phó Hàn Xuyên đang căng chặt, thậm chí có thể cảm nhận được mồ hôi nóng trên trán anh. Rốt cuộc cũng đau lòng người đàn ông này, thân thể chậm rãi có khoái cảm, thân thể trắng nõn chậm rãi thả lỏng, bên trong tiểu huyệt ướt át cũng chậm rãi chảy ra một cỗ chất lỏng tanh ngọt. Đầu ngón tay của Phó Hàn Xuyên nhạy bén cảm nhận được một cỗ dâm dịch kia, ấm áp lại dính nhớp, cùng dịch bôi trơn hòa quyện vào nhau. Cô ướt. Một bên mày rậm của anh nhíu lại, nhìn về phía Lâm Chi Hạ. Lâm Chi Hạ nghiêng đầu, đỏ mặt cắn chặt môi, hận không thể đem chính mình vùi vào gối, giống như đà điểu tránh né ánh nhìn chăm chú của Phó Hàn Xuyên. Phó Hàn Xuyên không tiếng động mà cong cong khóe miệng. Sau đó ba ngón tay của anh cắm vào, ngay lập tức tiểu huyệt hoàn toàn căng ra, bên trong dường như cũng bị nhét đầy. Chỉ mới ba ngón tay mà thôi, so với côn th*t vừa lớn vừa thô của Phó Hàn Xuyên thì không tính là gì. dương v*t của anh so với những người đàn ông khác thô to hơn rất nhiều. Lý trí của Phó Hàn Xuyên tự nhủ anh vẫn nên chờ đợi, chính là chút kiên nhẫn ít ỏi kia khi chạm phải dâm dịch ấm áp đã hoàn toàn biến mất. Anh rút tay phải ra, bàn tay ướt dầm dề nắm lấy côn th*t cứng rắn, đem toàn bộ dịch bôi trơn cùng d*m thủy đều xoa hết lên mặt trên của côn th*t. Đột nhiên đĩnh động eo, côn th*t chọc chọc về phía trước tiểu huyệt kiều nộn. Quy đầu nóng nảy mà đâm vào càng sâu, hận không thể đem toàn bộ cắm hết vào. Lâm Chi Hạ đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi quy đầu của người cắm thẳng vào trong tiểu huyệt vẫn làm cô nháy mắt sửng sốt. Cơ thể cô không khống chế được mà khẩn trương, tiểu huyệt vất vả lắm mới rộng ra được một chút cũng co chặt lại, bên trong căng ra khiến hai bên đùi run nhè nhẹ. Tươi cười trên mặt Phó Hàn Xuyên mất hết, mày rậm nhíu chặt, mặt mày trầm thấp tựa như một làn khói mù cùng với dục vọng dày đặc đan chéo vào nhau. Áp bức làm cho người ta sợ hãi khí thế nặng nề này. Cung đã lên làm sao có thể rút về, côn th*t căng cứng đã cắm vào nào có đạo lý rút ra. dương v*t thô to ma sát tiểu huyệt, đẩy ra một vòng thịt mềm, chính mình từng chút từng chút hướng vào bên trong thâm nhập. Đau...! Lâm Chi Hạ không khống chế được thân thể run rẩy, trong cổ họng mơ hồ phát ra thanh âm nức nở. "Nhịn một chút, anh sẽ nhẹ nhàng." Phó Hàn Xuyên hôn lên môi cô, bàn tay vuốt ve khối thịt đầy đặn, ý đồ muốn cô thả lỏng cơ thể. "Vâng..." Đau đớn làm đáy mắt Lâm Chi Hạ dâng lên một tầng nước mỏng nhưng vẫn là không lên tiếng, an tĩnh nằm đó mặc Phó Hàn Xuyên ta cần ta lấy. Cố tình chính là như thế lại làm Phó Hàn Xuyên không thể nhẫn tâm. Anh thả nhẹ động tác, nhẹ nhàng trừu động, cực đại quy đầu căn bản không có hoàn toàn tiến vào. Khuôn mặt tuấn lãng biến mất trong bóng đêm, không thể nhìn thấy cảm xúc lúc này của anh, chỉ có mồ hôi đang chảy ròng ròng qua đường cong cương nghị của sườn mặt. Thân thể phát đau đâu phải chỉ có Lâm Chi Hạ. Lâm Chi Hạ ốc không mang nổi mình ốc, hoàn toàn không biết Phó Hàn Xuyên đã trải qua cái gì. Từ đáy lòng nổi lên dũng khí, cô phải nắm chắc cơ hội lần này. Cô nâng cánh tay lên, nhẹ nhàng ôm lấy Phó Hàn Xuyên, run run rẩy rẩy mà mở miệng: "Ông...!ông xã, hôm nay có thể làm nhanh một chút hay không...!Anh lâu lắm, em chịu không nổi...".