Cả vườn Mẫu Đơn, hương khí hút hồn người mà trong cung màu sắc xanh vàng chen nhau rực rỡ, sắc ngói lưu ly, ngoài cửa cung đặt hai khỏa dạ minh châu cực lớn, đường đi lát đá ngọc, rèm cửa trong cung bay tung bay tán loạn, ánh sáng chiếu rực rỡ từ Bắc sang Nam tản mát ra khí thế đắt tiền, xa hoa khiến mọi người nhìn không rời mắt. Ba chữ Hướng Dương cung dùng các loại bảo thạch làm thành càng tăng thêm độ hòa hoa. Hướng Dương…Hướng Dương, không trách được lại gọi là Hướng Dương, ở dưới ánh nắng mặt trời thật tráng lệ khác biệt một cách độc đáo. Nếu về đêm cũng không thua sút gì ban ngày càng có thêm một phong tình khác. Hướng Dương cung là cung điện ca hoa đẹp nhất trong hoàng cung không trách được một đường đi tới lại được mọi người đố kị, hâm mộ cũng có oán giận. Hướng Dương cung này là nơi nữ nhân không có thể ở rồi, quả thật là như một tòa cung điện trên trời chỉ có tiên nữ mới có tư cách sống ở đây thôi. “Tiểu thư, đến Hướng Dương cung rồi” Hỉ nhi vui mừng nói, thần thái thật kiêu ngạo. Các cung nữ khác nhìn thấy Hướng Dương cung lại càng thêm vui mừng kiêu ngạo, chủ tử của mình có thể ở một nơi xinh đẹp như thế, địa vị thật cao lại có vẻ rất được hoàng thượng sủng ái. Ban đầu xây xong Hướng Dương cung tất cả phi tần hậu cung bất kể lai lịch thế nào, xuất ra bản lãnh gì cũng không thể làm cho Hiên Viên Vũ gật đầu vào ở, mà nay chủ tử của mình vừa vào cung lại được an bài ở Hướng Dương cung, thân phận địa vị không nói cũng biết. “Hoàng cung của ngươi không tệ, rất lớn rất đẹp. Đẹp thì có đẹp nhưng mấy người tuyệt sắc giai nhân kia vẫn đẹp hơn” Nàng vẫn còn đứng trên xe ngựa giống như quân vương trông coi thiên hạ tán dương hoàng cung và các phi tử tới trước tiếp giá. Hiên Viên Vũ thiếu chút nữa rớt con ngươi xuống, nàng lại thấy hậu cung của hắn đẹp hơn hoàng cung, làm hắn trong khoảng thời gian ngắn không biết trả lời như thế nào. “Đúng rồi, hiện tại ta phải ngủ chỗ nào?” Nàng nhớ tới vấn đề chỗ ở của mình vì vậy nhàn nhạt hỏi sau đó vui vẻ xuống xe ngựa. “Tối nay nàng ở Hướng Dương cung” Hiên Viên Vũ đáp lời không chút nghĩ ngợi, thần sắc tự nhiên cũng không có nửa điểm do dự giống như đang nói chuyện tự nhiên. Này, vừa nói ra Hướng Dương cung dẫn tới mọi người một trận xôn xao đặc biệt là hậu cung phi tần, phóng tới nàng là ánh mắt đố kị hâm mộ. Lúc ấy nàng cho Hướng Dương cug là nơi ở của hoàng hậu, lập tức lơ đễnh, bởi vì theo tính tình của nàng ở đâu là không phải ở chỉ cần có nơi ăn tốt uống tốt nàng cũng không để ý. Hiện tại khi nàng đứng trước cửa Hướng Dương cung mới hiểu tại sao những phi tử kia lại hâm mộ đố kị, nơi này không phải là nơi cho người ở mà là nơi dành cho tiên trên trời ở. Còn nữa, giá trị của Hướng Dương cung trừ địa vị bên ngoài chỉ sợ nơi đây là một tòa bảo khố. “Tiểu thư, chúng ta đi vào thôi” Cung nữ phía sau đồng loạt nói, ý tưởng mọi người lại giống nhau. Nàng không sao cả. “Được, chúng ta vào đi” Sống ở đâu thì yên ở đấy, nàng cũng chẳng sợ ai huống gì chỉ là tòa Hướng Dương cung. Một nhóm người vui sướng vô cùng đi vào cung giống như là người hưu trí đi thăm đại quan viên.