Phi Thường Hoàn Mỹ
Chương 13
Cảm giác đầu tiên của Quý U khi bước vào Thừa Càn cung là Hoàng đế thật có diễm phúc. Các phi tần đều trang điểm rực rỡ, ngược lại Quý U lại trang điểm có phần mộc mạc.
Một phòng mỹ nhân, mỗi người mỗi vẻ. Lục Hiền phi đoan trang ưu nhã, Trần Trang phi xinh đẹp như hoa, Minh chiêu nghi yêu kiều, Lương chiêu viện môi hồng răng trắng, Vũ thục nghi hoạt bát đáng yêu, Vân thục viện mặt mày như hoa đào, Tình quý tần động lòng người, Quý quý nghi thướt tha, Cốc vinh hoa mắt hạnh mày liễu, Sơ uyển dung như hoa như ngọc, quả nhiên là mỹ nữ tập hợp.
Nàng hướng đến thỉnh an Hoàng hậu đang ngồi chính giữa, Hoàng hậu thoạt nhìn dịu dàng hiền thục, mười phần là khí thế mẫu nghi thiên hạ. Hoàng đế có một đám nữ nhân như vậy, tại sao tâm tình lại lạnh nhạt như vậy?
Sau đó Quý U hướng đến những phi tần có phần vị cao hơn mình thỉnh an, động tác trôi chảy, không ai có thể khó xử nàng. Đợi cho những người có phân vị thấp hướng đến chỗ nàng thỉnh an, biểu tình của Quý Như, Cốc vinh hoa cùng Sơ uyển dung tương đối đặc sắc.
Người đều đã đến đông đủ, Hoàng hậu cũng cho các nàng ngồi xuống.
Hoàng hậu nhìn Tích tiệp dư, không thể không cảm thán nàng là vưu vật trời sinh. Cả phòng nữ nhân tuy khí chất khác nhau nhưng khác biệt cũng không lớn. Tích tiệp dư lại không giống vậy, vừa nhìn thì thấy thập phần ngây thơ, nhưng thân mình lung linh như nước, lộ ra sự mị hoặc tự nhiên, quả là quốc sắc thiên hương, đơn cử như bộ ngực cao thẳng kia, chính là độc nhất hậu cung!
Hoàng hậu không nghĩ ra tại sao người như vậy ban đầu lại bị bỏ qua. Mà các phi tần ngồi đó đều đã hận không thể nhìn ra một lỗ thủng trên người Tích tiệp dư. Hồ ly tinh!
“Nhìn thần thái của Tích tiệp dư, thân thể cũng đã tốt lên nhiều. Hoàng thượng tấn phong cho ngươi vượt qua sáu cấp lên tới tiệp dư, có thể thấy được là coi trọng ngươi mười phần, ngươi nên hầu hạ Hoàng thượng thật tốt.” Hoàng hậu nương nương mở màn, Quý U đã cảm nhận được ác ý sâu sắc. Tuy những lời này nghe qua thật bình thường, nhưng lại trực tiếp khơi nên lửa giận trong lòng những phi tần đang hết sức không thoải mái kia.
Quý U đầu tiên là đỏ bừng mặt sau đó mới nhăn nhó, ấp úng trả lời: “Thần thiếp nhất định không phụ sự kì vọng của nương nương.”
Hoàng hậu trực tiếp nghẹn giọng, nhìn bộ dáng ngốc nghếch của nàng cũng không biết phải nói gì. Ngươi nói nàng đáp cũng không sai, nghe vào nhưng là thật sự không được tự nhiên.
“Quý muội muội thật là lung linh như nước, trách không được Hoàng thượng của chúng ta yêu thích, thần thiếp cũng từng được sủng ái ở độ tuổi như hoa này, quả thực là hoài niệm a.” Trần Trang phi hợp thời phát ra một tiếng cảm thán, nàng hiện thời chỉ còn thị tẩm một tháng được một hai lần, còn không phải đang ám chỉ hoa nở chóng tàn sao.
“Trang phi nương nương, ngài trời sinh mỹ lệ, nay cũng vẫn giống như còn trẻ vậy.”
Quý U nói xong còn gật gật đầu như sợ Trần Trang phi không tin. Nàng đây là cảm thán ngươi không già đâu, ngươi chỉ là không được sủng thôi.
“Quý muội muội quả là hiểu chuyện hơn rất nhiều, lần trước tỷ phạt ngươi cũng là sợ ngươi ở trước mặt Hoàng thượng mất quy củ, tỷ tỷ thì dễ nói chuyện, nhưng nếu Hoàng thượng giận muội thì thật không tốt rồi. Muội muội có hiểu được khổ tâm của tỷ tỷ không?” Lương chiêu viện cảm thấy chính mình là nhị phẩm thì không cần thiết phải lấy lòng Quý U.
Quý U làm sao có thể quên Lương chiêu viện a.
“Muội hiểu, tỷ tỷ cũng là vì muội, muội có thể may mắn được Hoàng thượng coi trọng, người phải cảm tạ nhiều nhất chính là tỷ tỷ.” Quả thật cảm tạ Lương chiêu việc đã để cho Quý U có thể trùng sinh.
“Cảm tạ mà còn thật với giả gì, nếu muốn cảm tạ thì nên xuất ra chút thành ý.” Vũ thục nghi cắn chặt chuyện này, muốn nháo cho Quý U phải xấu hổ.
“Thật sự cảm tạ mà, ta hiện tại cũng không lấy ra được gì đó, đến khi có thứ gì tốt nhất định sẽ lấy ra báo đáp Lương chiêu viện.” Quý U nói chuyện cực kỳ thành khẩn.
“Ha ha, lời này nghĩa là chuyện báo đáp không phải là sẽ không bao giờ xảy ra sao?” Vũ thục nghi cười đến một đôi mắt phượng đều cong, lời nói lại thực khắc nghiệt.
“Như thế này, tỷ tỷ hiện tại thiếu thứ gì, muội muội nhất định sẽ tận lực.” Quý U đơn thuần hỏi một câu.
Trừ bỏ sủng ái thì có thể thiếu thứ gì được nữa, nhưng mà lời này cũng không thể nói ra a.
“Vũ tỷ tỷ như vậy là không đúng rồi. Tích tiệp dư mới được tấn phong không tới hai ngày, ngươi như vậy có chút không thân cận nha.” Vân thục viện giải vây cho Quý U.
Quý U ngẩng đầu lên hướng Vân thục viện cười cảm kích.
Quý U cũng không sợ các nàng nói lời lạnh lùng châm chọc, chung quy những người biểu hiện ghen tỵ trên mặt cũng không đáng sợ. Không thân không quen lại giúp mình giải vây chưa chắc đã là bằng hữu. Thân phận của các nàng, vĩnh viễn chỉ có lợi ích, không có tỷ muội tình thâm. Cái gọi là minh thương dễ tránh còn không phải là đạo lý này sao.
Nhưng mà cảm kích ngoài mặt thì phải luôn có. Cả phòng mỹ nhân này đều là chĩa về phía mình, nàng không sợ không có nghĩa là nàng không mệt nha.
Minh chiêu nghi nhìn các nàng một từ lại một từ công kích, giống như là đánh trên vải bông vậy, liền nhìn Tích tiệp dư khó hiểu, đây là khờ thật hay là giả ngốc vậy? Chủ yếu là do nguyên chủ Quý U đã để lại một hình tượng ngốc nghếch ăn sâu vào mỗi người rồi, làm cho người khác không có lòng đề phòng, nhưng tính tình xúc động của hiện tại so với trước kia quả thực có điểm biến hóa.
Minh chiêu nghi tuy không nhằm vào Quý U nhưng cũng không giúp Quý U. Nàng chỉ đơn giản là đứng xem.
“Lương chiêu viện dạy quy củ là không sai, nhưng quá nghiêm khắc không khỏi làm cho các tỷ muội bị lạnh tâm. Tích tiệp dư tuổi còn nhỏ, chậm rãi giáo dục là tốt rồi.” Lục Hiền phi vội vã mượn sức đồng bạn, nhìn Quý U ngẩng đầu hướng mình cười cười, địch nhân của địch nhân là bạn, cái này Lục Hiền phi luôn hiểu rõ.
Huống chi Hiền phi hiền lành đại nghĩa, làm sao lại không cho các tỷ muội trong hậu cung dễ dàng ở chung được.
Quý Như nhìn Lục Hiền phi nói giúp Quý U, nàng ta tức muốn điên rồi, mượn sức một người không đầu óc như Quý U mà lại không cần ta, Quý U có thể tiến lên không lẽ vận của nàng chỉ có thể đi xuống?
“Kỳ thật phải trách ta, là do ta liên lụy muội muội. Cho dù hiện tại muội được sủng ái nhưng trong lòng ta vẫn hết sức khó chịu.” Nói xong liền khóc lên.
Quý U xoa xoa trán, lại nghe Cốc vinh hoa cùng Sơ uyển dung từng lời dỗ dành: “Ngươi là tỷ tỷ tốt, trong hậu cung ngươi đã chiếu cố tiệp dư nương nương như thế nào, nàng có thể có hôm nay cũng là cảm tạ ngươi.” “Ai cũng nói các ngươi tỷ muội tình thâm, tuy rằng nàng thay ngươi chịu phạt, nhưng lòng ngươi bị dày vò sơ với bị phạt còn khó chịu hơn, tiệp dư nương nương chắc chắn sẽ không quên tỷ tỷ ruột thịt là ngươi đâu.”
Các ngươi trực tiếp nói rõ để ta đem Hoàng đế cùng Vĩnh Thọ cung đưa cho nàng không phải là được rồi sao, uyển chuyển nói như vậy lỡ đâu ta nghe không hiểu thì sao. Quý U bĩu bĩu môi: “Muội không phải lúc nãy ở trên đường đã nói cho tỷ sao, muội thật không trách tỷ mà, tuy rằng lúc muội sinh bệnh không có ai tới thăm, nhưng muội biết tỷ là thật tâm lo lắng. Tỷ nếu không tin muội không trách tỷ, muội cũng thật muốn khóc.”
Lời nói đến như vậy rồi, Quý Như cũng chỉ có thể im lặng lau nước mắt. Nàng chỉ cảm thấy hình như tiện nhân này đang giận nàng thật, cảm thấy nàng ta cách mình rất xa.
Lương chiêu viện cùng các phi tần xung quanh nhìn biểu tình của Quý quý nghi thay đổi. Tích tiệp dư giúp ngươi chịu phạt đến phát bệnh, ngươi đến đi xem một cái cũng không có, còn có mặt mũi khóc! Cái gì mà tỷ muội tình thâm!
Quý Như nhìn biểu tình của các nàng cảm thấy một trận xấu hổ. Quý Như có thể chán ghét Quý U, nhưng Quý U dám chán ghét nàng, nàng cảm thấy không cách nào tiếp thu được.
Hoàng hậu nhìn mọi người cùng khi dễ Quý U, cũng không can thiệp. Hiện tại các nhà đều chú ý đến Tích tiệp dư vì hành động của Hoàng đế. Nhưng tính tình Hoàng đế lạnh lùng, hành động này quả thực khiến người khác không hiểu được.
Dù sao Tích tiệp dư trước mắt này được sủng hay không Hoàng hậu cũng sẽ không quản. Không có hài tử, không uy hiếp địa vị của mình, không khiêu chiến với quyền uy của mình, nàng có thể rộng lượng để cho các nàng nháo.
Chung quy là Hoàng hậu nương nương vẫn giữ quan niệm, được sủng ái như vậy chắc hẳn phải có huyền cơ gì đó.
Hoàng đế không phải là người nói chuyện yêu đương, dù cho có thực sự là như vậy đi chăng nữa, phân vị cao như vậy, Hoàng đế thật không sợ các nữ nhân trong hậu cung liên kết lại đối phó với nàng ta sao? Có tiên hoàng hậu làm ví dụ ở phía trước, Hoàng hậu rất khó tin tưởng Hoàng đế thật sự sủng ái Tích tiệp dư này.
Nếu không phải là cảm giác mới mẻ thì sẽ là mưu đồ gì đó. Hoàng hậu tự cho là đã phát hiện ra chân tướng, ánh mắt nhìn Quý U mang theo chút thương hại. Nhưng là những người khác không cho là như vậy nha.
Các nàng đều thiếu sự sủng ái, phần vị của bản thân đều là ứng trên gia thế mà có được, nói trắng ra là điều kiện cứng nhắc. Tích tiệp dư được thăng lên chính là phá vỡ quy củ ngầm của các nàng, rất khó tiếp nhận a.
Các nàng cũng không phải là Hoàng hậu, các nàng đều có cơ hội tấn thăng, có Tích tiệp dư làm minh chứng, chứng tỏ Hoàng thượng không có lạnh lùng như trước. Các nàng không tin Hoàng thượng lợi dụng Tích tiệp dư, cái này không phải là đang gián tiếp chứng nhận các nàng đến giá trị lợi dụng cũng không có sao?
Mà Tình quý tần vẫn luôn mỉm cười nghe các nàng nói chuyện, thời điểm ánh mắt ngẫu nhiên liếc qua Tích tiệp dư, thần sắc có vẻ cổ quái.
Quý U đối với hết thảy không chút nào để ý, nàng chỉ hy vọng thời gian trôi qua nhanh một chút, nàng đói bụng a.
Trong Dưỡng Tâm điện, Hoàng đế sau khi hạ triều đang cố gắng phê duyệt tấu chương, hoàn toàn không biết trong Thừa Càn cung đang là một màn đao quang kiếm ảnh.
Hoàng đế cảm thấy các tấu chương bình thường rất có ý nghĩa, hôm nay lại trở nên không có ý tứ, chỉ thấy tốc độ phê duyệt tấu chương nhanh hơn mọi hôm, đem quy hết về công lao mát xa của Tích tiệp dư.
Nói đến mát xa hắn lại có chút nhớ Tích tiệp dư, chỉ là có chút thôi. Có chút nhớ xúc giác tay nhỏ của nàng ấn trên thân thể mình, nhớ đến sự thỏa mãn của nàng khi ngồi trên người mình, nhớ đến thời điểm nàng động tình ánh mắt trong suốt sáng ngời, nhớ đến đôi môi khêu gợi của nàng khi nàng nói thích, nhớ đôi chân dài thẳng tắp của nàng quấn trên thắt lưng mình,…
Nhìn thời gian, nàng chắc đã thỉnh an xong rồi muốn hồi Vĩnh Thọ cung.
Nghĩ đến sáng sớm nay Tích tiệp dư đối với mình không muốn xa rời, cảm giác nàng cũng rất đáng thương. Nếu như bản thân không gọi nàng đến, nàng cũng chỉ có thể ở Vĩnh Thọ cung nghĩ đến mình. Sẽ không chỉ lo nghĩ đến mình mà không dùng ngọ thiện đi, tiểu nữ nhân thân thể còn đang trưởng thành, không ăn cơm làm sao có thể đi đâu. Nghĩ đến thân thể trưởng thành, liền liên tưởng đến thân thể nàng, mũi cũng nóng lên rồi…
Thôi, để cho Tiểu Thịnh Tử đi gọi nàng đến đi.
Tiểu Thịnh Tử công công tỏ vẻ chỉ biết đi truyền Tích tiệp dư nương nương, về phần nội tâm của Hoàng đế bệ hạ, hắn một chút cũng không muốn biết, không muốn biết…
Truyện khác cùng thể loại
268 chương
25 chương
12 chương
11 chương