Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
Chương 78 : My Time Is Now!
“ Thí sinh Dương Kiệt, cậu vừa nói chịu cái gì? Lão phu nghe không rõ.”
Trọng tài đứng dưới lôi đài lên tiếng xác định.
“ Đệ tử nói là “ tôi chịu không nổi nữa rồi, phải bùng nổ đây” ~~~~!”
Dương Kiệt với tư thế như siêu xây da biến hình, phẫn nộ gào lớn.
Má nó, cũng may là mình thận trọng chưa nhảy xuống lôi đài ngay tức khắc, nếu không thì lúc này khóc cũng không biết đi khóc với ai nữa. Tên khốn trời đánh lừa đảo, mày phải trả giá cho hành động bỉ ổi của mày ~~~~!!
“ Cái gì? Ngươi…..” Tạ Thế Hào nãy giờ vẫn mang theo nụ cười chiến thắng nhìn thấy Dương Kiệt không buông lời chịu thua mà vùng dậy gào thét, giật mình hoảng hốt.
‘ Dám lừa gạt một người hiền hậu trung thật, có trái tim mong manh dễ vỡ như ta, ta sẽ bẻ mi ra làm đôi ~~~~!!”
Đôi mắt của Dương Kiệt tràn đầy gân máu, phẫn nộ quát lớn.
“ Cái gì? Lúc nãy ngươi đã đồng…..” Tạ Thế Hào nhanh chóng ngắt lời, không dám tiếp tục lời trách mắng của mình nữa. Càng nói càng bại lộ, nếu như để vụ mua bán bẩn thỉu này lọt ra ngoài, không chừng bễ mặt trước thiên hạ cho mà xem.
“ Đồng cái đầu mi á ~~~, đỡ này ~~~~~!!”
“ Giới Vương Quyền X 3, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ, bổ, bổ, bổ ~~~~!!”
Gần cả chục quả chùy khí khổng lồ dày đặc chi chít bắn thẳng tới trước mặt, Tạ Thế Hào sởn cả tóc gáy.
“ Mi mới là đồ lừa đảo ~~~~!! Ta liều mạng với mi!” Tạ Thế Hào gào thét một cách phẫn nộ. Rõ ràng là đã thỏa thuận giá cả xong, và đã chi trả đầy đủ, thế mà cuối cùng hắn lại lật kèo.
Đồ hám tiền, đồ lừa đảo, ba triệu linh thạch giờ muốn đòi lại cũng không biết đòi như thế nào. Đã hy sinh không đi ghé thăm “ Như Hoa” một thời gian dài, thế mà cuối cùng đổi lại được gì chứ? Tuyệt đối không thể tha thứ cho những tên lừa đảo trời đánh như thế kia được.
“ Cái gì, con heo mập đó nói Tạ sư huynh lừa gạt hắn? Tạ sư huynh thì phản bác lại là bị con heo mập kia lừa gạt, rốt cuộc là lừa gạt cái gì? Trái tim mong manh dễ vỡ…. chẳng lẽ là ….. á ~~~!!”
Không ít thiếu nữ kêu thét lên khi trong đầu bắt đầu tưởng tượng ra một cảnh tượng gớm ghiếc dơ bẩn….
“ Thì ra thế, thì ra thế. Hèn chi vừa mới thượng đài Dương sư huynh đã tỏ vẻ thù địch Tạ sư huynh, thì ra là…..”
“ Khi sợi dây gắn kết sau cùng bị đứt bỏ, thì sẽ bước sang giai đoạn chuyển ái thành hận ~~~!!”
Xoảng ~~!! Xoảng ~~~~~!!
Đám đệ tử nam đã như nghe thấy hàng trăm âm thanh trái tim rơi vỡ của đám thiếu nữ hâm mộ Tạ Thế Hào. Phấn khích gào thét hô hào nhiệt tình hơn nữa.
“ Thì, thì ra hắn…hắn là người như vậy, hèn chi thời khắc quan trọng nhất, hắn lại… lại xìu xuống. Giờ là rõ cả rồi.”
Tư Mã Phong Vân, Tư Mã Thiên và Tôn Hạo Quân lộ ra vẻ mặt “ thì ra là thế”, hí hí cười nói.
“ Đồ biến thái, đồ hám tiền, đồ chết nhát, đồ dơ bẩn ~~~~!! Không ngờ hắn lại có sở thích kỳ lạ như thế này. Hèn chi một đại mỹ như mình đứng ngay trước mặt mà hắn không thèm đếm xỉa tới ~~~!!” Diệp Tuyền đang trà trộn trong đám đông nhìn thấy diễn biến trên lôi đài và nghe thấy những lời bàn tán của người xung quanh, hàm răng ngọc ngà cắn môi tới nỗi suýt chảy cả máu. Trong lòng vừa phẫn nộ vừa thất vọng, có chút không biết phải làm sao.
Thì ra cô ta đã tới quan chiến, chỉ là không muốn gây chú ý của Lăng Hàn Phong và Dương Kiệt, nên chỉ lén lén trà trộn trong đám đông theo dõi từ nãy giờ mà thôi.
Cũng may là Dương Kiệt và Tạ Thế Hào đang dồn hết sự tập trung về đối thủ, không nghe thấy những lời bàn tán ở phía dưới, nếu không thì chắc chắn sẽ phun máu ngất xỉu tại chỗ.
Má ơi ~~!! Tưởng tượng xa xôi quá rồi đấy ~~!!
Không dám chần chừ, cây quạt trong tay phóng thẳng ra phía trước, hình thành lá chắn phản đòn như lúc nãy.
Uỳnh, uỳnh, uỳnh, uỳnh ~~~~~!!
Những quả cầu khí chạm vào cây quạt lập tức bị đẩy bật trở lại. Nhưng chưa bay được bao xa đã bị những quả chùy khí khác do Dương Kiệt quét ra bắn tới phá nát, những cây chùy còn lại lại tiếp tục tuần hoàn bắn thẳng về phía cây quạt.
Một cuộc so tài về chân khí! Ai là người hết chân khí trước sẽ bị đối phương kết liễu.
Phấn khích, gào thét bùng nổ diễn ra ngay dưới khán đài. Khán giả không kềm được run bắn người lên vì khích động khi theo dõi trận giao chiến có thể nói là hấp dẫn nhất từ đầu tới giờ.
Gậy ông đập lưng ông, giao chiến quyết liệt, cho tới bán độ, lừa gạt “tình cảm”, bảo vệ quan điệm chính nghĩa của mình. Tất cả đều đổ dồn hết vào trận đấu này, hoàn toàn xứng đáng là trận đấu hấp dẫn nhất của đại hội tỷ võ năm nay. uỳnh ~~~, uỳnh ~~~, uỳnh ~~~~……
Thế giằng co cứ thế tiếp diễn trên lôi đài.
Lúc này Tạ Thế Hào tựa như đang bước vào trong phòng xông hơi, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt tràn đầy gân máu cắn răng chống đỡ những cú chùy khí đáng sợ đang không ngừng bắn tới. Trong lòng không kềm được suy nghĩ: “ Con heo mập lừa đảo đó thân thể làm bằng sắt chắc, hắn không biết mệt hay cạn kiệt chân khí sao?”
Dương Kiệt tất nhiên là không bao giờ cạn kiệt chân khí rồi, ít ra trước khi Tạ Thế Hạo cạn anh ta vẫn tỉnh bơ như không có gì xảy ra. Đó là nhờ vào nội công tâm pháp Tam Chuyển Thuần Dương Công, khiến anh ta có chân khí gấp 3 lần người bình thường, mày hết tao còn chưa hết nữa là.
“ Đỡ?? Để xem chân khí của mày còn chống chọi được bao lâu! Ta bổ, ta bổ, ta bổ bổ bổ ~~~~~~!!”
Chùy khí che thiên, đừng nói là Tạ Thế Hào, ngay cả thập đại cao thủ đang quan chiến ở phía xa cũng không tự chủ nuốt miếng nước bọt vào cổ họng. Nếu như thay mình vào vị trí của Tạ Thế Hào, sẽ có kết cuộc như thế nào nhỉ?
Chắc chắn sẽ bị chùy khí chi chít đó đánh không chết cũng thành tàn phế. Vì họ không có skill phản dam như Tạ Thế hào.
“ Thằng nhóc đó tu luyện Tam Chuyển Thần Dương Công??!!” Đôi mắt của Tô trưởng lão rực sáng. Càng lúc càng coi trọng Dương Kiệt hơn nữa. Nghe nói thằng nhóc này vừa mới gia nhập tông môn chưa đầy một năm, cộng thêm tu luyện Tam Chuyển Thần Dương Công mà tốc độ tu luyện nhanh như thế này, quả thật đáng sợ.
Không loại trừ khả năng hắn có được cơ may nghịch thiên, nhưng cho dù thế nào đi nữa, lúc này hắn đã đạt tới tiên thiên tầng thứ 9 là hoàn toàn không thể phủ nhận chối cãi.
Không chỉ Tô trưởng lão, ngay cả Vương trưởng lão cũng nảy sinh ý định chèo kéo Dương Kiệt. Tât nhiên là ông ta không biết rõ quan hệ giữa Dương Kiệt và Lăng Hàn Phong, nếu như biết rõ, chắc chắn sẽ bỏ rơi Dương Kiệt và chọn Lăng Hàn Phong cho mà xem. Một người võ hồn cấp 4, một người võ hồn cấp 6, cho dù thằng khờ cũng biết chọn ai rồi.
Triệu trưởng lão sắc mặt càng lúc càng khó coi, đặc biệt là nhìn thấy ánh mắt rực sáng của Tô trưởng lão và Vương trưởng lão khi nhìn vào Dương Kiệt.
Chết tiệt ~~~! Biết thế mình ra tay sớm rồi!
Mặc kệ tâm trạng phấn khích, phức tạp của các vị trưởng lão trên khán đài. Cuộc giằng co vẫn tiếp diễn ở phía dưới lôi đài, và đã rơi vào giai đoạn gần kết thúc rồi đấy.
Crack ~~~~~~!!
Chân khí của Tạ Thế Hảo đã cạn kiệt hoàn toàn, cây quạt linh khí sơ cấp không có chân khí bổ sung, đã không thể duy trì lá chắn phản đòn, trực tiếp bị chùy khí đánh gãy làm nhiều mảnh.
“ Không xong rồi ~~~~!!” Nhìn thấy vũ khí của mình bị phá vỡ, Tạ Thế Hào gào lên một tiếng đầy bất cam. Cơ thể trực tiếp hứng chọn năm, sáu quả chùy khí vào người, máu kèm nội tạng từ trong miệng phun bắn ra. Cảnh tượng trước mặt quay cuồng, rơi vào trạng thái choáng váng.
“ haha, chết mày chưa, dính chiêu rồi phải không? My Time Is Now, kết liễu thằng khốn lừa đảo là mày thôi.”
Dương Kiệt nhanh chóng bước vào giai điệu “tứ chiêu kết liễu” của mình.
Một chiêu Phì Lũ Bạo Liệt Quyền đấm thẳng vào ngực khiến Tạ Thế Hào đẩy lùi và rơi ngã xuống đất bất động. Một chiêu Phì Lũ Xung Thiên Pháo dùng cơ thể nặng trên 800kg từ trên cao thả xuống đè nát xương cốt của đối phương.
Kết thúc chiêu Phì Lũ Xung Thiên Pháo, Dương Kiệt không lập tức tung Cuồng Phong Chưởng vào Tạ Thế Kiệt đã chỉ còn nửa cái mạng nằm hấp hối trên mặt đất mà năm ngón tay bung ra giơ thẳng lên trời, trên môi mang theo nụ cười chiến thắng.
Chờ đợi tiếng reo hò phấn khích của khán giả vang lên xong ( do hắn tự tưởng tượng ra), khẽ cúi người ghé sát đầu của Tạ Thế Hào, bàn tay vừa giơ lên trời lúc này giờ nay vẫy nhẹ qua lại giữa trước mặt mình và đối phương, miệng nói: “ You Can’t See Me ~~~!!”
Hai vai khẽ nhún vài cái, tay phải phủi phủi vào vai trái giống hệt như John Cena, ngay sau đó là một cú Cuồng Phong Chưởng ấn thẳng vào người Tạ Thế Hào, lúc này chỉ khẽ rên lên đau đớn vì đã hoàn toàn kiệt sức, muốn gào thét cũng không gào thét nổi nữa.
Chưa ngừng lại ở đó, Dương Kiệt trực tiếp cúi người xuống kéo Tạ Thế Hào cõng thẳng lên sau gáy của mình. Nếu như có bình luận viên của WWE ở đây, chắc chắn sẽ phấn khích gào thét: “ FU ~~, FU ~~~~!!”
Dương Kiệt gào lớn một tiếng, tay trái dùng sức, tựa như đang quăng bao cát, quẳng Tạ Thế Hào lên không trung theo hướng bay ra khỏi lôi đài.
Không chút chần chừ do dư, cơ thể xoay chuyển 360 độ trên không trung, một cú Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước đá ra, bàn chân sét khổng lồ bắn thẳng về phía Tạ Thế Hào đang không ngừng rơi xuống trên không trung.
“ Kết… kết thúc rồi, cuộc đời của ta, hình tượng của ta, tất cả đều bị hủy hoại bởi con heo mập lừa đảo vô liêm sỉ đó ~~~!” Nhìn thấy bàn chân sét càng lúc càng áp sát tới gần, trong đầu Tạ Thế Hào lóe qua dòng suy nghĩ đó, mép mắt xuất hiện giọng nước mắt tuyệt vọng.
Uỳnh ~~~~~!!
Hứng trọn bàn chân sét vào người, Tạ Thế Hào vô cùng vinh dự trở thành người thứ tư phải ném trải cảm giác sỉ nhục khốn khổ như ba vị tiền bối trước kia, hình tượng đổ vỡ trong mắt thiên hạ.
“ Cuối cùng thì cũng bắt kịp năm chiêu kết liễu của John Cena rồi nhỉ?” trên môi Dương Kiệt lộ ra nụ cười hài lòng lẩm bẩm nói nhỏ.
“ xì, cho đáng đời, để xem từ nay còn dám đi lừa gạt kẻ khác nữa không. Ba triệu kia xem như là phí bồi thường tổn thất tinh thần lẫn thể xác mà ta phải hứng chịu lúc nãy.”
Quay sang trọng tài nói: “ Trưởng lão, công bố kết quả đi chứ ~~~!!”
Trọng tài từ trong cơn hoang mang bừng tỉnh lại, nhanh chóng lớn tiếng tuyên bố: “ Dương Kiệt thắng.”
Ngay sau khi trọng tài tuyên bố kết quả, Dương Kiệt phấn khích chạy tới sát bên lôi đài, tạo ra vô số động tác khoe cơ bắp như các đấu sĩ đô vật ở thế giới anh ta. Tiếc rằng hình tượng của anh ta lúc này vô cùng thảm hại, quần áo rách nát, tóc tai dựng ngược, toàn thân cháy đen như than. Thậm chí còn lớn tiếng gào hét: “ Lady and Gentlemen, We are welcome the New ~~ World ~~ Heavyweight ~~ Champion ~~ Kiệt Dương ~~~~~~!! Haha, haha, hahaha ~~~!!”
……
……….
Cả quảng trường yên lặng tới mức đáng sợ. Vì chẳng ai hiểu tên khốn đó đang gào thét thứ gì cả. Trong đầu không kềm được suy nghĩ: “ Tên khốn đó sau khi bị lừa gạt tình cảm xong giờ báo thù được rồi vui quá hóa rồ chăng???”
Truyện khác cùng thể loại
83 chương
20 chương
167 chương
13 chương
84 chương
8 chương
73 chương
24 chương