Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 13 : Vận thanh thiên

Đám thuộc hạ ở phía dưới vội vã kẹp lấy Dương Kiệt và chàng thiếu niên kia lôi đi, Dương Kiệt gân xanh nổi đầy trên trán, đôi mắt đỏ hun, cắn răng nói: “ Ta không phục ~~~!! Ta yêu cầu được xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên” ~~~!!” ầm ~~~~!! “ Cái gì? “ Vận thanh thiên”? Hắn dám yêu cầu kiểu xét xử đó sao? hắn không sợ chết à?” Rừng người đang theo dõi vụ xét xử bên ngoài nghe xong yêu cầu của Dương Kiệt, không kềm được kinh hãi kêu thét lên. có không ít người không biết "vận thanh thiên" là gì quay sang người bên cạnh hỏi, sau khi nghe xong lời giải thích ai nấy đều biến sắc, dùng ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt. “ Cái gì, ngươi …. Ai cho phép ngươi yêu cầu xử kiểu đó…. To gan… quả thật to gan, ta không chấp nhận ” Cơ thể của người đàn ông trung niên run lên cầm cập, phẫn nộ quát lớn để che dấu nỗi kinh hãi trong lòng. Ngay cả Lương sư huynh đứng ở một bên cũng không kềm được run bắn người lên, há hốc nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt. “ Không chấp nhận? Ngươi lấy quyền gì mà dám không chấp nhận, bất kỳ đệ tử nào của tông môn, nếu như bị oan ức không có chỗ kêu oan, đều có thể yêu cầu xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên”, ngươi lấy quyền gì mà ngăn cản ta hả????” Dương Kiệt phẫn nộ gào thét, hai tên thuộc hạ đang định áp tải anh ta đi không tự chủ lùi xa ra không dám tới gần anh ta nữa. “ Vận thanh thiên", chính là một kiểu xét xử những vụ án oan ức công bằng nhất của Thánh Hỏa Tông, dành cho những người không cam chịu oan ức mà không có chỗ kêu oan, một khi đã yêu cầu xét xử “ vận thanh thiên”, không cần biết người yêu cầu đúng hay sai, trước hết phải hứng chịu ba cây đao cùng lúc đâm sáu nhát vào người, sau khi hứng chịu sáu nhát đâm vào vùng hiểm vùng đau nhất trên cơ thể con người, sẽ tiến hành xét xử một cách công bằng, còn nếu chịu không nổi cơn đau khủng khiếp khi bị hứng chịu sáu nhát đâm vào vùng hiểm, sẽ bị mất mạng. Tất nhiên, cho dù chịu không nổi bị mất mạng,nhưng vụ án vẫn sẽ được tiếp hành tiến hành xét xử cho tới khi sáng tỏ mọi việc. Khi xét xử phát hiện người yêu cầu bị oan, những người có liên quan tới vụ án oan này, sẽ bị phế bỏ đan điền, đánh gãy hai tay hai chân, tống cổ khỏi tông môn, và người yêu cầu sẽ được giải oan. Chỉ là, chịu đựng sáu nhát đâm vào chỗ hiểm, không phải ai cũng vượt qua được, cho dù sau này được giải oan, nhưng cái mạng cũng đã mất rồi, thì còn ý nghĩa gì nữa, chưa kể cực hình đâm đao vào vùng hiểm, vùng đau nhất trên cơ thể con người, những cây đao trước khi hành hình đã được xử lý bằng thuốc đặc biệt khiến cho khi đâm vào người sẽ tăng cơn đau lên gấp nhiều lần, quả thật là một cực hình đáng sợ, đau thấu tận linh hồn, có thể nói là sống không bằng chết, không phải ai cũng đủ can đảm yêu cầu kiểu xét xử này. Nên xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên” chỉ thực sự dành cho những người oan ức cam phẫn tột cùng, không còn đường lui mới dám sử dụng đặc quyền này. Thánh Hỏa Tông thành lập sáu ngàn năm nay, số lần phải nhờ tới xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên” đếm trên đầu ngón tay, những người yêu cầu đưa ra xét xử này đều là những tên điên rồ không còn đường sống mới dám chơi kiểu đó. Lần gần nhất tiến hành xét xử “ vận thanh thiên” là khoảng một ngàn năm trước, khi đó có một đệ tử ngoại môn có người yêu bị một đệ tử trung tâm ngắm trúng, dùng quyền lực của mình ra tay đàn áp hành hạ tên đệ tử ngoại môn đó, ở ngay trước mặt cưỡng hiếp người yêu của anh ta, sau vụ cưỡng hiếp đó, nữ đệ tử kia tủi hổ vô cùng trinh liệt tự vẫn trước mặt người yêu, đã vậy tên đệ tử trung tâm còn không chịu buông tha, tìm đủ mọi cách hành hạ dã man đệ tử ngoại môn kia, thậm chí muốn lấy mạng anh ta, đệ tử ngoại môn chịu không nổi đành thưa lên chấp pháp đường, nhưng phía người phụ trách xét xử của chấp pháp đường là người quen của tên đệ tử trung tâm, tất nhiên là đứng về phía hắn rồi, không những không xử công bằng, còn xử ngược lại tội danh không đáng có cho tên đệ tử ngoại môn, hành hình dã man, đệ tử ngoại môn biết rằng mình bước vào con đường cùng không có lối thoát, lập tức yêu cầu xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên”, cuối cùng đệ tử ngoại môn chịu đựng không nổi sáu nhát đâm vào người bị chết giữa chừng, nhưng vụ án vẫn được tiến hành xét xử, kết quả là tên đệ tử trung tâm và tên phụ trách xét xử của chấp pháp đường bị phế bỏ đan điền, đánh gãy hai tay hai chân, bị đuổi cổ khỏi tông môn, trở thành phế nhân suốt đời phải nằm trên giường, sống không bằng chết. Do vụ việc đã xảy ra hơn ngàn năm, nên vụ xét xử kiểu này đã dần dần bị mọi người lãng quên, và cũng không ai tin rằng có người dám yêu cầu kiểu xét xử đó, nên không ai nghĩ tới. Ai ngờ Dương Kiệt vừa mới gia nhập tông môn đã từ sổ nội quy của tông môn phát hiện kiểu xét xử đó, lúc này bị dồn vào bước đường cùng, trực tiếp yêu cầu xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên”. Người đàn ông trung niên, Lương sư huynh và những người tham gia vây bắt Dương Kiệt lúc nãy toàn thân run lên cầm cập, vụ việc này như thế nào, trong lòng đều biết rõ, Dương Kiệt có chịu nổi cực hình hay không là chuyện của anh ta, còn nếu xét xử theo kiểu này, cho dù vụ việc nhỏ nhặt tới cỡ nào đi nữa, chỉ cần xác định bên đúng bên sai, bên sai nhất định sẽ phải chịu cực hình. “ khoan… khoan đã, ta nghĩ vụ này còn nhiều mắc khúc, cần phải điều tra kỹ lại, tạm thời bỏ qua hình phạt dành cho Dương Kiệt và tên thiếu niên đồng phạm đó.” Người đàn ông trung niên không dám tiếp tục làm khó Dương Kiệt nữa, vội vã xuống nước nói. “ Đúng thế, đúng thế, tôi cũng nghĩ là còn nhiều mắc khúc, cần điều tra kỹ càng lại mới có thể kết án.” Ngay cả Lương sư huynh cũng phải xuống nước, hắn chỉ nhận được lệnh ở phía trên tìm cách trừ khử Dương Kiệt, sẽ nhận được phần thưởng do phía trên ban xuống, nhưng không ngờ gặp phải tên điên rồ này, nếu như hắn quả quyết xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên”, chắc chắn mình sẽ bị thành phế nhân, tới lúc đó thì phần thưởng quý giá tới cỡ nào đi nữa cũng không được hưởng rồi. Hãy tạm thời tha cho hắn lần này, lần sau bày keo khác tinh vi hơn xử lý hắn sau cũng được mà. “ Biết sợ rồi hả? Quá trễ rồi, ta quyết định xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên”!!” Dương Kiệt với bộ dạng vô cùng thê thảm sau trận hành hình lúc nãy, nhưng đôi mắt vẫn rực sáng đáng sợ, trên môi lộ ra nụ cười điên cuồng lạnh lạnh nói. “ Không được, tuyệt đối không được xét xử theo kiểu đó, mau, mau cởi trói thả Dương sư đệ và tiểu huynh đệ kia ra mau.” Tên đàn ông trung niên đã biết sợ rồi, đôi chân run rẩy hướng về mấy tên thuộc hạ ở phía dưới quát. Hai tên thuộc hạ mình đầy mồ hôi, hấp tấp chạy tới mở khóa cho Dương Kiệt, còn chàng thiếu niên kia đã được thả ra. Nhưng Dương Kiệt né sang một bên, lạnh lạnh nói: “ Ta nói thêm lần nữa, ta yêu cầu xét xử theo kiểu “vận thanh thiên”.” Dương Kiệt tuyệt đối không thể chuyện này bỏ qua một cách dễ dàng như thế này được, chúng đã muốn đẩy mình vào đường chết, không còn gì có thể nhượng bộ được nữa, ngoài ra Dương Kiệt hiểu rõ cho dù bỏ qua lần này chắc chắn sẽ có lần khác, lần sau chắc chắn chúng sẽ hành xử tinh vi hơn không cho cơ hội mình phản kháng, đánh công khai dễ đỡ, đánh lén khó phòng, ai mà biết được chúng sẽ tìm cớ bắt bẻ gì mình nữa chứ? Cho nên Dương Kiệt quyết định lần này phải chơi tới cùng, tạo hình tượng của một thằng điên rồ, giết gà dọa khỉ, để cho những tên đứng ở phía sau suy nghĩ thật kỹ trước khi đ-ng tới mình. Còn chịu đựng được cực hình của sáu nhát đâm đáng sợ đó hay không, điều đó hoàn toàn không thành vấn đề. Vì anh ta vẫn còn một át chủ bài trong tay, vô cùng tự tin có thể toàn mạng để vượt qua sáu nhát đâm đáng sợ. Lẽ ra lúc nãy đã có dự định yêu cầu xét xử theo kiểu này, nhưng chàng thiếu niên kia đột nhiên đứng ra lên tiếng làm chứng cho mình nên kềm nén lại, để xem tình hình ra sao, không ngờ người của chấp pháp đường lại một tay che trời như vậy, càng thúc đẩy anh ta quyết tâm chơi tới cùng với chúng. “ Không, không, ngươi … ngươi không được làm thế.” Người đàn ông trung niên tựa như bị trút hết sức lực trong người ngã mông xuống ghế, lẩm bẩm như người mất hồn. Ngay cả Lương sư huynh và những người tham gia vụ này cũng toàn thân chảy đầy mồ hôi lạnh, toàn thân run rẩy, không ngờ anh ta lại quyết liệt như thế này. Bộ hắn không sợ chết sao? Nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ tột cùng của chúng, Dương Kiệt cười lạnh một tiếng: “ Mẹ kiếp, lúc nãy không phải hùng hổ khí thế lắm sao? Sao giờ chưa gì đã xìu mất tiêu rồi, chuyện này không kết thúc đơn giản như vậy đâu.” Từ trong lòng rút tấm thẻ bài đệ tử tông môn được phân phát khi vừa gia nhập tông môn, đưa ngón tay lên miệng cắn ra máu, sau đó quét lên bề mặt tấm thẻ bài, lạnh lạnh nói: “ Đệ tử tạp vụ Dương Kiệt, gặp chuyện oan ức không có chỗ cầu cứu, nay yêu cầu được xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên”, hy vọng tông môn phê chuẩn.” “ Đừng ~~~” “ ngừng tay ~~~~” “ thằng điên, mày … mày muốn chết đừng có lôi bọn ta chết theo chứ, aaaa ~~~~” Nhìn thấy Dương Kiệt dám làm thật, người đàn ông trung niên và Lương sư huynh cùng những người tham gia vụ này kinh hãi kêu thét lên, vội vã lao tới định ngăn cản. Rầm ~~~~~~~!! Một áp lực đáng sợ đột nhiên từ trên trời giáng xuống, bao phủ của chấp pháp đường của khu vực tạp vụ, khiến những người có mặt ở đây chịu không thấu, toàn thân run rẩy, không ít người trực tiếp quỳ ngã xuống đất hoặc thậm chí ngồi ngã mông trên mặt đất. Ngay cả người đàn ông trung niên và Lương sư huynh cùng những người tham gia vụ này đang định lao tới ngăn cản cũng ngã nhào trên mặt đất, toàn thân run lên cầm cập, đôi mắt đầy vẻ hoảng sợ, khó tin, thậm chí có chút hối hậ, tất cả đều không đủ sức đứng dậy nữa. Dương Kiệt cũng không khá hơn được bao nhiêu, ngồi trên mặt đất, mặt mày tái mét, hít thở một cách khó khăn. “ Duyệt~~~~~!!” Một giọng nói đầy nghiêm nghị vang lên trên bầu trời. tựa như một con dao sắc nhọn đâm thẳng vào tim của người đàn ông trung niên và những người tham gia vụ này. Không bao lâu sau, một bóng người mang theo khí thế đáng sợ từ trên không trung xuất hiện, trực tiếp bay thẳng vào chấp pháp đường, dùng ánh mắt lạnh lùng đầy nghiêm nghị quét ngang qua những người có mặt trong này, không ai dám đối mặt với ông ta, đồng loạt cúi đầu xuống, ngay cả người đàn ông trung niên cũng thế, toàn thân run rẩy, miệng lẩm bẩm nói nhỏ: “ Thiết chưởng lão…. Là Thiết chưởng lão đích… đích thân đến đây sao ….. thôi rồi… tiêu rồi….vì… vì sao lại… lại ra nông nỗi thế này ….” Thiết Vô Tư, đúng như cái tên gọi của ông ta, thiết diện vô tư, công chính vô song, là trưởng lão có quyền lực nhất trong chấp pháp đường, ngày thường chỉ phụ trách khu vực đệ tử chân truyền và đệ tử trung tâm, ngay cả tông chủ Thái Việt chân nhân cũng phải nể mặt ông ta ba phần, tất cả đệ tử tông môn khi nhìn thấy ông ta tựa như chuột thấy mèo, không ai dám tỏ vẻ bất kính, thậm chí ngay cả đệ nhất đệ tử chân truyền Hàng Bá Thiên nhìn thấy ông cũng phải cúi đầu lễ pháp chào hỏi, thậm chí từ xa xa nhìn thấy đã phải quay đầu bỏ chạy, lo sợ một ngày nào đó lọt vào tay ông ta, không chết cũng thân tàn ma dại. “ Ai là người yêu cầu “ vận thanh thiên”?” Giọng nói trầm trầm đầy uy nghiêm của Thiết chưởng lão vang lên, tựa như nhát dao đâm thẳng vào đầu của tất cả mọi người có mặt ở đây, tất cả đều không kềm được run lên vì sợ hãi. Dương Kiệt cố gắng chống chọi thứ khí thế đáng sợ từ trên người Thiết trưởng lão phát tán ra, cắn chặt răng từ từ đứng dậy, chắp tay thi lễ nói: “ Bẩm… bẩm trưởng lão, là đệ tử yêu cầu ạ.” Thiết trưởng lão dùng đôi mắt chim ưng quan sát toàn thân trên dưới Dương Kiệt, nhìn thấy anh ta tuy đang toàn thân run rẩy, nhưng vẫn có thể trụ vững đối diện với mình, trong lòng không kềm được thầm khen ngợi một tiếng. Thu lại khí thế của mình, nhưng khuôn mặt vẫn lạnh lạnh nói: “ Điều khiện để sử dụng “ vận thanh thiên”, ngươi biết rõ rồi chứ?” “ Dạ, đệ tử biết rõ ạ.” Cảm nhận thấy khí thế đáng sợ của Thiết trưởng lão đã biến mất, Dương Kiệt thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc này toàn thân đã chảy đầy mồ hôi, tựa như vừa trong phòng xông hơi bước ra vậy. “ Bẩm Thiết trưởng… trưởng lão…. Xin… xin đừng nghe lời hắn nói…. tên này là nội gián định trà trộn vào đây… hành hung đồng môn,dám cả gan mạo phạm chấp pháp đường và tông môn…” Người đàn ông trung niên thoát khỏi khí thế đáng sợ của Thiết trưởng lão, vẫn muốn cố gắng bội nhọ Dương Kiệt, vội vã lên tiếng phân trần. “ Thôi đủ rồi, hắn là nội gián hay không nội gián chuyện đó tính sau, đầu đuôi sự việc sẽ có thanh thiên làm chứng, nếu như ngươi không có làm sai, thì không cần phải lo lắng gì cả, nhưng một khi hắn còn là đệ tử của Thánh Hỏa Tông, đã yêu cầu “ vận thanh thiên” thì sẽ tiếp tục tiến hành ngay lập tức.” Thiết trưởng lão không thèm nghe lời giải thích của người đàn ông trung niên, quay sang nhìn vào Dương Kiệt hỏi: “ Thời gian, địa điểm?" " khoảng nửa canh giờ trước, tại phòng ăn của đệ tự tạp vụ ạ." Dương Kiệt chắp tay đáp. Thiết trưởng lão khẽ gật đầu, lại tiếp: " Ngươi đã sãn sàng chưa?" “ Thưa trưởng lão, đệ tử sẵn sàng rồi ạ.” Dương Kiệt mang theo vẻ mặt kiên quyết nói. Người đàn ông trung niên nghe xong lời nói của Thiết chưởng lão không tự chủ ngồi ngã mông xuống đất, đôi mắt như người mất hồn, miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó. Không chỉ người đàn ông trung niên, ngay cả Lương sư huynh và những người liên quan cũng như bị ai đó trút hết sức lực trong người, hoảng sợ tột cùng, thậm chí không ít người xuất hiện vệt dịch thể màu vàng ở giữa háng. Thiết chưởng lão khẽ díu mày trước tình trạng của những người trong chấp pháp đường, đầu đuôi câu chuyện thế này, đã hiểu rõ, chắc chắn có oan ức trong này, nhưng quy tắc là quy tắc, ba đao sáu đâm nhất định phải tiến hành. Nhìn thấy Dương Kiệt đã sẵn sàng, Thiết trưởng lão vẫy tay một cái, ba cây đao dài gần chục phân, lưỡi đao lấp lánh tia sáng sắc lạnh đã được bôi thuốc đặc chế xuất hiện treo lơ lửng trên không trung ngay trước mặt Dương Kiệt. Nhìn thấy ba cây đao đó, cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng Dương Kiệt cũng không kềm được nuốt miếng nước bọt vào cổ họng. Không biết những thớ mỡ thịt trên người có chịu nổi không. Vù ~~~~ Phập ~~~!! Phập ~~~!! Phập ~~~!! Á Á Á Á~~~~~~~~~~~~~!! ba cây đao mang theo âm thanh xé gió cùng lúc đâm thẳng vào huyệt cửu vĩ, huyệt cự khuyết và huyệt nhũ căn trên cơ thể. Một cơn đau tới tận linh hồn truyền thẳng tới não, Dương Kiệt giương to đôi mắt ra hết cỡ, gân xanh nổi đầy trên trán, miệng gào thét một tiếng đầy đau khổ. Không ít người nhìn thấy cảnh đó phải che mắt lại, quay đầu đi, đặc biệt là các cô gái trẻ, không dám nhìn thấy vào cảnh hành hình. Ngay cả những người to gan nhất cũng không kềm được phải biến sắc. Ba cây đao sau khi đâm vào người lập tức rút ra lại, Dương Kiệt rầm một tiếng té ngã xuống đất, toàn thân co giựt liên hồi, đã quá xem thường kiểu hành hình này rồi, đặc biệt là khi ba cây đao có bôi thuốc gia tăng cảm giác đau đớn gấp nhiều lần bình thường. Phập ~~~!! Phập ~~~!! Phập ~~~!! Á ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!! Không đợi Dương Kiệt kịp thở lấy hơi, ba cây đao lần nữa đâm thẳng vào huyệt ưng song, huyệt phế du, huyệt quyết âm du, huyệt tâm du ở vùng lưng. Tiếng gào thét đầy đau khổ vang dội hơn lúc nãy nữa, khiến không ít người chỉ đứng nhìn bên ngoài đã phải biến sắc, huống chi là người phải hứng chịu. “ Cảnh báo, cảnh báo, huyết khí của chủ nhân đã xuống tới mức báo động, yêu cầu chủ nhân đã phục dụng đan dược để điều trị ngay lập tức.” Trong lúc Dương Kiệt đã đau tới nỗi không còn đủ sức nhúc nhích cơ thể nữa, cơ thể chỉ co giật theo phản xạ tự nhiên, trong đầu không ngừng vang lên câu cảnh báo của hệ thống. Lúc này đừng nói là không được phép phục dụng đan dược để điều trị, cho dù cho phép, anh ta cũng không đủ sức lấy đan dược ra để bỏ vào miệng rồi. Phập ~~~!! Phập ~~~!! Phập ~~~!! Ư …… Lại lần nữa đâm vào cơ thể, lần này là huyệt kiên tỉnh, huyệt thái uyên, huyệt tam túc lý ở phần tay và chân. Lần này Dương Kiệt đã gần như mất hết lý trí, chỉ mong có thể ngất đi mà không được, cơn đau khủng khiếp dày vò thần kinh khiến con người có thể hóa điên ngay tức khắc, lúc này ngay cả hét cũng không còn đủ sức hét nữa rồi. Phập ~~~!! Phập ~~~!! Phập ~~~!! ……