Phi Kiếm Vấn Đạo
Chương 236 : Ma thần bốc minh
Tu hành tới trình độ của Trương tổ sư, chuyện có thể khiến ông ta kích động quá ít. Chỉ có linh bảo mới khiến ông ta xem trọng mà thôi. Có vài món bảo vật không hợp với thế hệ mà ông ta tu hành, thì chỉ có thể cất vào trong kho hay là giao cho tông phái, hoặc là đổi lấy một vài vật cần thiết.
"Có Vực Ngoại Ma Thần này, môn thần thông kia của ta chẳng phải là có hy vọng luyện thành rồi sao?"
Trong mắt Trương tổ sư đều là thần sắc vui mừng.
Lợi dụng Ma Thần?
Chuyện này đối với Trương tổ sư mà nói không đáng để ý làm gì. Ông ta là chủ, Ma Thần chỉ là nô bộc của ông ta mà thôi. Hơn nữa Trương tổ sư rất rõ ràng, Vực Ngoại Ma Thần nghe ra thật sự rất dọa người, trên thực tế cũng chỉ là một sinh linh của phương thiên địa khác mà thôi. Thậm chí có vài Vực Ngoại Ma Thần một lòng hướng thiện! Chỉ có những Vực Ngoại Ma Thần có dục vọng mới xâm chiếm lấy phương thiên địa này của Nhân tộc, lại còn là những tên vô cùng tà ác mới khiến cho thanh danh của Vực Ngoại Ma Thần trở nên kém như vậy.
Còn Trương tổ sư đối đãi các Ma Thần khác nhau cũng có sự khác biệt. Giống như Ma Thần bị nhốt trong bình ngọc trước mắt này, tuy rằng tà ác nhưng lại là bảo bối khó có được.
- Đi ra!
Trương tổ sư điểm nhẹ lên thân bình, một dòng lôi đình tiến vào trong bình, trực tiếp bắt lấy Ma Thần ở bên trong ra.
Vù!
Ma Thần với nước da xanh biếc bị lôi đình bao vây khắp người, bay ra ngoài, kích thước gần bàn tay. Mi tâm của Ma Thần này có một lớp vảy tím, hai sừng dài bén nhọn, lúc này thần tình vô cùng sợ hãi, ngẩng đầu nhìn Tần Vân, lão tổ Y thị cùng đạo nhân trung niên đội cao quan Trương tổ sư bên cạnh, trong lòng không khỏi khổ sở:
“Xong rồi, xong rồi, không ngờ lại rơi vào tay tiên nhân đáng sợ như vậy.”
“Tiên nhân điều khiển lôi đình này, cho dù ta ở trạng thái đỉnh phong cũng không phải đối thủ của hắn, cảm giác có thể so sánh với đế quân.”
Ma Thần cảm thấy hoảng sợ bất an.
- Biến lớn lên!
Trương tổ sư ra lệnh.
- Dạ!
Ma Thần nhanh chóng phóng lớn lên, kích thước không khác gì với đám người Tần Vân, đứng ở một bên cung kính nói:
- Bái kiến hai vị tiên nhân.
Lão tổ Y thị tò mò nhìn ngắm Ma Thần này, cảm thụ được khí tức của Ma Thần, không khỏi cả kinh, thầm nghĩ:
“Khí tức thật mạnh! Thời điểm không bị thương nhất định cũng không yếu hơn ta a!”
Trương tổ sư lên tiếng
- Ngươi là Ma Thần Bốc Minh?
- Tiên nhân lợi hại, liếc mắt đã nhận ra được tiểu nhân.
Ma Thần khiêm tốn cười cười, không còn chút khí phách kiêu ngoại lúc trước, ngay cả khí tức cũng tận lực thu lại.
- Sư tôn, Ma Thần Bốc Minh là ai?
Lão tổ Y thị nghi hoặc hỏi, thân phận này ông ta cũng chưa từng nghe nói qua.
Trương tổ sư giải thích nói:
- Là một Vực Ngoại Ma Thần bị nhốt từ thời thượng cổ. Ở thời thượng cổ, hắn cũng rất ít hiện thân, không có danh khí gì, về lâu về dài tự nhiên người biết đến càng ít. Lúc ta cùng lão Bạch nói chuyện phiếm, nghe nói qua Hồng Liên tiên nhân từng có một bình ngọc, Ma Thần Bốc Minh chính là ở trong bình ngọc đó. Chỉ là sau đó lại thất lạc, không nghĩ tới đã lâu như vậy, lại rơi vào tay Tần Vân, để cho hắn lần nữa lưu lạc vào thế gian.
- Vực Ngoại Ma Thần?
Tần Vân nghe xong líu lưỡi.
Bản thân lại trấn áp được một Vực Ngoại Ma Thần.
- Ta thấy thực lực của hắn khi đỉnh phong có thể so với thủ lĩnh của một mạch trong Yêu Ma Cửu Mạch.
Lão tổ Y thị nhìn nhìn Tần Vân, than thở nói:
- Không nghĩ tới Tần tiểu hữu có thể trấn áp, bội phục bội phục!
- Vãn bối chỉ gặp may mắn mà thôi.
- Với thực lực của hắn, có thể xếp mười hạng đầu trong các Ma Thần rồi.
Trương tổ sư gật đầu khen ngợi:
- Nhưng mà hắn am hiểu nhất không phải là chém giết, nếu chỉ biết giết chóc, thời thượng cổ hắn đã bị Nhân tộc tiêu diệt rồi. Cũng sẽ không có ai hao phí khí lực đưa hắn vào trong bình ngọc này.
Tần Vân gật đầu.
Đúng!
Nếu là đại họa thì nên sớm diệt trừ! Ngay cả Vực Ngoại Ma Thần với khí tức đáng sợ trong Thượng Cổ Thiên Long cung kia đều đã chết. Nhân tộc cùng Thủy tộc nếu muốn diệt trừ, tuyệt đối có thể tiêu diệt.
- Tần Vân, ta có một yêu cầu quá đáng.
Trương tổ sư nhìn Tần Vân.
- Trương tiền bối cứ việc phân phó vãn bối là được.
Tần Vân vội vàng nói, lão tổ Y thị bên cạnh cũng cả kinh… Chỉ với thân phận sư tôn thế này, nhưng lại nói ra câu “yêu cầu quá đáng” với một Kiếm Tiên Tiên Thiên Kim Đan.
- Ma Thần này có tác dụng lớn đối với ta, hy vọng ngươi đưa cho ta, đương nhiên ta sẽ không bạc đãi ngươi.
Trương tổ sư nói.
- Trương tiền bối nguyện ý thu lấy, thì cứ cầm đi, Ma Thần đáng sợ như vậy, vãn bối cũng không dám để ở trong nhà.
Tần Vân lập tức đáp.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không chiếm tiện nghi của ngươi.
Trương tổ sư nói.
Thân phận của ông ta là gì?
Nếu chiếm tiện nghi của một tiểu bối, sẽ làm cho đạo tâm của ông ta bị ảnh hưởng! Tu đạt tới bản lĩnh như ông ta, để ý nhất chính là đạo tâm thông suốt. Nếu làm một ít việc xu nịnh, bản thân còn chán ghét chính mình, đừng nói chi đến đạo tâm thông suốt.
- Ma Thần Bốc Minh!
Trương tổ sư nhìn về phía Ma Thần kia.
- Tiểu nhân có mặt!
Ma Thần cung kính, trước mắt hắn có rất nhiều tâm tư, nhưng trước mặt Trương tổ sư hắn lại không dám có chút bất kính nào.
- Ngươi tự nguyện cung phụng ta làm chủ không?
Trương tổ sư nhìn chằm chằm hắn:
- Nếu như không muốn, chỉ có thể dùng “Ma Hình pháp” đối xử với ngươi.
Ma Thần vừa nghe, lập tức biến sắc.
Trương tổ sư quá hiểu biết hắn, lúc trước hắn chính là không muốn làm tôi tớ cho một tiên nhân thượng cổ tên là “Hồng Liên tiên nhân”, Hồng Liên tiên nhân hải điều tra rất lâu mới tra ra được nhược điểm của hắn, đặt biệt thiết kế ra “Ma Hình pháp”. Trong gần ba ngày, hắn lập tức ngoan ngoãn thần phục.
- Lúc trước tiểu nhân không muốn dễ dàng thần phục, cũng là do thực lực của “Hồng Liên tiên nhân” kia cũng chỉ tương đương với tiểu nhân.
Ma Thần ngay lập tức nói lấy lòng:
- Còn thực lực của chủ nhân người vô cùng cao thâm, mạnh hơn Hồng Liên tiên nhân nhiều, tiểu nhân như thế nào lại không tình nguyện? Tiểu nhân Bốc Minh, bái kiến chủ nhân!
Nói xong ngay lập tức quỳ lạy dập đầu.
Trương tổ sư thấy thế gật gật đầu:
- Ngươi trở về trong bình nghỉ ngơi đi, ta sẽ mau chóng khôi phục thực lực cho ngươi.
- Dạ vâng!
Ma Thần lập tức cười nịnh nọt, trong lòng lại chua sót vạn phần, liếc nhìn Tần Vân bên cạnh:
“Chính là do tên Kiếm Tiên chết tiệt này, ta thiếu chút nữa đã khôi phục lại tự do, có thể tùy ý tung hoành khắp thế gian. Hiện tại lại trở thành tôi tớ cho tiên nhân càng đáng sợ hơn. Tiên nhân này sợ là có thể sống thật lâu, thật lâu, ôi, nhìn không thấy ngày được giải thoát rồi."
Trong lòng nghẹn uất, nhưng cũng không có biện pháp gì.
Vèo.
Ma Thần hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong bình ngọc, Trương tổ sư lúc này mới thu hồi bình ngọc.
- Chúc mừng sư tôn, chúc mừng sư tôn!
Lão tổ Y thị lập tức nói.
- Y Ngôn, còn có Tần Vân nữa.
Trương tổ sư nói:
- Việc của Ma Thần Bốc Minh này, hai ngươi cũng đừng nói ra bên ngoài.
Tần Vân lập tức nói:
- Vãn bối tuyệt đối miệng kín như bưng!
Trương tổ sư gật gật đầu.
Ông ta đương nhiên không sợ gì, chỉ là không muốn rước thêm phiền toái.
- Ma Thần Bốc Minh này tuy rằng thực lực cùng cấp bậc với đám người sơn chủ Vân Ma sơn...
Trương tổ sư nói tiế:
- Nhưng mà lại có tác dụng thật lớn với ta. Ta đã thu được ưu đãi từ ngươi, tự nhiên sẽ không bạc đãi ngươi. Trong tàng bảo của ta, ta nghĩ thử xem trong năm món bảo vật có chút thích hợp với ngươi này, hgươi hãy chọn hai món trong đi.
Lão tổ Y thị bên cạnh cũng cười cười nhìn Tần Vân:
- Sư tôn ta đưa cho ngươi, ngươi cứ nhận đi. Ngươi cũng là người tu hành, biết sự quan trọng của đạo tâm. Bảo vật này ngươi phải nhận lấy.
- Hiểu rồi ạ!
Tần Vân cũng không nhiều lời.
Kỳ thật Ma Thần kia ngược lại là điều phiền toái lớn đối với hắn.
Nhưng mà Trương tổ sư lại vô cùng yêu thích Ma Thần này.
Trương tổ sư để cho tôi tùy ý chọn hai món bảo vật, không biết là những bảo bối gì?
Tần Vân cũng có chút chờ mong.
-Trong năm món bảo vật này, ngươi nên cẩn thận chọn!
Trương tổ sư nói xong, lấy từ trong tay áo ra một tiểu nhân to bằng bàn tay.
- Đây là Hoàng Cân lực sĩ?
Tần Vân liếc mắt một cái đã nhận ra, tiểu nhân này giống với Hoàng Cân lực sĩ bảo hộ Tần gia kia, chỉ là nhỏ hơn nhiều.
- Đúng vậy.
Trương tổ sư gật đầu:
- Đây là bản thể của Hoàng Cân lực sĩ bảo hộ Tần gia ngươi. Ngươi nếu chọn nó, nghĩa là có khả năng vĩnh viễn bảo hộ Tần gia của ngươi.
Tần Vân líu lưỡi.
Món bảo vật thứ nhất trong năm món bảo vật lại là Hoàng Cân lực sĩ? Giá trị của nó cũng không thua Kim Đan lô.
Nói xong, Trương tổ sư đặt tiểu nhân này lên bàn, sau đó lấy từ trong tay áo ra món bảo vật thứ hai. Đó là một khối thạch bài cổ xưa có nhiều vết nứt. Thạch bài này cũ nát, trên đó điêu khắc một vài đồ án, vừa nhìn thấy, toàn thân Tần Vân đã có chút chấn động lên, có một tia lôi điện tự nhiên nảy lên trong cơ thể, Tần Vân thất kinh:
"Mình đến gần nhìn, trong cơ thể lập tức xuất hiện lôi điện, đây là thạch bài gì?"
Lập tức khống chế pháp lực tiêu diệt tia lôi điện này.
Trương tổ sư nhìn nhìn thạch bài cũ nát, cảm khái nói:
- Thạch bài này chính là cơ duyên ta đạt được, trong đó chứa đựng thần thông của một tông môn tên là “Lôi Đình Chi Nhãn”, có thể điều khiển được con mắt thứ ba. Chỉ có điều thần thông này bị trời đố kỵ, mỗi lần thử sẽ tiêu hao một chút uy năng còn sót lại trong thạch bài. Thạch bài này hiện giờ đã sắp bị phá, chỉ có thể lại học thêm một lần nữa là sẽ vỡ nát.
- Thần thông “Lôi Đình Chi Nhãn?
Tần Vân nghi hoặc.
Truyện khác cùng thể loại
286 chương
40 chương
12 chương
81 chương
45 chương
45 chương
115 chương