Phi Kiếm Vấn Đạo
Chương 206 : Lòng Tốt Nhắc Nhở
Tây hải.
Tần Vân hóa thành một đạo hồng quang, chạy tới chỗ Ô Triều lão quái.
Rào rào…
Tiến vào trong nước biển, Tần Vân một mạch đi đến Ô Triều Uyên. Đây là một khe vực sâu hẹp thăm thẳm dưới đáy biển, nhìn không thấy đáy. Ô Triều lão quái chiếm cứ ở chỗ sâu.
Xung quanh có rất nhiều yêu quái Thủy tộc, cũng có động phủ xây dựng liền nhau ở bên cạnh khe vực đó, càng có tầng tầng trận pháp bao trùm.
- Ô Triều lão quái!
Tần Vân cất cao giọng gọi. Âm thanh dưới sự truyền đạt của Kiếm ý lĩnh vực, cưỡng chế truyền vào bên trong trận pháp vang vọng trong khe vực, khiến cho rất nhiều tiểu yêu Thủy tộc bị dọa sợ mất mật.
- Có người tu hành.
- Là Nhân tộc.
- Dám cả gan đến Ô Triều Nguyên chúng ta
Những yêu quái Thủy tộc này cầm các loại binh khí đao thương côn bổng. Có yêu quái chạy đi bẩm báo rồi.
Rất nhanh.
Dưới sự chen chúc của hàng trăm hàng ngàn yêu quái Thủy tộc, một con yêu quái Bạch tuộc cực lớn từ trong khe vực thâm sâu bay ra. Hắn có thân thể khổng lồ chừng bốn năm dặm giống như một hòn đảo nhỏ, từng cái xúc tua rất kinh người. Lúc này đôi mắt đen láy của Bạch tuộc đại yêu nhìn chằm chằm vào Tần Vân. Cả kinh. Là hắn ư?
Sau cuộc chiến ở Lam Bà sơn, danh tiếng của Tần Vân được lan truyền khắp nơi trong yêu ma. Ô Triều lão quái chính là một đại yêu ma rất lợi hại, đương nhiên cũng có ba phần cố kỵ đối với Tần Vân.
Tiếng Ô Triều lão quái ầm ầm:
- Ngươi là Kiếm tiên Tần Vân ư? Ta và ngươi không có liên quan gì nhau. Ngươi đến Ô Triều Nguyên của ta làm gì?
Tần Vân mở miệng nói:
- Ta đến chỗ ngươi là có một chuyện muốn hỏi.
Ô Triều lão quái lên tiếng:
- Nói đi, lão tổ ta nghe xem.
Tần Vân hỏi lão ta:
- Hơn một trăm năm trước, người tu hành Tiên Thiên Thực Đan Cảnh của Bạch gia Bạch Quân Thần Nhân tộc ta chính là chết trong tay ngươi ư?
Ô Triều lão quái nhíu mày nói:
- Đúng! Là ta giết Bạch Quân Thần. Nhân tộc các ngươi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Yêu ma giết người tu hành không phải là rất bình thường hay sao. Hơn một trăm năm qua rồi mà hết lần này đến lần khác đến hỏi? Trước kia còn có người đặc biệt đếm tìm ta để đòi thi thể của Bạch Quân Thần. Chết trong tay lão tổ ta đương nhiên sớm đã hóa thành tro bụi rồi.
Tần Vân gật đầu nói:
- Ta không tìm ngươi để đòi thi thể của Bạch Quân Thần. Ngươi giết chết Bạch Quân Thần rồi, các loại pháp bảo của Bạch Quân Thần chắc chắn cũng rơi vào tay ngươi. Vậy ngươi có thể lấy ra một món pháp bảo Nguyệt Trúc Tiêu của Bạch Quân Thần không?
Ô Triều Lão Quái tức giận:
- Trước kia, Bạch gia đã mua Trọng Sơn Ấn của Bạch Quân Thần rồi. Trọng Sơn Ấn cũng là pháp bảo của hắn. Ngươi muốn Nguyệt Trúc Tiêu gì?
Tần Vân nói:
- Trọng Sơn Ấn là pháp bảo tấn công xa, bị cướp không có nghĩa là thân chết. Bản mệnh phù lục của hắn là Nguyệt Trúc Tiêu. Ta muốn dùng bảo vật để đổi lấy.
Ô Triều lão quái đáp:
- Không có. Không có. Những thứ đó sớm đã bị hủy rồi, bị ta ném đi rồi.
- Không có ư?
Tần Vân nhíu mày.
Pháp bảo không thể bị hủy dễ dàng như vậy.
- Cuộc chiến đó lão tổ ta không nương tay, mạnh mẽ quật chết hắn rồi, cũng quất hỏng cả Nguyệt Trúc Tiêu, các thứ bản mệnh phù lục đều hỏng cả. Ta cũng ném đi rồi.
Tần Vân nhíu mày hỏi:
- Nguyệt Trúc Tiêu, bản mệnh phù lục, pháp bảo y bào, vật thiếp thân của hắn ngươi không lấy một món nào hay sao?
- Hừ! Giết một người tu hành, lão tổ ta có cần phải nói láo không? Cũng được. Ngươi cho rằng ta không giết thì không giết. Ngươi đi tìm hung thủ khác đi.
Ô Triều lão quái nói xong, trận pháp xung quanh lập tức bạo phát.
Ầm ầm ầm… Nước biển xung quanh lập tức dâng trào cuồn cuộn, tầng tầng trận pháp bao trùm kéo lấy Ô Triều Uyên. Lập tức Ô Triều lão quái quay đầu liền bay sâu vào Ô Triều Nguyên.
Tần Vân quát:
- Khoan đã.
Ô Triều lão quái đầu cũng không quay lại, bay sâu vào Ô Triều Nguyên.
Tần Vân nhíu mày, vung tay một cái:
- Hả?
Một đạo kiếm quang như mưa bụi mờ mịt, đem theo mấy chục đạo kiếm quang lập tức tung hành xuyên qua trận pháp ở phía trước. Phi kiếm tiến vào trong trận pháp giống như rơi vào vũng bùn, bó buộc tầng tầng. Mấy chục đạo kiếm quang đó đều bị hủy diệt. Còn bản mệnh Phi kiếm hoành hành ở bên trong qua lại mấy lần, dọa cho đám yêu quái Thủy tộc ở chỗ xa đều vội vàng chạy trốn sâu trong khe vực.
- Trốn mau. Người tu hành đó lợi hại quá.
- Phi kiếm thật đáng sợ.
- Kiếm Tiên thật lợi hại.
Một đám tiểu yêu kêu la oái oái.
Tần Vân lười không buồn để ý đến bọn họ, chỉ kiểm nghiệm uy lực của trận pháp một phen.
Tần Vân âm thầm lắc đầu, nói:
- Ở trong nước biển, uy lực phi kiếm của ta vốn bị suy giảm đi ba phần! Mà ở trong trận pháp thì uy lực của phi kiếm còn giảm xuống quá nửa. Ô Triều Lão Quái ở trong nước ép thẳng tới Cực cảnh, nhục thân lại cực mạnh. Nếu như hắn một lòng trốn ở trong trận pháp, ta thật sự không làm gì được hắn.
- Tuy không lấy ra bảo vật thiếp thân cũng rất kỳ quái, nhưng cũng không cần phải nói láo.
Tần Vân khẽ lắc đầu, quay đầu rời đi.
Sâu trong Ô Triều Nguyên cũng có thủy phủ.
Vù…
Ô Triều lão quái hóa thành hình người, tiến vào trong động phủ. Trên đường đi có rất nhiều nữ yêu đều lấy lòng hắn:
- Lão tổ.
- Lão tổ.
- Lão tổ quay về rồi.
Ô Triều lão quái vung tay, tiến vào trong một gian phòng yên tĩnh của mình:
- Lui xuống hết đi.
Ở trong căn phòng yên tĩnh.
Ô Triều lão quái cung kính nhìn về phía trước. Phía trước xuất hiện cảnh tượng hư ảo, đối diện là một vị nam tử huyết phát yêu dị, trên mặt còn có hoa văn. Hắn tuy là nam tử nhưng yêu dị và có sức mê hoặc hơn rất nhiều nữ tử.
Ô Triều lão quái cung kính:
- Ma thần.
Nam tử huyết phát yêu dị này nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì cần tìm ta?
Ô Triều lão quái cung kính nói:
- Ma thần bảo ta thừa nhận đã giết Bạch Quân Thần. Nhân tộc vốn vẫn không buông tha. Ngày hôm nay Kiếm tiên Tần Vân của Giang Châu Quảng Lăng cũng đến chỗ ta, hỏi về chuyện của Bạch Quân Thần. Còn bảo ta giao ra Nguyệt Trúc Tiêu, mấy thứ bản mệnh phù lục. Ta chỉ có thể nói là mấy thứ đó đã bị ta đánh hỏng trong cuộc chiến, ném đi hết rồi.
Hình ảnh trong không trung, nam tử huyết phát yêu dị khẽ nhíu mày, nói:
- Hử? Tần Vân của Giang Châu Quảng Lăng ư?
Ô Triều lão quái vội nói tiếp:
- Ta hoài nghi lại là Bạch Quân Nguyệt đó.
- Bạch Quân Nguyệt hơn một trăm năm qua vẫn không hề từ bỏ, dùng các loại biện pháp để điều tra xem Bạch Quân Thần còn sống hay đã chết.
Nam tử huyết phát yêu dị gật đầu:
- Bạch Quân Nguyệt.... thật là một người si tình.
- Được rồi. Chuyện của Bạch Quân Thần liên quan đến một vài bí mật. Ngươi chỉ cần tất cả đều làm theo lời ta là được. Những thứ khác không cần quan tâm.
- Vâng.
Ô Triều lão quái cung kính trả lời.
Trên không trung Tây hải, Tần Vân cưỡi mây phi hành, cũng truyền tin báo cho Bạch Quân Nguyệt biết.
Tần Vân nói:
- Ô Triều lão quái trốn ở trong sào huyệt, có trận pháp bảo vệ. Hắn không ra, ta cũng không có cách nào làm gì được hắn.
Bạch Quân Nguyệt vội hỏi:
- Nguyệt Trúc Tiêu, bản mệnh phù lục, pháp bảo y bào những vật thiếp thân đó hắn không lấy ra một món nào sao?
- Hắn nói những thứ đó đều đã bị hủy hoại trong cuộc chiến rồi.
Tần Vân trả lời.
Hình ảnh của Bạch Quân Nguyệt trên không trung có phần kích động:
- Đều hủy hoại rồi sao. Đâu có trùng hợp như vậy. Ca ca ta huynh ấy nhất định là còn sống. Nhất định còn sống. Ta có thể cảm nhận được huynh ấy ở một nơi nào đó trên thế gian này. Chỉ là huynh ấy không có cách nào nói cho ta biết mà thôi.
Tần Vân nói:
- Ta chỉ có thể làm được đến bước này thôi.
Bạch Quân Nguyệt cảm kích:
- Ta rất cảm kích huynh. Nếu như thực lực yếu, Ô Triều Lão quái sẽ trực tiếp ra tay giết hại rồi. Thực lực tương đương với hắn nên hắn cũng lười để ý. Hắn cố kỵ Tần Vân huynh nên mới tự nguyện nói nhiều như vậy.
Tần Vân gật đầu.
Hai bên nhanh chóng cắt đứt truyền âm.
Nhưng không bao lâu sau.
- Hử?
Tần Vân cầm Tuần Thiên lệnh, hình ảnh hiển hiện ra không trung trước mắt chính là Y thị lão tổ.
Tần Vân lên tiếng:
- Tiền bối.
Y thị lão tổ cười nói:
- Lần này cảm ơn ngươi đã cứu tộc nhân của Y thị ta. Còn nữa, cũng chúc mừng ngươi đã tìm được một lối vào trận pháp mới của Thượng cổ Thiên Long cung.
Tần Vân nhướng mày một cái.
Y thị lão tổ mỉm cười nói tiếp:
- Yên tâm, ta đoán được, nhưng ta sẽ không nói đâu. Nếu như là người lòng dạ ác độc, vì bảo vệ bí mật, sợ rằng cũng sẽ trực tiếp giết chết hai người Y Phong Lai rồi.
Tần Vân đáp:
- Ta cũng khinh thường làm loại chuyện đó.
Y thị lão tổ lại nói:
- Ta sẽ ghi nhớ phần ân tình này của ngươi. Nếu như ngươi phát hiện ra cái gì từ Thượng cổ Thiên Long cung, ví dụ như Thiên Long huyết tinh thì đừng dễ dàng bán cho Tứ hải Long tộc. Có thể nói với ta trước, ta giúp ngươi đổi lấy càng nhiều lợi ích hơn! Mỗi một viên Thiên Long huyết tinh đều sẽ khiến cho những lão già Tứ hải Long tộc đó điên cuồng.
Đương nhiên là Tần Vân hiểu rõ.
Vì một viên Thiên Long huyết tinh mà Tứ hải Long tộc có thể không để ý tới quy tắc của Long tộc, phá lệ thả Ngao Tuyết ra. Vậy có thể thấy được sức hấp dẫn của Thiên Long huyết tinh rồi.
Cái này gọi là không có quy củ sao thành vuông tròn! Phàm tục có luật pháp của phàm tục! Người tu hành cũng có Tuần Thiên Minh có rất nhiều quy định ràng buộc. Long tộc cũng có tộc quy! Cho dù là thiên đạo vận chuyển cũng có quy tắc! Quy tắc đã định. Vi phạm quy tắc phải bị trừng phạt. Muốn phá lệ ư? Rất rất khó.
Tần Vân hiếu kỳ hỏi:
- Tiền bối, Thượng cổ Thiên Long rốt cuộc là mạnh như thế nào? Bởi vì Vực ngoại Ma thần sau khi chết tương đương với Thượng cổ Thiên Long, một đoạn cánh tay sản sinh ra ma quái cũng đáng sợ như vậy.
Y thị lão tổ cười đáp lời:
- Tóm lại là mạnh hơn ta. Còn nữa, tuy ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật, nhưng hai người Y Phong Lai đã sống sót ra ngoài. Thần Tiêu Môn có thể sẽ có suy đoán, có thể sẽ có người tu hành Tiên Thiên Kim Đan Cảnh đến thử nghiệm.
Tần Vân nói:
- Giúp ta nói với bọn họ một câu: nếu như tiến vào, người Cực cảnh rất có thể sẽ mất mạng.
Y thị lão tổ cả kinh:
- Cái gì?
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
30 chương
74 chương
33 chương
156 chương
17 chương