Phi Kiếm Vấn Đạo
Chương 204 : Thiên Long Cung Thượng Cổ (hạ)
- Chính là hai người bọn họ.
Tần Vân liếc mắt đã nhận ra hai người đó đúng là mục tiêu mình tìm kiếm.
Phạm vi kiếm ý bao phủ lấy hai người rồi lặng yên xuyên qua cơ thể, nhận ra trong cơ thể hai người đang có ma khí huyết sắc tà ác.
“Ma khí nhập thể. Hai người bọn họ tự phong cấm hồn phách?”
Tần Vân khẽ gật đầu, không chừng hồn phách của hai người bọn họ đều bị xâm nhiễm rồi, tránh cho hoàn toàn nhập ma chỉ có thể phong cấm mà thôi. May mắn đều là người tu hành Tiên Thiên Thực Đan Cảnh pháp lực hùng hồn, nửa năm không ăn uống gì cũng không sao. Nhưng nếu đợi thêm một hai năm nữa, hai người bọn họ đều sẽ chết khát chết đói.
Người tu hành Tiên Thiên hít thở không khí cũng có thể sống được. Nói thì thật dễ nghe, trên thực tế vẫn phải hấp thu pháp lực do thiên địa linh khí hóa thành. Pháp lực cung cấp cho cơ thể tiêu hao! Đồng thời vẫn phải uống nước. Nếu không thân thể sẽ ngày càng thiếu nước nghiêm trọng. Thân thể của người tu hành Tiên Thiên Thực Đan Cảnh không ăn không uống lại không hấp thu thiên địa linh khí, ngồi không ở kia hai năm cũng sẽ chết khát, chết đói mà thôi.
“Bọn họ đợi thêm ba hay năm tháng nữa cũng không có việc gì. Ta đi vào nhìn chút xem sao.”
Tần Vân cất bước tiếp tục đi tới.
- Giết, giết!
Càng đi về trước, càng gặp nhiều ma khí hơn.
Kiếm ý sắc bén mạnh mẽ của Tần Vân có phạm vi ước chừng trăm trượng. Ma khí này còn chưa đánh tới Tần Vân thì đã bị tiêu tán.
“Ma khí càng ngày càng nhiều?”
Tần Vân đi qua vài tòa sảnh điện, trên mặt đất thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vài bảo vật binh khí của yêu quái thủy tộc lưu lại. Phần lớn đều bị tổn hại. Có một số pháp khí cấp thấp hơn, cũng có vài pháp bảo bát phẩm, cửu phẩm. Thỉnh thoảng nhìn thấy một thanh pháp bảo ngũ phẩm Thủy Xoa cũng khiến hắn có chút mừng rỡ.
“Lúc trước đại chiến của Thiên Long thượng cổ cùng Ma thần ngoại vực, sợ là rất nhiều yêu quái Thủy tộc trong hành cung này bị liên lụy mà chết. Rất nhiều pháp bảo đều đã hư hao, chỉ có thể lần nữa luyện thành tài liệu để sử dụng. Hơn nữa từ thượng cổ đến nay, pháp bảo không được bảo quản cũng sẽ hư hao. Thủy Xoa này lại toàn vẹn, thật hiếm thấy!”
Pháp bảo toàn vẹn Tần Vân mới thu hồi.
Trên đường đi bình yên.
“Nơi này hẳn là phạm vi ngoài cung điện của Thiên Long Hành cung thượng cổ. Ta cũng không gặp phải trận pháp trở ngại nào.”
Tần Vân đi được hai ba dặm, đi vào cung điện phía ngoài cùng của Thiên Long cung thượng cổ.
Trên cửa lớn màu vàng có một quái vật Hắc Lân bám lên cửa. Khi Tần Vân đi tới, quái vật đột nhiên mở mắt, đồng tử trong mắt nó là màu xanh biếc.
- Giết!
Hình thể của quái vật Hắc Lân hơi giống loài vượn. Nó bay nhanh qua đây.
Tần Vân tùy ý phất tay:
- Đi!
Một dòng kiếm khí xẹt qua trời cao. Kiếm khí sắc bén vô cùng. Làm Kiếm Tiên cực cảnh, tùy ý thả ra một đạo kiếm khí cũng là bản lĩnh bình thường của Tiên Thiên Kim Đan.
Phốc!
Kiếm khí cắt lên người quái vật Hắc Lân. Lân giáp bên ngoài quái vật Hắc Lân rung động “xùy xùy”, nhưng không có vết thương nào, lập tức đáp xuống mặt đất, vọt mạnh đến.
“Quái vật gì đây?”
Tần Vân nghi hoặc khó hiểu, lập tức vung tay lên, một đạo phi kiếm Yên Vũ trực tiếp giết đến. Nhất thời lực thiên địa cũng ngưng tụ thành từng đạo kiếm quang. Hơn mười đạo kiếm quang cùng bản mệnh Phi kiếm công kích lên trên người quái vật Hắc Lân.
Phốc phốc phốc…
Tiếng vang dày đặc. Lân giáp của quái vật Hắc Lân dần tan vỡ. Nhưng nó không chết, vẫn dũng mãnh như trước đánh giết Tần Vân.
“Thân thể này còn lợi hại hơn đại yêu ma Tiên Thiên Kim Đan Cảnh nhiều.”
Tần Vân thật sự giật mình:
- Giang Thượng Minh Nguyệt, xuất ra!
Nước sông ào ào chung quanh.
Một vầng trăng sáng dâng lên!
Kiếm quang như trăng sáng công kích tới quái vật Hắc Lân, mang theo hơn mười đạo kiếm quang. Chỉ trong nháy mắt công kích liên tục sáu lần, quái vật Hắc Lân mới hoàn toàn dừng lại. Thân thể nó đầy thương tích, sau đó vỡ ầm ra, hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa.
Tần Vân nghi hoặc:
- Tại sao thi thể của nó lại hoàn toàn tiêu tán như thế? Ta không dùng phạm vi kiếm ý để giết thi thể này. Hơn nữa linh trí của nó còn chưa phát triển, thực lực lại mạnh như thế.
Trong lòng Tần Vân tràn đầy nghi hoặc, lại càng thêm cẩn thận.
Càng đi tới, phạm vi kiếm ý thấm sâu vào sau cánh cửa lớn màu vàng, sau đó có hai quái vật Hắc Lân nhìn lại. Nhưng càng đi Tần Vân càng phát hiện phạm vi kiếm ý lại không thể đi tới nữa, bị một thứ gì đó rất khủng bố áp chế.
- Cái gì? Phạm vi kiếm ý bị áp chế?
Tần Vân nhanh chóng đi qua cửa lớn màu vàng.
Liếc mắt đã nhìn thấy được phía trước.
Thông đạo sau cửa lớn màu vàng nối liền với một tòa sảnh điện. Nhưng vào lúc này cả tòa sảnh điện đều sập xuống, cột trụ cũng nghiêng ngả. Trong sảnh điện bị tàn phá chỉ còn là đống đổ nát. Hắn nhận thấy có đến hơn mười quái vật Hắc Lân bám tùy ý ở các nơi. Có con bám lên cây cột đã sập. Có con nằm trên vách tường thủy tinh bị tàn phá. Tất cả đều không nhúc nhích.
Thời điểm Tần Vân đi ra khỏi cửa lớn màu vàng, đám quái vật Hắc Lân đều mở mắt ra, quay đầu nhìn lại.
Tần Vân lúc này lại nhìn chằm chằm vào trung tâm sảnh điện.
Nơi đó có một cánh tay thật lớn dài chừng ba mươi chín trượng, được bao trùm bởi một tầng lân giáp màu đỏ! Cánh tay tráng kiện, đầy sức lực, móng vuốt trên bàn tay cũng thật lớn. Ngón tay giống như thanh đao sắc bén! Mỗi một ngón tay đao phong như vậy, ngắn thì dài sáu bảy trượng, dài hơn thì vượt qua mười trượng! Nếu nhìn kỹ trên cánh tay kia, mỗi một phù văn trên phiến lân giáp trở nên huyền diệu hơn trước gấp vạn lần, không biết huyền diệu hơn bao nhiêu lần so với thân thể lân giáp của Ngạc Long lão tổ.
Năm ngón tay giống như lưỡi đao thật lớn. Chỉ cần nhìn thôi đã khiến cho Tần Vân hết hồn, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi khó tả.
Hơn nữa, hắn còn cảm thấy một lực áp bách trên cánh tay.
Phạm vi kiếm ý của Tần Vân dường như bị áp chế, không thể đến gần nó.
Vị trí có ba viên đan màu đen trên cánh tay. Ba viên đan này tản ra khí tức đặc thù.
“Hẳn là ba viên đan trong một bộ pháp bảo!”
Tần Vân phán đoán trong nháy mắt.
“Hơn nữa ba viên đan này khiến ta cảm giác không thua gì pháp bảo siêu phẩm lò kim đan. Nếu còn có viên đan khác, pháp bảo trọn vẹn này có thể là linh bảo!”
Ánh mắt Tần Vân ngay lập tức đảo qua.
Sau đó lập tức nhìn thấy một vũng máu huyết sắc lấp lánh kim quang. Mặc dù đã trải qua năm tháng dài, nhưng vũng máu này vẫn tản ra lực áp bách vô cùng xa vời. Hơn nữa trong vũng máu còn có huyết tinh kích thước cỡ đầu ngón tay. Đảo mắt đã thấy tổng cộng có hơn năm viên.
“Thiên Long Huyết Tinh? Hình ảnh giống như đúc với tin tức của Vạn Tượng điện.”
Tần Vân kích động:
- Cánh tay khổng lồ bên cạnh vừa nhìn đã biết không phải Thiên Long thượng cổ. Hẳn là của Ma thần ngoại vực. Có thể đâm đầu vào chỗ chết cùng Thiên Long thượng cổ, Ma thần ngoại vực này cũng thật đáng sợ.
Grừ…!
Grừ…!
Mười mấy quái vật Hắc Lân ở chung quanh nhìn Tần Vân chằm chằm, phát ra tiếng gầm nhẹ. Hơn nữa trên cánh tay lân giáp màu đỏ lớn ba mươi chín trượng đã có sương mù đen bốc lên. Từng đoàn từng đoàn sương mù đen ngưng tụ thành quái vật Hắc Lân. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, lập tức mấy trăm quái vật Hắc Lân xuất hiện dày đặc. Trong đó có sáu quái vật Hắc Lân có hình thể đặc biệt khổng lồ.
- Không xong rồi!
Tần Vân biến sắc, quay đầu bỏ chạy.
Lúc trốn đi, Tần Vân cũng thả ra bản mệnh Phi kiếm. Kiếm quang chợt lóe, thẳng đến vũng máu Thiên Long Huyết Tinh huyết sắc kia.
Vù vù vù…
Toàn bộ bọn quái vật Hắc Lân động đậy, chính là sáu thủ lĩnh kia!
- Đây là ma quái! Tôi tớ của Ma thần!
“Trong truyền thuyết, thân thể Ma thần rất mạnh. Tự nhiên hơi thở sẽ hình thành ra tôi tớ, được gọi là ma quái. Nhưng ma quái là giết không chết! Hơi thở của Ma thần sau khi tiêu tán sẽ lại hội tụ lần nữa sinh ra ma quái.”
Tần Vân thầm nghĩ.
“Chỉ là, ma quái không thể rời khỏi Ma thần quá xa, ngoài ra thực lực còn rất yếu. Nhưng mấy con ma quái này vì sao không thua gì đại yêu ma Tiên Thiên Kim Đan Cảnh chứ?”
“Là bởi vì thần lực của Ma thần ngoại lực quá mạnh mẽ sao? Ma quái sinh ra từ thi thể của hắn đều lợi hại như thế?”
Tần Vân thao túng phi kiếm nhất phẩm Thất Sát Kiếm hình thành Chu Thiên Kiếm Quang. Bản mệnh Phi kiếm dùng để trộm Thiên Long Huyết Tinh. Bởi vì thao túng bản mệnh Phi kiếm sẽ càng linh hoạt thoải mái.
Ầm ầm ầm…
Thân thể của thủ lĩnh ma quái hóa thành sương, tốc độ cực nhanh, nhanh chóng kết hợp với ba thủ lĩnh còn lại, đồng thời chặn lấy bản mệnh Phi kiếm của Tần Vân.
Kiếm quang Minh Nguyệt đến cực hạn.
Nhưng ba thủ lĩnh ma quái dùng thân thể gắng gượng chống cực, chỉ có lân giáp xuất hiện vết rách mà thôi.
Tần Vân không dám chần chờ:
- Luân Hồi! Giết!
Dù sao Chu Thiên Kiếm Quang của hắn lợi hại thế nào cũng chống đỡ không nổi vây công của hàng trăm ma quái. Mỗi con ma quái này đều không thua gì đại yêu ma Tiên Thiên Kim Đan Cảnh bình thường.
Rầm rầm!
Bản mệnh Phi kiếm chói mắt, mang theo mấy trăm đạo kiếm quang, xé nát thân thể ba ma quái. Lại xé nát thân thể của một thủ lĩnh ma quái. Nhưng uy thế cứ như vậy mà hết, không làm được gì thủ lĩnh ma quái thứ hai.
Vù vù…!
Trên cánh tay khổng lồ lại có sương đen bốc lên. Thủ lĩnh ma quái và ba ma quái lúc nãy đã chết hiện giờ đều sống lại.
Tần Vân cũng biết ma quái là giết không chết, chết bao nhiêu thì sống lại bấy nhiêu. Trừ phi tiêu diệt căn nguyên của chúng nó, thân thể của Ma thần.
Ầm…!
Chu Thiên kiếm quang do phi kiếm nhất phẩm Thất Sát kiếm hình thành, ngăn trở trên thông đạo, rốt cục bị hơn ba trăm ma quái vây công đã bị tan vỡ.
Tự thân của Tần Vân cũng đã trốn xa. Phi kiếm nhị phẩm Trầm Sa kiếm lần nữa thi triển ra Chu Thiên kiếm quang
- Đi thôi.
Tần Vân vừa thu hồi bản mệnh Phi kiếm Thất Sát kiếm, đợi đến khi Chu Thiên kiếm quang của Trầm Sa kiếm lại bị phá, Tần Vân đã chạy trốn ra ngoài một dặm. Còn đám ma quái khi lao ra phạm vi mười trượng gần cửa lớn màu vàng thì dừng lại toàn bộ.
Tần Vân nhíu mày:
- Tại sao lại dừng? Ta còn muốn cố ý dụ dỗ bọn chúng lại đây, còn muốn nghĩ ra biện pháp khác lẻn vào sảnh điện mà.
Sảnh điện kia đã sập, tự nhiên có thể đi qua.
Tần Vân lại làm thử mấy lần, thậm chí thử đi qua từ lỗ hổng nơi bị sập xuống.
Đám ma quái ở ngay trong phạm vi sảnh điện, xa nhất cũng chỉ vẻn vẹn trong phạm vi trăm trượng chung quanh. Bọn chúng cùng cánh tay bảo hộ kia cũng bảo vệ năm viên Thiên Long Huyết Tinh, giống như trở thành chiến lợi phẩm của chủ nhân bọn chúng.
“Quá mạnh rồi. Đám ma quái này tổng cộng có sáu trăm sáu mươi sáu con. Con số này cũng kỳ lạ. Thực lực của bọn chúng có thể so sánh với đại yêu ma. Còn sáu thủ lĩnh có cấp bậc thì so sánh được với Cửu Sơn đảo chủ. Có điều thân thể không lợi hại như Cửu Sơn đảo chủ. Nhưng lại là bất tử bất diệt. Ma quái ghi lại trong điển tịch cũng không từng nghe có sức mạnh như vậy!”
Tần Vân trong lúc nhất thời không có biện pháp gì, rõ ràng đã nhìn thấy được Thiên Long Huyết Tinh.
Rõ ràng cánh tay của Ma thần ngoại vực kia là vô giá! Ba viên đan sợ cũng không thua kém với lò kim đan pháp bảo siêu phẩm.
Nhưng Tần Vân lại không có biện pháp gì.
Thực lực của hắn không đủ!
“Nếu ta nhập đạo, thực lực địch nổi tiên nhân Ma thần. Mấy trăm ma quái này cũng không phá được Chu Thiên kiếm quang của ta. Cần phải nhập đạo, phải đợi đến khi nào?”
Tần Vân đứng ở xa xa, xuyên qua vách tường điện đã sập nhìn cánh tay lân giáp màu đỏ khổng lồ kia.
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
30 chương
74 chương
33 chương
156 chương
17 chương