Phi Kiếm Vấn Đạo

Chương 193 : Khó Tin (hạ)

Mặc cho Hoàng Phong đạo quân, Ngạc Long lão tổ… mười ba vị đại yêu ma này ùn ùn kéo đến bao vây tấn công, Tần Vân vẫn nhẹ nhàng lắc đầu, quay người đi đến mộ phần của huynh đệ Thư Sinh ở bên cạnh. Tần Vân ngồi xuống đất, lấy bầu rượu ra uống. - Thư Sinh, huynh vẫn luôn nói rằng mình cô độc, sau khi chết lại có con gái chịu tang cho huynh. Không tệ! Còn tốt hơn nhiều so với các vị đạo trưởng. Đạo trưởng bọn họ chết ở trên chiến trường, ngay cả quê nhà của đạo trưởng bọn họ ở đâu chúng ta cũng không biết. Thôi được. Thôi được. Chúng ta tự nguyện đi chiến trường là sớm đã có chuẩn bị chết ở chiến trường rồi. Tần Vân cười nói: - Đúng rồi, những đại yêu ma bên cạnh cũng hơi ầm ĩ. Cố nhịn một chút, sẽ đến một ngày bọn họ đều chuồn hết. Ai về nhà nấy thôi. Ầm ầm ầm... Ngoài quang tráo của Chu Thiên kiếm quang, tiếng công kích liên tục vang lên liên miên không dứt. Tiểu ngư yêu Phó Tư Trác ở bên cạnh nhìn cuộc chiến đấu ở bên ngoài mà không kìm được nỗi sợ hãi. Dù sao cũng đều là đại yêu ma với nhau. Nàng nhìn thấy Tần Vân ngồi bên cạnh bia mộ uống rượu. Nàng nghĩ đến những ngày tháng nghĩa phụ và nàng sống cùng bên nhau, không khỏi đau buồn ủ rũ, trong mắt ngập tràn nước mắt. Tần Vân nói: - Đừng quan tâm tới bọn họ, cứ coi như khói pháo là được rồi. - Dạ. Tiểu ngư yêu ngoan ngoãn trả lời, cũng quỳ xuống, tiếp tục đốt tiền giấy. Nàng không kềm được mà nói: - Tần thúc thúc, những đại yêu ma này muốn tấn công đến bao giờ. Tần Vân cười nói: - Đánh cho đến khi mệt. Tiểu ngư yêu gật đầu. Giờ khắc này nàng không khỏi cảm thấy trong lòng vô cùng yên tĩnh. Mười ba vị đại yêu ma bao vây tấn công bên ngoài Lam Bà sơn. Tần Vân đang ngồi trước bia mộ trên Lam Bà sơn uống rượu nói lải nhải cằn nhằn gì đó. Tiểu ngư yêu cảm thấy suốt đời nàng sẽ ghi nhớ tất cả những gì đã xảy ra trong lúc này. Tần Vân uống rượu bên bia mộ, nói chuyện câu được câu mất. Nói đến quá khứ. Nói đến huynh đệ. Còn về những đại yêu ma, Tần Vân từ đầu đến cuối cũng không để ý đến! Chỉ cần hắn thật sự triển lộ ra thực lực, sau khi dọa những đại yêu ma này rồi, cuối cùng bọn họ sẽ tán đi như chim. Lam Bà sơn cuối cùng cũng khôi phục lại yên bình. Cái gọi là "thật sự triển lộ ra thực lực", Tần Vân cũng đang đợi, đợi thời cơ tốt hơn. Trước mắt những đại yêu này không đáng để hắn triển lộ thực lực. Ngạc Long lão tổ, Hoàng Phong đạo quân ư? Những người đó đều là chiến lực Cực cảnh. Tần Vân tự hỏi toàn lực ứng phó, sợ là kém bao nhiêu so với đối phương, không nhất định là có thể đánh bại, càng chưa nói đến chém giết. Mười ba vị đại yêu ma liên thủ bao vây tấn công lúc này cũng dừng tay rồi, công lại không phá được. Tần Vân thậm chí cũng lười nhìn bọn họ, một mực ngồi trước bia mộ uống rượu. Ngay cả tiểu ngư yêu cũng đốt tiền giấy trước bia mộ. Bọn họ có thể như thế nào đây? Chỉ có thể dừng tay. Vù vù vù. Một đám đại yêu ma chỉ có thể rơi trên đỉnh núi xa xa. - Yêu tộc chúng ta nhiều như vậy lại còn liên thủ, mà vẫn không phá được Phi kiếm chi thuật của hắn. - Phi kiếm chi thuật của hắn, sao lại lợi hại như vậy chứ? - Thật sự là kỳ quái. Một lão giả mù không nhịn được, nói: - Một tên cao thủ Tiên Thiên Kim Đan Cảnh cấp độ ý cảnh lĩnh vực, nếu như sở trường là Phòng ngự chi thuật, ngăn cản được một vị Cực cảnh cũng có khả năng. Thế nhưng Tần Vân này lại ngăn chặn Đạo Quân, Ngự Long lão tổ cùng với chúng ta liên thủ lại. Chuyện này không tránh khỏi không thể nào tưởng tượng nổi. Lẽ nào, hắn đã đạt đến Cực cảnh rồi sao? Không thể nào. - Cực cảnh ư? Hắn mới tu hành được bao lâu mà đã Cực cảnh rồi. Những đại yêu ma đang nghị luận. Cấp độ Ý Cảnh lĩnh vực, phòng ngự có thể gánh được Cực cảnh thực ra cũng có, nhưng đến mức độ như Tần Vân thì cực kỳ hiếm thấy. Quả thực khiến cho những đại yêu này sợ hãi trong lòng, phán đoán không phải là đối phương đạt đến Cực cảnh chưa? Nhưng lại cảm thấy Cực cảnh hai mươi bảy tuổi này quá mức không thể tin nổi. - Kỳ quái nhất là hắn vẫn luôn không hề phản kháng. - Đúng. Chỉ một lòng cố thủ. Chúng ta liên thủ bao vây tấn công hắn cũng không đánh lại. Nói đến đây, lúc trước hắn từng tấn công một lần, giết Như Ý Quán Chủ. Sau đó lại chưa từng lý giải với ngoại giới. - Tiểu ngư yêu đó đang đốt tiền giấy. Tần Vân đang canh giữ bia mộ sao? - Xem bộ dạng giống như là trông mộ, không muốn để ý đến chúng ta. Chỉ trong thời gian một chung trà. Lang Sơn lão tổ và bảy vị đại yêu ma điều khiển vân vụ đến, cuồn cuộn mà đến. Trên vân vụ, cầm đầu chính là một vị lão giả tóc bạc chắp tay sau lưng, bên cạnh là Cửu Sơn đảo chủ cầm một cái túi đen, và Thiết Tí Viên Ma đang vô cùng huênh hoang tùy ý. Hoàng Phong đạo quân lập tức cười nói, tiếng cười quay về trong thiên địa: - Lang Sơn huynh, chỉ đợi các huynh thôi. Ngạc Long lão tổ vác cái bụng mỡ ục ịch, giọng nói cũng băng lãnh: - Lang Sơn, trước sự liên thủ của chúng ta cũng không thể nào phá vỡ được Phi kiếm chi thuật của Tần Vân đó. Nếu bọn họ đến rồi, liên thủ vẫn không phá được. Tin ta đi, chúng ta có thể ai về nhà nấy rồi. Tiếng của Lang Sơn lão tổ vang vọng trời đất: - Đây là Kiếm ý chi thuật của Tần Vân cũng nằm ngoài dự liệu của ta. Trước tiên chúng ta cứ thử xem sao đã. Nếu chúng ta liên thủ lại mà có thể phá được Phi kiếm chi thuật này, đương nhiên là thuận tay chém giết hắn. Nếu như phá không được, chúng ta đành tán đi, ai về nhà nấy. - Ừ. - Thử xem. Những đại yêu ma này đối diện với bảo vật sẽ không chém giết. Nhưng hiện nay, quang tráo Chu Thiên kiếm quang ở Lam Bà sơn khiến bọn họ dùng mọi biện pháp cũng không mở ra được. Thời khắc này bọn họ cũng cố không được bất chấp nuôi bảo bối này, trước tiên nghĩ cách phá Phi kiếm chi thuật rồi nói… Lần này nếu như thất bại, hung hăng trở về thật sự là mất mặt rồi. Cách Lam Bà sơn chừng hơn hai trăm dặm. Một vị lão giả say khướt ngồi ở trên một hòn đá lớn, lắc đầu nhìn Lam Bà sơn nói: - Vừa nhận được tin tức Tần Vân xuất hiện ở Gia An quận của Tiền châu, lão đầu ta cũng từ vùng phương bắc tới đây. Nơi đây quá xa khiến ta mệt muốn chết, nhưng cuối cùng cũng chạy tới rồi. Tần Vân này vẫn không cầu cứu, cũng không xin cứu viện trong Tuần Thiên Minh? Xem ra hắn cho rằng Phi kiếm chi thuật của hắn, hai mươi vị đại yêu cũng không phá được. Nhân tộc ngoại trừ Tần Vân ra, tổng cộng có chín vị Cực cảnh. Lại phân ra trời nam đất bắc. Những đại yêu ma này đều là từ Giang châu chạy đến Tiền châu, khoảng cách khá gần! Chín vị Cực cảnh của Nhân tộc... cho dù có đến đây cũng rất khó mà kịp thời chạy đến. Cộng thêm Tần Vân từ đầu đến cuối vẫn không có cầu cứu hay xin cầu viện. Cho dù có sốt sắng thì tiên nhân phải dựa vào Phi độn chi thuật trước tiên mới đến được. Tần Vân ở Lam Bà sơn, dựa vào bản mệnh phi kiếm cũng có thể cảm ứng được trong phạm vi ba mươi dặm. - Có người tu hành à? Ta không xin viện trợ cũng đến rồi sao? Tần Vân cảm nhận được có một vị xuất hiện ở ngoài hai mươi dặm. Khóe miệng hắn khẽ mỉm cười, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời mà lúc nãy Lang Sơn lão tổ và bảy vị đại yêu ma kia vừa xuất hiện. Nói một cách chính xác. Ánh mắt của Tần Vân dừng lại trên người Cửu Sơn đảo chủ: - Cửu Sơn đảo chủ. Sát cơ trong lòng Tần Vân đang bốc lên, nói: - Ngươi đã biết, lúc trước ta phản kích giết chết Như Ý Quán Chủ cũng không hoàn toàn triển lộ ra bản lĩnh. Sau đó lại gặp phải sự bao vây tấn công của rất nhiều đại yêu ma, một lòng kiên cố không phản kích! Chính là đang đợi ngươi đó. - Cửu Sơn đảo chủ, ta phải giết ngươi, ta đã đợi ngày này rất lâu rồi. Từ nhỏ đã lập thề, phải báo thù cho em gái nhỏ. Giết Thủy thần đại yêu là mục tiêu theo đuổi từ trước đến nay của hắn. Sau khi giết chết Thủy thần đại yêu, bởi vì chuyện yêu ma cài cắm mật thám khắp nơi mà Tần Vân mới biết, hóa ra máu của những đồng nam đồng nữ của hải lượng đó đều là cho Cửu Sơn đảo chủ, hắn mới là hắc thủ sau lưng của Thủy thần đại yêu. Cái chết của tiểu muội hắn, có liên quan rất lớn đến Cửu Sơn đảo chủ. - Động thủ! Kèm theo một tiếng quát lớn của Ngạc Long lão tổ. Hắn sớm đã hóa thành Ngạc Long ma thân khổng lồ. Thân thể của hắn quá mức khổng lồ, độc chiếm ước chừng hết hai phần không gian. Hoàng Phong đạo quân, Lang Sơn lão tổ mỗi người chiếm một phần không gian. Rất nhiều đại yêu ma khác, Cửu Sơn đảo chủ, Thiết Tí Viên ma, Bách Hoa nương nương, Ám Tượng lão tổ, Vô Hình ma quân, những người này đều cùng nhau liên thủ. Nhất thời hai mươi vị đại yêu ma đang dốc toàn lực để ứng phó. Trong đó có ba vị cấp bậc Cực cảnh! Lần này bao vây tấn công… ảnh hưởng đương nhiên sẽ cực lớn. Trước khi hai bên tranh phong mọi người đều cho rằng Tần Vân chắc chắn sẽ bị ngăn lại, trừ phi không có gì đặc biệt phải y theo. Chỉ cần bây giờ nhìn xem, Phi kiếm chi thuật của Tần Vân hoàng hóa Chu thiên cũng quá lợi hại rồi. Ầm ầm ầm. Hai mươi vị đại yêu ma toàn lực ứng phó, muốn phá vỡ được quang tráo của Chu Thiên kiếm quang. Tần Vân cũng thu bầu rượu lại, trịnh trọng ngẩng đầu nhìn vào không trung. Hắn nhìn thấy rồi. Trong đó có một nhân ảnh mặc áo bào đen. Hắn cầm một cây búa lớn cổ xưa, báo đạo vô đối, bổ về phía quang tráo Chu Thiên kiếm quang. Đó chính là Cửu Sơn đảo chủ. Ở đây nói riêng về lực lượng, hắn lại xếp sau Ngạc Long lão tổ, Lang Sơn lão tổ. Ngay cả Ám Tượng lão tổ thượng cổ dị chủng, luận lực lượng cũng không bằng Cửu Sơn đảo chủ. Trong mắt Tần Vân phát ra sát cơ: - Cửu Sơn đảo chủ. Một chuỗi bảy hạt châu trên cổ tay nhanh chóng triển khai hóa thành bảy thanh phi kiếm. Bảy thanh phi kiếm kết hợp lại với nhau một cách tự nhiên, hình thành một thanh phi kiếm lờ mờ. Đây là bản mệnh phi kiếm của Kiếm Lão Nhân, cũng là một thanh nhất phẩm phi kiếm mà hiện nay Tần Vân đang có. Để giết chết Cửu Sơn đảo chủ, đương nhiên Tần Vân sẽ dốc hết toàn lực.