Phi Kiếm Vấn Đạo
Chương 172 : Lũ Yêu Ma
Bên trong khu vực Tiền châu, có dãy núi kéo dài miên man ba trăm dặm, tên là Lang sơn. Trong dãy núi có vô số yêu quái. Người tu hành không dám vào bên trong, cho dù người tu hành ở mức Tiên Thiên Kim Đan cũng phải tránh né.
Tại một nơi sâu trong dãy núi to lớn.
Có một con sói bạc to lớn đang nằm ở đó, quan sát đám con cháu hậu duệ sống chung quanh trong dãy núi. Con ngân sắc cự lang này dài ước chừng trăm trượng, hình thể khổng lồ. Nếu như nó đứng lên, có thể cao bằng một ngọn núi ở bên cạnh! Ngân sắc cự lang là đại yêu ma Lang sơn lão tổ tiếng tăm lừng lẫy trong thiên hạ. Uy danh của hắn khiến cho quân đội triều đình phải nhượng bộ lui binh, khiến cho rất nhiều người tu hành đều kiêng kỵ sợ hãi.
Theo lý mà nói, đại yêu ma trong thiên hạ có rất nhiều. Mỗi một châu đều có vài đại yêu ma tàn phá bừa bãi, nhưng chân chính xưng là danh chấn thiên hạ thì không nhiều. Lang sơn lão tổ là một tên trong số đó.
Hắn cũng là một mạch “Vân Ma sơn” trong yêu ma cửu mạch, một vị kinh khủng nhất trong số đại yêu ma cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan.
- Hừ?
Trong con người của ngân sắc cự lang có chút kinh ngạc, mở miệng nói:
- Quảng Lăng quận Tần Vân, đi ra từ trong tiên phủ rồi sao?
Giọng nói hắn trầm thấp, vang vọng chung quanh.
- Đúng!
Một giọng nói khác truyền tới:
- Thứ hắn có được chính là siêu phẩm pháp bảo Kim Đan lô, xem ra sẽ có không ít đại yêu ma thèm thuồng nổi lòng tham. Ngay cả yêu ma trong Thủy Tộc khắp nơi cũng có khả năng sẽ xuất thủ! Hai châu Giang Tiền chính là địa bàn của Vân Ma sơn ta. Nếu như cuối cùng, bảo vật của Tần Vân bị những yêu ma khác tranh đoạt đi, chính là đánh vào thể diện của Vân Ma sơn ta. Huống chi, lò Kim đan siêu phẩm pháp bảo… Ha ha, sư đệ, ngươi cũng động lòng chứ?
Ngân sắc cự lang đứng lên, thân thể khổng lồ cao to như ngọn núi bên cạnh.
Làm cho rất nhiều lang yêu ở nơi xa đều kinh hãi nhìn lão tổ tông từ xa xa.
Hô.
Thân thể chợt ảo hóa đi, ngân sắc cự lang biến thành một lão già tóc bạch kim.
Lang Sơn lão tổ mở miệng hỏi:
- Chỉ một mình ta?
Giọng nói kia tiếp tục truyền âm:
- Chấp thuận cho ngươi điều động sáu vị đại yêu ma từ trong Vân Ma sơn ta. Sau khi chuyện thành công, bảo vật giao cho Vân Ma sơn năm phần, ba phần thuộc về ngươi, hai phần thuộc về sáu người bọn họ.
Lang Sơn lão tổ gật đầu:
- Được.
Lang Sơn lão tổ cũng hiểu rõ, Vân Ma sơn cho phép hắn điều động sáu đại yêu ma đã rất hiếm thấy rồi.
Triều đình được xưng một thế lực mạnh nhất trong Nhân tộc. Mỗi một châu đều an bài ít nhất hai vị cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan để trấn giữ! Vùng biên ải phía bắc cùng với cứ điểm đều có quan trọng có cường giả trấn giữ. Vương đô, cường giả lại càng nhiều hơn. Cường giả cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan của triều đình ước chừng có hơn tám mươi vị! Đây cũng là thế lực có Tiên Thiên Kim Đan cảnh nhiều nhất.
Giống Tam đại Thánh địa của Đạo gia, Linh Bảo sơn, Thần Tiêu môn, Hỗn Nguyên tông... mỗi bên đều không bì kịp với triều đình. Chẳng qua là nếu ba bên cộng hết lại, cũng có thể chèn ép triều đình một trận.
Ngoài ra còn có Phật môn, và còn có mười chín môn phái đứng hàng đầu trong thiên hạ! Ngoài ra còn có tán tu…
Thế lực Nhân tộc vẫn rất mạnh.
Mà Vân Ma sơn, một trong yêu ma cửu mạch, tuy rằng còn lâu mới bắt kịp triều đình, thế nhưng có tới hơn 20 vị đại yêu ma cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan.
Hô!!!
Lang Sơn lão tổ đứng tại chỗ, chung quanh không ngờ lại liên tiếp xuất hiện từng bức hình hư ảnh. Ước chừng có sáu cái hình hư ảnh, trong mỗi một hình đều có một đại yêu ma.
Sáu đại yêu Ma đều có vẻ kinh ngạc:
- Lang Sơn lão tổ?
- Sáu thế lực tiến vào Cảnh Dương tiên phủ, như Hoàng tộc, Bạch gia, Chu thị, Y thị, bảo vật đều đến trong tay Nguyên thần Tiên nhân. Viên Công của Việt môn nghe nói lấy được nhất phẩm Phi Kiếm Bạch Lộ, thế nhưng Việt môn cũng thỉnh cầu Nguyên thần Tiên nhân hộ tống trở về Việt môn. Việt môn có thể từ thượng cổ kéo dài đến ngày nay, trận pháp trong tông môn rất mạnh mẽ, bọn chúng ta không phá được rồi.
Lang Sơn lão tổ mở miệng nói tiếp:
- Chỉ có một thế lực, chính là phe của Tần Vân. Phe của bọn chúng có cơ duyên lấy được siêu phẩm pháp bảo Kim Đan lô! Tần Vân mang theo tiến vào trận pháp cứu Y Tiêu cô nương, bị vây khốn trong tiên phủ hơn ba năm, ngày hôm nay đã đi ra rồi.
- Vậy à?
- Đi ra rồi sao?
Sáu đại yêu ma đều rất thèm thuồng trước chuyện này.
- Rất có thể hắn bán lò Kim đan siêu phẩm pháp bảo cho triều đình, hoặc là Đạo gia Phật môn Thánh Địa. Bán đi, hắn sẽ có một lượng lớn bảo bối.
Lang Sơn lão tổ cười nhạo nói tiếp:
- Một tên tiểu bối, may mắn có được nhiều bảo bối như vậy. Lão tổ ta sống đã bao nhiêu năm nay, mà không có nhiều bảo vật được như thế. Thân ma của ta đáng ra càng cần nhiều bảo vật để tu hành hơn. Lần này các ngươi trợ giúp ta, cùng nhau giết Tần Vân đó, đoạt lấy bảo vật... Dĩ nhiên phân chia theo quy củ của Vân Ma sơn ta. Sáu người các ngươi, người có công lao càng lớn thì phân càng nhiều. Đương nhiên một nửa là giao cho các Ma thần.
- Hả?
Những Tiên Thiên Kim Đan cảnh đại yêu ma có chút bất mãn, nhưng đành phải chấp nhận:
- Còn phải giao cho nhóm Ma thần đó nữa à.
Bọn họ đến tầng mức này, có thể làm bộ làm tịch bàn nói điều kiện với Vân Ma sơn, nhưng rất nhiều chuyện đều cần phải dựa vào Vân Ma sơn.
Lang Sơn lão tổ phân phó:
Tam Nhãn lão quỷ, ngươi phụ trách dò xét hết thảy động tĩnh của Tần Vân, cũng có thể xem bảo quang trên người hắn.
Trong sáu đại yêu ma, một lão đầu nhỏ gầy có ba mắt, chống mộc quải trượng lên tiếng:
- Được!
Lang Sơn lão tổ nói tiếp:
- Cửu Sơn. Quảng Lăng xem ra là phạm vi thế lực của ngươi rồi. Nghe nói ngươi và Tần Vân còn có chút xích mích. Liên quan tới tình báo cặn kẽ về Tần Vân, ngoài ra còn phải động thủ với hắn như thế nào, ngươi cần phải bỏ ra một chút sức lực. Dù sao đó cũng là địa bàn của ngươi.
Cửu Sơn đảo chủ, mặc một bộ áo bào đen, ánh mắt lạnh lùng dưới cặp lông mày màu máu:
- Yên tâm. Lai lịch của Tần Vân ta biết rõ ràng nhất. Từ lúc hắn sinh ra cho đến bây giờ, gần như ta tra xét rõ ràng tường tận cả. Lần này có chư vị cùng nhau liên thủ, giết hắn như giết một con gà.
Lang Sơn lão tổ cười to:
- Tốt!
- Cửu Sơn, đến lúc đó nhờ vả ngươi rồi.
- Cửu Sơn, ngươi có thể nói là chịu không ít thua thiệt trên tay Tần Vân rồi.
Những đại yêu Ma còn lại đều lên tiếng pha trò.
Cửu Sơn đảo chủ thực lực rất mạnh. Hắn là đại yêu ma đứng nhất nhì tại Giang Châu.
Mặc dù là đại yêu ma trong Vân Ma sơn, dám nói hoàn toàn bao trùm trên Cửu Sơn đảo chủ cũng chỉ có một... Lang Sơn lão tổ!
- Tần Vân? Hừ hừ, không có thực lực còn tham nhiều bảo vật như vậy. Ngươi chết chắc rồi.
Dưới đôi lông mày màu máu của Cửu Sơn đảo chủ, là ánh mắt chứa đầy lãnh ý.
Hắn biết rất rõ.
Bảy đại yêu ma ở đây, ai nấy cũng đều có sở trường riêng. Lang Sơn lão tổ lại càng kinh khủng vạn phần! Cửu Sơn đảo chủ tự hỏi nếu sáu người bọn họ cộng lại, đấu cùng Lang Sơn lão tổ, cũng chỉ có một đường thảm hại chạy trối chết mà thôi. Cho nên lần này phân phối bảo vật, bọn họ sáu người chỉ có thể phân hai phần! Lang Sơn lão tổ chiếm hết ba phần.
- Tần Vân này, tình báo của Vạn Tượng điện có nói, sau lưng không có sư môn, không có chỗ dựa.
- Bảo vật hắn có được, ắt là của chính hắn.
- Hắc hắc, siêu phẩm pháp bảo Kim Đan lô? Không cần nhiều, có thể có được vài phần bảo bối trên người hắn, như vậy đủ cho thực lực ta tiến thêm một bước rồi.
Tại phía bắc U Châu xa xôi.
Một đoàn mây đen nghịt nhanh chóng phi hành giữa mây mù. Trong mây đen dày đặc chi chít quạ đen. Vô số con quạ đen này đang phi hành, mơ hồ có hư ảnh của cái đầu to lớn hiện ra, nhìn về phương nam Giang Châu xa xa, cười hắc hắc quái dị:
- Giang châu Tiền châu là địa bàn của Vân Ma sơn. Vân Ma sơn nhất định sẽ phái đại yêu ma lợi hại xuất thủ. Những đại yêu ma khác cũng sẽ động tâm. Đến lúc đó ta đục nước béo cò. Hắc hắc hắc… Bàn về đục nước béo cò, ai có bì kịp với Hắc nha đại vương ta chứ?!
Hắc nha đại vương, hung danh vang vọng khắp bên ngoài, tiếng xấu nổi như cồn.
Bàn về thực lực, hắn cũng là đại yêu ma bình thường ở cấp bậc Tiên Thiên Kim Đan, thế nhưng thuật phi độn của hắn cực nhanh. Thân thể hắn lúc nào cũng có thể phân giải thành vô số Ô Nha, gần như bất tử, là kẻ khó dây dưa nhất. Phàm nơi nào có món “Béo bở”, “Lợi ích” kếch xù, là nơi đó có hắn dám dính vào.
- Tần Vân? Lò Kim đan siêu phẩm pháp bảo?
Chỗ sâu dưới đáy biển Nam Hải.
Trong động phủ của một tòa hạp cốc to lớn dưới đáy biển, một con rắn khổng lồ màu đen bơi ra, nhanh chóng bơi đến trên mặt biển. Thân thể nó biến đổi, biến thành một thanh niên yêu dị, trên mặt có hoa văn màu đen. Thanh niên yêu dị sờ râu một cái, nhẹ giọng cười:
- Bảo bối lợi hại như vậy. Ngươi là người tu hành còn quá trẻ tuổi như vậy, căn bản không có tư cách độc chiếm. Hay là để bản động chủ chia sẻ giúp cho ngươi chút ít đi.
Tiếp theo thân thể đột nhiên chạy ào tới. “Vút”, hóa thành một luồng chớp màu đen bay lên trên không trung, nhanh chóng bay thẳng tới lục địa Nhân tộc ở phương bắc.
Dưới sự hướng dẫn của Y thị lão tổ, Tần Vân và Y Tiêu đang cưỡi mây đi tới Tuần Thiên minh.
Nhưng trên đường bọn họ đi qua, trong thiên hạ này có rất nhiều đại yêu ma động tâm, bắt đầu kéo đến từ bốn phương tám hướng.
Y thị lão tổ nói:
- Tuần Thiên minh đến rồi.
Tần Vân nhìn Tuần Thiên minh trên tầng mây phía xa xa, trong lòng đầy cảm khái, nói:
- Chưa đến nửa canh giờ đã tới rồi hay sao?
Y thị lão tổ nhìn Tần Vân:
- Tần Vân tiểu tử, tuy ta bay xem như cũng nhanh, ta đoán chừng các phe trong thiên hạ đều biết ngươi từ tiên phủ đi ra rồi. Bảo vật lấy không dễ dàng, giữ cũng không dễ dàng.
Tần Vân đáp:
- Vãn bối hiểu rõ.
Truyện khác cùng thể loại
286 chương
40 chương
12 chương
81 chương
45 chương
45 chương
115 chương