Phi Kiếm Vấn Đạo
Chương 108 : Yên Vũ Kiếm Quyết
- Cái gì, vậy thì động thủ đi.
Trong lòng Hắc Yêu Vương run lên, đừng nhìn hắn tức giận uy hiếp mà lầm tưởng, thực ra trong kế hoạch của hắn, giao thủ với Tần Vân là hạ sách. Hắn có thể vượt quan năm trăm tu hành cũng bởi vì rất ít khi liều mạng, bởi vì mỗi một lần liều mạng đều đứng bên bờ sinh tử, cho nên người tu hành cùng các đại yêu trừ phi chắc chắn thắng, hoặc có lý do bất khả kháng không thể không liều mạng, còn không sẽ không dễ dàng ra tay.
- Tên tiểu bối mới này thật sự không biết trời cao đất rộng, xem ra đã quá lâu ta không xuất thủ, nên tên tiểu tử này mới không để ta vào trong mắt.
Sát ý trong mắt Hắc Yêu Vương dâng lên cuồn cuộn, đại yêu bậc này không dễ dàng liều mạng, nhưng một khi đã động thủ tất nhiên sẽ không lưu tình.
Hắc Yêu Vương quan sát chiếc thuyền phía dưới, thanh âm gầm lên, quát to:
- Tần Vân, ngươi đã muốn chết ta liền thành toàn cho ngươi!
Hắn vung tay lên.
Chỉ thấy chuỗi xương trắng nhợt trên cổ tay hắn bay ra, phân tán thành năm viên Bạch Cốt Châu. Mỗi viên đều bốc cháy lên ngọn lửa màu đen, vốn chỉ lớn bằng đầu ngón tay, sau khi bay ra nhanh chóng biến lớn giống đầu người, bên trên chi chít phù văn. Năm viên Bạch Cốt Châu như thạch lưu tinh mang theo ngọn lửa đen xẹt qua bầu trời.
- Giao thủ.
- Cứ như vậy giao thủ sao?
Trên thuyền, Long Nữ, Quy Yêu, Y Tiêu đều ngẩng đầu nhìn, lòng có chút khẩn trương. Lão giả lái đò, thuyền nương cũng ngẩng đầu, mờ mịt nhìn, mặc kệ là phi kiếm hay là năm viên Bạch Cốt Châu tốc độ đều quá nhanh, hai người bọn họ là phàm nhân, căn bản thấy không rõ, nhưng vẫn kích động vạn phần:
- Tiên nhân cùng yêu ma đang đấu pháp! Đang đấu pháp đấy! Nhìn kìa, đều là ánh sáng!
Tần Vân cũng ngẩng đầu nhìn, ánh mắt lại vô cùng nóng bỏng.
Bản mệnh Phi kiếm hóa thành luồng ánh sáng màu đỏ, ở giữa không trung cùng cái kia năm viên Bạch Cốt Châu va vào nhau. Năm viên Bạch Cốt Châu huyền diệu vô song chặn lại kiếm hồng kia, theo đó Ầm một tiếng nổ vang. Bản mệnh Phi kiếm bị chấn động phải lùi lại, sau đó lại như con cá vọt tới lần nữa, tấn công về phía Hắc Yêu Vương. Hắc Yêu Vương đứng giữa không trung, xung quanh yêu khí màu đen cuồn cuộn, cười lạnh quan sát phía dưới chẳng thèm ngó tới.
- Soạt.
Năm viên Bạch Cốt Châu đều vây công một thanh phi kiếm kia, đồng thời từng vòng, từng vòng màu đen gợn sóng tràn ngập, khiến cho Bản mệnh Phi kiếm ở trong đó rõ ràng bị ảnh hưởng.
- Ầm! Ầm! Ầm!...
Giữa không trung, Bản mệnh Phi kiếm uy thế hung mãnh hóa thành kiếm hồng, linh hoạt biến hóa giống như con cá không ngừng bơi ra các hướng.
Những gợn sóng màu đen rõ ràng ảnh hưởng đến phi kiếm, lại tăng thêm năm viên Bạch Cốt Châu vây công, phi kiếm màu bạc như con cá bị vây trong lưới như thế nào cũng chạy không thoát.
- Nhìn có vẻ không tốt lắm. Tỷ phu của ta dường như đánh không lại Hắc Yêu vương, sắp thua sao?
Long Tiểu Liên có chút khẩn trương.
- Năm viên Bạch Cốt Châu, thanh danh bên ngoài cũng không dễ chọc.
Bên cạnh Quy Yêu cũng khẩn trương. Nếu Tần Vân thua, bọn hắn khả năng cũng bị liên luỵ.
- Hi vọng nếu Tần Vân thua, cũng vẫn có thể mang chúng ta trốn đi.
- Tỷ tỷ, tỷ phu ca ca có thể thắng không?
Long Tiểu Liên nắm lấy Y Tiêu, nhỏ giọng hỏi.
Y Tiêu tức giận nhìn nàng một cái:
- Yên tâm đi, phi kiếm của Tần Vân chẳng qua mới chỉ hơi rơi vào thế hạ phong, hơn nữa kiếm tiên không những công phạt lợi hại, mà Ngự kiếm phi hành của họ cũng vô cùng nổi danh! Coi như đánh không lại, mang theo chúng ta ngự kiếm phi hành cũng có thể dễ dàng chạy thoát. Nếu so về chạy trốn, Hắc Yêu Vương tuyệt đối không kịp nổi Tần Vân.
- Ta an tâm rồi.
Long Tiểu Liên vỗ ngực một cái.
Y Tiêu thấy thế lắc đầu, chẳng qua là nàng quay đầu nhìn không trung, cũng lo lắng:
- Chẳng lẽ Tần Vân đoán sai thực lực của Hắc Yêu Vương?
Nàng quay đầu nhìn Tần Vân ở bên cạnh, mà Tần Vân giờ phút này rõ ràng đang đắm chìm trong cuộc chiến.
Giờ khắc này, trên bầu trời bầy yêu bên kia đều kích động, bởi vì bọn hắn nhìn ra, đại vương Hắc Yêu Vương đang thế chiếm thượng phong.
Ngưu Yêu nói:
- Một tên Tân Tuần Thiên Sứ cũng dám cùng đại vương khiêu chiến, thật là muốn chết.
- Tuổi còn rất trẻ, không có kinh nghiệm.
Một bên, Kim Tiêu Đại Yêu cũng cười nói.
- Không nắm chắc có đủ kinh nghiệm, sao có thể tùy ý xuất thủ? Người tu hành cùng yêu ma giao đấu chính là muốn phân sinh tử.
- Kiếm tiên am hiểu ngự kiếm phi hành.
Kim Tiêu Đại Yêu ở bên cạnh Hắc Yêu vương cười lạnh nói.
- Thanh phi kiếm này có uy thế như thế, sợ là Bản mệnh Phi kiếm của hắn. Ta vừa vây khốn Bản mệnh Phi kiếm của hắn, vừa giết hắn! Nếu là hắn muốn trốn, liền phải từ bỏ Bản mệnh Phi kiếm.
- Dương huynh hảo thủ đoạn.
Kim Tiêu Đại Yêu liền tán dương.
Hắc Yêu Vương tâm niệm vừa động, vốn năm viên Bạch Cốt Châu đang vây khốn phi kiếm, bỗng nhiên phân ra một viên như sao băng lao về phía Tần Vân. Bốn viên khác vẫn vây phi kiếm như cũ. Qua một hồi giao đấu, Hắc Yêu Vương cũng hiểu một chút phi kiếm thuật của Tần Vân:
- Qua một hồi giao thủ vừa rồi, bốn viên Bạch Cốt châu đủ để vây Bản mệnh Phi kiếm của hắn. Một viên khác, liền có thể giết hắn!
Cho dù chỉ có một viên Bạch Cốt châu, vẫn có thể bộc phát ra uy lực đỉnh cao của Tiên Thiên Thực Đan Cảnh.
- Bị coi thường rồi ư!
Tần Vân đứng ở đầu thuyền, nhếch miệng cười một tiếng.
- Nếm thử Yên Vũ kiếm quyết ta tự sáng tạo đi.
Vù!
Phi kiếm trên bầu trời đột nhiên phát sinh biến hóa.
- Vù vù vù!!!
- Có gió?
Hắc Yêu Vương sững sờ nhìn chung quanh bỗng nhiên nổi gió, gió dịu dàng vô cùng.
- Yêu khí của ta tràn ngập xung quanh, gió cũng nên bị yêu khí ngăn cản, làm sao lại quét đến chỗ ta?
Trên thuyền nhà đò lão hán, thuyền nương, Long Nữ, Quy Yêu, Y Tiêu đều cảm thấy chung quanh có một trận gió đặc biệt thổi lên. Đây không phải gió bình thường, mà ẩn chứa sức mạnh đặc biệt khiến người run sợ.
Đi cùng với cơn gió dịu dàng...
Là mưa!
Mưa xuân tinh tế, bay lả tả khắp nơi.
Phi kiếm lại biến mất.
Vốn đang biến thành kiếm hồng, giờ phút này lại dung nhập trong mưa, cơn mưa phùn tự nhiên cũng bao phủ năm viên Bạch Cốt Châu, bao phủ cả Hắc Yêu Cương đang ở phía xa.
- Ầm!
Một sợi phiêu vũ va vào một viên hắc hỏa cuồn cuộn Bạch Cốt Châu, phiêu vũ mới hiện ra chân tướng - thanh phi kiếm màu bạc! Phi kiếm màu bạc va chạm vào Bạch Cốt Châu khiến chúng bay ngược ra.
Ầm ầm ầm... Năm viên Bạch Cốt Châu liên tiếp bị va chạm.
- Không tốt, khu vực bị trấn áp!
Hắc Yêu Vương biến sắc, trong tay khẽ đảo, lấy ra một cây đinh ba, đồng thời kiệt lực điều khiển năm viên Bạch Cốt Châu. Chỉ thấy từng vòng, từng vòng gợn sóng màu đen tràn ngập bốn phương, chạm vào những giọt mưa đang rơi lả tả kia, rốt cuộc những giọt mưa chịu ảnh hưởng, hiện ra dáng vẻ thực sự, là từng đạo phi kiếm.
Những đạo phi kiếm này có đường bay tạo thành một tấm lưới lớn bao phủ một khu vực. Mỗi một đạo phi kiếm đều ẩn chứa uy lực lớn, có bản thân phi kiếm ước chừng có một thành uy lực! Chân thân của phi kiếm uy lực càng kinh khủng!
Kỳ thật giống như chiêu số của Chu Thiên Kiếm Quang, cũng không phải là thanh phi kiếm thực sự lúc nào cũng tạo ra quỹ tích hình cầu lớn, mà do kiếm quang lưu lại, mỗi một đạo kiếm quang ẩn chứa uy lực của kiếm ý, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến suy yếu của từng đạo phi kiếm.
- Phù.
Vô số phi kiếm chặn đường, ảnh hưởng đến năm viên Bạch Cốt Châu, chân thân của phi kiếm trực tiếp thẳng hướng Hắc Yêu Vương.
- Đây rốt cuộc là chiêu số gì? Một thanh kiếm ngăn cản được năm viên Bạch Cốt Châu của ta, còn có thể tập kích ta?
Hắc Yêu Vương huy động cây trượng, cận chiến ngăn cản, bịch một tiếng chặn phi kiếm. Nhưng dưới vô số phiêu vũ, đường bay của phi kiếm không ngừng biến ảo, một đạo phi kiếm bay sát qua ngực Hắc Yêu Vương, may mắn ở ngực có khôi giáp che chở, ma sát tạo ra một ánh lửa.
Lại thêm một đường kiếm quang vụt qua cánh tay của hắn, trúng một chiêu, vết thương máu chảy ròng ròng.
Mà Kim Tiêu Đại Yêu, Ngưu Yêu cùng đông đảo đám yêu quái đã sớm điên cuồng lui về sau! Bởi vì kiếm quang tác động đến, đã có một ít tiểu yêu bị liên lụy mất mạng tại chỗ, từng cái xác hiện nguyên hình rơi xuống phía dưới.
Kim Tiêu Đại Yêu lùi tít ra xa, mới hô lên:
- Dương huynh, cẩn thận, một vài tên Tiên Thiên Kim Đan Cảnh kiếm tiên có thủ đoạn kiếm quang phân hoá. Một thanh kiếm, có thể phân hoá ra ngàn vạn kiếm quang! Tần Vân một chiêu này, có lẽ đã hoá ra chút ít kiếm quang.
- Kiếm quang phân hoá?
Hắc Yêu Vương con ngươi co rụt lại, trong lòng run rẩy.
Cái gì đáng sợ như vậy?
Một Tân Tuần Thiên sứ tuổi còn trẻ, lại có thể có công phu phi kiếm bậc này?
- Tần Vân, đây là phi kiếm chi thuật gì?
Y Tiêu bên cạnh lại nhịn không được nói. nàng cũng nhìn ra phi kiếm chi thuật này lợi hại, thiên về quần công! Lại có uy lực khá lớn! Lúc trước Tần Vân còn chưa đột phá đến Tiên Thiên, đã rất am hiểu quần công, nhưng cũng không thể nào so sánh với bản lĩnh của hắn ở hiện tại.
- Ta tự sáng tạo một chiêu phi kiếm, tên là Yên Vũ kiếm quyết.
Tần Vân nói.
- Một chiêu này là Xuân Vũ trong Yên Vũ kiếm quyết.
Kiếm tiên bọn họ, nếu là có thể nắm giữ một tia thiên đạo hàm ý, ngộ ra kiếm ý của mình, đều sẽ dần dần bắt đầu sáng tạo phi kiếm chi thuật của riêng mình.
Giống Du Ti Tà Dương trước đó có rất nhiều kiếm quyết ẩn chứa kiếm ý của tiền nhân, không phải của riêng hắn, chỉ có căn cứ từ kiếm ý của chính mình sáng tạo ra kiếm quyết, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất. Lúc trước vì đối phó Công Dã Bính, Tần Vân không có thời gian sáng tạo kiếm quyết mới, tất nhiên sẽ tìm Du Ti Tà Dương kiếm quyết phù hợp với Yên Vũ kiếm của hắn để luyện trước, tận lực tăng thực lực lên.
Mà sau khi trở thành Tuần Thiên sứ, Tần Vân rảnh rỗi, bình tĩnh lại nghiên cứu từng môn phi kiếm chi thuật truyền thừa mà hắn nắm được, tổng hợp rất nhiều kỹ xảo của phi kiếm chi thuật, kết hợp với Yên Vũ kiếm của bản thân, bắt đầu sáng tạo ra một môn phi kiếm mới.
Môn phi kiếm chi thuật này được Tần Vân đặt tên là Yên Vũ kiếm quyết.
Mà một chiêu này, chính là có thể là chiêu số quần công - Xuân Vũ!
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
45 chương
64 chương
1020 chương
98 chương