Phệ Tâm Cổ
Chương 19
Trải qua vòng loại thứ nhất cùng hai vòng bán kết, lôi đài tái tiến vào đến giai đoạn cuối cùng, giới âm nhạc ngầm mấy ngày qua đều bị một loại không khí cuồng nhiệt bao phủ, mùi thuốc súng dày đặc.
Nghiêm Hạo Thần miễn cưỡng ngồi ở vị trí phó lái, nghe radio âm nhạc phân tích.
“Năm nay tranh chức lôi đài tái quả thật là nhiều lực lượng mới xuất hiện, những tia sáng mới lộ ra, trải qua hai đợt cạnh tranh kịch liệt, vào trận chung kết cuối cùng chỉ còn năm người, trong bọn họ có thiếu niên xinh đẹp chỉ mới mười bảy tuổi, có ca sĩ được xưng là ‘thiên tài’ trong mảng sáng tác, còn có người đặc biệt với thể loại Rock&Roll…”
Cậu đưa tay nhấn cái nút, ôm đầu tựa vào chỗ ngồi.
“Khi nào thì một trận đấu nhỏ của giới âm nhạc ngầm đạt được chú ý của “trào lưu’ như vậy?”
Người đàn ông cao lớn đang lái xe mỉm cười.
“Đây không phải là một chuyện tốt sao?” Anh dừng một chút, “Đã có ngân hàng tư nhân bắt đầu phiên giao dịch đánh cuộc ai sẽ thắng.”
Nghiêm Hạo Thần cong mắt phượng, khóe miệng nhếch lên kiều:
“Có chuyện này sao? Tỉ lệ cược của em là bao nhiêu?”
Hoắc Kiếm cười rút ra một tay đang để trên vô-lăng, vỗ về mái tóc ngân lam của cậu.
“Em là nóng nhất, 1 bù 0. 7, đè em rất mệt.”
“Vậy Hoắc tổng tài cảm thấy đè ai mới không mệt?”
Lông mi người kia nhíu nhíu.
“Em, tuy rằng tỉ lệ cược thấp một chút, nhưng ít ra lợi nhuận ổn định.”
Xe dừng trước một quán bar trên con đường phồn hoa. Hoắc Kiếm nhướng người hôn hôn môi cậu.
“Chúc em may mắn.”
Nghiêm Hạo Thần tà khí nhướng mày, ánh thẳng vào cặp mắt đen cương trực kia.
“Như vậy rất không có thành ý.”
Môi mỏng dán lên, “Phải như vầy.” Cậu vươn đầu lưỡi liếm liếm môi anh, abg nghe lời mà hé miệng, vươn đầu lưỡi ấm áp dây dưa thật sâu với cậu.
Khi mở cửa xe giữa môi vẫn là hương vị độc đáo của người kia. Sau khi đấu vòng loại Nghiêm Hạo Thần cảm thấy chính mình cuối cùng cũng không thẹn với túi tiền của Hoắc Kiếm, trong ô tô, sau quán bar, trong phòng nhạc, dưới lầu nhà Nghiêm Hạo Thần, hai người vô số lần trao nhau những nụ hôn nồng nàn chỉ dành cho tình nhân. Tính tình Hoắc Kiếm nghiêm cẩn cứng nhắc, chưa bao giờ biểu lộ quá nhiều tình cảm bản thân ở nơi công công, Nghiêm Hạo Thần thậm chí có lần nghĩ đến anh lãnh cảm, bây giờ cậu phát hiện mình thật sự quá sai. Nụ hôn của Hoắc Kiếm giống ánh mắt của anh, thẳng thắn mà trực tiếp, mang theo một chút kiên định cùng bá đạo không thể kháng cự, nồng nhiệt hữu lực làm cho người ta hít thở không thông. Nghiêm Hạo Thần thậm chí chút hưởng thụ cái loại cảm giác ngọt ngào miệng lưỡi vấn vương này. Từ khi cậu cùng Hoắc Kiếm bắt đầu giao dịch đến nay, thấy thế nào cũng là cậu kiếm được nhiều lắm.
Làm người phải phúc hậu, cho nên cậu ít nhất phải thay người đàn ông đặt cược cho cậu kiếm về một chút tiền cược. Nghiêm Hạo Thần vẫy vẫy lọn tóc mỏng trên trán, bước vào quán bar ồn ào ầm ĩ.
Quy tắc trận chung kết rất đơn giản, năm tuyển thủ rút thăm chọn ra hai người lên đài quyết đấu, người thắng ở lại, nhận khiếu chiến của những người còn lại, khiêu chiến trên tinh thần tự nguyện, không phân chia trình tự. Mỗi người bị thua có thêm cơ hội khiêu chiến 2 lần, người cuối cùng ở lại trên đài, chính là lôi chủ. Về phần quyết định thắng thua, lại do đoàn giám khảo của giới âm nhạc ngầm cùng đầu phiếu của khán giả trong hội trường quyết định.
Đây không chỉ là quyết đấu thực lực, mà còn là quyết đấu chiến lược. Lên lôi đài quá sớm, đến phần sau dễ bị đuối sức mà biểu hiện không tốt, thua trong trận đối đầu, lên đài quá trễ, người xem cùng giám khảo sẽ có khuynh hướng cân nhắc thiên vị cho lôi chủ, chỉ cần biểu hiện không phải đặc biệt xuất sắc, rất khó được sự đồng cảm của bọn họ.
Đến gần cuối trận đậu, lôi chủ có người kiên định bám trụ từ đầu đến sau cùng, cũng có người mạo hiểm chờ cho những người khác đều thua mới lên đài khiêu chiến. Đêm nay năm người dự thi, sau lưng mỗi người đều có một người đa mưu túc trí mà bày mưu tính kế, cẩn thận phân tích tính toán thời cơ lên đài, ăn cây nào, rào cây đó.
Nghiêm Hạo Thần có rất nhiều người ủng hộ, cũng không ít người xung phong muốn làm quân sư, nhưng người thật sự đa mưu trúc trí chỉ có một người—— Hoắc đại tổng tài đứng sau lưng Hằng Viễn tập đoàn nhật tiến đấu kim (một ngày có thể thu vào một đấu vàng. Hình dung đại phát tài, hết sức giàu có) mà bày mưu tính kế.
Hai người được bốc thăm trúng trên đài đã có thắng thua, người đàn ông tây trang giày da dưới đài trong đám người khẽ gật đầu, Nghiêm Hạo Thần sải bước đi lên sân khấu. Thiếu niên xinh đẹp mặc áo sơ-mi màu trắng bó sát người, cà-vạt màu đen cùng quần ca-rô đỏ dưới ánh đèn sáng hơi hơi ngẩng đầu, cách ăn mặc gọn gàng tản mát nồng đậm phong tình, thanh âm của MC bên cạnh mạnh mẽ vang lên:
“Người khiêu chiến: số bốn Nghiêm Hạo Thần!”
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
88 chương
6 chương
29 chương
69 chương
106 chương