Phát tình gặp ác ma
Chương 3 : Thất thân
Nhìn cô gái nhỏ từ một con mèo nhỏ biến thành một con báo nhanh nhẹn muốn đánh lén mình khiến anh bực mình.
Gương mặt sắc bén và lạnh lùng khiến anh càng muốn bắt lấy.
Một nữ omega suất sắc có thể đánh bại vài nam alpha nhưng lại thất bại trước người đàn ông này một cách dễ dàng. Mới thấy rõ sự chênh lệch của omega và alpha.
Dưới lớp áo đen là một thân hình săn chắc. Anh nhưng một con sói nhìn vào con mồi của mình đang cố gắng giãy giụa muốn thoát khỏi hai cánh tay mạnh mẽ của mình.
Cô càng nhúc nhích thì hai đồi núi to càng lắc lư trước mặt anh như mời gọi anh thưởng thức chúng.
Thân hình nóng bỏng càng ma sát vào anh khiến anh muốn phát hỏa. Cô gái dễ dàng khơi dậy bản năng dục vọng của anh thì phải dập lửa.
Anh hôn lên đôi môi đến chiếc cổ xuống đến đôi núi màu mỡ của cô. Cắn nhẹ vào hai viên phấn hồng nhỏ khiến nó cứng lên. Gia Ân không kiềm chế được run rẩy rên lên thành tiếng:
- Ư ..ưMột luồng điện đánh thẳng vào tâm trí của cô. Mang theo một ngọn lửa nhỏ tràn ra trên da thịt của của. Khiến cô như bị thiêu đốt. Muốn tìm một hồ nước dập tắt nó.
Một tay anh nắm hai tay cô để qua đầu. Làm hai đôi núi vươn cao hơn chạm vào da thịt đang nóng rừng rừng của anh. Hai chân của anh kiềm chặt lấy người cô.
Một tay cởi chiếc quần dài giải phóng dục vọng đang cương thẳng lên như một cây gậy lớn. Anh ép cây gậy chọc vào giữa hai chân của cô không ngừng ma sát lên xuống cùng xoa nắn điểm nhạy cảm của cô.
Thân hình dưới anh không ngừng vặn vẹo. Đến khi một mùi hương ngọt bay vào mũi của anh.
Nước dâm thuỷ dưới sự dẫn dắt của anh không ngừng trào ra. Khiến cô muốn tự sát.
Tiết tố omega mùi cỏ non bị bức phá tràn ngập quấn lấy mùi gỗ đặc biệt của alpha. Tạo nên một chất kích thích hai con người đang ở trên giường.
Anh tách hai chân của cô ta ra. Mạnh mẽ xông vào hai vạch non mềm hồng tươi quyến rũ của cô. Vượt qua lớp màng mỏng manh đâm thẳng vào tủ cung của cô.
Cảm giác đau đớn cùng sảng khoải đánh tan ý trí còn sót lại của cô. Mỗi cái đâm vào của anh vừa thốn lại vừa sướng như điên. Lần đầu tiên, cô có cảm giác mình đang bay trên những đám mây cứ mặt nó trôi đi.
Vách thịt ẩm ướt cắn chặt lấy anh. Khiến anh thoải mái đến cực hạn. Anh liên tục đâm vào rút ra đòi hỏi liên tục từ cô.
Cô không biết mình đã bay qua lâu. Đến khi lấy lại tinh thần thì anh vẫn không ngừng rong đuổi trên cơ thể của cô.
Gương mặt ấy tràn đầy dục vọng. Như là không bao giờ đủ.
Gia Ân căn răng không cho tiếng kêu rên phát ra từ miệng mình như một kỹ nữ thì anh càng ra sức tấn công phá hủy thành trì của cô. Một lần lại một lần đưa cô lên đỉnh của sảng khoái. Cả thân run rẩy đón nhận cây gậy vừa thô vừa to dài của anh.
Cảm giác sau gáy đau nhói cùng khoan sinh sản mở rộng tiếp nhận nhưng tinh binh khiến cô như sung sướng lên ngất đi. Anh thỏa mãn nhìn người con gái trần trụi trên giường. Nhìn đồng hồ đã sáng. Anh bước vào phòng tắm.
Lần đầu tiên anh có cảm giác muốn chiếm hữu một người mạnh như vậy. Không ngại để cô mang thai con của anh. Bình thường anh đều mạnh áo bảo vệ. Anh cũng không tuỳ tiện đánh dấu ai đó. Vì anh ghét phiền phức nhất là phụ nữ đeo bám.
Anh nghĩ dù cô là ai bước vào đây thì đừng mong trở ra nữa.
Nhìn những dấu vết để lại trên người của cô. Anh cảm thấy vui vẻ. Có nên cám ơn Lôi Lịch không đây.
Con mồi càng khó bắt anh lại càng thích.
Tỉnh lại, Gia Ân mới giật mình trước những dấu ấn trên cơ thể. Phía dưới đau như muốn rách ra. Chỉ cần hơi đi chuyển liền có cảm giác rát buốt. Vội vàng nhìn quanh phòng người đàn ông đó đã không thấy. Cô thở thào nhẹ nhỏm. Gương mặt anh tuấn lúc nào cũng cười khiến cô muốn bóp nát nó.
Mang chiếc áo đầm đỏ bị vút trên đất nhăn nheo vào người. Cô biết mình phải nhanh rời khỏi đây. Tránh xa người đàn ông nguy hiểm đó ra. Cánh cửa khoá trái. Không cách ngoài vặn ra. Cũng may cô có mang theo chiếc ghim tóc đa năng. Thuần thục mở cửa.
Đi học theo hành lang quanh co né những chiếc camera.
Không may cho cô là anh vẫn luôn theo dõi cô. Nhìn cô như một con báo nhanh nhẹn lướt qua màn hình.
Đi cả nửa ngày trời cô cũng không tìm ra phòng mà cô muốn tìm. Đã thất thân còn thất bại nhiệm vụ thì cô phải cuốn gói về nhà là vừa. Trước giờ cô chưa từng thất bại và cũng không muốn nếm trải cảm giác thất bại đó.
Đến khi một bàn tay đặt lên vai của cô, giọng nói trầm ấm vang lên:
- Em đi không thấy mệt sao?
Trời đất quay cuồng cô lại thấy mình bị ném trên chiếc giường tối qua.
Truyện khác cùng thể loại
190 chương
20 chương
31 chương