Edit: Linhlady Theo sau, ánh sáng càng lúc càng lớn, thẳng đến khi bao phủ toàn bộ tinh cầu. Sau một lát, ánh sáng tan đi, Mạc Vân Quả vẫn luôn ở trong luồng sáng kia, ánh sáng làm cô hoa mắt, cô căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì. Sau khi ánh sáng biến mất, Mạc Vân Quả chỉ nghe thấy một tiếng “Sao có thể?”, Giọng nói kia vẫn trước sau như một thanh thúy cùng ngạo mạn, nhưng vẫn có thể nghe ra bên trong mang theo một tia kinh hỉ. Ánh mắt Mạc Vân Quả ngưng lại, nhìn về phía tầng mỏng trên người cây xanh đã biến mất. Cây xanh vẫn như vậy, nhưng lại thêm phần lóa mắt. Cô đứng ở bên người nó, có thể cảm giác được lực lượng trên người nó tản ra. Cùng lúc đó, tin tức của thế giới này tin tức trong nháy mắt toàn bộ dũng mãnh hướng về phía cây xanh, không đến một lát, nó liền đã nắm giữ toàn bộ tình huống thế giới này. Đồng thời, căn nguyên rơi rụng nhiều năm ở khắp nơi, bởi vì nó được giải phóng, những lực lượng đó đều tiến về phía nó, bù khuyết lại những chỗ trống. Nó quơ quơ cành cây của mình, ngay sau đó liền biến thành một bé trai cột hai bím tóc trên người còn mặc một cái yếm nhỏ. Khuôn mặt nó mềm mại nộn nộn, đôi mắt to tròn không hề hợp với tính cách nghiêm túc thành thục kia. Nó nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, toàn bộ thân mình bay lên trời, thẳng đến khi thân thể nó ngang bằng với Mạc Vân Quả, lúc này mới chịu người lại. “Tên của ngươi. ” Khuôn mặt nó banh lại, trên khuôn mặt nhỏ tràn ngập nghiêm túc. “Mạc Vân Quả. ” Tinh Nghiêu nghe được tên Mạc Vân Quả, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng rất mau lại bị nó che giấu đi. “Ngươi tới làm gì?” Nó nghiêng nghiêng đầu, lại khiến người ta cảm thấy có vài phần đáng yêu. “Tìm ngươi. ” “Tìm ta làm gì?” Tinh Nghiêu lại hỏi. Mạc Vân Quả nhìn đứa bé nho nhỏ trước mắt, vươn tay chọc chọc gương mặt có vẻ mềm mại của nó. . Ừm…… Quả nhiên thật mềm. Tinh Nghiêu bị động tác này của Mạc Vân Quả làm cho sửng sốt, lỗ tai lập tức đỏ. Nó xoay đầu, hai tay ôm ở trước ngực. “Hừ! “ Từ xoang mũi phát ra này một tiếng không chỉ không có khí thế mười phần, ngược lại tăng thêm một chút ngạo kiều. “A a a! Đứa bé đáng yêu như vậy, tới, cho ta một tá! Thật muốn mang về nhà nuối ( đối thủ chỉ )” “Lầu trên quả là một bà dì quái dị ~” “╭(╯^╰)╮ lão tử là nam!” “Quái thúc thúc!” “Hừ! ╭(╯^╰)╮ nam cũng có thể dưỡng được một tiểu shota đáng yêu nha ~ ( thẹn thùng?(????ω????)? )” “Ai nha nha, thì ra đây là thiên đạo trong truyền thuyết ư? Thoạt nhìn cũng không lợi hại như vậy ~” “Lầu trên ta chỉ đưa ngươi hai chữ, ha hả. ” “Ta xem mấy ngày bay nó dùng bề ngoài nhuyễn manh lừa gạt chúng ta, khóc chít chít, ta cũng muốn mang về nhà nuôi……” Mạc Vân Quả:…… Cô nhìn đứa bé trước mặt, tuy rằng thoạt nhìn rất đang yêu mềm mại, nhưng thực chất thực lực của bó tuyệt đối không phải như thế. Tinh Nghiêu chú ý tới ánh mắt của Mạc Vân Quả, đầu một ngưỡng, một bộ “Ta lợi hại nhất”. Tinh Nghiêu tùy ý thoáng nhìn, liền nhìn thấy mảng tinh càu hoang vu. Nó hơi hơi nhăn lại mày, ngay sau đó, từ trong đất đột ngột mọc lên cuồn cuộn cây cối, phủ manh mảnh đất này. Không đến hai phút, nơi này nghiễm nhiên biến thành một tinh cầu màu xanh, Mạc Vân Quả thậm chí có thể nghe được cách đó không xa tiếng chim kêu. Tinh Nghiêu nhìn một màu xanh mát mắt, lúc này mới vừa lòng gật gật đầu, quả nhiên như vậy mới là tinh cầu nó lãnh đạo. Mạc Vân Quả đang muốn nói cái gì đó, liền cảm giác được trong lòng chấn động. Cô sửng sốt, loại cảm giác này……