Edit: Linhlady
Phạm Đặc ở một bên nhìn vô cùng sốt ruột, khi Mạc Vân Quả tiến hành trị liệu toàn bộ quá trình này, hắn cũng không dám nói chuyện.
Khi hắn ngùn thấy sắc mặt Sở Lợi không còn tái nhợt nữa, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Cảm ơn.
”
Phạm Đặc thật tình nói, trong khoảng thời gian này, Phạm Đặc xem y như người bạn đồng hành quan trọng của mình.
Mạc Vân Quả lắc đầu, sau đó nói: “Chúc mừng anh.
”
Phạm Đặc sửng sốt, bên tai ửng đỏ, hắn gãi gãi đầu, cười ngây ngô nói: “Cảm ơn.
”
“Kế tiếp tính toán như thế nào?” Mạc Vân Quả hỏi.
Phạm Đặc trên mặt hiện ra một tia đứng đắn, hắn nhìn Sở Lợi hôn mê, ngồi xuống đối diện Mạc Vân Quả.
“Anh chỉ nghĩ mọi người đồng tâm hiệp lực đối phó Trùng tộc.
”
“Ừ, khá tốt.
” Đương nhiên là khá tốt, đây vốn dĩ là con đường hắn phải đi.
Phạm Đặc lặng yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy em gái tiểu Quả khí thế càng ngày càng cường.
Vết thương của Sở Lợi nói nặng không nặng, nói nhẹ không nhẹ, nhưng bất đắc dĩ Mạc Vân Quả có độ vật gian lận, cho nên chỉ cần một ngày, Sở Lợi đã có thể chạy nhảy như thường.
Sở Lợi thông minh cái gì cũng không hỏi, Phạm Đặc cũng không biết nên giải thích như thế nào, đương nhiên cũng không giải thích.
Ngay ngày hôm sau, đám binh cũ phải thực hiện lời hứa của mình, cái gì cũng phải nghe theo tân binh.
Nhưng mà điều khiến mọi người giật mình đó là, Phạm Đặc cũng không có ỷ thế hiếp người, ngược lại phát biểu một vài diễn thuyết khẳng khái sôi nổi.
Đại ý chính là cùng nhau đối kháng Trùng tộc linh tinh, nhìn Phạm Đặc đứng ở trên đài cao, mọi người ý thức được, kẻ thù chân chính của bọn họ không phải người một nhà, mà là đám trùng tộc đáng hận kia.
Trong lúc nhất thời, quân tâm cùng hướng, có thể nói là phi thường tuyệt vời.
Mạc Vân Quả rất ít xuất hiện ở trước mặt Phạm Đặc, ở trong mắt Mạc Vân Quả, bên người Phạm Đặc đã có một người bày mưu ủ kế là Sở Lợi, như vậy mọi trở ngại của Phạm Đặc sẽ có cách giải quyết.
Hơn nữa Phạm Đặc tuy rằng có điểm ngốc, nhưng lại là người biết tiếp thu ý kiến, cũng biết suy nghĩ, cô cũng không còn gì lo lắng.
Cùng lúc đó, Mạc Vân Quả còn biết đám người Mã Mễ học tập rất thuận lợi.
Trong đó còn có một ít việc không hay ho, đó là có người cười nhạo Mã Mễ lớn lên quá xấu, không ngờ một tháng sau khi cô nàng quay lại, dáng vẻ đã thay đổi hoàn toàn, là một đại mỹ nhân tuyệt sắc.
Mạc Vân Quả biết, cô nàng hẳn đã dùng thuốc của mình.
Mạc Vân Quả còn nghe được, Dorothy là người cường hãn, ở Liên Bang học viện có thể nói là đánh biến vô địch thủ, nhưng giống như bị một người thật ** cuốn lấy.
Mà Nhĩ Tư cũng học tập hệ chế tạo cơ giáp, còn trở thành đệ tử của đại sư chế tạo cơ giáp, ngắn ngủn mấy tháng, y đã tự tạo cho mình một cái cơ giáp, tuy rằng chỉ là cơ giáp cấp A, nhưng cũng ném rất nhiều người phía sau.
Tất cả mọi chuyện đều tiến hành theo tuần tự, mà năm người này cũng lấy tốc độ người thường không thể địch nổi đu nhanh trên con đường của mình.
Mạc Vân Quả biết, nhiệm vụ của cô sẽ hoàn thành, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, vừa lúc là thời điểm tốt nhất.
Sau khi rời khỏi biên giới tinh cầu, Mạc Vân Quả vẫn giao cho Phạm Đặc một ít đồ vật, coi như dùng trong một số thời điểm cần thiết.
.
Phạm Đặc cũng không hỏi Mạc Vân Quả đi nơi nào, hắn chỉ là nhìn cô, trịnh trọng hứa hẹn hắn nhất định sẽ đem Trùng tộc đuổi ra khỏi Liên Bang.
Mạc Vân Quả chỉ mỉm cười gật đầu, cô biết, Phạm Đặc nhất định có thể thực hiện nguyện vọng của chính mình.
Sau đó, Mạc Vân Quả liền rời khỏi biên giới, bắt đầu rồi nhiệm vụ ở ngoài.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương