Edit: Linhlady
Mã Tư vẫn luôn răn dạy chủ quản, sau đó chép miệng một cái, cảm thấy đã đủ, sau đó mới lười nhác ngẩng đầu nhìn thoáng qua phản ứng của người xung quanh.
Chỉ một cái liếc mắt này, cậu thấy được Mạc Vân Quả.
Thân thể Mã Tư cứng đờ, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào.
“Anh, làm sao vậy?” Giọng nói mềm mại của Mã Nặc vang lên mới khiến Mã Tư phục hồi lại tinh thần.
Khi cậu nhìn về nơi đó phát hiện ra không thấy bóng dáng Mạc Vân Quả đâu.
Cậu chớp chớp mắt, là ảo giác sao? Nhưng vì sao, cả người hắn đều lạnh lẽo……
Angus mang theo Mạc Vân Quả rời khỏi thành Vinh An, lúc trên đường đi, Angus còn hỏi Mạc Vân Quả có phải cô viết Mã Tư hay không.
Mạc Vân Quả chỉ đáp lại một câu “Gặp mặt một lần”, Angus cũng không có ý muốn nhìn trộm bí mật của người khác, chỉ lười nhác nhìn cô một cái, lúc sau cũng không nói chuyện nữa.
Mạc Vân Quả không biết Angus sẽ mang cô đi nơi nào, mà Angus cũng không biết, nên mang Mạc Vân Quả đi nơi nào.
Hai người cứ như vậy, cuối cùng đi tới bên ngoài rừng Sương Mù.
Angus vừa nhìn thấy là rừng Sương Mù, ánh mắt sáng lên, y biết nên làm như thế nào.
Sau đó, Angus chỉ cho Mạc Vân Quả một lần làm cách nào để dẫn nguyên tố ma pháp tròn không khí vào thân thể, sau đó mặc kệ cô.
Mạc Vân Quả dựa theo phương pháp mà Angus nói, nghiêm túc đi cảm thụ nguyên tố ma pháp trong không khí.
Mạc Vân Quả là một thiên tài, thiên tài thường thường có thể suy một ra ba, nhất thông bách thông.
Cho nên không đến nửa canh giờ, Mạc Vân Quả đã có thể thu không ít nguyên ma pháp, hơn nữa không cần Angus dạy dỗ hạ, thành công trở thành một ma pháp sư hoàng giai cấp hai.
Khi Angus mang theo một con gà bảy màu lông trở về, nhìn thấy Mạc Vân Quả thành công thăng cấp.
Y mang theo mặt nạ, thấy không rõ vẻ mặt, nhưng đôi mắt hoàng kim kia, lại chớp động ánh sáng không bình thường.
Mạc Vân Quả mở to mắt, nói một câu “Tôi cấp hai.
”
“Ừm.
” Angus luôn luôn lãnh đạm như vậy.
Mạc Vân Quả:……
Angus đem con gà lông bảy màu ném tới trước mặt Mạc Vân Quả, lạnh như băng nói một câu “Nướng nó.
”
“Tôi sẽ không nấu cơm.
” Mạc Vân Quả nói.
“À, cho nên tôi bảo cô nướng nó.
” Angus nói.
Mạc Vân Quả:……
“Ừ…… Sẽ không nấu cơm = nướng.
Logic này, không tật xấu!”
“Ta luôn cảm thấy tiểu Quả Quả gặp đối thủ ha ha ha ha!”
“Tiểu Quả Quả, muốn ta đánh thưởng cho ngươi một cái máy nướng BBQ tự động khồn? Ha ha ha ha!”
“Lầu trên đừng! Chúng ta cứ như vậy nhìn tiểu Quả Quả tự mình ( trọng điểm ) động thủ nướng BBQ đi ~”
“Ha ha ha ha! Nói có đạo lý!”
“Động thủ động não tay chân thật hài ~”
“Ừ…… Là nên động thủ nhiều hơn ( mắt lé cười )”
“Ừm…… Tiểu Quả Quả băn nên rèn luyện tay nghề một chút ( mắt lé cười )”
Mạc Vân Quả: Có một loại cảm giác đáng khinh nói không nên lời……
Tuy rằng Mạc Vân Quả sẽ không nấu cơm, nhưng “Nướng” nghe qua rất đơn giản, xét về trình tự “Nướng” , chính là một cái “Hỏa” cùng “Khảo”, ừm…… Hỏa thượng khảo thí, này giải thích, không quá tệ!
Mạc Vân Quả trực tiếp dùng ma pháp hệ phong loại bỏ lông chim, coi như là luyện tập ma pháp, sau đó lại dùng ma phát hệ thủy rửa sạch gà.
Cuối cùng dùng ma pháp hệ hỏa nhóm lửa, sau đó nhặt một cây nhánh cây, xuyên gà, sau đó nướng.
Một loại thao tác này, nhìn qua không có gì không ổn, nhưng sự thật như thế sao?
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương