Edit: Linhlady
Bạch Ngọc, tính “dâm dục”, nhiệt tình yêu thương tất cả mỹ nhân, bất kể là nam hay nữ, lạc thú lớn nhất của anh là phiên vũ phúc vũ.
Nguyên nhân Bạch Ngọc đặt cho Mạc Vân Quả cũng rất đơn giản, bởi vì Mạc Vân Quả là một mỹ nhân, hơn nữa lại còn là một mỹ nhá hiếm có.
Làm một người đàn ông thích mỹ nữ, đương nhiên anh sẽ không chút do dự đặt cho Mạc Vân Quả, đến nỗi tiền gì đó, à…… Anh một chút cũng không thiếu.
Trở lại trên sân, Tập Bạo nhìn cô gái lùn lùn trước mắt, hắn ta liếc mắt một cái đã nhận ra Mạc Vân Quả đến tột cùng là ai.
Hắn ta khẽ nhíu mày, há mồm hỏi: “Làm sao cô lại tới được đây?”
Mạc Vân Quả cũng không trả lời câu hỏi của Tập Bạo, mà bày dáng vẻ công kích.
Tập Bạo mày nhăn càng sâu, hắn ta cũng không tin Mạc Vân Quả có thể đánh đến thắng hắn ta, thậm chí hắn ta còn hoài nghi một ngón tay của hắn ta có đánh chết cô hay không.
“Tự cô nhận thua đi.
” Tập Bạo khí phách nói.
Mạc Vân Quả lại không nghe lời hắn ta, mà trực tiếp hướng về phía hắn ta mà công kích mà đi.
Mạc Vân Quả trải qua quá rất nhiều thế giới, từ trước đến này cô không phải kiểu người dậm chân tại chỗ, ở mỗi một cái thế giới, cô đều sẽ học tập rất nhiều đồ vật, thí dụ như võ thuật……
Mạc Vân Quả trải qua thế giới tu tiên, tuy rằng cô không có linh khí, nhưng những chiêu thức kia cô đều ghi tạc trong lòng.
Mà những cái đó chiêu thức kia không thể nghi ngờ là lực sát thương thật lớn, hơn nữa sức lực của Mạc Vân Quả vốn dĩ không nhỏ, cho nên khi Mạc Vân Quả ra quyền với Tập Bạo, có một loại nguy cơ từ trong lòng hắn ta dâng lên.
Tập Bạo nhanh chóng tránh thoát công kích của Mạc Vân Quả, ánh mắt khi nhìn Mạc Vân Quả cũng mang theo một tia kinh ngạc.
“Cô……” Hắn ta còn không có nói xong, công kích tiếp theo của Mạc Vân Quả cũng tới.
Cho dù là người trì độn đi chăng nữa, cũng biết được lúc này Mạc Vân Quả không hề nhu nhược như vẻ bề ngoài.
Trong lúc nhất thời, khán đài vốn dĩ ầm ĩ càng thêm xao động.
Mọi người hưng phấn, rống giận, kích động……
Tập Bạo dừng động tác, khoảng cách với Mạc Vân Quả 3 mét, hắn ta đánh giá cô cẩn thận, giống như đây là lần đầu tiên biết cô.
Mạc Vân Quả cũng không có động tác, cô chỉ nghĩ đến khi nào ném xuống vỏ chuối đem hắn ta vướng ngã.
Tuy rằng trong đầu Tập Bạo hiện lên đủ loại ý niệm, nhưng thời gian cũng chỉ là mấy giây hít thở mà thôi.
Tập Bạo cười một tiếng, càng tấn công mãnh liệt về phía Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả lại một lần tránh thoát công kích của Tập Bạo, đồng thời nắm chặt nắm tay hướng tới bụng Tập Bạo.
Nắm tay nhỏ nhỏ đập vào bụng Tập Bạo, hắn ta chỉ cảm thấy có sức nặng ngày cân, bức hắn ta lui về phía sau vài bước, ánh mắt càng hiện hưng phấn.
Thật thú vị.
Hắn ta nghĩ như vậy.
Sau đó, Tập Bạo lại đấu với Mạc Vân Quả vài chiêu.
Thế công kích của Tập Bạo chủ yếu vào mệnh môn[1] của đối thủ, chỉ cần một quyền đánh vào, trên cơ bản đều là nửa tàn.
Nửa tàn, lúc sau, Tập Bạo luôn thích đùa bỡn bọn họ, chỉ có như vậy, hắn ta mới có thể nhìn thấy biểu cảm tuyệt vọng của những kẻ thất bạt kia.
Đó là biểu cảm thú vị cỡ nào……
Mạc Vân Quả mỗi một lần đều có thể tránh thoát công kích của Tập Bạo, hắn ta tuy rằng nhanh, nhưng Mạc Vân Quả càng nhanh hơn.
Mỗi một lần, Mạc Vân Quả đều có thể đánh được Tập Bạo, tuy rằng cũng không thể tạo thành một đòn trí mạng cho hắn ta.
Đến sau đó, Tập Bạo đã có thể né tránh công kích của Mạc Vân Quả.
Người này là một thiên tài, ở phương diện đấu võ là thiên tài.
Hắn ta sẽ theo thời gian chiến đấu càng ngày càng cường, đối thủ càng mạnh, hắn ta lại càng mạnh hơn.
Người như vậy, rất khó bị đánh bại.
Thật ra Mạc Vân Quả cũng không nghĩ tới muốn chuyện đánh bại Tập Bạo, cô chỉ cần căn lúc Tập Bạo không còn sức né tránh, ném vỏ chuối khiến hắn ta trượt ngã là được.
------------
[1] Mệnh môn: là trung điểm giữa thận trái và thận phải.
Huỳnh Đình Kinh Bí Nghĩa của Lãnh Khiêm giảng: "Tả hữu tương đối, trung hư nhất khiếu vi mệnh môn, tức sinh môn.
" (Thận trái và thận phải đối xứng nhau, khoảng trống ở giữa làmột cái khiếu tên mệnh môn, cũng gọi là sinh môn).
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương