Edit: Linhlady Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả quyết định nên đi tìm Doãn Diễn Trạch. Nhưng cô chưa kịp xuất phát thì Đường Nhất Hàng đã gọi cho cô trước. Đường Nhất Hàng dùng rất nhiều công sức để giải quyết vụ của Phạm Tư Đặc, nhưng so với những việc kia, cậu lại càng có hứng thú với Mạc Vân Quả hơn. Viên đường hoàn kia có nguồn gốc từ đâu? Cô có biết hiệu quả của nó không? Chỗ của cô còn viên đường hoàn nào không? Một đống nghi vấn quanh xung quanh đầu Đường Nhất Hàng, làm cậu cảm thấy càng hứng thú với Mạc Vân Quả hơn. Cho nên, cậu đem những việc còn lại cho người khác xử lý, sau đó vui sướng quyết định về sau sẽ đi theo Mạc Vân Quả. Có lẽ, thời gian dài đi theo cô có thể phát hiện ra cái gì đó đi? Đường Nhất Hàng nghĩ như thế, đồng thời cũng làm ra hành động như suy nghĩ. Mới sáng sớm cậu đã chờ không nổi đi tìm cho Mạc Vân Quả, Đường Nhất Hàng làm bộ vô tình gặp được cô, sau đó vui sướng đi theo sau. Mạc Vân Quả:…… Mạc Vân Quả cũng không nghĩ nhiều, nếu Đường Nhất Hàng nguyện ý đi theo cô, vậy cứ để cậu đi theo đi. Ừm…… Tiền xe để cậu ta trả là được. Sau khi ăn sáng xong, Mạc Vân Quả cùng Đường Nhất Hàng đi đến nơi Doãn Diễn Trạch tĩnh dưỡng. Lúc này Doãn Diễn Trạch còn chưa tỉnh lại, đương nhiên sẽ không xem camera, vì thế bỏ lỡ mất cơ hội biết trước người anh luôn tâm tâm niệm niệm cũng tới đây. Mạc Vân Quả trực tiếp đi đến trước cửa nhà Doãn Diễn Trạch, ấn chuông cửa. Lúc này Doãn Diễn Trạch mới bị đánh thức, anh ở trong phòng ngủ ấn mở cửa, sau đó đi rửa mặt. Doãn Diễn Trạch cực kỳ thông minh, anh biết Mạc Vân Quả sẽ đến. Tuy nhiên, anh lại không nghĩ đến một chuyện, đó là Đường Nhất Hàng cũng theo tới đây. Vì thế, khi Doãn Diễn Trạch ngồi xe lăn từ phòng ngủ ra, liếc mắt một cái liền thấy được Đường Nhất Hàng đứng bên cạnh Mạc Vân Quả. Trong nháy mắt, Doãn Diễn Trạch cảm thấy máu trong cơ thể mình chảy ngược, theo bản năng anh nắm chặt tấm thảm trên đùi, không tự chủ được khẩn trương. Khi Đường Nhất Hàng nhìn thấy Doãn Diễn Trạch cũng là vẻ sửng sốt, không biết vì sao, cậu lại cảm thấy người ngồi trên xe lăn kia, cực kỳ quen thuộc. Mạc Vân Quả nhìn nhìn Doãn Diễn Trạch, cảm thấy anh có chút kỳ quái, sau đó cô lại nhìn Đường Nhất Hàng, giống như cũng có chút kỳ quái? Mạc Vân Quả:…… “Này…… Này…… Này chẳng lẽ chính là cơ tình trong truyền thuyết?!” “Oa! Cơ tình bắn ra bốn phía!” “Oa! Ta thấy được pháo hoa! Pháo hoa tình yêu!” “Oa! Oa! Oa!” “Oa! Không ngờ có ngày ta thấy được cơ tình ngay trước mắt!” “Đã từng có một tình yêu chân thành tha thiết bày ra trước mặt ta, mà ta! Bắt được! Ha ha ha ha!” “Oa! Ta lại có tư liệu sống!” “Lợi hại nha Doãn Diễn Trạch cùng Đường Nhất Hàng!” “Y y y? Như vậy mà nói, có khi nào trước kia Đường Nhất Hàng đã quen biết Doãn Diễn Trạch rồi không?” “Oa! Ta giống như phát hiện ra chuyện gì đó hay ho!” “Oa! Ta giống như cũng vậy!” Mạc Vân Quả:…… Không nói đến phòng phát sóng trực tiếp đang kinh ngạc cảm thán thế nào, lúc này Doãn Diễn Trạch cùng Đường Nhất Hàng lâm vào trạng thái đặc thù. Thật giống như, trên thế giới này, chỉ còn lại hai người. Trong thế giới của bọn họ, không ai có thể xen vào. Tuy rằng hai người đều nghĩ thời gian trôi qua thật lâu, nhưng trên thực tế cũng chưa qua vài phút. Đường Nhất Hàng là người đầu tiên phản ứng lại, chính cậu cũng nghi ngờ không biết tại sao mình lại có cảm giác như vậy, nhưng cuối cùng cũng chỉ quy về nguyên nhân do người đàn ông này quá tuấn mỹ. Ừm…… đây cũng là một lý do tốt.