Edit: Linhlady
Tuy rằng ZF biết Lăng Khanh An đang nói dối, nhưng lại không có chứng cứ xác thực để chứng minh, cho nên không có cách nào phá vỡ lời nói dối của hắn.
Thế giới này muốn phá vỡ lực nói dối cũng cực kỳ đơn giản, đó là tìm ra chứng cứ xác thực phản bác lại lời nói dối này, như vậy người ban đầu đang tín nhiệm hắn cũng sẽ mất lòng tin, cho nên lực lượng cung cấp cũng sẽ biến mất.
Tóm lại, đây là một thế giới vô cùng kì ba, mà Mạc Vân Quả lại đi tới thế giới này, hơn nữa, mười phần vinh hạnh, trở thành mẹ của Lăng Khanh An……
Nói là mẹ, thật ra là lúc nguyên chủ mười lăm tuổi, nhặt được Lăng Khanh An, sau đó đem hắn nhận làm con nuôi mà thôi.
Tuy rằng bị cô nhặt được, nhưng lúc ấy Lăng Khanh An còn nhớ rõ tên của mình, cô cũng thuận theo không sửa tên của hắn.
Lăng Khanh An xem như cũng tôn trọng người mẹ này, chỉ không thân cận như những mẹ con khác mà thôi.
Khi Mạc Vân Quả đi vào thế giới này, Lăng Khanh An đang nói dối cô lần thứ N+1.
“ Mẹ, hôm nay trường học muốn nộp học phí, 500 đồng.”
Lăng Khanh An cười đến vui vẻ, cặp mắt kia sáng long lanh, nhìn thẳng người đối diện, hoàn toàn khiến người ta không biết được hắn đang nói dối.
Mạc Vân Quả biết chân tướng:……
Hiện giờ Lăng Khanh An mười lăm tuổi, cũng đã qua mười năm kể từ khi nguyên chủ nhận nuôi hắn.
Mười lăm tuổi, đúng là lúc đang học cao trung, nhưng mà hơn một năm trước, Lăng Khanh An liền gạt nguyên chủ bỏ học.
Nhắc đến nguyên nhân…… Ha hả!
Lăng Khanh An nghi hoặc nhìn Mạc Vân Quả, sao lại cảm thấy người phụ nữ này biểu hiện không giống bình thường?
Chẳng lẽ không phải nên bừng tỉnh lấy ra 500 đồng sao?
Chẳng lẽ hôm nay biểu tình của mình không đủ thành khẩn?
Tuy rằng hiện tại hắn cũng không thiếu kia 500 đồng kia, nhưng llmà, nhìn người khác tin theo lời nói dối của mình, cái loại tư vị này, thật là mỹ diệu muốn ngừng không được nha!
“ Mẹ……”
Ngữ khí Lăng Khanh An trở nên đáng thương cùng ủy khuất.
“Mẹ không tin lời con nói sao? Con cũng biết, con không phải con ruột của mẹ, nếu như mẹ cảm thấy khó xử, vậy vậy thôi bỏ đi, chỉ là……”
Lăng Khanh An muốn nói lại thôi, đem dáng vẻ đáng thương hề hề lộ ra.
Mạc Vân Quả biết chân tướng:……
Lăng Khanh An nhìn Mạc Vân Quả vẫn không có phản ứng, nhanh chóng cúi đầu, nhăn nhăn mày, sau đó lại nhanh chóng giãn ra.
“ Mẹ, nếu không có chuyện gì, con về phòng trước.”
Lăng Khanh An đứng lên, động tác thong thả mà ai oán.
Hắn đi một bước dừng một bước, trong lòng ở trong âm thầm đếm “Một bước, hai bước……”
Hắn vốn tưởng rằng, đến bước thứ ba, Mạc Vân Quả liền sẽ gọi hắn lại, không nghĩ tới đã đếm đến mười bước, Mạc Vân Quả vẫn không có ý gọi hắn.
Lăng Khanh An:……
Lăng Khanh An giống như ý thức được Mạc Vân Quả thật sự sẽ không gọi hắn, hắn bước nhanh đi trở về phòng mình, sau đó “Phanh” một cái đóng cửa lại, thanh âm có chút lớn.
Mạc Vân Quả vẫn luôn ngồi ở chỗ kia, yên lặng tiêu hóa hết bối cảnh thế giới này.
Tiêu hóa xong, lúc sau, chỉ có thể nói, Lăng Khanh An, thật là một cái kẻ đại lừa đảo!
Mà lúc này kẻ đại lừa đảo Lăng Khanh An đang ngồi ở trước máy tính, bùm bùm gõ bàn phím, bắt đầu lạc thú gạt người trên internet.
Mà đối với việc Mạc Vân Quả không quan tâm đến chuyện của hắn, hắn cũng không để tâm.
Nghe nói người phụ nữ kia mới đây bị người mình thích cự tuyệt, tâm tình không tốt cũng là bình thường, không để ý tới mình cũng là lẽ đương nhiên.
Đương nhiên, tất cả lý do đó, đều là hắn đang an ủi mình mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương