Edit: Linhlady
“Phốc, cái quỷ gì vậy?”
“Khúc Viêm choáng váng sao? Mang tiểu Quả Quả nhà ta đến cuối hành lang làm gì?”
“Chẳng lẽ…… Là muốn…… Ừm…… Chơi chút kích thích?”
“ Đột nhiên hiểu sai……”
“Hiểu sai +1”
“Hừ hừ hừ, một đám lầu trên vừa thấy liền biết là tài xế già*, ta ngược lại, ta là nam thẳng!”
*Tài xế già: thuật ngữ mạng của Trung Quốc, ý chỉ những người giàu kinh nghiệm, nắm hết mọi quy tắc và kỹ thuật, mang nghĩa tốt, nhưng ở đây dùng để chỉ những người “hành nghề" già đời.
“ Ai nha, lầu trên ngươi xác định ngươi mìnhthẳng? Ngươi rõ ràng đã cong thành kẹp giấy!”
“Làm bộ cái gì cũng không biết ( ngoan ngoãn)”
“Chậc chậc chậc, các ngươi vừa thấy chính là một đám tài xế già có chuyện xưa, cái này khiến cho một người có tâm hồn trong sáng thuần khiết như ta sống thế nào đây?”
“( nôn mửa) ( nôn mửa) ( nôn mửa)”
“( đại phun đặc phun)”
“( hộc ra cơm từ tối qua)”
“…… Các ngươi chính là ghen ghét ta xinh đẹp!”
“Không, ngươi sai rồi, chúng ta ghen ghét ngươi xú không biết xấu hổ!”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói các loại “Tài xế già”, ngẩng đầu nhìn Khúc Viêm đang xấu hổ hỏi: “Tài xế già là cái gì?”
Khúc Viêm:……
Khúc Viêm đại khái đoán được, khẳng định là người nào đó trong phòng phát sóng trực tiếp nói cái gì, nếu không tiểu Quả Quả cũng sẽ không nghĩ đến từ này.
Khúc Viêm ho nhẹ một tiếng nói: “Tài xế già, chính là tài xế lái xe giỏi.”
“À.”
Mạc Vân Quả lên tiếng, sau đó lại tiếp tục nói: “Tôi sẽ không lái xe, cho nên tôi không phải tài xế già.”
Khúc Viêm gật gật đầu nói: “ Ừm, tiểu Quả Quả nhà ta không phải tài xế già.”
Mạc Vân Quả gật đầu, sau đó ở trong đầu nói với mọi người phòng phát sóng trực tiếp: “Ta cũng sẽ trở thành tài xế già!”
“……”
“ Ta giả bộ tin tưởng!”
“ Ừm! Tiểu Quả Quả là nhất, khẳng định có thể trở thành tài xế già!”
“Đúng đúng đúng! Tiểu Quả Quả khẳng định có thể trở thành tài xế già!”
“Tiểu Quả Quả ta dạy cho ngươi nha, muốn trở thành tài xế già, nhất định phải học hỏi nhiều xem nhiều, quan trọng nhất chính là! Nhất định phải thực hành nhiều hơn!”
“ Lầu trên nói như kiểu mình học thực tiễn nhiều lắm vậy!”
“Ta đương nhiên biết nhiều, lâu hơn lầu trên, hắc hắc hắc, vẫn là một cái…… Hắc hắc hắc……”
“Hắc hắc hắc…… Ta hiểu được.”
“Mọi người đều hiểu, hiểu, hắc hắc hắc……”
“Hắc hắc hắc…… Chúng ta đều hiểu được, đây là ăn ý 233333333333”
Mạc Vân Quả:…… Hắc hắc hắc……
Hoàn toàn không biết đám người trong phòng phát sóng trực tiếp rốt cuộc đang “Hắc hắc hắc” cái gì, cô nhìn thoáng qua sau đó không để ý đến bọn họ, bọn họ có lạc thú của riêng mình.
Dù sao, cô quyết định đi học lái xe!
Mà Khúc Viêm nhân lúc Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp, nhanh chóng lui về phía sau, thẳng đến khi thối lui đến trước cửa phòng Mạc Vân Quả, ôm cô đi vào, đem cô đặt ở trên giường mềm mại.
Sau đó hắn dường như không có việc gì ngồi xuống ghế đối diện Mạc Vân Quả, làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra.
Quá mức hưng phấn đi nhầm đường gì đó, hắn mới sẽ không thừa nhận đâu!
Chờ Mạc Vân Quả phục hồi tinh thần lại, cô đã ngồi ở trong phòng của mình, mà đối diện là Khúc Viêm.
Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, quyết định nói với Khúc Viêm: “ Tôi muốn học lái xe.”
“Vì sao?” Khúc Viêm tò mò hỏi.
“Bởi vì tôi muốn trở thành tài xế già!” Mạc Vân Quả lời này nói ra cực kỳ kiên định, đôi mắt kia loé sáng.
Khúc Viêm:……
Khúc Viêm đỡ trán, rất muốn cùng tiểu Quả Quả giải thích “Tài xế già” chân chính nghĩa là gì, nhưng lại cảm thấy, như vậy có phải hay không sẽ phá hư vị trí của mình trong cảm nhận của tiểu Quả Quả?
Ừm…… Vẫn không nên nói thì hơn, học láy xe thì học lái xe thôi! Đến nỗi tài xế già gì đó, ha hả……
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương