Edit: Linhlady
“Ký chủ, ngươi muốn mở phòng phát sóng trực tiếp chưa?” Đoàn Tử hỏi.
Mạc Vân Quả cảm thấy trạng thái thân thể hiện tại của mình khá tốt, cho nên cô gật gật đầu, xem như đồng ý.
Đoàn Tử tiếp thu mệnh lệnh, lập tức bắt đầu truyền tống, ừ…… Thế giới lần này vẫn tương đối nhẹ nhàng.
Cùng lúc đó, ở vị diện văn minh trung đẳng tại trung tâm thành phố S, trong một căn biệt thự xa hoa.
Một người đàn ông mặc áo ngủ nhìn một cô gái đang ngủ say, khóe miệng nhộn nhạo, ý cười ấm áp.
Hắn hơi hơi cúi đầu, hôn hôn mái tóc cô gái, một tia mặt trời trút xuống xuống, mang theo ấm áp nhè nhẹ.
“Công chúa của tôi, em nên thuwsc giấc rôi.”
Giọng nói của hắn thuần hậu như bình rượu cỗ lâu năm, trong đó lại mang theo một tia ái muội không rõ.
Mạc Vân Quả mông king tỉnh lại trong giọng nói này, cô chớp chớp mắt, nhìn người đàn ông ghé lại gần mình, theo bản năng đẩy ra xa.
Nhưng vừa vươn tay ra, đến nửa đường lại bị người đàn ông cản lại.
“Tiểu công chúa, buổi sáng vừa mới tỉnh lại đã bạo lực như thế thì không tốt đâu ~”
Hắn khẽ cười một tiếng, trong tay lại không nỡ dùng sức, chỉ chậm rãi buông xuống tay Mạc Vân Quả ra.
Mà lúc này Mạc Vân Quả lại ở trong lòng kinh ngạc, người đàn ông này sức lực, thật lớn!
Khúc Viêm ngồi ngay ngắn, nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Mạc Vân Quả, trong mắt nhộn nhạo quấn quýt một tia tình yêu.
“ Dậy rửa mặt đi, lúc nữa chúng ta còn có hội nghị.”
Nói xong câu đó, Khúc Viêm liền đứng dậy đi ra ngoài.
Lúc này Mạc Vân Quả mới có tâm tư tới xem bối cảnh chuyện xưa cùng nhiệm vụ mà Đoàn Tử truyền cho cô.
Nói là bối cảnh, cũng thật ít ỏi không quá một trăm chữ, quả thật là giới thiệu không thể đơn giản hơn!
Đây là một chuyện xưa già cỗi, hào môn thế gia, tổng tài Khúc Viêm cùng thiên kim Mạc Vân Quả liên hôn, hiện giờ đã qua ba năm.
Teong ba năm này, hai người đều phân phòng ngủ, cũng không có gì vướng mắc đến nhau.
Trong lòng Khúc Viêm, đương nhiên có người mình yêu, mà chỗ nguyên chủ, cũng tương tự như thế.
Hai người ước định, ba năm sau sẽ ly hôn trong hoà bình, từng người sẽ đi tìm người mình yêu.
Mà ngày hôm qua, hai người đã ký giấy thỏa thuận ly hôn, xem như ly hôn trong hoà bình.
Vốn dĩ nguyên chủ muốn đi ngay, bất đắc dĩ hôm qua mưa to, sấm chớp không ngừng, giao thông không thuận tiên, cho nên cô đành ở lại.
Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả đã thay thế đến nơi này.
“Ai nha nha nha, các ngươi xác định Khúc Viêm đối nguyên chủ không yêu? Vừa rồi ánh mắt kia sắp tràn cả tình yêu ra rồi, quả thực!”
“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy không có khả năng không yêu a.”
“Chẳng lẽ có uẩn khúc?”
“ Nhưng mà giấy thoả thuận ly hôn cũng đã ký, bây giờ Khúc Viêm lại có ý gì đây?”
“ Không lẽ đổ gục trước nhan sắc của tiểu Quả Quả?”
“…… Cái lý do này của lầu trên ta phục!”
“Hơn nữa nhiệm vụ này cũng kỳ kỳ quái quái, ta đọc cũng không hiểu.”
“ Đúng vậy, đúng vậy, sau khi Đoàn Tử thăng cấp trở về thật là càng ngày càng biết chơi.”
“Ai, ta có cảm giác chỉ số thông minh của ta muốn đi nạp phí rồi, nói cách khác, ta không hiểu nổi nhiệm vụ của tiểu Quả Quả nhà ta, nói như vậy, làm sao ta mới có thể trang bức khi đứng trước mặt tiểu Quả Quả đây!”
“Phốc, đối với lầu trên, ta cũng chỉ có một chữ: Phục!”
“Ai, vẫn là xem tiểu Quả Quả nhà ta làm sao để phá giải nhiệm vụ lần này đi 2333333333333”
“Lại có thể xem béo Quả Quả nhà ta dùng chỉ số thông minh 233333333”
“Lầu trên nói bậy, Quả Quả nhà ta đã không phải béo Quả Quả nữa!”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận, tỏ vẻ đối với nhiệm vụ lần này cô cũng không hiểu rõ lắm.
Cái gì gọi là: Váy của em là màu sắc cà vạt của anh?
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương