Edit: Linhlady
Một năm trôi qua, trong một năm này luận ai có thay đổi lớn nhất, không ai ngoài Ân Dật Huyền.
Dùng thời gian một năm, hắn đã ngồi lên vị trí lãnh đạo tối cao của căn cứ, cũng là người sở hữu dị năng mạnh nhất.
Mà tình cảm của hắn cùng Tiêu Vũ Thanh cũng tăng lên từng ngày, hơn nửa năm trước đã xác nhận quan hệ.
Ngoài ra những người khác cũng có cuộc sống khá dễ chịu, Sở Hương trở thành thần xạ thủ, tuy rằng cái tính cách rối rắm kia của anh vẫn không cách nào sửa đổi được.
Mà nhiều thay đổi như vậy, nếu muốn hỏi ai không có biến hoá gì, chỉ sợ chỉ có Mạc Vân Quả.
Mỗi ngày chỉ thích ăn ăn ăn, ừm… Trưng một khuôn mặt lạnh lẽo ăn ăn ăn.
Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp rất nhiều lần nhắc nhở Mạc Vân Quả không cần ăn nhiều như vậy, nếu không thật sự trở thành béo Quả Quả.
Nhưng mà lại vẫn như cũ không ngăn cản được hành động ăn ăn ăn của cô……
Một năm qua đi, hiện tại đã là mùa đông.
Tình huống trong căn cứ tốt hơn rất nhiều, Ân Dật Huyền quy hoạch căn cứ vô cùng tốt, cho dù là người thường, chỉ cần chịu lao động, cũng không đến mức chịu đói.
Mùa đông, tính theo thời gian trước mạt thế, thời gian này là Tết Âm Lịch, nhưng mà hiện giờ……
Ân Dật Huyền xét tình huống trong căn cứ, quyết định năm nay làm cho không khí tết náo nhiệt một chút.
Sau khi thương lượng với mọt người, đạt được sự thống nhất thì bắt tay vào làm việc.
Trong căn ai cũng đều cảm thấy vui vẻ, mọi người đều ở bận rộn chuẩn bị, chỉ mong muốn tận hưởng ngày tốt đẹp kia.
Mà lúc này Mạc Vân Quả lại ngồi xổm trong một góc nhỏ bên ngoài căn cứ, mà phía trước cô, cũng có một người đang ngồi xổm như vậy.
“ Cô đã đến rồi.”
Ngữ khí của Mạc Vân Quả lạnh nhạt giống như đang trần thuật sự thật.
Cô gái đối diện điên cuồng gật đầu, cảm giác giống như bị người đối diện làm hoảng hốt.
“ Tôi nói với cô nha, tôi thật sự nhớ hắn, nhớ đến phát điên.”
Diệp Đồng Đồng mở miệng nói không ngừng, trong giọng nói toát ra vẻ nhớ nhung.
“Nha.” Mạc Vân Quả cắn một ngụm kẹo que lên tiếng.
Diệp Đồng Đồng cũng không ngại thái độ của Mạc Vân Quả, chỉ hơi nghiên mình về phía trước, một đôi mắt to ngập nước cứ như vậy nhìn Mạc Vân Quả, cái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở, không hề có xu thế dừng lại.
“ Tôi nói với cô nhé, trên đường tôi tới đây, tôi có gặp một tang thi cấp thấp, t nhưng nó lại tôi tức điên, thế mà lại có tang thi lợi hại như tối, tôi phát bực, đem hắn xử lý, ha ha ha ha ha!”
Lời Diệp Đồng Đồng nói nghe qua nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng nguy hiểm ngay lúc đí, lại là cửu tử nhất sinh.
Mạc Vân Quả gật gật đầu, vươn đầu lưỡi nhỏ liếm liếm kẹo que.
“ Tôi nói với cô nè, tôi rất lợi hại nha, tôi đặc biệt lợi hại, tôi thật sự xào gà xào gà lợi hại!”(???)
Đôi mắt Diệp Đồng Đồng như phát sáng, một mình ngồi một chỗ tự khen mình.
Mạc Vân Quả: Nha.
“ Trước khi tôi tới đây, đã dẹp xong căn cứ thành phố S ha ha ha ha ha! Sau đó tôi liền đem cái căn cứ kia làm căn cứ của tang thi chúng tôi, tôi có phải xào gà lợi hại hay không!”
Mạc Vân Quả: ừm.
“ Tôi lại nói tiếp với cô nhé, những người đó đều quá yếu, thế mà không biết lượng sức vây công tôi, sau đó tôi đem bọn họ đều giết chết hừ hừ hừ!”
Mạc Vân Quả: Nha.
“Bất quá, tôi chỉ giết người xấu thôi, những người bình thường cùng dị năng giả tôi đều thả cho bọn họ chạy hết, hi…… Tôi có phải xào gà lợi hại hay không!”
Thân mình Diệp Đồng Đồng lại hướng về phía trước một chút, chỉ thiếu nước dán lên người Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả: Ừ, lợi hại, xào gà lợi hại.
Diệp Đồng Đồng:?★,:*:?( ̄▽ ̄)/?:*?°★*
Diệp Đồng Đồng không ngừng nói về chiến tích của mình, cuối cùng trước khi đi, còn nhéo nhéo khuôn mặt Mạc Vân Quả.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
89 chương
63 chương
36 chương
124 chương
58 chương
104 chương
4 chương