Edit: Linhlady Thành phố B là một nơi phát triển, trước mạt thế, dân số nơi này cũng không ít, sau mạt thế, nơi này càng thêm hỗn loạn, tiêu điều. Hai phần ba dân số trong thành phố đều bị biến thành tang thi, còn một phần ba còn lại, nghĩ các loại biện pháp sống sót, lúc này, các mặt âm u của con người dần dần lộ ra. Mọi người đều đang liều mạng đi ra ngoài, lúc này, đoàn người Mạc Vân Quả lại đột ngột đi vào nơi này. Cũng may, lúc này cũng không có mấy người quan tâm chuyện đó, sốt sót mới là chuyện bọn họ quan tâm. Thành phố B rất lớn, muốn tìm ba người thực sự phiền toái, Ân Dật Huyền có hai người anh em hơn nữa Tiêu Vũ Thanh còn có em trai, không ai biết bọn họ ở nơi nào, bây giờ muốn tìm ra ba người họ thật không dễ dàng. Lúc này, Ân Dật Huyền Huyền cùng Tiêu Vũ Thanh thương lượng với nhau, để cho Sở Thương lái xe. "Em cũng không biết em trai còn sống không, anh biết hai người bạn của anh còn sốt sao?" Tiêu Vũ Thanh hỏi. Ân Dật Huyền kiên định gật đầu, hai người anh em kia của hắn đương nhiên là còn sống. "Một khi đã như vậy, chúng ta đây đi trước tìm ngươi huynh đệ, ngươi có thể phỏng đoán ra bọn họ ở nơi nào sao?" Tiêu vũ thanh lại hỏi. Ân Dật Huyền trầm ngâm một lát nói: "Bọn họ cũng không phải dạng người yếu đuối, khẳng định sẽ ra giết tang thi, hơn nữa đồ ăn có hạn, bọn họ hẳn là sẽ đi siêu thị, chỉ là thành phố B này siêu thị rất nhiều, anh cũng không biết được bọn họ đi nơi nào." Tiêu Vũ Thanh nhấp nhấp môi nói: "Trước mạt thế bạn anh ở khu vực nào?" Trong mắt Ân Dật Huyền xuất hiện một tia sáng, lập tức liền nói: "Anh có thể đoán được bọn họ ở nơi nào rồi, Sở Thương, để cho tôi lái xe." Nói xong câu đó, Ân Dật Huyền đổi vị trí cho Sở Thương. Trong thành thị tang thi cực kỳ nhiều, nơi nơi đều là máu tươi cùng hương vị thối rữa. Ân Dật Huyền chuyên tâm lái xe, ba người còn lại chuyện tâm dẹp tang thi. Ân Dật Huyền đưa cho Sở Hương một khẩu súng, đây là súng hắn mua trước mạt thế, cũng đưa cho anh không ít đạn dự phòng. Sở Hương không hổ là thần xạ thủ, không trượt phát nào, một phát đạn bắn vỡ đầu, miễn bàn có bao nhiêu soái, tiền đề không có biểu tình rối rắm trên mặt hắn. Cũng không biết giết tang thi thì việc gì phải rối rắm...... Mạc Vân Quả ở trên xe không muốn dùng đến đao, chỉ cs thể dùng dị năng hệ băng, tạo băng thành mũi nhọn, một phát đâm nát đầu tang thi. Còn Tiêu Vũ Thanh càng đơn giản thô bạo hơn. Ven đường giết chết tang thi, cô ấy đều dùng dây leo, đem tinh hạch đào ra, sau đó để dồn lại, chờ sau đó sẽ chia cho mọi người. Mặc dù động tác của cô ấy khá kín đáo, nhưng ba người đều biết rõ, chỉ là không vạch trần mà thôi. Ai mà chẳng có bí mật của mình? Không phải sao? Sau khoảng hai giờ, Ân Dật Huyền cũng có thể lái xe đến nơi mình mong muốn. Nơi này là một khu dân cư bình thường, xung quanh đây siêu thị lớn nhỏ cũng khoảng hơn mười cái. Khi Tiêu Vũ Thanh nhìn thấy khu dân cư này cũng khá sửng sốt, bởi vì nơi này, cũng là nơi em trai cô ấy sống. "Bọn họ tới nơi này làm việc, trước khi xảy ra chuyện đều ở nơi này, nơi này đại khái có mười mấy cái siêu thị, siêu thị lớn nhất có lẽ đã chật người, cũng sẽ không có nhiều đồ ăn còn dư, anh đoán bọn họ chọn siêu thị ngay gần nhà." Ân Dật Huyền bình tĩnh phân tích mọi chuyện. Tiêu Vũ Thanh gật gật đầu, lại không nói gì thêm. Nhưng trong lòng cô ấy lại có chút khó hiểu, cô ấy tới nơi này, là ngẫu nhiên, hay là......