Edit: Linhlady - ------------------------🍀 Mạc Vân Quả nhìn truyện cổ tích bị Giang Văn Hiền khép lại, biết hắn không muốn nghe, cô cũng không có dự định đọc tiếp, mặc dù thấy nó rất thú vị. Giang Văn Hiền nhìn người mới đùa bỡn mình xong bắt đầu trở nên trầm mặc, ở trong lòng tự hỏi có phải mình có chỗ nào làm không tốt không? Nói cách khác, làm sao đùa bỡn xong rồi bỏ mặc đó đây! “Khụ khụ…… Anh còn có việc gì sao?” Rơi vào đường cùng, Giang Văn Hiền đành mở miệng hỏi. Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ lắc đầu nói: “Anh muốn nghỉ ngơi sao? Vậy tôi ra ngoài.” Nói xong, Mạc Vân Quả đứng dậy rời đi, cũng mặc kệ Giang Văn Hiền nháy mắt đen mặt xuống. Đùa bỡn xong liền chạy gì đó, quả thực quá đáng giận! /(ㄒoㄒ)/~~ Giang Văn Hiền ở trong phòng chờ một lúc, xác định Mạc Vân Quả thật sự không quay lại, hắn quyết định tự mình đi tìm cô. Mà lúc này Mạc Vân Quả đang ngồi ở phòng khách xem TV, trong tay còn cầm kem quản gia đưa cho cô…… Khi Giang Văn Hiền chịu đựng đau đớn đi xuống lầu, hình ảnh hắn nhìn thấy đó là người nào đó khuôn mặt lạnh lẽo ngồi ăn kem, ánh mắt nhìn chằm chằm vào TV đang phát tin……《 thế giới động vật 》…… G iang Văn Hiền:…… Giang Văn Hiền chậm rãi đi đến bên người cô ngồi xuống, nhưng mà Mạc Vân Quả như không có cảm giác được hắn tồn vậy, cứ lẵng lặng nhìn TV. “Khụ khụ……” Giang Văn Hiền ho khan thật mạnh một tiếng, Mạc Vân Quả quay đầu nhìn hắn, đem kem trong ngực dịch sang bên một chút. “Rất đẹp?” Giang Văn Hiền hỏi. Mạc Vân Quả gật đầu, nghĩ nghĩ tiếp tục nói: “Chúng nó hàng năm ở trong tự nhiên không ngừng chạy, cơ bắp nhất định săn chắc, chất lượng thịt nhất định rất ngon.” Giang Văn Hiền:…… Ha hả Trăm triệu lần không nghĩ tới trong đầu tiểu gia hỏa này lại nghĩ đến truyện ăn những động vật đó! Giang Văn Hiền nhìn trên màn hình đang chiếu hình ảnh cá sấu cùng đàn ngựa rừng, tỏ vẻ cảnh tượng này thật khó coi. Trái lại Mạc Vân Quả xem đến hứng thú bừng bừng. “Không cần ăn nhiều kem như vậy, sẽ đau bụng.” Giang Văn Hiền bất đắc dĩ nhắc nhở. Mạc Vân Quả gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết, nhưng động tác trong tay dùng muỗng xúc lại không hề dừng lại, cái miệng lúc đóng lúc mở, không có xu thế ngừng. Giang Văn Hiền xoa xoa ấn đường, luôn cảm thấy tiểu gia hoả này là khắc tinh của hắn, mà hắn lại chỉ có thể vui vẻ đón nhận. “Cô không phải muốn chiếu cố tôi sao? Hiện tại tôi muốn nghe truyện cổ tích, cô kể cho tôi nghe đi.” Mạc Vân Quả nghe được lời này, dứt khoát tắt TV, sau đó bỏ kem trong tay xuống, nhìn Giang Văn Hiền ngồi trên sô pha sắc mặt tái nhợt, hơi hạ lưng xuống, bế hắn lên. Bị ôm kiểu công chúa - Giang Văn Hiền: (⊙o⊙)!! Cái quỷ gì?! Từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên bị một co gái lùn hơn mình ôm, lại còn ôm công chúa, giờ phút này nội tâm Giang Văn Hiền rất phức tạp, hắn muốn tránh thoát, lại phát hiện sức lực Mạc Vân Quả lớn đến đáng sợ, hắn hoàn toàn không có cách nào tránh thoát! Mấu chốt nhất đó là, Mạc Vân Quả thấy hắn muốn tránh thoát, còn đặc biệt dừng lại nói với hắn một câu: “Ngoan, đừng nháo.” Gặp tâm linh bạo kích Giang Văn Hiền đã hạ tuyến…… Mạc Vân Quả nhìn Giang Văn Hiền trong nháy mắt “Ngoan ngoãn”, mười phần vừa lòng, những bộ phim kia nội dung không tồi, chỉ cần nói câu này, người đang nháo đến mấy cũng trở nên an tĩnh. Nhưng mà Mạc Vân Quả lại đã quên một chuyện, trong phim truyền hình đều là nam nói với nữ nha! Đến lượt cô cùng Giang Văn Hiền hoàn hoàn toàn toàn trái ngược a! - ------