Edit:Linhlady
Một tháng sau, tình cảm của Kỷ Vô Ngu cùng Mạc Vân Quả tiến bộ vượt bậc, đương nhiên, cái này chỉ là chuyện trong mắt người ngoài mà thôi.
Kỷ Vô Ngu biết, muốn tiến vào trái tim của Thân Thân cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy.
Mạc Vân Quả vẫn luôn nhớ rõ chuyện "Hiên Viên Mặc" làm hại mình khiến nhiệm vụ thất bại, cho nên đối với Kỷ Vô Ngu thật đúng là không có vài phần hảo cảm.
Đến nỗi vì sao muốn cùng nhau ăn cơm trưa, thật sự là bởi vì Kỷ Vô Ngu là nam chủ thế giới này.
Mạc Vân Quả ở phòng phát sóng trực tiếp được mọi người thuyết giáo, chặt chẽ nhớ kỹ muốn hoàn thành nhiệm vụ nhất định phải ôm chặt lấy đùi nam chủ.
Trong một tháng này, Bạch Tiểu Hoa thật giống như biến mất khỏi thế giới này vậy, Mạc Vân Quả tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng thấy bộ dáng của Kỷ Vô Ngu một chút cũng không lo lắng, cho nên cho rằng cô ta chỉ đi nơi khác thôi.
Kỷ Vô Ngu không biết trong lòng Thân Thân nhà hắn chỉ có nhiệm vụ, hắn còn vui sướng hài lòng nghĩ nên làm sao để quan hệ của mình và Thân Thân tiến thêm một bước đấy!
Ngày này, Kỷ Vô Ngu cứ theo lẽ thường đón Mạc Vân Quả đi ăn cơm chiều.
Kỷ Vô Ngu tìm một nhà hàng đặc biệt nổi danh, bố trí thật tốt, muốn cho Mạc Vân Quả một bất ngờ.
Khi Kỷ Vô Ngu mang theo Mạc Vân Quả đi vào nhà ăn, lúc sau, Mạc Vân Quả đôi mắt xoát sáng ngời.
Không phải bởi vì chuyện khác, bởi vì nhà ăn đều được dát màu hoàng kim, nhìn qua dị thường quý khí.
Mạc Vân Quả nhìn trái nhìn phải, cặp mắt trong suốt kia mở to.
Kỷ Vô Ngu nghĩ, Thân Thân như vậy thật đẹp mắt!
Mạc Vân Quả một chút cũng không an phận hết nhìn bên này lại nhìn bên kia, không chịu ngồi xuống.
Kỷ Vô Ngu:......
Kỷ Vô Ngu thật vất vả đem Mạc Vân Quả đưa tới vị trí ngồi, gọi món, chuẩn bị cùng Thân Thân nhà mình trò chuyện, lại phát hiện Thân Thân mở to đôi mắt ủy khuất nhìn mình.
Kỷ Vô Ngu:......
Mạc Vân Quả có điểm không hiểu vì sao Kỷ Vô Ngu muốn cô ngồi xuống, tuy rằng cái bàn cùng ghế dựa cũng là màu hoàng kim, nhưng mà......
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua đại đường màu kim hoàng sắc vàng, trong mắt đựng đầy ủy khuất.
Màu sắc nơi đó cũng rất đẹp mà......
Kỷ Vô Ngu:...... Hắn giống như làm một chuyện ngu xuẩn.
Kỷ Vô Ngu biết Thân Thân nhà mình có tình yêu nồng nhiệt với màu vàng hoàng kim, thậm chí đến nông nỗi si mê.
Nhưng mà....
Thân Thân trước mắt em cũng là màu vàng! Làm gì vẫn luôn muốn xem đại đường a! Ngoan ngoãn ngồi không tốt sao!
Kỷ Vô Ngu ho nhẹ một tiếng nói: "Thân thân, đẹp không?"
Mạc Vân Quả nghe thế, mạnh mẽ gật gật đầu nói: "Đẹp!"
Kỷ Vô Ngu vừa lòng gật đầu, hắn quả nhiên vẫn thực thông minh! Xem Thân Thân nhà mình vui vẻ cỡ nào!
Đồ ăn phẩm rất nhanh được mang lên, bộ đồ ăn linh tinh đều là màu vàng, có thể nói là phi thường dụng tâm.
Mạc Vân Quả vô cùng vui vẻ, tuy rằng bên ngoài không thể hiện điều gì, nhưng nhìn cặp mắt long lanh kia vẫn có thể nhìn ra một chút manh mối.
Chầu này, có thể nói là bữa ăn vui vẻ nhất của Mạc Vân Quả.
Cuối cùng nếu không phải nhìn sắc trời quá muộn, nên về nhà, Mạc Vân Quả chỉ sợ còn muốn ở nơi đó thật lâu.
Mà lúc một đoạn thời gian sau, Mạc Vân Quả mỗi ngày đều sẽ đi vào nơi này.
Kỷ Vô Ngu hoàn toàn hưởng thụ một lần sợ hãi khi bị màu vàng chi phối.
Mỗi khi nghĩ đến lúc này, hắn lại nghĩ, lúc trước nhất định đầu óc bị cửa kẹp, mới có thể nghĩ ra một chủ ý như vậy......
Lại một tháng qua đi, ngày này, nữ chủ Bạch Tiểu Hoa biến mất bấy lâu nay cuối cùng cũng xuất hiện trước mắt Mạc Vân Quả.
Mà lúc này Bạch Tiểu Hoa so với lúc trước lại nhiều thêm hương vị phong trần......
- ------
Truyện khác cùng thể loại
362 chương
27 chương
74 chương
30 chương
227 chương