Edit:Linhlady Mạc Vân Quả ăn xong bò bít tết, lúc này mới có tâm tư ngẩng đầu nhìn hai người. Kỷ Vô Ngu vẻ mặt sung sướng, mà Mạc Vũ, ừm...... Đại khái cũng là sung sướng? Mạc Vân Quả có chút không rõ tình huống trước mắt, trộm nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp. "Ha ha ha! Ta cảm thấy nam chủ khẳng định rất buồn bực a! Thật vất vả muốn cùng tiểu Quả Quả hẹn hò, kết quả bị anh trai cắt ngang." "Ta cảm thấy anh trai cũng thực buồn bực a! Thật vất vả có thể cùng tiểu Quả Quả ở chung, kết quả bị một người ngoài chắn ngang." "Ha ha ha ha ha! Vừa rồi trong nháy mắt khi Mạc Vũ lấy đĩa của nam chủ, biểu tình nam chủ quả thực!" "Đáng thương cho hai người, bởi vì tiểu Quả Quả toàn bộ quá trình đều chuyên tâm ăn ăn ăn!" "Ai, đồng tình với Kỷ Vô Ngu, cũng đồng tình với Mạc Vũ, ha ha ha! Nhưng ta vẫn như cũ cười đáng xấu hổ." "Tiểu Quả Quả nhà ta không hổ là tiểu Quả Quả nhà ta, đối mặt với hai đại mỹ nam, mặt không đổi sắc! Lù lù bất động!" Mạc Vân Quả:...... Cũng không tìm được tin tức hữu dụng. "Thân Thân, ăn no rồi sao? Muốn anh xoa bụng tiêu thực cho em không?" Đôi mắt Kỷ Vô Ngu tỏa sáng, tưởng tượng đến có thể sờ bụng nhỏ mềm mại của Thân Thân, liền rất vui vẻ có! Mạc Vũ: Đại đao của bổn tổng tài đã cơ khát khó nhịn! "Kỷ tổng như vậy không cảm thấy mất phong độ sao?" Mạc Vũ nghiến răng nghiến lợi nói, người này cư nhiên muốn sờ bụng Quả Nhi! Anh còn không có sờ qua đâu! "Tôi bằng chính mình bản lĩnh hỏi nói, làm sao vậy!" Kỷ Vô Ngu cười lạnh một tiếng, ném cho anh một ánh mắt nhàn nhạt. Mạc Vũ cảm thấy hôm nay anh tức giận a! Thật sự tức giận a! Người đàn ông này anh lại không thể thế nào, nhiều lời lắm miệng chiếm chút uy phong, nhưng mấu chốt đó là, anh không chiếm được một chút uy phong nào! "Thân Thân, có cần không? Có cần không?" Đôi tay Kỷ Vô Ngu chống ở trên bàn, thân thể hơi nghiêng về phía trước, biểu lộ một trạng thái khát vọng. Mạc Vân Quả xoa xoa bụng, ừm...... Mềm mại. Cô lắc đầu, tỏ vẻ không cần. Kỷ Vô Ngu lập tức suy sụp xuống, ai nha, Thân Thân không cần, thật thất vọng, thật mất mát, thật thương tâm. Mạc Vũ: Quả Nhi không đáp ứng hắn! Vui vẻ! ( ̄▽ ̄)~*( ̄▽ ̄)~* "Vậy Thân Thân muốn ăn gì không? Hoặc em có muốn đi đâu chơi không? Anh đi cùng em!" Kỷ Vô Ngu cực lực tôn sùng mình, hắn đặc biệt rảnh, siêu cấp có rảnh! Mạc Vũ thấy thế hừ lạnh một tiếng nói: "Em gái nhà tôi có tôi rồi." "Vậy anh bồi cùng tôi bồi làm sao giống nhau được." Kỷ Vô Ngu lập tức dỗi trở về. Mạc Vũ trong lúc nhất thời thế nhưng không còn lời gì để nói, tức giận a! "Giống nhau." Mạc Vân Quả nói, đối với cô mà nói, là giống nhau. Kỷ Vô Ngu: Ta đã chịu một ngàn vạn điểm bạo kích! Muốn Thân Thân hôn hôn mới tốt được! Mạc Vũ: Vui vẻ! Quả Nhi nói là giống nhau! Phi...... Không đúng! Quả Nhi thế mà lại đánh đồng vị trí của mình và người này! Tức giận a! Mạc Vân Quả không biết bởi vì mình, khiến hai người đàn ông có biến hóa như thế nào. Cô nhìn nhìn thời gian, sắp đến thời gian đi làm. Cô đứng lên, lưu luyến không rời nhìn thoáng qua cái khung bàn, đó là màu vàng cô thích nhất nha! Kỷ Vô Ngu cùng Mạc Vũ nhìn đến động tác của Mạc Vân Quả, đồng loạt đứng lên. Kỷ Vô Ngu còn muốn lại gần Mạc Vân Quả một ít, bị Mạc Vũ lập tức đẩy trở về. Kỷ Vô Ngu: Không biết xấu hổ! Xú không biết xấu hổ! Lại dám ngăn cản mình cùng Thân Thân thân mật! - ------