Edit:Linhlady Mạc Vân Quả không hề biết chuyện gì đang xảy ra:...... Dung Tu lại lần nữa trịnh trọng xin lỗi, lúc sau liền rời đi, hắn nghĩ, hắn cần thời gian để tiếp thu chuyện mới xảy ra. Mạc Vân Quả nhìn của phòng đã đóng lại, ở trong đầu nói: "Đồ đệ này của tôi, bị ngốc sao?" "Phốc, tha thứ ta cười không phúc hậu." "Ha ha ha! Chúc mừng tiểu Quả Quả thành công thu hoạch một đồ đệ ngốc ~" "Đinh! Chúc mừng ngươi đạt danh hiệu sư phụ ngốc tử, xin nhanh chóng lĩnh danh hiệu nha ~" "Lầu trên cáu bẩn! Tiểu Quả Quả không phải sợ! Ta giúp ngươi tẩn lầu trên!" "Tiểu Quả Quả không phải sợ, ta tin tưởng ngươi có thể đem hắn dạy dỗ thành một cái trứng thông minh! " "Đúng vậy, đúng vậy, tiểu Quả Quả nhà ta là uy vũ khí phách nhất!" "Nhưng mà hai người giống như không có quan hệ gì với nhau?" Mắc kệ phòng phát sóng trêu chọc ra sao, Mạc Vân Quả đều không để ý bọn họ. Cô một lần nữa vào trò chơi, chuẩn bị ngẫm lại biện pháp có được quả ngàn năm. Khi cô vừa lên tuyến đã thấy xung quanh mình tất cả đều là hoàng kim. Mạc Vân Quả:......!!! Màu vàng! Mạc Vân Quả cọ cọ đống hoàng kim kia, đem Dung Tu hoàn toàn vứt ra sau đầu, cứ như vậy ôm hoàng kim, không buông tay. Mà bên kia, Dung Tu cũng lên trò chơi, lúc này, hắn cũng không tìm Mạc Vân Quả, mà trực tiếp đi tìm thành chủ, cùng hắn ta thương lượng chuyện gì đó. Sau đó, thành chủ lại cho hắn một ít vật phẩm khen thưởng khác, xem như đền bù. Dung Tu rõ ràng biết mình đang làm cái gì, hắn sửa sang lại suy nghĩ một chút, đem kế hoạch đã sửa lại nói cho các huynh đệ. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều sôi nổi lên. Trong khi đó Mạc Vân Quả đang ôm hoàng kim, một mình một người vui vẻ. Thời gian thoảng qua, trong nháy mắt đã qua ba ngày. Trong ba ngày này, Dung Tu bước đầu nắm chắc tài nguyên, bắt đầu ở trong trò chơi dần dần lộ mũi nhọn. Những người dụng tâm kín đáo muốn ngáng chân hắn, đều bị hắn lần lượt hóa giải. Mạc Vân Quả ôm hoàng kim vui vẻ ba ngày, người trong phòng phát sóng cũng cạn lời với cô. Bọn họ tất nhiên sẽ không hiểu yêu thương nhiệt tình của Mạc Vân Quả đối màu vàng thay nhau nhắc nhở cô đi hoàn thành nhiệm vụ. Ba ngày sau, Mạc Vân Quả cuối cùng cũng nhớ tới nhiệm vụ, cô đem tất cả vật phẩm màu vàng thu vào trong túi, sau đó đi tìm Dung Tu. Dung Tu tự mình thành lập một bang phái, tên là "Niết bàn", ý nghĩa phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh. Hắn lấy phương thức như vậy nói cho mọi người, hắn trọng sinh! Hắn lại là thiên tài hăng hái khí phách kia! Khi Mạc Vân Quả tìm được Dung Tu, hắn đang xem xét bang phái của mình nên dừng chân ở nơi này. Dung Tu nhìn tiểu cô nương nhà bên đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, khóe miệng cong lên thành một nụ cười, không giống nụ cười giả dối trước kia, là nụ cười mang theo nhiệt tình. "Tìm tôi có việc gì sao?" Dung Tu hỏi. Mạc Vân Quả gật đầu, trực tiếp đi tới ngồi bên cạnh Dung Tu. Mà cái động tác này, khiến toàn bộ người trong bang đều sửng sốt, cái vị trí kia, là vị rí của bang chủ phu nhân tương lai nha...... Dung Tu nhìn động tác của cô, ánh mắt hơi hơi chợt lóe, lại không hề nói cái gì. "Chuyện gì?" Hắn tiếp tục hỏi. Mạc Vân Quả nghiêng đầu nhìn Dung Tu, tất nhiên cô không thể nói ra nhiệm vụ của mình, vì thế cô nói: "Thăng cấp." Nguyên bản ý của cô là muốn hắn thăng cấp, ở trong mắt người khác lý giải thành muốn Dung Tu mang theo cô thăng cấp. Trong lúc nhất thời, không khí trở nên xấu hổ. Dung Tu ho nhẹ một tiếng nói: "Tôi ở đây còn có chút việc, một lát nữa có được không?" Hiển nhiên, Dung Tu cũng có suy nghĩ như vậy. - ------