Edit:Linhlady Mạc Vân Quả cảm thấy đầu có chút đau, cô nhìn cái miệng lúc đóng lúc mở của Đoàn Tử, không hiểu tại sao nó nói nhiều như vậy mà cũng không xong. "Ký chủ, lần này làm nhiệm vụ ngươi chút nữa là chết đấy biết không!" "Nếu không phải một khắc cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ, ngươi sẽ chết biết không!" "Ký chủ, vì sao ngươi có thể thản nhiên như vậy, ngươi thiếu chút nữa đã chết biết không!" Hai tay Đoàn Tử chống eo không ngừng nói, thật ra nó cũng không muốn nói nhiều như vậy, nhưng hắn có chút không khống chế được. Nếu ký chủ chết, nó cũng sẽ không dễ chịu. Huống hồ, tuy rằng ký chủ ngày thường lạnh như băng, nhưng đối đãi với nó vẫn rất tốt, chưa bao giờ trách nó đem những phần đánh thưởng đó đổi thành giá trị kinh nghiệm. Đương nhiên, nó cũng là một người biết đối nhân xử thế, đem mỗi quà đánh thưởng đều để lại một phần, nói như vậy để ký chủ muốn dùng còn có cái để dùng! Nó đúng là hệ thống tốt nhất vũ trụ ~( ̄▽ ̄)~* Tuy rằng nội tâm Đoàn Tử rất kích động, nhưng bên ngoài vẫn là bộ dáng nghiêm túc đứng đắn. Mạc Vân Quả không tâm tư nghe Đoàn Tử nói, toàn bộ tâm tư của cô đều đặt ở lúc thoát ly khỏi vị diện. Lúc ấy cô, rơi lệ. Đây là lần đầu tiên kể từ khi cô có kí ức tới nay, lần đầu tiên rơi lệ. Mạc Vân Quả hốt hoảng nhớ lại, có người đã từng nói với cô, đến một ngày cô học được rơi lệ, học được mỉm cười, cũng là lúc cô chân chính trở thành con người. Mạc Vân Quả nỗ lực cong khóe miệng, ở trong kí ức của cô, những người đó đều cười như vậy. Khóe miệng vừa nhấc, đúng là độ cung để tươi cười. Mạc Vân Quả muốn cười, nhưng lại làm khuôn mặt cô trở nên quái dị. Đoàn Tử vô cùng ghét bỏ nhìn Mạc Vân Quả một cái nói: "Ký chủ, ngươi đang làm ngoáo ộp sao?" Mạc Vân Quả:...... Cô cúi đầu, yên lặng nghĩ, cô vẫn không học được cách cười. "Ký chủ, không phải ta nói ngươi, ta rất lo lắng ngươi. "Đoàn Tử bay đến trước mặt Mạc Vân Quả, một thân thể mập mạp cọ cọ vào cô. Mạc Vân Quả ôm cả người Đoàn Tử, chọc chọc bụng nó. "Ký chủ, lần này phát sóng trực tiếp vẫn rất khả quan, tuy rằng khoảng cách với cấp bốn còn khá xa, nhưng mà! Luôn có tiến bộ không phải sao?" Đoàn Tử nỗ lực muốn an ủi Mạc Vân Quả, cuối cùng vẫn không thể tránh thoái nói vòng về giá trị kinh nghiệm. Mạc Vân Quả "Ừm" một tiếng, ôm Đoàn Tử nằm xuống, chậm rãi nhắm hai mắt lại. Cô cảm thấy có chút mỏi mệt, cứ như vậy ngủ thôi. Đoàn Tử thấy ký chủ ngủ rồi, cũng ngoan ngoãn ở trong lòng cô nhắm mắt lại, cũng không biết ngủ theo hay như thế nào. Chờ đến Mạc Vân Quả tỉnh lại, lúc sau, Đoàn Tử trực tiếp bắt đầu mở ra phát sóng trực tiếp tiếp theo. Vốn dĩ Mạc Vân Quả cho rằng có thể bám vào thực vật đã là chuyện rất lợi hại rồi, không nghĩ tới đó là, lúc này cô lại bám vào một con cương thi! Mạc Vân Quả còn giữ lại toàn bộ ngũ cảm, cô có thể ngửi thấy mùi vị hư thối trên người mình. Đó là hương vị tắm như thế nào cũng không hết, trốn như thế nào cũng không thoát. Mạc Vân Quả:...... Đoàn Tử có thói ở sạch:...... Ký chủ lần này bám vào đồ vật thật sự quá xấu! Mà đối với quần chúng phòng phát sóng trực tiếp mà nói, cũng là một lần khắc sâu vào tâm trí. "Nắm thảo! Hệ thống tiết tháo của ngươi đâu!" "A a a! Tiểu Quả Quả biến thành tiểu Quả Quả quái vật!" "Đây là...... Sinh vật vong linh?" "Nắm thảo! Tiểu Quả Quả thế mà lại biến thành đồng loại của ta! Mấu chốt nhất đó là, lớn lên so với ta còn xấu hơn, ha ha ha ha ( kiêu ngạo cười to)" "Lầu trên quá kiêu ngạo!Tiểu Quả Quả nhà ta rõ ràng không...... Thôi đi, xác thật rất xấu." "Lúc này đây, ngay cả ta cũng không thể làm trái lương tâm để nói tiểu Quả Quả không xấu......" "Ta cảm giác, thời điểm xem phát sóng trực tiếp lần này, nhất định không thể ăn cơm......" - ------