Phật đạo

Chương 88 : Tự tại thiên cung (2)

Thần niệm của Chu Thanh xuyên vào bên trong thân thuyền, phát hiện chiếc thuyền rồng này là một thực thể Hồng Tùng Mộc, chỉ là bên trong đã bị khuếch rỗng, lại thêm mấy trăm trận pháp lớn nhỏ, nên tất cả tính chất của Hồng Tùng đều bị thay đổi hoàn toàn, không những càng kiên cố lâu dài hơn, bách trùng bất xâm, hơn nữa trọng lượng cũng giảm nhẹ đi nhiều, thiên địa linh khí xung quanh đã bị Tụ Linh trận pháp hút hết, thiên địa linh khí cuồn cuộn không ngừng hội tụ bên trong chiếc long châu, rồi ép lại, thậm chí Chu Thanh cảm giác linh khí ở bên trong sắp ngưng tụ thành trạng thái nước rồi. “Quả nhiên có cây Hồng Tùng to như thế ! E là cây này ít nhất cũng phải mấy chục ngàn năm tuổi ! Sao cây này lại không thành yêu quái chứ ? Nhất là thiết kế của con thuyền này vô cùng khéo léo !” Chu Thanh cảm thấy kinh ngạc đối với danh tác xa xỉ giàu có của Đại Tự Tại cung này, điều quan trọng hơn là, cách bố trí trận pháp trên chiếc Thất Thái long châu này rất hợp lý, không nhiều không ít, thủ pháp luyện khí xảo diệu, đến cả Chu Thanh là truyền nhân chính thống của Luyện Khí tông cũng cảm thấy hổ thẹn không bằng. Thất Thái tiên tử thấy Chu Thanh ngồi nghiêm chỉnh, trầm ngâm không nói, ánh mắt khẽ chuyển, mở miệng nói: “Chu tiền bối lần này từ hải ngoại ngàn dặm xa xôi đến Trung Nguyên, tin rằng cũng là vì đến tham dự đại điển khai phái một trăm năm mới có một lần ở Thục Sơn này !” Vỗ vỗ tay, sáu cô thiếu nữ khoảng 15, 16 tuổi, lớn cỡ tiểu hồ ly Chu San bưng lên mấy ly trà, dâng lên cho Thất Thái, Vân Hà, Chu Thanh, Liêu Tiểu Tiến, Tiểu hồ ly, Chu Nghi mỗi người một ly trà. Nắp trà vẫn chưa mở ra, một mùi hương thoang thoảng lan toả khắp thuyền, hòa vào hương thơm của gỗ, một mùi hương tự nhiên thanh khiết dập dờn xung quanh mọi người, Tiểu hồ ly hít một hơi sâu, vẻ mặt như đang ngất ngây. Ngồi bên cạnh Thất Thái tiên tử là Vân Hà tiên tử với sắc mặt lãnh đạm, đột nhiên nàng chăm chú dò xét Tiểu hồ ly và Chu Nghi, Liêu Tiểu Tiến tuy cũng đang ngồi nghiêm chỉnh, nhưng hai mắt cứ liếc qua liếc lại trên thuyền, thấy Vân Hà tiên tử cứ lén lút dò xét Chu Nghi và Tiểu hồ ly, trong lòng tức tối nói: “Mẹ nó, vị tiểu cô nương đó không thèm nhìn một chàng đẹp trai như ta, mà lại nhìn hai sư muội, chẳng lẽ cô nương xinh đẹp như vậy chỉ để làm kiểng sao ?” Tuy Liêu Tiểu Tiến mặc một chiếc đạo bào màu xanh, nhưng đó là do Chu Thanh ép hắn mặc, nói nào là nếu đã đến tụ hội với giới tu đạo, đương nhiên phải ăn mặc cho chính thống một tí. Nhưng Liêu Tiểu Tiến mặc vào cũng khá vừa vặn, với khuôn mặt anh tuấn, thân hình cao lớn hoàn mỹ, cùng khí độ bất phàm, hoàn toàn là một chàng đẹp trai. Nhưng người ta chẳng thèm để mắt đến hắn, trong lòng Liêu Tiểu Tiến rất khó chịu. “Xem ra giới tu đạo còn hiện thực hơn so với thế tục nhiều ! Chỉ cần có thực lực, người ta sẽ đeo lấy ta !” Liêu Tiểu Tiến chú ý thấy Thất Thái tiên tử cứ nhìn Chu Thanh cười mỉm chi. “Xem xem ! Sự phụ ngang hông của ta, ngoại trừ công lực cao hơn một chút, đạo hạnh thâm hậu một chút, thì còn có gì chứ, nhìn y như một cái bánh bao đất vậy, hứ !” Thật ra Vân Hà tiên tử chỉ cảm thấy hiếu kỳ đối với Tiểu hồ ly và Chu Nghi thôi, lúc ba người họ mới bước vào, pháp bảo cổ xưa Vân Hà Diệt Thần toa dung nhập vào chân nguyên của mình bỗng hơi động đậy, nên Vân Hà tiên tử bèn chú ý đến ba người này, còn Liêu Tiểu Tiến thì, không thấy có hành động kỳ lạ gì, hai tỷ muội Chu Nghi và tiểu hồ ly là yêu tộc chính thống, tuy yêu khí trên người đã bị bùa pháp của Chu Thanh luyện chế che giấu đi, nhưng vẫn để lộ ra một chút, Chu Thanh định là chỉ cần đạo hạnh của những người khác không cao hơn mình, tuyệt đối không thể nhìn ra hai người họ là yêu tộc. Còn về pháp bảo Vân Hà Diệt Thần toa ở trong tay tiên nhân đã giết không biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái, nên rất nhạy cảm đối với yêu khí, cho dù chỉ có một chút yêu khí cũng không qua mặt được nó. Trong lòng Vân Hà tiên tử vô cùng chăm chú, cũng may là có vết xe đổ trước là Chu Thanh, nên Vân Hà không dám lấy thần niệm để kiểm tra hai người họ, không thì với đạo hạnh Hóa Thần trung kỳ của Vân Hà tiên tử mà kiểm tra hai tên hồ ly tinh vẫn chưa đạt đến giai đoạn Dẫn Khí hậu kỳ, cũng không phải là chuyện gì khó. Tiểu hồ ly Chu San hoạt bát đáng yêu, mặc một bộ đồ cũng khá hiện đại, cô nàng không chịu mặc đạo bào, Chu Thanh cũng không muốn ép nàng, Chu Nghi thì mặc đạo bào, nhưng không được đẹp mắt lắm, nên Vân Hà tiên tử càng nhìn càng ngạc nhiên, nhìn kỹ thì cô nàng Chu Nghi này, đúng là có vẻ đẹp chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, Vân Hà tiên tử vốn đã là một tuyệt sắc mỹ nữ rồi, bây giờ xem ra thấy mình không sánh được với cô gái này, Vân Hà tiên tử lại len lén nhìn Chu Thanh đang trầm ngâm không nói câu nào, không biết trong lòng đang nghĩ gì. Truyện "Phật Đạo " “Đại Tự Tại cung này có thể xem là đang sử dụng lao động chưa đủ tuổi đấy !” Chu Thanh nhìn những cô bé dâng trà lên, ai ai cũng mày thanh mặt tú, xem ra cũng là một mỹ nhân, nhưng ai ai cũng bước đi chắc chắn, ánh mắt trong veo, toàn thân trên dưới như có ánh sáng lấp lánh, hiển nhiên là được phát ra từ pháp bảo thượng đẳng, trong lòng Chu Thanh cảm thấy hiếu kỳ đối với Đại Tự Tại cung này, mỗi cô nương ở đây đều tu vi tinh thâm, dường như toàn bộ đều đã tu luyện đến giai đoạn Dẫn Khí hậu kỳ, “Thực lực như vậy, cho dù các phái Côn Lôn, Thục sơn, Long Hổ, Mao sơn có hợp sức cũng không sánh bằng !” Chu Thanh đã từng thấy qua đệ tử của những môn phái đó xếp thành rồng rắn, so sánh hai bên với nhau, trong lòng Chu Thanh liền đưa ra kết luận này. Truyện "Phật Đạo " Nghe Thất Thái tiên tử hỏi, Chu Thanh cầm chung trà lên, nhấp một ngụm thưởng thức, mặt đầy thích thú, một dòng nhiệt ưu, chảy qua cổ họng, rồi lan ra toàn thân, rất là dễ chịu, người cứ như đang bay bổng vậy, trong chốc lát, dòng khí lưu đó thay đổi, cảm giác mát mẻ khiến cả người tỉnh hẳn. Chu Thanh thầm nghĩ: “Quả nhiên là trà ngon !” Câu nói của Thất Thái tiên tử Chu Thanh đương nhiên nghe thấy, lại hớp một ngụm trà, Chu Thanh nói: “Đúng vậy, lần này quả thật là đến xem qua đại điển khai phái của Thục sơn, ở hải ngoại quá lâu, nên cảm thấy cô đơn, hơn nữa mấy đệ tử của ta cũng muốn đến xem thử các môn phái tu đạo ở Trung Thổ, nhân đó thử xem sở trường tu hành của họ.” Chu Thanh bịa đại một câu, mặt không đỏ, tim không đập nhanh, đến nỗi Chu Nghi, Liêu Tiểu Tiến và Tiểu hồ ly nghe xong liền nhìn nhau, lại thêm thần thái đạo mạo thản nhiên của Chu Thanh, trong lòng ba người ít nhiều gì cũng thấy hơi xem thường Chu Thanh. Truyện "Phật Đạo " “Nhưng !” Chu Thanh nghiêm mặt nói với Thất Thái tiên tử: “Tuy ta ở hải ngoại đã lâu, nhưng các đạo môn ở Tây Vực Trung Nguyên, ít nhiều gì cũng có biết qua, nhưng chưa hề nghe qua tên của quý phái, không biết quý phái là kế thừa đạo thống của vị thượng cổ tiên nhân nào ?” Câu này đúng là đã hỏi đúng điểm mấu chốt. Thấy hai tông pháp bảo cờ Thất Thái Xá Lợi và Vân Hà Diệt Thần toa của Thất Thái tiên tử và Vân Hà tiên tử đều hiện ánh phật quang, lại thêm lúc Thất Thái tiên tử và Tây Vực Ngũ Tán Nhân đánh nhau, đã nói ra tên của thuật cấm kỵ là A Tí Già Tiển Phần Thiên Ma chú. Chu Thanh đã có cảm giác Đại Tự Tại cung này chắc chắn có liên quan đến phật môn. Thất Thái tiên tử mỉm cười, ánh sáng phát ra, chiếu rọi cả phòng, Liêu Tiểu Tiến nhìn đến nỗi ngây người, Tiểu hồ ly và Chu Nghi lại không hề có phản ứng gì, xem thử Thất Thái tiên tử sẽ trả lời như thế nào. Thất Thái tiên tử và Vân Hà tiên tử nhìn nhau, bốn con mắt xinh đẹp cùng lúc nhìn Chu Thanh, Thất Thái tiên tử nhỏ nhẹ nói: “Châu tiền bối có nghe qua Từ Hàng đạo nhân không ?