Phật đạo
Chương 83 : Thiên đạo trừng uy (1)
Thất Thái tiên tử chân đạp mây tía bước lên thuyền rồng, trang phục đong đưa theo làn gió chiều, dáng vẻ thướt tha, hòa vào cùng vẻ đẹp ngất ngây yêu kiều hiếm thấy của các nàng, danh hiệu tiên tử cũng không phải là hữu danh vô thực: "Hừ, bọn người Ngũ Tán nhân Tây Vực các ngươi chỉ là một đám thùng rỗng kêu to, to đầu mà dại, dù các ngươi có lẩn sâu vào Trung Nguyên thì kẻ thù cũng không hề ít đi, Đại Tự Tại cung bọn ta tha cho các ngươi, thì các ngươi e là cũng chẳng sống được thêm mấy hơi nữa đâu, chi bằng cứ ngoan ngoãn chết dưới tay của bản cô nương đây, bản cô nương còn có thể nương tay giữ lại hồn phách cho các ngươi, để kiếp sau còn có cái mà đầu thai làm người lương thiện hơn." Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "
Chân Linh cũng khá e dè nể sợ Thất Thái tiên tử, nên nghe nàng nói lời không chút khách sáo như vậy cũng không hề tỏ ra giận dữ, chỉ là trên mặt lộ ra một thần sắc thâm hiểm: "Thất Thái tiên tử, hôm nay Đại Tự Tại cung các ngươi dẫn theo nhiều người như vậy tới đây, chắc chẳng phải chỉ để gây chuyện với bọn ta nhỉ, chỉ e là cũng muốn dẫn bầy kéo xuống Trung Nguyên diễu võ giương oai một phen, dòng chảy ở Trung Nguyên nông sâu khó lường, ta khuyên các ngươi tốt nhất là mau mau tìm đường cuốn gói về phủ nội đi, kẻo mà... Hắc hắc..."
Chân Linh cười rất dâm tiện hạ lưu, ánh mắt lươn lẹo nhìn những nữ tử đang đứng trên thuyền rồng thất sắc: "Vân Hà tiên tử vẫn chưa đến nhỉ, chỉ dựa vào một mình ngươi với mấy tiểu nha đầu kia, muốn xơi tái bọn này á, chỉ e là vẫn chưa đủ đô đâu!" Chân Quảng, Chân Không, Tuệ Vân, Tuệ Hải cũng phát hiện ở trên con thuyền rồng kia không có một ai khác lợi hại cả, vậy nên tên nào tên nấy đều mừng thầm trong bụng, cùng ngoác miệng nở những nụ cười không thể dâm dê hơn, chẳng còn chút gì mang dáng dấp khí phái của đạo nhân cả.
"Đúng là một lũ không biết tốt xấu" Đúng vào lúc này, từ đằng xa vang lại một thanh âm đầy sát khí ngữ điệu trong trẻo lạnh lùng vọng lại, năm gã sắc mặt đại biến, nghe ra chính là giọng của Vân Hà tiên tử, năm gã lập tức xớn xác đưa mắt nhìn nhau, rồi nhất tề gầm lên giận dữ, năm đạo sát khí màu sắc khác nhau tỏa sáng chói chang một vùng trời đất ầm ầm lao về phía Thất Thái tiên tử.
Năm người đã nhiều lần giao đấu với Đại Tự Tại cung, biết đây là thuật Thiên Lý Truyền Âm, mẩm bụng Vân Hà tiên tử có thể còn đang ở xa đây mấy trăm dặm, nhưng với tốc độ của nàng, chỉ e nửa khắc nữa sẽ đến đây. Đến lúc đó hai nàng hợp kích, cộng thêm sự trợ lực của bao nhiêu nữ tử đạo hạnh không hề kém cỏi kia nữa, thì chỉ sợ là năm gã vừa chân thấp chân cao bước vào Trung Nguyên đã phải tàn đời rồi. Huống hồ Đại Tự Tại cung cũng vừa xâm nhập vào Trung Nguyên, đang cần thị uy, nếu như sau này gặp phải những đối thủ khó nhằn hơn nữa đến tìm, Thất Thái Vân Hà cũng chỉ là hai trong số mười hai thiên chủ Đại Tự Tại thôi mà đã khó nhằn như vậy, thì chả may cả mười hai người cùng đến, cộng thêm một vị công chúa thần bí khó lường nữa chứ!!! Nghĩ tới đây thôi ,cả bọn đã lạnh toát xương sống rồi.
Tây Vực Ngũ Tán nhân cướp bóc bao năm, ngày càng tâm đầu ý hợp với nhau hơn, không lùi mà cùng lấn tới, mưu mô bắt sống Thất Thái tiên tử trước đã rồi hãy nói, đến lúc đó còn có vốn mà mặc cả giằng co với đối phương.
"Thiên chủ, cẩn thận!" Một số nữ hài trên thuyền rồng bảy màu trông thấy cảnh năm gã bất ngờ tung chưởng tấn công, nhất tề kinh hô! Rồi rút kiếm lao tới, trong khoảnh khắc, y phục trên người lướt thướt bay, đất long đá lở, nếu phàm nhân mà nhìn thấy, thì nhất định sẽ nghĩ rằng Dao Trì trên trời sập xuống, các tiên nữ xinh đẹp líu ríu hạ phàm.
"Chậc chậc, đám nữ tử này thật là lợi hại, tất cả đều đạt tới Dẫn Khí Hậu Kỳ rồi, có người còn lợi hại hơn cả ta! Bỗng đâu mà lại xuất hiện nhiều cao thủ đến thế nhể?" Liêu Tiểu Tiến ở trong Cực Quang Tráo tấm tắc khen ngợi, vốn là bị người khác sừng sổ, bây giờ lại có nhân vật mới "thò chân" vào tương trợ, tự nhiên lại cảm thấy vui vui, an tọa xem màn kịch vui.
" Vậy Đại Tự Tại cung gì đó này có gốc gác thế nào vậy?" Chu Thanh đã nghe hết toàn bộ đoạn đối thoại của hai phe, quay sang hỏi Chu Nghi. Nói về kiến thức của bốn thầy trò, Liêu Tiểu Tiến thì cái gì cũng chả biết, Chu Thanh tuy là biết chút ít sơ sơ về Tu Đạo giới ở Trung Nguyên, nhưng Đại Tự Tại cung lại đến từ Tây Vực, tuy rằng đều là lãnh thổ của Tàu, nhưng Chu Thanh cũng không rành lắm. Chu Nghi tuy rằng kiến thức nhiều hơn Chu Thanh chút ít, nhưng cũng không biết gì về Tây Vực Đại Tự Tại cung thần bí kia, Chu Thanh hỏi vậy thì chỉ còn biết ngao ngán lắc đầu nguầy nguậy thôi.
Tiểu hồ ly Chu Sán kinh ngạc thốt lên: "Sư phụ, năm gã kia đánh hội đồng một tỷ tỷ, người phải giúp đỡ tỷ ấy mới được!" Tiểu hồ ly tuy mới được gặp nhưng đã rất có thiện cảm với Thất Thái tiên tử. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh gật đầu nói: "Điều đó là đương nhiên, không cần biết ân oán giữa Đại Tự Tại cung và Ngũ Tán nhân kia ra sao vội, cũng coi như mấy người đó đã giúp đỡ chúng ta một phen khó xử, ta đương nhiên sẽ không phủi tay đứng nhìn!"
Trong lòng Chu Thanh cũng có một chút tò mò đối với Tây Vực Đại Tự Tại cung thần bí kia, theo lý mà nói, một môn phái mạnh như vậy thì phải nổi danh tứ hải từ lâu, cho dù che giấu tài nghệ thì cũng phải có chút ít tiếng tăm hay tên gọi gì dó được biết tới, làm gì có chuyện không có một chút thông tin gì cả.
" Các con cứ ở yên trong Cực Quang Tráo này, nếu có kẻ lại gần, lập tức dùng phi kiếm đâm chết!" Chu Thanh dặn dò, ba đệ tử ngoan ngoãn gật đầu.
"Mễ Lạp Chi Châu, Dã Phóng Quang Hoa!" Thất Thái tiên tử cũng không phải kẻ khờ, cả mười hai thiên chủ Đại Tự Tại cung đều anh minh tinh quái, nàng đã sớm dự liệu được bọn này sẽ giở trò "chó cùng dứt dậu" rồi.
Trông thấy 5 đạo Quang Hoa Tráo bổ tới, y phục của Thất Thái tiên tử phiêu bồng, thủ thế đứng nhìn, sắc mặt không đổi, cũng không nhìn thấy bất cứ động tác nào, Thất Thái Phật Quang sau lưng giống như ngọc lưu ly sáng lòa bao quanh khắp cơ thể nàng, trong nháy mắt, 5 đạo dị quang của Ngũ Tán Nhân va phải Thất Thái Phật Quang tạo ra vô số những tia lửa bỏng rát, rồi ầm ầm vang ra những âm thanh chát chúa. Thất Thái Lưu Ly Phật Quang lăn tăn gợn sóng, trông chẳng khác gì muỗi đốt đít trâu cả.
"Thượng cổ phật tông chí bảo « Thất Thái Xá Lợi Bảo Tràng » quả nhiên giống như thần tiên gầm rống vậy, không hề tầm thường, Lôi Quang Điện Kiếm của đám Ngũ Tán Nhân không thể làm lung lay đến nửa phân, xem ra còn mạnh hơn ba phần so với Cực Quang Tráo của ta mất!" Chu Thanh vừa chực lao tới, thì nhìn thấy cảnh này.
Hai ba mươi nữ hài tươi trẻ chân đạp phi kiếm, từ lâu đã bao vây chặt lấy Tây Vực Ngũ Tán Nhân, tạo thành một trận pháp hết sức huyền ảo, mỗi một nữ hài là một chân nguyên quán thông, một luồng lưu khí cực lớn lao thẳng vào phía chân trời, mây trắng trên trời nháo nhác tản mát, bầu trời chói chang cũng phải kém vài phần chói chang.
"Nhị Thập Bát Tinh Tú đại trận, tuy rằng không bằng Thiên Cương Địa Sát đại trận dùng để phong ấn những mãnh quỷ ở Trường Bình, nhưng cũng tương đương với dẫn động Tinh Thần chi lực, có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, đám Ngũ Tán Nhân này e là gay go to đây, hắc hắc, xem ra không cần ta phải ra tay rồi, thực lực của Đại Tự Tại cung này e rằng còn mạnh mẽ hơn một vài đại môn phái ở Trung Nguyên." Chu Thanh tỉ mỉ quan sát diễn biến trận đấu, hai đội nhân mã đều không nhìn thấy, có điều nếu nhìn thấy thì cũng chẳng thèm để tâm tới, nhân mã hai bên đều lầm tưởng rằng Chu Thanh là đệ tử của đại môn phái nào đó có pháp bảo tạm coi là thần diệu, tu vi không đáng nhắc tới, làm gì thèm để tâm cơ chứ.
Chân Linh thấy "móc lốp" không có kết quả, nhưng cũng không hoảng loạn, giống như đã chuẩn bị từ trước, năm gã đều nhất tề nhe răng ra cười xớn xác: "Thất Thái tiên tử, hôm nay ngươi quyết biến ta thành quỷ a!"
Chân Quảng, Chân Không, Tuệ Vân, Tuệ Hải, đồng thời đưa một tay áp vào sau lưng Chân Linh, một tay kết thành một thủ ấn kỳ quái, Chân Linh dùng hai tay kết ấn, chân nguyên của năm gã quán thông nhất khí, từ trong miệng cùng lúc lẩm bẩm năm câu thần chú, bùm bùm, những uy áp khổng lồ toát ra trên cơ thể năm gã, không gian xung quanh bị vỡ vụn tan tành.
Hai mươi tám cô gái vừa hợp thành Nhị Thập Bát Tinh Tú đại trận thu nạp Tinh Thần chi lực, đã bị lực bạo phát do uy áp hình thành đè nén khiến kiếm quang dưới chân lung lay dữ dội, một vài người công lực còn kém bị cắm đầu xuống đất, những nữ hài còn lại vội vàng tiếp cứu, một trận pháp khá đẹp mắt chỉ trong chốc lát đã bị phá vỡ tanh bành.
"A Tí Gia Tiển! Phá!" Chân Linh hét lớn một tiếng, 5 đạo quang hoa khi nãy vẫn còn đang đả kích về phía Thất Thái Lưu Ly quang mang bây giờ bỗng nhiên hội tụ lại một chỗ, hình thành một đồ hình phù chú cổ quái trên đỉnh đầu Thất Thái tiên tử.
Lực lượng hủy diệt! Mức độ hủy diệt so với khi năm người liên thủ khi nãy còn mạnh mẽ hơn gấp mười lần, bên trong phù chú dâng tràn những đợt sóng ầm ầm, Thất Thái tiên tử trông thấy vậy thì không còn mang bộ mặt khinh khỉnh như lúc nãy nữa, khuôn mặt tỏ rõ vẻ thất sắc điêu đứng, vội vàng quát lớn: "Các ngươi học được ở đâu cái chiêu "A Tí Gia Tiển Phần Thiên ma chú " này hả? Mọi người mau tản ra! Các ngươi không đỡ được đòn đó đâu!"
Hai tay Thất Thái tiên tử chắp hai tay làm một, rồi lẩm bẩm tiếng Phạn, Thất Thái quang mang lóa mắt, một bảo tháp hình Quang Tràng cao khoảng năm trượng xuất hiện trên đỉnh đầu, Xá Lợi bảy màu khác nhau lượn lờ xung quanh Quang Tràng, trên Quang Tràng có các loại hình tượng Kim Phật lúc ẩn lúc hiện
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
2 chương
6 chương
30 chương
2 chương
45 chương
99 chương