Phật đạo

Chương 105 : Do thám lưỡng nghi vi trần (1)

Mờ mờ ảo ảo, lơ lơ lửng lửng trôi bồng bềnh trên mây, khắp nơi một màu trắng xóa, tràn ngập cảm giác tĩnh lặng, thông thoáng, âm u. Đó là khung cảnh xuất hiện ngay tích tắc đầu tiên khi Chu Thanh và Vân Hà tiên tử theo sau Linh Hư lão đạo bước vào Thục Sơn động thiên, 3 người nổi bật trong thế giới trắng xóa, Linh Hư lão đạo lướt đi trên không trung, xung quanh không ngừng có phù lục chuyển động, quay đầu lại nói với Chu Thanh và Vân Hà tiên tử sau lưng: “Hai vị đạo hữu, đây là trận pháp hộ sơn của Thục Sơn ta, Lưỡng Nghi Vi Trần trận, uy lực vô song, sinh tử chỉ cách nhau lằn ranh mỏng manh, mời hai vị theo sát sau lưng bần đạo.” Trong lời nói không thể giấu nổi vẻ đắc ý. Truyện "Phật Đạo " Thục Sơn động thiên được khai phá ở biển mây trên đỉnh núi Nga My, hấp thu linh khí long mạch dưới đất của cả ngọn núi Nga My làm năng lượng củng cố động thiên, đó cũng chính là lí do tại sao động thiên phúc địa đều phải khai phá ở các ngọn núi nổi tiếng, dùng trấn động pháp bảo làm nền tảng, hấp thu linh khí long mạch, chính là nguyên lí cơ bản để khai phá động thiên phúc địa. Tất nhiên, dùng sức mạnh khai phá không gian tạo ra một thế giới mới kiên cố vĩnh hằng, tự cung tự cấp, cho dù là tiên nhân cũng không đủ năng lực làm được, chắc chắn phải nhờ đến thủ đoạn tạo vật, truyền thuyết kể rằng thế giới cực lạc của đức phật ở Tây phương cũng do dùng một món bảo vật lưu truyền từ thời thái cổ hồng hoang mới tạo dựng thành công. Thì ra tổ sư khai phái Thục Sơn Trường Mi đạo nhân cũng có bày trận pháp thổ hộ bên ngoài động, nhưng chỉ mang tính tượng trưng, có tác dụng báo động mà thôi, dù gì thì các tu sĩ đến Thục Sơn viếng thăm đông đúc, nếu dùng trận pháp tuyệt sát chặn ngay trước cửa, có ai mà thèm vào nữa chứ. Thục Sơn lần này vì muốn tạo lập uy danh, nên đem toàn bộ trận pháp tầm thường bỏ đi hết, thay vào trận pháp tuyệt sát Lưỡng Nghi Vi Trần này, mỗi vị tu sĩ muốn vào trong đều phải được trưởng lão Thục Sơn dẫn đường mới thật sự vào đến Thục Sơn động thiên, thật ra làm nhiều trò như thế chủ yếu để thị uy với các đại môn phái như Côn Lôn, Mao Sơn, Long Hổ Sơn, ai ngờ Càn Cơ Tử của Côn Lôn nửa đường bị Chu Thanh đánh cho tan nát thân xác nên muốn tới cũng không thể, hai vị tông sư còn lại chỉ đứng ngoài cửa một hồi rồi cáo từ. Thục Sơn lần này đúng là nháy mắt với thằng mù, uổng phí công sức một phen, nhưng vẫn còn may có đại cao thủ như Chu Thanh góp mặt, Linh Hư lão đạo tất nhiên phải thể hiện chút bản lĩnh trước mặt Chu Thanh, nhân dịp này cũng coi như được nở mày nở mặt một lần. Truyện "Phật Đạo " Thủ đoạn kiểu này Chu Thanh dùng nhiều rồi, sao lại không biết dụng ý của Linh Hư lão đạo chứ? Chu Thanh vốn xuất thân từ đạo môn chuyên nghiên cứu trận pháp, bây giờ có cơ hội nhìn thấy thái cổ tiên trận trong truyền thuyết, đương nhiên trong lòng vui mừng. Chu Thanh một mặt bám sát Linh Hư bay lượn theo một quỹ đạo kì dị, một mặt quan sát động tĩnh, chỉ có điều hắn không biết rõ đại trận này nên không dám ngang nhiên dùng thần niệm thăm dò. Tuy Chu Thanh cũng có nghiên cứu về Đô Thiên Thần Sát đại trận danh tiếng ngang hàng với Lưỡng Nghi Vi Trần trận, nhưng hai trận pháp một là Ma đạo, một là Tiên đạo, hoàn toàn không giống nhau, thêm vào đó Chu Thanh còn chưa tham ngộ được một nửa về Đô Thiên Thần Sát đại trận. Cảnh vật trước mắt vẫn một màu trắng xóa, nhưng tiếp đến từng bông tuyết to như nắm tay rơi tung tóe trên cao xuống, một luồng hơi lạnh bao phủ không gian của trận pháp, phía trước bị bông tuyết che phủ không nhìn thấy gì cả, Chu Thanh đưa tay tóm lấy một bông tuyết, hơi lạnh thấu xương như kim nhọn đâm thẳng vào kinh mạch trên tay Chu Thanh, Chu Thanh vội vận Tam Vị Chân Hỏa trong cơ thể đốt cháy hơi lạnh và cả bông tuyết, bông tuyết tan chảy thành hơi nước bốc lên cao. “Không phải ảo giác, đây là khung cảnh thật ư?” Chu Thanh xoay tròn đôi mắt, kinh ngạc vô cùng, buộc miệng thốt lên câu nói. Linh Hư lão đạo đột nhiên nghe tiếng Chu Thanh kinh ngạc, vung tay một cái, một vầng hào quang xanh lè chụp lấy Chu Thanh và Vân Hà tiên tử, ngay cả bản thân cũng được hào quang bảo vệ, bông tuyết bên ngoài lập tức ngưng rơi. Linh Hư lão đạo càng lúc càng đắc ý: “Hai vị đạo hữu, Lưỡng Nghi Vi Trần trận này không giống như các trận pháp thông thường khác dùng ảo ảnh mê hoặc nhân tâm đâu, cảnh vật tạo ra đều là có thật đấy, một khi bị nhốt vào trong trận, e rằng ngay cả thần tiên trên trời hạ phàm cũng phải mất rất nhiều pháp lực mới thoát ra ngoài được. Hai vị đạo hữu chỉ cần theo sát sau lưng bần đạo, tuyệt đối không nên tùy ý động đậy.” Nói xong, Linh Hư lão đạo dùng cả hai tay vẽ vời vào không khí nhiều câu bùa chú màu tím. Trời đất đột nhiên biến chuyển, không gian trắng xóa tan biến, sông trôi suối chảy, chim chóc cỏ cây, trời cao mây tạnh, ánh nắng chói chang, một thế giới tràn trề sinh khí hiện ra, nhưng cảnh vật này không duy trì được lâu, xung quanh lại tối đen như mực, giơ tay không thấy 5 ngón, Linh Hư lão đạo không ngừng vẽ bùa chú, đất trời thay đổi liên tục, có lúc là nhân gian tiên cảnh, có lúc là địa ngục thảm khốc, chợt sáng chợt tối, làm cho người ta choáng váng đầu óc, nếu không phải Chu Thanh và Vân Hà tiên tử có đạo hạnh cao thâm, thần trí kiên định, e rằng đã suy sụp tinh thần từ lâu rồi. “Lưỡng Nghi Vi Trần trận này chẳng qua chỉ là một chiếc thùng rỗng, tuy uy lực cũng khá, nhưng còn kém rất xa uy lực thật sự của nó, xem ra chỉ mới được bày ra cách đây không lâu.” Thấy Linh Hư lão đạo thổi phồng một hồi còn bày vẽ biểu diễn nãy giờ, Vân Hà tiên tử bay kế bên Chu Thanh, dùng chân nguyên truyền âm thuật nói riêng với hắn. “Hở? Vân Hà đạo hữu, tại sao lại nói vậy?” Chu Thanh xem nãy giờ cũng chưa nhìn ra tí gì về Lưỡng Nghi Vi Trần trận, trong lòng rạo rực, đang định dùng thần niệm thám thính chỗ ảo diệu của trận pháp, lại sợ xảy ra cớ sự gì nguy hiểm, thái cổ tiên trận tất nhiên có đề phòng bị thám thính. Ai cũng không biết sẽ gây ra rắc rối gì, dùng thần niệm dò xét trận pháp chắc chắn bị nuốt chửng không ít, Chu Thanh có thần niệm mạnh mẽ, có lẽ phải cao hơn gấp bội các đại cao thủ cùng đẳng cấp với hắn, một khi bị đại trận phản kích hoặc nuốt đi, vậy tổn thất sẽ rất lớn. Linh Hư lão đạo vẫn cứ tiếp tục làm phép, cảnh vật xung quanh chốc chốc lại biến đổi, Chu Thanh biết lão đang tìm Thục Sơn động thiên trong số các thế giới hư ảo do đại trận biến hóa ra, tuy Linh Hư lão đạo cố tình biểu diễn thêm nhiều bước không cần thiết, nhưng Chu Thanh biết rõ nãy giờ lão ta đã tốn rất nhiều sức lực rồi