Phân cửu tất hợp
Chương 173 : Phúc Lợi
Nhắc đến cũng trùng hợp, mấy năm nay dự luật kết hôn đồng giới vẫn luôn được đề xuất ở nước Z, nhưng năm nào cũng bị bác bỏ, năm nay lại bất ngờ được thông qua, không ít cư dân mạng cho rằng chuyện này không khỏi liên quan đến phim ngắn, không chỉ gây tiếng vang trong nước Z mà còn lan truyền sang cả những nước láng giềng, sức ảnh hưởng này là không thể khinh thường, lại thêm xu hướng phát triển hiện nay, Quốc hội thuận thế thông qua cũng là chuyện hợp lý.
Internet trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết, đây gần như là thời khắc lịch sử của nước Z, ai ai cũng phấn khích!
Hai chữ đồng giới ngập tràn trên mạng như thác đổ, tùy tiện nhấp vào đâu cũng đều có thể nhìn thấy những bình luận hào hứng của cộng đồng mạng:
--- ĐM ĐM ĐM! Tôi đọc được gì thế này? Quốc hội thông qua rồi? Thông qua rồi!
--- Vợ ơi, chúng ta có thể kết hôn rồi @Tiểu Hoa.
--- Aaaaaa em yêu nước Z! Em yêu nước Z!
--- Cảm ơn, thật sự cảm ơn! Cuối cùng tôi cũng có thể dõng dạc nói với người khác, đây là chồng tôi.
--- Con mẹ nó chứ một tên đàn ông to lớn như tôi lại khóc thành chó ở ký túc, khóc cái mông, tôi không gay, nhưng tôi thật sự mừng thay cho mọi người, tôi yêu nước Z!
--- Bỗng nhiên hoảng hốt, nghĩ đến phim ngắn của Ngư Hi, chỉ cần bạn đủ dũng cảm, bạn có thể ôm trọn vầng thái dương!
--- Tôi cũng nghĩ đến! Tôi yêu Ngư Hi! Lần này có thể được thông qua suôn sẻ như vậy, chắc chắn liên quan rất nhiều đến phim ngắn của cô ấy!
--- Mọi người đã xem phim ngắn nhưng chưa tag ai để bày tỏ ư? Hiện giờ đã có cơ hội, quẩy lên cho tôi! Tôi yêu nước Z!!!! Không cho phép các cậu không bày tỏ với đất nước của chúng ta!
--- Nhất định! Phải! Bày! Tỏ!
Giống như hiệu ứng cánh bướm, có một người nhắc đến phim ngắn, một người khác liền nghĩ đến bày tỏ, những người khác cũng nghĩ đến chủ đề này, vì thế sau ba tháng, phim ngắn của Ngư Hi và Đào Ỷ Đồng lại leo lên hot search một lần nữa, đứng ngay dưới Weibo Quốc hội thông qua.
Ngư Hi sững sờ nhìn chằm chằm màn hình, cắn môi, xúc động không nói nên lời, đôi mắt nhòe đi.
Giang Tĩnh Bạch nghiêng người ôm cô: "Muốn khóc thì đừng nhịn."
"Tĩnh Bạch" Ngư Hi quay đầu đặt điện thoại xuống, mạnh mẽ nhào vào trong lòng cô ấy, run rẩy nói: "Chúng ta có thể kết hôn rồi."
"Chúng ta có thể kết hôn rồi!" Hai mắt đẫm lệ, cô chỉ lặp lại câu này: "Chúng ta có thể kết hôn rồi."
Lồng ngực vốn bình tĩnh của Giang Tĩnh Bạch bị nứt ra, tiếng nói của Ngư Hi giống như dung nham nóng hổi đổ vào, phút chốc liền trở nên nóng rực, cô cũng không nhịn được đỏ mắt, ôm Ngư Hi lặp lại: "Ừ, kết hôn."
Tin tức như lửa quét sạch internet, chỉ trong một tuần, tất cả mọi người đều biết về luật hôn nhân đồng giới, đương nhiên cũng có phản đối, nhưng khi xen lẫn vào đội ngũ ủng hộ lại có vẻ yếu ớt và nhỏ nhặt không có ý nghĩa.
Ngư Hi vừa đến phòng trang điểm liền nghe được nhân viên thảo luận sôi nổi.
"Tốt quá, không ngờ nước Z cũng có ngày này."
"Bạn thân của em xúc động muốn chết rồi, thời gian trước còn chuẩn bị bay ra nước ngoài kết hôn, giờ thì tốt rồi, không cần bay nữa."
"Ôi..."
"Thở dài cái gì, chuyện vui như vậy."
"Em biết là vui, nhưng vừa nghĩ đến cô Tiêu và nhiều người đi trước như vậy, em liền không nhịn được."
Cô gái đang nói có chút nghẹn ngào, phòng trang điểm rơi vào yên lặng trong chốc lát, Chung Thần ho khẽ: "Nhờ chút."
Nhìn thấy Ngư Hi, nhân viên lập tức đứng dậy, lễ phép cúi đầu: "Cô Ngư."
Góc mặt trong trẻo lạnh lùng, Ngư Hi bình tĩnh thoáng gật đầu.
Nhân viên chị nhìn em em nhìn chị, cô gái vừa nhắc đến cô Tiêu vươn tay đặt một món quà nhỏ vào tay Ngư Hi, ngượng ngùng nói: "Cô Ngư, cảm ơn cô!"
Hành động bất ngờ khiến Chung Thần ngạc nhiên, còn chưa kịp kéo họ ra, cô gái cùng các nhân viên đã ra ngoài.
Ngư Hi ngồi xuống, nhìn chiếc hộp vừa được tặng, mở ra trước mặt Chung Thần đang cau mày.
Trong hộp là một sợi dây màu đỏ rất đơn giản, còn có một tờ giấy nhỏ viết lời nhắn, Ngư Hi cầm lên nhìn, đọc được một hàng chữ nhỏ.
--- Nguyện cô quãng đời còn lại bình an.
Ngư Hi mỉm cười cất chiếc hộp vào túi.
Rất nhiều người đều cho rằng việc lần này Quốc hội thông qua dự luật có liên quan rất lớn đến phim ngắn, vì thế đi đâu cô cũng nhận được quà, đến nỗi Bạch Vũ Đường còn gọi đến nói hiện giờ không thể vào được phòng làm việc, quà chất đầy mấy phòng, hôm trước cô ấy còn lấy thân phận người đại diện của Ngư Hi đăng thông báo trên Weibo nói, rất hiểu tấm lòng của mọi người, nhưng thật sự không muốn ai tốn kém tặng quà, mọi người nên dành tiền cho mình thì tốt hơn.
Hơn nữa càng ngày càng có nhiều người xin địa chỉ, thậm chí Bạch Vũ Đường còn nghĩ đến chuyện đổi địa điểm của phòng làm việc.
Chưa kể đến các phóng viên luôn bám sát trận địa, vì không biết nơi ở hiện tại của Ngư Hi, căn hộ trước kia cũng trống không, vì thế họ liền đến canh ở phòng làm việc, mỗi ngày Bạch Vũ Đường đều cảm thán trời ơi cái quần què gì đây!
Nhận được điện thoại cằn nhằn của chị ấy, Ngư Hi trực tiếp chuyển cho Tiếu Tri Thu.
Sau ba, bốn lần, ngay cả Chung Thần cũng nhận ra Bạch Vũ Đường và Tiếu Tri Thu đang làm trò con mèo*, nhưng khi cô hỏi Bạch Vũ Đường lại bị nghiêm khắc mắng một trận: Nói cái gì đấy? Bọn chị là bạn ok?
*Trò con mèo, từ gốc "miêu nị", phương ngữ ở Bắc Kinh, dịch thô là "chất thải mèo".
Mèo giải quyết xong sẽ bới cát xỉ vân vân để giấu ứt và nước tè.
Vì thế trò con mèo chỉ hành động giấu giấu giếm giếm trốn trốn tránh tránh, nhưng vẫn để lộ sơ hở để người ngoài nhìn thấy, giống như mấy đứa hầu hạ mèo vẫn đào được ứt và nước tè hằng ngày (tham khảo Baidu).
Chung Thần kéo khóe miệng, ô kê cái mông, đã ngủ chung một cái giường rồi, còn nói là bạn, ai thèm tin!
Nếu thật sự có kiểu bạn như vậy, cho cô một người được không?
Đáng thương cô một con cún độc thân, ngày nào cũng bị hai đôi bên cạnh thể hiện tình cảm, bạo kích nhân đôi!
Nhìn thấy Chung Thần nhăn nhó trong gương, Ngư Hi nghiêng đầu hỏi: "Nghĩ gì thế?"
Chung Thần bừng tỉnh: "Nghĩ về chị Bạch."
Ngư Hi chớp mắt: "Đừng nghĩ, em không có cơ hội đâu."
Chung Thần: "..."
Hai cô vừa nói xong, chuyên viên trang điểm cũng đi vào.
Lát nữa sẽ chụp ảnh bìa tạp chí, đã được định từ trước.
Khoảng thời gian này lịch trình của cô rất kín, gần như luôn đi sớm về muộn, quan trọng nhất là, cô vẫn không nhận kịch bản, nếu nhận kịch bản thật, có lẽ cô sẽ không cần nghỉ ngơi nữa.
Bạch Vũ Đường nghĩ cô đã không xuất hiện trước khán giả rất lâu, vì thế tranh thủ quảng bá nhiều hơn trong khoảng thời gian này, hai bộ phim cổ trang của cô đều nhận được phản hồi không tệ, Truyện Tiêu Lệ Thủy cũng đang tích cực tranh thủ để được chiếu trong nước, mặc dù quả thật sẽ đưa ra nước ngoài dự thi, nhưng vì phía trên đã khẳng định luật kết hôn đồng giới, Quảng Điện cũng áp dụng thay đổi, vậy nên, phim thật sự có thể sẽ được chiếu trong nước.
Ngư Hi biết mấy ngày nay Liễu Kiện đang bận bịu chuyện này.
Ngoài hai bộ phim cổ trang và phim điện ảnh,【Mọi Người Một Người】được dự định năm sau sẽ lên sóng, vì thế hiện giờ sức nóng của cô đang không ngừng tăng lên, trước đó chỉ có vài quảng cáo và tạp chí mời, sau đó không biết ai đào lại show Trái Cây Vui Vẻ, cảm giác giải trí thật sự quá mạnh, vì thế cũng không ít chương trình vươn cành ô-liu đến cô, chỉ là Bạch Vũ Đường không phải ai cũng nhận lời.
Dù sao lúc này cũng vừa mới trở lại, đâu cần phải lựa chọn, miễn có thể xuất hiện là được.
Hiện giờ đều theo Bạch Vũ Đường chọn.
Dù nói là cô chọn, nhưng cũng rất khó, quảng cáo không thể quá kém, bìa tạp chí không thể quá sai, chương trình thì phải hot nhất, còn phải phù hợp với hình tượng của Ngư Hi, mọi phương diện đều phải được quan tâm, vì vậy không chỉ có Ngư Hi bận, Bạch Vũ Đường cũng bận đến xoay vòng, nhưng cô bận rất vui vẻ.
Hai rưỡi chiều, Bạch Vũ Đường ra khỏi phòng họp của Giang Tĩnh Bạch.
Trước kia phòng làm việc được mở dưới danh nghĩa của Ngư Hi, không trực thuộc bất cứ công ty nào, lần này cô đến chính là để bàn với Giang Tĩnh Bạch việc liên kết với công ty cô ấy.
Giang Tĩnh Bạch không có ý kiến, để Tiếu Tri Thu đưa Bạch Vũ Đường đi làm thủ tục.
Tiếu Tri Thu và Bạch Vũ Đường lại chạm mặt nhau, bầu không khí có phần nhạy cảm, nhất là từ khi mắng Chung Thần, Bạch Vũ Đường càng mất tự tin trước Tiếu Tri Thu.
Cũng vì điều này, cô đã không hẹn Tiếu Tri Thu đi uống gần nửa tháng nay.
Lần trước khi hôn nhân đồng giới được hợp pháp hóa, cô xúc động không thôi, lập tức lấy điện thoại muốn gọi cho Tiếu Tri Thu, nhưng cầm điện thoại trong tay mới nhận ra không ổn, lại cứng rắn ngắt máy.
Đợi đến khi bên kia nhắn tin lại, cô mới trả lời là gọi nhầm một cách không lưu loát.
Thật sự là lúng túng cực kì.
Ngược lại, Tiếu Tri Thu vẫn tỏ ra như bình thường, Bạch Vũ Đường len lén liếc nhìn, người này lúc nào cũng mang dáng vẻ nghiêm túc.
"Nhìn gì thế?" Bắt được người kia đang nhìn lén mình, Tiếu Tri Thu chủ động nghiêng đầu hỏi.
Gương mặt xinh đẹp của Bạch Vũ Đường bị bao trùm bởi vẻ mất tự nhiên, cô mở to mắt: "Không nhìn gì cả."
Hai người cùng vào thang máy, lúc xuống dưới liền nhìn thấy trước cửa công ty có máy quay, Bạch Vũ Đường theo phản xạ có điều kiện chuyển hướng sang bên cạnh, lại bị đâm mạnh vào Tiếu Tri Thu.
Tiếu Tri Thu sợ cô ngã xuống, đưa tay ôm lấy eo cô.
Hai người đến gần nhau, hơi thở quyện vào nhau.
Bạch Vũ Đường xấu hổ, vừa lùi về sau liền được ôm eo, đầu bị đè xuống, lập tức bị vùi vào trong lòng.
Bạch Vũ Đường:????
Bên cạnh có tiếng bước chân lộp cộp, khi cửa thang máy khép lại, Tiếu Tri Thu mới buông cô ra.
Bạch Vũ Đường khó hiểu: "Sao lại có phóng viên?"
Tiếu Tri Thu lùi về sau hai bước, giữ khoảng cách: "Đến phỏng vấn Giang tổng."
Mấy năm nay công ty phát triển nhanh chóng, nhiều lần được lên kênh tài chính và kinh tế, Giang Tĩnh Bạch đã sớm thoát khỏi danh hiệu ngôi sao mới của giới tài chính, trở thành người nổi tiếng trong ngành, được mời phỏng vấn là chuyện bình thường.
Mấy tháng trước cô nhận lời phỏng vấn của 【Chức Trường】, trở thành nhân vật trang bìa, giúp tạp chí số đó lập tức được bán hết sạch.
Đây cũng là điều hiếm thấy, tòa soạn còn đặc biệt gọi đến cảm ơn, hẹn thời gian cho cuộc phỏng vấn tiếp theo, song bị Tiếu Tri Thu lịch sự từ chối.
Vì Giang Tĩnh Bạch cũng không quá thích được phỏng vấn.
Nếu không quan trọng, cô có thể không sẵn sàng nhận phỏng vấn, nhưng trước đó khi công ty vẫn đang ở giai đoạn phát triển, cô cũng không thể tùy hứng, vì thế mới đồng ý mỗi quý phỏng vấn một lần.
Hôm nay là buổi phỏng vấn thứ hai.
Trong văn phòng, máy quay hướng về Giang Tĩnh Bạch, phóng viên ngồi đối diện cô, các nhân viên khác đều đứng ngoài cửa, thuận tiện chụp ảnh.
Cửa cũng không bị đóng, có mấy thư ký thỉnh thoảng nhìn sang, có hai người mạnh dạn đứng bên cửa nhìn vào.
"Kia chính là Giang tổng sao?"
"Đúng vậy, Giang tổng của chúng tôi đẹp chứ?"
"Đẹp! Người thật còn đẹp hơn so với trong ảnh."
"Hơn nữa chỉ trang điểm nhẹ, mặt mày vẫn tinh xảo như vậy, nội tiết tốt quá!"
"Chẳng trách khi được lên bìa tạp chí số đó liền bán hết sạch, chỉ cần là gương mặt này, tôi cũng sẵn sàng mua."
......!
Cuộc phỏng vấn vẫn đang tiếp tục, phóng viên cầm một tấm thẻ, cười hỏi: "Giang tổng, có thể nói kế hoạch tiếp theo của cô cho công ty không?"
Giang Tĩnh Bạch tỏ ra bình tĩnh, thái độ cẩn thận tỉ mỉ, khi trả lời câu hỏi luôn lễ phép nhìn phóng viên, giọng nói trầm thấp rõ ràng.
Phóng viên nhìn vào ánh mắt của cô, một lát sau cúi đầu đỏ mặt, nghĩ đến những tin đồn mình từng được nghe, thừa dịp sắp kết thúc liền hỏi: "Giang tổng, có thể xin cô một phúc lợi không?"
Giang Tĩnh Bạch tỏ ra tự nhiên: "Cô Hồ, mời nói."
Phóng viên cười, có chút ngượng ngùng nói: "Cũng chỉ là tin đồn tôi từng được nghe hồi trước, nghe nói Giang tổng có bạn gái, không biết..."
Một câu làm những nhân viên đứng ngoài cửa mở to mắt, hai thư ký nghe được lập tức vẫy tay với các thư ký khác trong văn phòng: "Nhanh đến nhanh đến!"
Những người khác khó hiểu, bị kéo đến đứng bên cửa.
Mọi người cùng nhìn về phía Giang Tĩnh Bạch, giữ vững hơi thở.
Bầu không khí trong văn phòng đột nhiên trở nên căng thẳng, phóng viên cầm tấm thẻ, nhìn Giang Tĩnh Bạch, thấy cô trả lời: "Bạn gái thì không có."
Có thể cảm giác được bầu không khí trong văn phòng thả lỏng một cách rõ ràng, Giang Tĩnh Bạch lại nói: "Nhưng tôi sắp kết hôn, có vợ sắp cưới."
Phóng viên:??
Nhân viên:???
Các thư ký bám tường nghe lén:???????
- -------
Tác giả có lời muốn nói:
Thư ký: Đậu xanh, Giang tổng có vợ sắp cưới!
Văn phòng bên cạnh: Đậu xanh, Giang tổng đã cưới!
Văn phòng bên cạnh bên cạnh: Đậu xanh: Giang tổng cưới được mấy năm rồi!
Văn phòng bên cạnh bên cạnh bên cạnh: Đậu xanh, Giang tổng có con luôn rồi!
Giang Tĩnh Bạch:?????.
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
17 chương
42 chương
112 chương
93 chương
89 chương