Phân cửu tất hợp
Chương 126 : Ngã Xuống
"Hot search có chuyện gì vậy?" Liễu Ngọc Dao vừa rời thảm đỏ liền tóm quản lý hỏi: "Vẫn ở trên? Muốn treo trên đấy đến Tết năm sau à?"
Quản lý cũng sứt đầu mẻ trán: "Đang rút xuống, nhưng nhiệt cao quá, em cũng biết mà."
Vì mọi ánh mắt đều đổ dồn về, hơn nữa còn có người hâm mộ của Liễu Ngọc Dao và Ngư Hi, sức nóng của scandal nhanh chóng tăng vọt.
Đương nhiên cũng có khả năng có người đứng sau thêm dầu vào lửa, bằng không tin này cũng không thể lập tức leo lên vị trí đầu hot search chỉ sau mười phút.
Chắc chắn là có người đang thừa dịp gây sự.
Liễu Ngọc Dao cắn răng: "Tìm xem cho em là ai làm."
Quản lý hỏi: "Có khi nào là Ngư Hi không?"
Hiệu ứng của hai tập đầu rất tốt, lần này lại có scandal, hơn nữa trước đó Ngư Hi cũng đã thừa nhận mình thích người cùng giới, cộng đồng mạng cũng sẽ khó mà chỉ trích cô ấy quá nặng nề, nhưng Liễu Ngọc Dao sẽ không may mắn như vậy.
Trên mạng đã tranh cãi ngất trời.
Liễu Ngọc Dao lắc đầu: "Không có khả năng."
Ngư Hi không phải người bỉ ổi như vậy.
Tuy rằng trước kia hai cô cũng từng bịa đặt bôi xấu nhau, nhưng sẽ không làm mất nguyên tắc như loại tin vượt quá giới hạn này, Liễu Ngọc Dao nói: "Đi tra xét những người khác."
Gần đây danh tiếng của cô đang thịnh, nói đắc tội những nhà khác cũng không phải không có lý.
Quản lý gật đầu: "Anh đã liên hệ với tổ chương trình để bác bỏ tin đồn rồi."
"Có điều phải đợi sau khi chiếu xong, bây giờ chỉ có thể rút hot search."
Hot search đã bị rút, nhưng nhiệt vẫn không giảm chút nào, super topic của Hi Dao thất thủ, vốn đang có bốn, năm trăm nghìn người theo dõi, đến trưa đã vượt qua một triệu, fans only và fans couple cãi nhau, ồn ào lan sang cả các cư dân mạng khác.
Dư luận ầm ĩ.
Liễu Ngọc Dao tùy ý mở một Weibo.
--- Thật hay giả đây? Liễu Ngọc Dao mặc đồ ngủ đi ra từ trong phòng của Ngư Hi? Đậu má hai người thật sự là quan hệ kiểu đó hả?
--- Tôi thấy tám phần là thật, nghĩ lại lần trước Liễu Ngọc Dao còn chủ động lên tiếng vì Ngư Hi, tôi cảm thấy có thể giữa hai người có giao dịch gì đó không thể nói.
--- Cũng có thể là hai chị yêu nhau, đừng nghĩ người khác dơ bẩn như vậy!
--- Thế nên Liễu Ngọc Dao cũng là đồng tính?
--- Thả rắm cmm! Dao Dao nhà chúng tao không phải đồng tính! Chị ấy chỉ sang phòng bạn chơi vào buổi tối thôi, sao vào miệng chúng mày lại như thể lên giường thế?
--- Sang phòng chơi? Hơn nửa đêm mặc đồ ngủ sang phòng một ả đồng tính chơi? Chơi gì?
Đệch!
Cái đám giang cư mận này nói chuyện thật khiến người ta tức.
Sao cô không thể sang phòng bạn chơi vào nửa đêm chứ? Sang phòng một người bạn thích con gái thì sao? Chỉ vì thế mà cô cũng là đồng tính?
Não bị lợn gặm à?
Liễu Ngọc Dao tức giận hít vào hai hơi, cuối cùng nhắn tin cho Ngư Hi: Khi nào làm rõ?
Ngư Hi vừa quay xong, nhân viên bốn phía đều nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái, ngay cả Chung Thần cũng dùng vẻ mặt khó tả nhìn cô, Ngư Hi híp mắt: "Chuyện gì?"
Chung Thần vẫn muốn giấu giếm: "Không có chuyện gì ạ."
Ngư Hi nghiêng đầu: "Nói."
Khí thế bức người đột nhiên ập đến, Chung Thần cẩn thận nói: "Chị đừng giận nhớ."
Cô đưa điện thoại qua.
Ngư Hi nhìn chủ đề đứng đầu trên màn hình, cau mày, còn tưởng tổ chương trình lại làm gì, không ngờ mình và Liễu Ngọc Dao lại bị chụp ảnh?
Cô còn chưa kịp ấn mở liền nhận được tin nhắn của Liễu Ngọc Dao: Khi nào làm rõ?
Ngư Hi có chút đau đầu.
Cô ôm cái đầu hơi đau gọi cho Giang Tĩnh Bạch trước, không ai tiếp, thở dài, lại gọi cho Bạch Vũ Đường.
Khi nhận được điện thoại của Ngư Hi, Bạch Vũ Đường đã liên lạc với Trái Cây Vui Vẻ, cũng đã bàn bạc với phía họ sẽ đợi đến tối mới làm rõ, vì buổi chiều vẫn phải để tập ba lên sóng, không muốn phá nhiệt.
Thấy chị ấy đã có kế hoạch, Ngư Hi thở phào, hỏi: "Là Phó Thiên Lam chụp ạ?"
Bạch Vũ Đường cắn răng: "Hẳn là vậy."
"Chị sẽ liên hệ với quản lý của Liễu Ngọc Dao, em cứ tập trung quay phim, những chuyện khác, đừng quan tâm."
"Cũng đừng lên Weibo."
Ngư Hi hiểu ý: "Vâng."
Sau khi nói chuyện với Bạch Vũ Đường, Ngư Hi bình tĩnh lại, làm như không có chuyện gì tiếp tục đọc kịch bản, quay phim, trạng thái không hề bị ảnh hưởng.
Ngược lại, Phó Thiên Lam liên tục nhìn qua, sắc mặt khó đoán, cũng có chút khó hiểu.
Dư luận trên mạng đều ồn ào dữ dội, dựa theo tính cách của Chu Tử Minh, nghệ sĩ như vậy tuyệt đối sẽ không được tiếp tục hợp tác, vì sao giờ đây lại phá lệ hết lần này đến lần khác?
Ngư Hi lại càng như không có chuyện gì xảy ra?
Phó Thiên Lam khó hiểu, cũng rất khó chịu, giống như đấm một quyền vào bông vải, không có phản ứng gì.
Điều này càng khiến cô ả vừa không vui vừa không thoải mái, lập tức gọi Ngô Triều đến.
"Có phải không đủ nóng?"
"Mua thêm một hot search đi."
Ngô Triều cau mày: "Đủ chứ? Hơn nữa mua thêm cũng không gây ảnh hưởng lớn được, phía Liễu Ngọc Dao sẽ rút nhanh hơn."
Phó Thiên Lam gào thét: "Vậy thì mua thủy quân! Làm lớn chuyện này cho em."
Ngô Triều có chút không đồng ý: "Lam Lam, chuyện bây giờ đã rất lớn rồi, làm lớn hơn nữa anh sợ sẽ không dễ kết thúc."
Phó Thiên Lam quay đầu nhìn hắn: "Anh Triều, anh cam tâm nhìn em phải chia vai diễn với Ngư Hi?"
Nghe vậy, Ngô Triều nhìn Phó Thiên Lam, cô ả có một đôi mắt đẹp long lanh, vừa nổi giận, khuôn mặt cũng ửng đỏ.
Bị đôi mắt kia nhìn thẳng, hắn suy nghĩ, cuối cùng cắn răng: "Anh đi tìm ít thủy quân."
Phó Thiên Lam hài lòng: "Đốt thêm ít lửa phía đạo diễn Chu nữa."
Ngô Triều gật đầu: "Được."
Hắn nói rồi đi ra ngoài, liên hệ với phòng làm việc thường hợp tác, cuối cùng mới trở lại phim trường.
Hiện tại không quay phim, vừa rồi một cảnh của Ngư Hi đã phải quay suốt nửa tiếng đồng hồ, mọi người cũng mệt, đang ngồi một bên nghỉ ngơi.
Ngô Triều tìm một vòng không thấy Chu Tử Minh, hỏi mới biết ông đã về phòng nghỉ.
Hắn nghe xong, trong lòng mừng thầm, phòng nghỉ không có ai khác, nói chuyện cũng tiện hơn.
Nghĩ vậy, hắn liền đi về phía phòng nghỉ.
Song không phải không có ai khác.
Ngoài Chu Tử Minh, trong phòng còn có người phụ trách chung, họ đang ngồi trước máy tính, nhìn thấy Ngô Triều đi vào cũng không lộ vẻ ngạc nhiên, tựa như biết rõ hắn sẽ đến tìm, khiến Ngô Triều cảm thấy có phần khó hiểu.
Đạo diễn Chu kéo ghế: "Ngồi."
"Tìm tôi có chuyện gì?"
Ngô Triều ngồi đối diện ông, có chút không thoải mái trước ánh mắt của ông, hắn vò đầu một cách mất tự nhiên, nói: "Thật ra cũng không có chuyện gì ạ, lần trước cháu có nói chuyện cùng phó đạo diễn, Lam Lam cảm thấy một mình em ấy hoàn toàn có thể đảm nhiệm hai vai chuyển biến của nhân vật."
"Em ấy cũng hy vọng đạo diễn Chu có thể cho em ấy cơ hội thử sức một lần."
Chu Tử Minh đi thẳng vào vấn đề: "Anh muốn tôi đổi vai?"
Ngô Triều không nghĩ ông thẳng thắn như vậy, thoáng lúng túng: "Đạo diễn Chu, chính là..."
"Có đúng hay không?" Chu Tử Minh lặp lại.
Ngô Triều cảm thấy bầu không khí rất kỳ quái, nhưng vẫn gật đầu: "Vâng."
Chu Tử Minh gật đầu: "Cũng được."
Cũng được?
Ngô Triều lập tức ngẩng đầu, gần như không dám tin, còn thoáng mừng rỡ: "Đạo diễn Chu, ý ngài là..."
"Anh đi nói với Phó Thiên Lam một tiếng."
"Ngày mai không cần đến nữa, giấy tờ chấm dứt hợp đồng, tôi sẽ gửi cho anh chị."
Ngô Triều trợn mắt: "Không thể, đạo diễn Chu, đây là ý gì?"
Chu Tử Minh đứng trước hắn, gương mặt nghiêm nghị, giọng nói trầm thấp cực kì không vui: "Ý gì anh lại không biết? Hot search hôm nay là thế nào? Loại thủ đoạn bẩn thỉu này, tôi khuyên anh chị dùng ít thôi!"
"Đạo diễn Chu!"
Chu Tử Minh hừ lạnh một tiếng, phất tay đi ra khỏi phòng nghỉ.
Người phụ trách chung đi phía sau cũng tức giận nhìn Ngô Triều, lắc đầu, thiệt thòi cho anh ta lúc trước vẫn luôn nói giúp Phó Thiên Lam, cảm thấy Ngư Hi không thích hợp, hiện giờ anh ta rất muốn cho chính mình hai cái bạt tai thật mạnh!
Mắt mù thành cái dạng gì, mới xem đồ bỏ thành đồ báu!
Sau khi cả hai người rời đi, Ngô Triều ở lại phòng nghỉ ngây ra như phỗng, chuông điện thoại vang lên rất lâu mới tiếp, giọng nói đầu bên kia vẫn chói tai như thường: "Rốt cuộc anh làm cái quái gì thế?"
"Lam Lam." Ngô Triều nói: "Em đến phòng nghỉ đi."
Nghe thấy giọng nói chưa từng biết đến, lời chửi mắng chuẩn bị thốt ra bị chặn lại, Phó Thiên Lam cắn răng cúp điện thoại, quay đầu đi đến phòng nghỉ.
Ngư Hi vẫn luôn nhìn theo cô ả, thấy cô ả tức giận cáu gắt rồi trợn mắt quay đi.
Chung Thần bên cạnh vẫn cầm điện thoại trên tay, hot search đã bị rút, nhưng nhiệt vẫn giữ nguyên, chẳng qua đã được chia ra làm nhiều suy luận.
Một là nói tổ chương trình tự tung tin, cố tình thu hút sự chú ý.
Một là nói hai người chỉ là bạn tốt, buổi tối sang phòng nhau trò chuyện mà thôi.
Suy luận thứ ba thì hết sức vô căn cứ.
Nói Liễu Ngọc Dao và Ngư Hi đang yêu nhau, đặc biệt tập ba còn có cảnh hai cô ôm nhau khi tranh giành mảnh ghép bản đồ, khiến cộng đồng mạng cảm thấy suy luận này cực kì chính xác, thậm chí bọn họ cũng đã sẵn sàng đợi Liễu Ngọc Dao công khai thích người cùng giới bất cứ lúc nào.
Thật sự là xem trò vui không chê chuyện lớn.
Đâu đâu cũng là lí lẽ chất thành đống.
Chung Thần đọc mà cảm thấy mất hứng, trong lòng nghẹn đến phát hoảng, dứt khoát quay đầu nhìn Ngư Hi.
Thấy cô nhìn chằm chằm về phía phòng nghỉ, Chung Thần không khỏi hỏi: "Hi Hi, chị nhìn gì đấy?"
Ngư Hi nghe tiếng hỏi, cười: "Em xem mây trên trời giống cái gì?"
Chung Thần vò đầu.
"Giống cái gì?"
Ngư Hi cười: "Giống cái mông."
Chung Thần:...
Bị trêu chọc, Chung Thần cũng biết tâm trạng của Ngư Hi không hỏng bét như vậy, lập tức yên tâm hơn.
Đúng lúc này nhân viên gọi Ngư Hi chuẩn bị quay, Ngư Hi đưa điện thoại cho Chung Thần rồi đi.
Mặc trang phục diễn, tóc dài bồng bềnh, một thân phóng khoáng.
Vẫn là cảnh hành động, phần đầu phim có tương đối nhiều pha hành động, cũng luôn tập trung ở nhân vật của Ngư Hi.
Quay hết một buổi trưa, tất cả mọi người đều tìm được cảm giác.
Đạo diễn Chu hỏi Ngư Hi cơ thể của cô có chịu được không, nếu chịu được thì nhanh chóng quay cảnh hành động xong càng sớm càng tốt.
Ngư Hi không có vấn đề gì, lại được treo trên dây cáp.
Ngay lúc đang từ từ được nâng lên, cô nhìn thấy Phó Thiên Lam và Ngô Triều đi ra từ phòng nghỉ.
Khoảng cách rất xa, cô không nhìn rõ vẻ mặt hai người, chỉ thấy Phó Thiên Lam bước rất nhanh, Ngô Triều đi sau cũng cúi thấp đầu.
Nhìn được hai lần, tiếng của đạo diễn Chu kéo cô về cảnh diễn.
Ngư Hi không nhận ra Ngô Triều đã đi một vòng quanh đạo cụ, sau đó ngẩng lên nhìn mọi người, thừa dịp không có ai để ý, nhanh chóng nhét một thứ vào trong đạo cụ, sau đó quay người rời đi một cách tự nhiên.
Không đến hai phút sau, đạo cụ được mang đi, đặt bên cạnh dây cáp của Ngư Hi.
Chung Thần vẫn đang cúi đầu lướt Weibo, nửa tiếng trước Bạch Vũ Đường nói với các cô tổ chương trình sẽ bác bỏ tin đồn, dặn cô chú ý đến động thái, đợi tổ chương trình đăng Weibo, sau đó dùng tài khoản của Ngư Hi share lại là được, vậy nên cô vẫn luôn dán mắt vào điện thoại.
Thật vất vả mới đợi được tổ chương trình đăng Weibo, cô chưa kịp ấn share liền nghe thấy một tiếng nổ lớn!
Chung Thần hoảng hốt, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Ngư Hi.
Nhân viên xung quanh đã sơ tán.
Ngư Hi bị treo trên không trung cao năm, sáu mét.
Dây cáp lung lay, cơ thể của Ngư Hi cũng bị lắc hai lần, nhưng vẫn chưa rơi xuống.
Mồ hôi bên tóc mai chảy xuống, Ngư Hi chưa kịp thở gấp liền nghe thấy tiếng nổ lớn thứ hai!
Dây cáp treo cô quay hai lần, đứt.
Cả người Ngư Hi rơi xuống, cổ tay chạm đất, chiếc vòng xanh ngọc va chạm với mặt đất phát ra một tiếng giòn tan, lập tức vỡ vụn thành từng mảnh!
- -------
Tác giả có lời muốn nói:
Ngư Hi: Có thể cho ta nói chuyện với Giang Tĩnh Bạch nhiều hơn được không?
Rùa đen: Không được, ta là tay bút tuyến mười tám chuyên viết máu chó.
Ngư Hi:....
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
17 chương
42 chương
112 chương
93 chương
89 chương