Phàm nhân tu tiên 2
Chương 555 : ác chiến
"Tộc trưởng nói quá lời, Lệ mỗ chỉ là một khách qua đường nhỏ nhỏ, vừa lúc đi qua Man Hoang lại trùng hợp đi vào phạm vi của quý tộc, nên chỉ cầu một phần địa đồ, không dám tham gia tranh đấu giữa hai tộc các người." Hàn Lập liếc nhìn mọi người, lắc đầu nói.
"Về chuyện địa đồ, thật sự là muôn phần có lỗi. Đây là phần địa đồ ta chắp vá trước mắt, chờ mấy tộc khác đến, sẽ bổ sung toàn bộ phần còn lại cho Lệ đạo hữu." Nặc Thanh Lân lấy ra một mảnh thú cốt màu trắng, đưa tới.
Hàn Lập tiếp nhận thú cốt, thần thức nhìn vào trong đó, gật đầu nhẹ.
Thú cốt này là một loại ngọc giản, bên trong chính là một bộ địa đồ chi tiết khu vực phía trước, mặc dù có không ít chỗ trống, nhưng so với không có thì tốt hơn nhiều.
"Còn đây là chút lòng nhỏ của Thú Tộc chúng ta, kính xin Lệ đạo hữu nhận lấy, để đổi lấy đạo hữu viện thủ một lần này. Nếu đánh lui Trùng tộc, sẽ có thâm tạ khác." Nặc Thanh Lân lại lấy ra một cái bạch cốt giới chỉ, đưa tới lần nữa.
Hàn Lập tiếp nhận giới chỉ, thần thức thăm dò vào trong đó, bên trong cái gì cũng không có, chỉ có một đống nhỏ Tiên Nguyên Thạch, ước chừng khoảng năm nghìn.
"Nếu như Nặc tộc trưởng khách khí như thế, Lệ mỗ liền phá lệ ra tay một lần. Chẳng qua ta cũng nói trước, Lệ mỗ chỉ ra tay trong phạm vi năng lực của mình, nếu kẻ thù quá mức lợi hại, Lệ mỗ phải lấy tính mạng bản thân làm trọng." Hàn Lập áng chừng bạch cốt giới chỉ trong tay hai cái, nói ra.
Mặc dù đối với hắn hôm nay, những Tiên Nguyên Thạch này cũng không tính là nhiều, nhưng chỉ sợ đối với Man Hoang đại tộc này đã là một tài nguyên lớn xa xỉ rồi, mà quan trọng nhất là trong lòng hắn có tâm tư khác, ý định dùng việc này che dấu tai mắt người mà thôi.
"Nặc tộc trưởng, người này nhát gan như vậy, hà tất phải nhờ hắn?"
"Đúng vậy a! Nếu tham thân sợ chết, vậy đừng tới Man Hoang!"
Những tộc nhân khác nghe Hàn Lập nói vậy, trong mắt lại nhao nhao bốc hoả lần nữa, có mấy người gầm lên.
"Chư vị, hôm nay tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, chúng ta nên lấy đại cục làm trọng. Lệ đạo hữu, hết thảy theo như ngươi nói là được." Nặc Thanh Lân vừa cười vừa nói.
Hàn Lập gật đầu nhẹ với Nặc Thanh Lân, sau đó đi sang một bên.
Nặc Thanh Lân phái Nặc Y Phàm theo phụng bồi Hàn Lập, bản thân thì thương nghị chiến thuật với những tộc trưởng kia.
Lúc trước Hàn Lập chỉ mới vội vàng nhìn qua, giờ phút này dò xét kỹ đại quân Thú tộc phía trước, thần sắc không khỏi động.
Tộc quần Thú tộc tuy nhiều, nhiều ít khác nhau, nhưng trong đó có ba tộc quần là có số lượng nhiều nhất.
Tộc nhiều nhất có thân cao hơn trượng, hình thể như hùng, cực kỳ cường tráng, lông đen dài dày đặc khắp mình, thoạt nhìn không sai biệt lắm so với Ô Lỗ kia.
Tộc khác chính là U Thần Tộc, giờ phút này đại bộ phận tộc nhân có sức chiến đấu đều cưỡi một loại dị thú Cự Tích mọc hai cánh sau lưng, trên lưng mỗi người đều đeo một đại cung màu lam.
Tộc quần cuối cùng có thân hình dung mạo tương tự với nhân tộc, toàn thân da màu xanh biếc, chỉ là trên đầu mọc ra một cái cái sừng màu xanh, hai mắt lập loè lục quang, làm cho người ta có loại cảm giác âm lãnh.
Ba tộc có số lượng chiến sĩ nhiều nhất, hầu như chiếm bảy thành trong đại quân Thú Tộc.
"Hai tộc đó là Bạo Hùng Tộc và Độc Giác tộc, đều là một trong bát đại Thánh tộc Thú tộc ta, Ô Lỗ tộc trưởng vừa rồi chính là tộc trưởng Bạo Hùng Tộc." Nặc Y Phàm chứng kiến thần tình Hàn Lập, giải thích.
"Bát đại Thánh tộc?" Đuôi lông mày Hàn Lập khẽ động.
"Tộc quần Thú Tộc chúng ta rất nhiều, trong đó tám bộ tộc có thực lực mạnh nhất được xưng là bát đại Thánh tộc, U Thần Tộc chúng ta cũng là một trong bát đại Thánh tộc. Chỉ tiếc là trước mắt chỉ có ba đại Thánh tộc tập hợp đến Ám tinh hạp cốc, nếu không Trùng tộc cũng không dám đánh tới." Nặc Y Phàm oán hận nói ra.
Hàn Lập nghe vậy, trong mắt lập loè hào quang.
Hắn chợt ngẩng đầu, nhìn về phía xa.
Một hồi tiếng nổ mạnh ù ù từ đằng xa truyền đến, giống như vô số tiếng sấm rền nổ vang.
Xa xa phía chân trời hiện ra một đường hắc tuyến, hơn nữa nhanh chóng lớn lên.
Đại quân Linh trùng vô cùng vô tận ở phía xa thiên địa gặp nhau hiện ra rậm rạp chằng chịt, dần dần biến lớn lên, phô thiên cái địa, bộ dạng so với đại quân yêu thú của Thú Tộc phía trước còn nhiều hơn không ít.
Đằng sau đại quân Linh trùng là một đám mây màu xám vô cùng lớn, vô số trùng tộc nhân đứng ở phía trên, nếu tính bằng đơn vị hàng nghìn, cũng hơn Thú Tộc bên này.
Ánh mắt Hàn Lập quét qua đám Trùng tộc, thần sắc không đổi, nhưng trong lòng cả kinh.
Cấp bậc Kim Tiên tồn tại trong đại quân Trùng tộc cũng vượt qua Thú Tộc bên này, ước chừng gần ba mươi tên.
Trước mắt bất luận cân nhắc theo phương nào, Thú Tộc đều ở thế hạ phong, nếu Thú Tộc nơi đây không có thủ đoạn khác, trận đại chiến này tám chín phần mười thất bại.
Đám người Nặc Thanh Lân chứng kiến cảnh này, sắc mặt đều trầm xuống.
"Ô Lỗ tộc trưởng, Mạn Lâm tộc trưởng, Tát Hán tộc trưởng, dựa theo kế hoạch làm việc." Nặc Thanh Lân hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra.
Ba bóng người được gọi tên đi ra, Hàn Lập cũng nhìn theo.
Hắn đã nhận ra Ô Lỗ, người bên cạnh là một đại hán có mắt màu tím, trên trán mọc ra một cái sừng lục sắc, mặc áo giáp màu xanh, gương mặt tràn đầy vết sẹo.
Nặc Y Phàm thấp giọng nói với Hàn Lập, người này chính là Mạn Lâm, tộc trưởng Độc Giác nhất tộc.
Người cuối cùng là Tát Hán tộc trưởng, thân hình có chút nhỏ gầy, toàn thân bị áo bào màu đỏ sậm hơi hồng bao phủ, nhìn không thấy dung mạo.
Ba người chắp tay với Nặc Thanh Lân, sau đó từ trên đài cao bay xuống, rơi vào đại quân Thú tộc phía dưới.
Ô Lỗ tộc trưởng vung tay lên, một đầu cự thú Tê Ngưu màu đỏ như máu xuất hiện bên cạnh gã, thân thể cao lớn giống như một toà thành luỹ dị động, tản mát ra uy áp cuồn cuộn, làm cho người ta nhìn thấy phải sợ hãi.
Gã leo lên ngồi, đồng thời trong tay loé lên huyết quang, nhiều ra một thanh đại phủ màu huyết hồng, khí thế trên người tăng lên nhiều.
Bốn vó Huyết hồng Tê Ngưu đạp gió lướt trên không trung, chở Ô Lỗ bay đến trên không đại quân Thú Tộc.
"Chư vị dũng sĩ Thú Tộc, phía trước là địch nhân ti tiện, sau lưng là tộc nhân chúng ta, vũ khí trong tay chúng ta, không thể cản tôn nghiêm chúng ta, chiến!" Thần tình Ô Lỗ tộc trưởng xúc động phẫn nộ, ngửa mặt lên trời rống to, tiếng gầm cuồn cuộn quanh quảnh trên không trung, sau đó cầm đại phủ trong tay vung lên phía trước
"Chiến! Chiến! Chiến!"
Các chiến sĩ Thú tộc hô to, vung vẩy vũ khí trong tay, giống như mở cổng hồng thủy đổ xuống.
Ba tộc Bạo Hùng, U Thần, Độc Giác xung trận phóng lên, xông lên trước nhất.
Đại quân yêu thú cũng rống vang trùng thiên, vọt mạnh tới.
Trùng tộc bên kia vốn xông lên công kích, chứng kiến cảnh này, tốc độ lại nhanh hơn một chút, càng thêm mạnh mẽ vọt mạnh lên trước.
Chỉ có những Kim Tiên Trùng tộc kia ngừng lại, đứng xa xa giằng co cùng đám người Hàn Lập.
Song phương đại quân công kích nhau giống như hai đạo sóng dữ quét sạch, phát ra tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, thiên địa cũng theo đó rung động lắc lư.
Hàn Lập nhìn tình cảnh trước mắt, ánh mắt nheo lại.
Đại quân hai tộc hầu như chiếm hết tầm mắt, khí thế chiến tranh sát phạt cuồn cuộn, làm cho tâm hắn cũng hơi có chút xúc động.
Vào thời khắc này, tiếng nổ mạnh "Ầm ầm ầm" đột nhiên từ phía sau vang lên, từng khỏa hoả cầu cực lớn từ phía sau bắn tới, đánh vào đại quân Trùng tộc ở phía xa.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, từng đoàn từng đoàn mây lửa cực lớn bộc phát trong bầy trùng, sau đó hóa thành từng biển lửa đỏ thẫm, cuốn Linh trùng phụ cận vào trong đó, hóa thành tro tàn.
Hàn Lập không khỏi khẽ di một tiếng, quay đầu nhìn lại phía sau, phát hiện những hỏa cầu này đúng là xuất từ ở những chiến xa đen kịt kia, phía trước chiến xa lại nhô ra một đoạn ống đồng vừa thô vừa to, phía trên màu đỏ sáng lóng lánh.
Theo Linh văn trên chiến xa sáng ngời, sau đó một tiếng nổ mạnh như sấm vang lên, trong ống đồng phía trước sẽ bắn ra một viên hoả cầu đỏ thẫm to chừng vài chục trượng, giống như thiên thạch đánh xuống đại quân Trùng tộc.
"Đây là chiến xa Hoả Thần của Thú Tộc chúng ta, uy lực tuyệt đại, đáng tiếc tài liệu khó tìm, chế tác không dễ, nếu có thể chế tạo một vạn chiếc chiến xa, bằng vào lực lượng hỏa lực cũng đủ làm cho Trùng tộc bị diệt." Nặc Y Phàm chú ý tới sắc mặt Hàn Lập, giải thích.
Hàn Lập nghe vậy, khẽ vuốt cằm.
Vào thời khắc này, từng đoàn từng đoàn bóng đen lớn trăm trượng từ trong đại quân Trùng tộc nhao nhao bay lên không, tiếp theo phần phật một cái nhao nhao bạo liệt ra, hóa thành một mảng lớn rậm rạp chằng chịt hình ảnh nhỏ màu đen, như gió táp mưa sa bắn về phía đại quân Thú Tộc, tốc độ nhanh kinh người.
Những hình ảnh nhỏ này rõ ràng là từng con quái trùng có thân thể hẹp dài nhỏ tựa như cây đao, loé ra hào quang lành lạnh, bộ dạng vô cùng sắc bén.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức từ trong đại quân Thú Tộc truyền ra liên miên, lập tức có không ít thú tộc nhân bị những quái trùng này xuyên thủng qua, tử thương vô số.
Chẳng qua những quái trùng này sau khi xuyên thủng một người, thân thể lập tức bạo liệt ra, đồng dạng không sống nổi.
"Đáng giận, là Mang Cốt Trùng, không nghĩ tới Trùng tộc cũng đem trùng tổ đến!" Khuôn mặt Nặc Y Phàm biến đổi, hừ lạnh.
Hàn Lập dõi mắt trông về phía xa, rất nhanh chứng kiến đằng sau đại quân Trùng tộc có hơn trăm bóng đen tựa như ngọn núi, to chừng mấy trăm trượng, thoạt nhìn giống như con ve sầu cực lớn, không ngừng có từng đoàn từng đoàn bóng đen nhúc nhích trên người nó, sau đó phun ra.
Những trùng tổ này phun ra Mang Cốt Trùng, tốc độ xa xa không bằng chiến xa Hoả Thần của Thú Tộc, nhưng thắng ở trong mỗi một đoàn bóng đen ẩn chứa số lượng Mang Cốt Trùng kinh người, uy lực cũng không rơi xuống hạ phong.
Song phương đại quân giao chiến từng lớp này đến lớp khác, tử thương vô cùng nghiêm trọng, nhưng không có một người nào lui về sau.
Hai phe nhanh chóng tiếp cận, đến một khoảng cách, chiến sĩ U Thần Tộc chợt ngừng lại, bay lên không trung, đồng thời gỡ đại cung màu lam trên lưng xuống, đưa lên một mũi tên dài màu xanh lam.
Thoạt nhìn mũi tên dài này không phải là mũi tên bình thường, mặt ngoài khắc từng đường vân màu lam.
Hưu...hưu... HƯU...U...U!
Vô số mũi tên màu lam bắn ra như điện, rơi như mưa vào trong đại quân Trùng tộc.
Lập tức mảng lớn chiến sĩ Trùng tộc, còn có Linh trùng bị mũi tên xuyên thủng chết, thân thể bay ngược ra ngoài.
Những mũi tên này ẩn chứa lực lượng cực mạnh, thậm chí xuyên thủng liên tiếp mấy tên Trùng tộc.
Không chỉ như thế, sau khi xuyên thủng những Trùng tộc, mũi tên loé lên ánh sáng màu lam, chợt bạo liệt ra, hóa thành một đoàn hoả diễm màu xanh lam, bắn tung toé ra bốn phía.
Trùng tộc gần đó đụng phải hoả diễm xanh lam, lập tức hét thảm lên, thân thể huyết nhục thình lình nhanh chóng hòa tan biến mất, trong nháy mắt hóa thành một bộ hài cốt.
Chiến sĩ U Thần Tộc từ trên cao nhìn xuống, không ngừng bắn ra các mũi tên màu lam, đại quân Trùng tộc tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Vào thời khắc này, một hồi âm thanh bén nhọn chói tai vang lên, một đám Trùng tộc màu vàng từ trong đại quân Trùng tộc bay ra.
Toàn thân những Trùng tộc này vàng óng ánh, sau lưng mọc lên hai cánh, hai cánh tay có hình dạng liêm đao, đoạn phía trước nhìn cực kỳ sắc bén, giống như hai cái dao bầu màu vàng, thoạt nhìn giống như con bọ ngựa.
Hai cánh những Trùng tộc Bọ Ngựa này vỗ nhanh, tốc độ thình lình tăng cực nhanh, thoáng như từng đạo kim quang, lao thẳng tới chiến sĩ U Thần Tộc.
Chiến sĩ U Thần Tộc lập tức bất chấp việc bắn chết Trùng tộc phía dưới, mũi tên vội chuyển sang vọt tới những Trùng tộc Bọ Ngựa kia.
Xiu...xiu...xiu...u...u
Một mảnh tên đuôi lông vũ lập tức bao phủ Trùng tộc Bọ Ngựa, sau đó bạo liệt ra, hóa thành một mảnh biển lửa màu lam.
Nhưng sau một khắc, kim quang chớp liên tục, tất cả Trùng tộc Bọ Ngựa từ trong biển lửa màu lam bay ra, tuy hầu như mỗi con đều bị thương, số lượng cũng giảm đi một ít, lại tiếp tục đánh tới phía chiến sĩ U Thần Tộc, trong nháy mắt đã đến rất gần.
Chiến sĩ U Thần Tộc bất đắc dĩ đành phải thu lại cung tiễn, lật tay lấy ra một thanh chiến đao hẹp dài màu lam, giao chiến trực diện cùng Trùng tộc Bọ Ngựa.
Truyện khác cùng thể loại
120 chương
371 chương
40 chương
1205 chương
133 chương
24 chương
1127 chương
1117 chương
677 chương