Phàm nhân tu tiên 2

Chương 362 : Gom góp

"Vị đạo hữu này, hữu lễ." Giao Tam chắp tay thi lễ một cái. Nghe thanh âm giống như đúc năm đó, đúng là Giao Tam không thể nghi ngờ. Chỉ là hắn không hiểu, sao đối phương lại nói chuyện khách khí như thế. Trong lòng Hàn Lập có chút kỳ quái, nhưng không biểu hiện ra ngoài, đáp lễ lại rồi nói: "Các hạ tiếp nhiệm vụ này của ta, hẳn là nhận ra vật ấy?" Hôm nay hắn không dùng thân phận "Giao Thập Ngũ", mà là "Hạc Thập Nhất" tại Vô Thường minh, lúc nói chuyện lại tận lực cải biến giọng nói, cũng không sợ bị đối phương nghe ra đầu mối gì. "Ta tiếp nhiệm vụ này, tự nhiên nhận ra vật ấy, bất quá tại hạ có một nghi hoặc, có phải đạo hữu đang ở tại Hắc Phong hải vực?" Ánh mắt Giao Tam tựa hồ lóe lên một cái, hỏi một câu không liên quan. Hàn Lập khẽ giật mình, trong nội tâm hơi cảnh giác, không có trả lời. "Đạo hữu chớ hiểu lầm, các khu vực vốn bất đồng, mặc dù là cùng một loại khoáng thạch, cũng có chút đặc thù, cho nên mới hỏi câu này." Giao Tam cười nói. "Không tệ." Hàn Lập hơi chần chờ, gật đầu nói. "Đúng là vậy rồi, thạch này tên là Mặc Ngọc tinh, nhiều năm trước ta từng thấy qua ở Hắc Phong hải vực. Mặc Ngọc tinh này cực kỳ cứng rắn, cho dù dùng Hậu Thiên tiên khí công kích trực tiếp cũng không cách nào phá hủy được, hơn nữa trong đó ẩn chứa một loại Nguyên lực kỳ lạ, có khả năng ăn mòn cực mạnh, là tài liệu tuyệt hảo luyện chế Tiên khí Âm thuộc tính. Tiên khí Âm thuộc tính bình thường nếu trộn lẫn vào một ít Mặc Ngọc tinh, không chỉ có thể gia tăng hiệu quả ăn mòn, mà độ cứng rắn cũng sẽ tăng nhiều, đạo hữu nếu cầm lấy đi trao đổi cùng một ít tu sĩ tu luyện công pháp Âm thuộc tính, khẳng định bọn hắn nguyện táng gia bại sản cũng muốn đổi lấy bảo vật này." Giao Tam cười nói, giải thích một hồi. "Đa tạ đạo hữu giải thích nghi hoặc, thù lao tại hạ sẽ trả cho ngươi ngay lập tức." Hàn Lập nghe xong, trong nội tâm khẽ động, gật đầu nói. Giá trị vật ấy lại to lớn như thế, ngược lại là có chút vượt quá dự liệu của hắn rồi. "Chuyện thù lao không vội, tại hạ còn có một chuyện muốn thỉnh giáo đạo hữu." Nhãn thần Giao Tam lóe lên, chợt nói. "A, đạo hữu có chuyện, mời nói." Thần sắc Hàn Lập không đổi. "Xin hỏi đạo hữu, Mặc Ngọc tinh này có được từ chỗ nào?" Giao Tam trực tiếp hỏi. "Các hạ hỏi chuyện này để làm gì?" Hàn Lập có chút ngoài ý muốn nói. "Thực không dám giấu giếm, Mặc Ngọc tinh này chính là bảo vật tại hạ khao khát đã lâu, bất quá nhu cầu cần nhiều, đạo hữu nếu có thể cáo tri lai lịch vật ấy, thù lao nhiệm vụ nho nhỏ này không nói, tại hạ tất nhiên còn có thâm tạ." Giao Tam lần nữa ôm quyền hướng Hàn Lập, lời nói thập phần thành khẩn. "Thâm tạ thì không cần, lai lịch vật ấy liên quan đến một ít chuyện riêng của ta, không tiện hỗ trợ, thôi hãy để ta trả ngươi thù lao nhiệm vụ này a." Ý niệm trong đầu Hàn Lập chuyển động, cuối cùng lắc đầu nói ra. Khẩu khí đối phương tuy thành khẩn, bất quá hắn cảm giác được đối phương nói không thực, khả năng che giấu chuyện trọng yếu. "Chậm đã. Không dối gạt đạo hữu, việc này đối với tại hạ thật sự phi thường trọng yếu, kính xin đạo hữu nghìn vạn lần hỗ trợ, tại hạ nguyện ý ra giá ba trăm Tiên Nguyên thạch mua tin tức này." Giao Tam lần nữa chắp tay. Hàn Lập nghe vậy, trong nội tâm kinh ngạc. Mặc Ngọc tinh này đúng là trân quý, ra giá ba trăm Tiên Nguyên thạch chỉ để mua một tin tức, cũng quá mức xa xỉ a. Chẳng lẽ thật sự như mình nghĩ, việc này có nội tình khác? "Thật có lỗi, lai lịch vật ấy, xin thứ cho tại hạ không thể hỗ trợ, các hạ chớ có dây dưa. Tại hạ còn có chuyện cần phải xử lý, hôm nay liền nói đến đây a." Ý niệm trong đầu Hàn Lập chuyển động, lắc đầu nói ra. Nói xong, tay hắn bấm niệm pháp quyết, liền muốn ngừng cuộc nói chuyện. Hắn thầm nghĩ, hiện tại cần yên tĩnh tu luyện, không muốn vì một ít Tiên Nguyên thạch mà bị cuốn vào phiền toái bên trong gì đó, lúc đó cái được không bù đủ cái mất. "Đạo hữu xin chờ một chút, ta nhìn thấy các hạ ban bố nhiệm vụ tìm kiếm Lộ Ngưng thảo trong Vô Thường Minh, vật ấy trong tay tại hạ vừa vặn có một cây, ta dùng nó đổi lấy tin tức Mặc Ngọc tinh, như thế nào?" Trong mắt Giao Tam khẩn trương, lập tức nói ra. "Ngươi có Lộ Ngưng thảo?" Động tác Hàn Lập ngừng một chút, ánh mắt lộ ra nét sợ hãi lẫn vui mừng. "Vừa vặn có một cây, linh dược mười vạn năm, có lẽ đủ cho các hạ sử dụng." Giao Tam thấy thần sắc Hàn Lập, trong nội tâm tựa hồ an định lại, vừa cười vừa nói. Hàn Lập cúi đầu im lặng không nói, tựa hồ vẫn còn do dự. "Đương nhiên, Lộ Ngưng thảo tuy trân quý, nhưng cũng không phải bảo vật tuyệt đỉnh. Như vậy đi, tại hạ thêm hai trăm Tiên Nguyên thạch, đổi lấy tin tức Mặc Ngọc tinh, như thế nào?" Giao Tam tăng giá lần nữa. Hàn Lập có chút ngạc nhiên, ngẩng đầu. Mặc Ngọc tinh này bất quá là hắn ngẫu nhiên có được, lai lịch vật ấy cũng rất đơn giản, lúc trước hắn cự tuyệt là bởi vì không muốn gây phiền toái, Giao Tam xuất ra Lộ Ngưng thảo trao đổi, trong lòng của hắn cơ hồ không chần chờ chút nào, đã quyết định đáp ứng. Bất quá là hắn đang suy nghĩ một chút về sự tình luyện chế Đạo đan, không nghĩ đơn giản như thế liền có thêm hai trăm Tiên Nguyên thạch. "Các hạ đã khẳng khái như thế, tại hạ nếu còn không đáp ứng, cũng quá bất cận nhân tình rồi." Hàn Lập khẽ mĩm cười nói. "Đa tạ đạo hữu." Giao Tam nghe vậy vui vẻ, tay liền bấm niệm pháp quyết. Trước người Hàn Lập, màn sáng thanh sắc hơi chớp động, ở trung tâm màn sáng vòng xoáy hiện ra vô số phù văn Thanh sắc, ngưng tụ thành một cái pháp trận truyền tống. Lưu quang lóe lên, pháp trận trống không bỗng xuất hiện một chiếc nhẫn trữ vật. Hàn Lập cũng không khách khí, cầm lấy chiếc nhẫn, thần thức chui vào trong đó. Hắn cũng không có lập tức dò xét đồ vật bên trong, mà kiểm tra tỉ mỉ trữ vật giới, không phát hiện bất cứ dị thường nào, lúc này mới kiểm tra đồ vật bên trong, là một đống nhỏ Tiên Nguyên thạch cùng một cái hộp ngọc màu xanh. Đúng là hai trăm miếng Tiên Nguyên thạch, hộp ngọc thì dài hơn thước, mặt ngoài dán mấy trương phù lục màu xanh. Tay Hàn Lập điểm, hộp ngọc màu xanh xuất hiện ở trong tay, tản mát ra một cỗ quang huy màu xanh nhu hoà. Hắn liếc nhìn hộp ngọc, lập tức nhận ra chất liệu hộp ngọc này là một loại Linh ngọc Thượng phẩm, tên là Thanh Linh cao ngọc, thích hợp nhất bảo tồn các loại Linh thảo Linh dược. Tay Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, nhẹ nhàng xé mấy trương phù lục, mở nắp hộp ra.Một mùi thơm ngát mang theo hàn ý xông tới, trong hộp là một cây Linh thảo màu xanh, phiến lá có màu bích lục như ngọc, rễ cây có màu ngà sữa. Mặt ngoài phiến lá bích lục hiện ra từng điểm màu trắng, thoạt nhìn phảng phất như giọt sương. Thoạt nhìn, không ngờ toàn thân Linh dược này tản mát ra Linh khí chấn động mãnh liệt. Không khí chung quanh rất nhanh hiện ra mảng sương mù màu trắng, trong sương mù hiện ra giọt nước óng ánh. Con mắt Hàn Lập sáng lên, Linh dược này đúng là Ngưng Lộ thảo mà hắn mong nhớ ngày đêm, xem phẩm chất thì không dưới mười vạn năm. Hơn nữa rễ cây Linh dược này đều đủ, còn có thể tiếp tục bồi dưỡng. "Không tệ." Hắn ngẩng đầu nhìn Giao Tam, gật đầu nói. "Tại hạ đã hứa hẹn với đạo hữu những vật này, sao lại kém được." Giao Tam cười nói. Hàn Lập đậy nắp, xong thu hộp ngọc vào, nói ra: "Lai lịch Mặc Ngọc tinh này kỳ thật nhắc tới cũng rất đơn giản, là tại hạ nhặt được một nơi tại Hắc Phong hải vực." "A, cụ thể nơi nào, đạo hữu còn nhớ rõ chứ?" Con mắt Giao Tam tựa hồ sáng lên một cái, lập tức truy vấn. "Để cho ta suy nghĩ một chút... Nếu ta nhớ không lầm, tựa hồ là tại một địa phương phụ cận Hồng Nguyệt đảo..." Hàn Lập suy nghĩ một chút, nói như thế. "Hồng Nguyệt đảo..." Giao Tam nghe vậy tựa hồ ngơ ngác một chút, lập tức thì thào tự nói một tiếng, con mắt dưới mặt nạ dần dần phát sáng lên. "Đạo hữu, hẳn là chỗ đó không có vấn đề gì chứ?" Hàn Lập nhìn Giao Tam, hỏi. "Không có, chỉ là ta đã từng đi qua chỗ đó, Hồng Nguyệt đảo kia có chút cằn cỗi, không thể tưởng được phụ cận vùng biển này lại có thần vật Mặc Ngọc tinh, ta nhất thời thất thần." Giao Tam vội vàng cười nói. "Thì ra là thế, năm đó ta nhặt được khối Mặc Ngọc tinh này, về sau cũng từng tìm kiếm ở khu vực phụ cận, bất quá cũng không có tìm được khối nào khác, đạo hữu nếu đến đó tìm kiếm, chỉ sợ cơ hội không lớn, ta chỉ có thể cầu chúc đạo hữu gặp vận may thôi." Hàn Lập cười nhạt một tiếng, nói ra. "Đa tạ cát ngôn của đạo hữu." Giao Tam chắp tay. Hai người rãnh rỗi nói thêm vài câu, sau đó chấm dứt. Hàn Lập lấy mặt nạ xuống, đứng lên, trầm ngâm không nói. Từ lời nói cử chỉ của Giao Tam vừa rồi, xem ra khối Mặc Ngọc tinh này tất có nội tình khác, chỉ sợ cùng Hồng Nguyệt đảo kia có chút liên quan không muốn người biết. Hàn Lập nhớ lại tình hình năm đó đi Hồng Nguyệt đảo chấp hành nhiệm vụ, ý đồ từ đó tìm ra một điểm đầu mối. Một lát sau, hắn tự giễu cười cười, hít sâu một hơi, phất tay bấm niệm pháp quyết. Đại môn mật thất oanh một tiếng mở ra, hắn cất bước đi vào, rất nhanh đã đến dược viên. Ngưng Lộ thảo mặc dù có rồi, hơn nữa năm tuổi cũng đầy đủ, bất quá một cây hơi có chút thiếu. Dù sao luyện chế Đạo đan không có khả năng thoáng một phát liền thành công, nhất định sẽ thất bại nhiều lần, phải chuẩn bị nhiều mấy phần tài liệu. Những năm này, hắn đã sớm chuẩn vạn toàn, tài liệu khác có thể thúc thì hắn cũng đã thúc ra vài phần, hôm nay chỉ kém Ngưng Lộ thảo này thôi. Hắn đi vào một chỗ hẻo lánh ở dược viên, phất tay lấy ra một ít Linh Thổ Linh dịch, rất nhanh hòa ra một mảnh Linh Địa mới, hơn nữa còn bày ra cấm chế chung quanh Hàn Lập cẩn thận lấy ra Ngưng Lộ thảo, gieo trồng nó xuống, bận rộn gần nửa ngày mới đứng lên. Nhìn Linh thảo này, trên mặt hắn lộ ra nét tươi cười, lấy Chưởng Thiên bình ra giao cho Cự viên khôi lỗi đang đứng ở một bên, phân phó: "Thời gian tới, toàn bộ lục dịch đều dùng để thúc Linh thảo này." Cự viên khôi lỗi cứng ngắc gật đầu nhẹ. Hàn Lập lại liếc nhìn Ngưng Lộ thảo, lúc này mới quay người ly khai dược viên. Hắn vừa đi ra vài bước, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Cách không xa phía trước, một hoàng bào nam tử đang đứng ở đó, đúng là Giải Đạo Nhân. "Giải đạo hữu, ngươi xuất quan khi nào vậy?" Hàn Lập nghênh đón, hỏi. "Vừa xuất quan được mấy ngày, lại thấy ngươi đang tu luyện trong mật thất, liền không dám tới quấy rầy." Giải Đạo Nhân nói ra. Hàn Lập gật đầu nhẹ, lại nhìn dò xét Giải Đạo Nhân, nói: "Xem bộ dạng Giải đạo hữu, lần này bế quan thu hoạch không nhỏ a." "Chỉ là nhớ lại một hai chủng bí thuật mà thôi, tu luyện thời gian mấy trăm năm, cuối cùng có chút thành tựu." Giải Đạo Nhân nói ra. "Vậy chúc mừng Giải đạo hữu rồi." Hàn Lập cười nói. "Việc này còn nhờ đạo hữu cung cấp Tiên Nguyên thạch rồi. Những năm này bế quan, Tiên Nguyên thạch trên người cũng đã tiêu hết sạch." Giải Đạo Nhân mở miệng nói ra. Hàn Lập nghe vậy, mặt lộ vẻ cười khổ. Lần trước hắn cho Giải Đạo Nhân hơn một nghìn Tiên Nguyên thạch, nhanh như thế đã dùng hết. Nếu hắn không đánh chết mấy người Đào Vũ, lấy được một số tiền của phi nghĩa, thật đúng là nuôi không nổi tên này rồi. Hàn Lập lật tay lấy ra một cái trữ vật pháp khí đưa tới, nói: "Trong này là một nghìn Tiên Nguyên thạch, đạo hữu cần phải tính toán sử dụng, nơi này là Hắc Phong hải vực, cũng không dễ thu thập Tiên Nguyên thạch." Giải Đạo Nhân đờ đẫn gật đầu nhẹ, cũng không biết là hiểu hay không, quay người lại đi trở về mật thất, "Oanh" một tiếng đóng cửa phòng lại. Một lát sau, một hồi Lôi Điện chấn động xuyên thấu cấm chế chung quanh mật thất truyền ra. Hàn Lập thấy cảnh này, lại cười khổ một tiếng, nhìn một hồi, lắc đầu, cũng đi vào mật thất của mình.