Phàm nhân tu tiên 2

Chương 288 : Căng thẳng hết sức

"Tới hay lắm." Lục Cơ nhàn nhạt nói, ngân sắc trường kiếm trong tay bay lên, thân hình bước ra một bước rồi lóe lên, biến mất vô thanh vô tức. Ngay sau đó, tại nơi Tuyết Liên Hoa ảnh phi độn đến, kim ti kiếm quang cùng cánh hoa công kích lẫn nhau, trong nháy mắt đã va chạm hơn nghìn lần, phát ra trận trận âm thanh bén nhọn làm màng nhĩ đau đớn, dẫn đến hư không phụ cận một phen điên cuồng chấn động. "Huyết Hàn đạo huynh, hẹn gặp lại trên đảo!" Trên chiến hạm ở không trung, đại hán mặt cháy vàng tên là Trọng Loan thoáng nhúc nhích cổ, quay sang nói. Dứt lời, cổ tay gã run lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một thanh trường đao màu đen, thân hình loé lên, từ chiến hạm nhảy ra, bay thẳng xuống một hòn đảo Khôi Lỗi gần nhất phía dưới. "Ha ha, tin rằng sẽ không tốn nhiều thời gian đâu" Nam tử mặt sẹo thì thào một tiếng, một tay phất lên, trong tay kim quang lóe lên, một vòng tròn màu vàng lớn cỡ lòng bàn tay bay vút ra, ở giữa không trung cấp tốc phóng đại, hóa thành một Kim Hoàn cực lớn đường kính trăm trượng, lơ lửng giữa không trung. Sau một lúc ngâm tụng, phía trên Kim Hoàn lập tức hiện ra phù văn dày đặc, bên trong vòng tròn lăng không sinh ra từng sợi quang mang màu vàng đất, hư hư thực thực, từ trong truyền ra trận trận pháp tắc chấn động làm người ta kinh hãi. Phía dưới vòng tròn, trong hư không đột nhiên vang lên từng trận thanh âm "Xoẹt xoẹt", dường như có một đạo áp lực vô hình, đang kịch liệt đè nén không khí phía dưới, ngăn cách nơi này với xung quanh. Phía dưới màn sáng rực rỡ hình thành một khối vòng tròn đối xứng với phía trên cao, không ngừng lõm xuống tạo thành một hố sâu. Màn sáng rung động lắc lư liên tục, không ngừng vang lên tiếng "Xì xì xì". "Phá cho ta!" Nam tử mặt sẹo hét lớn một tiếng, bàn tay bấm pháp quyết liên tục, nhấn xuống phía dưới một cái. Phía trên màn sáng lập tức vỡ ra từng đạo khe hở hẹp dài, dường như muốn vỡ tan ra. Đúng lúc này, đột nhiên có một đạo lam quang xé gió từ phía dưới bay lên đánh vào vòng tròn phía trên bầu trời một tiếng "Boong" Kim Hoàn bị đạo lam quang kia đánh đến mức run lên mãnh liệt, những tia sáng màu vàng đất ở giữa cũng lắc lư một hồi, trở nên bất ổn. Màn sáng phía dưới áp lực chợt giảm, một lần nữa khôi phục nguyên trạng. Ánh mắt nam tử mặt sẹo trầm xuống, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một cung trang nữ tử dung mạo phi phàm lăng không bay vút lên, tay nàng cầm một thanh Tiên kiếm xanh thẫm. Bên cạnh nàng còn có một thanh niên mặc đạo bào xám trắng, song song bay cùng. Người kia lưng đeo Ngân sắc hồ lô, tay cầm Phù Trần Kim sắc, thân hình cao lớn, dung mạo tuấn lãng, thần thái thoạt nhìn không khác gì người thường, nhưng thực tế là một cỗ Khôi Lỗi cao giai hết sức sinh động. "Hắc hắc, Ngụy Tiên Khôi Lỗi." Nam tử mặt sẹo liếm liếm bờ môi, cười quái dị một tiếng. Dứt lời, gã khoát tay một cái, thu Kim Hoàn lại đeo vào tay. Thân hình gã loé một cái, bay về phía cung trang nữ tử cùng thanh niên đạo sĩ. Cùng lúc đó, nhân sự Thập Phương Lâu không cần chỉ huy cũng tự phân tán ra, không phóng tới màn sáng mà bay về các hòn đảo khác. Từ lâu bọn chúng đã nhận ra màn sáng rực rỡ này có quan hệ với bọn Vũ Sĩ Khôi Lỗi phân tán xung quanh. Nếu có thể đánh tan những Khôi Lỗi này liền có thể mở đường vào chủ đảo. Nhưng những tu sĩ Thánh Khôi Môn tự nhiên không để bọn chúng thực hiện được ý đồ, từ sớm đã từ chủ đảo bay vọt ra, phân thành mấy chiến đoàn, nghênh đón mọi hướng đám người Thập Phương Lâu. Giữa không trung, độn quang nổi lên bốn phía, âm thanh chém giết không ngừng vang lên. Tu sĩ Thập Phương Lâu phần lớn là bàng môn tán tu, thủ đoạn sử dụng cũng là thiên kì bách quái. Hướng Tây Bắc, có người mở ra Linh Thú Đại, thả ra mấy chục đầu hình thú kì quái hung ác. Mỗi một đầu đều to gần trăm trượng, khí thế như nước lũ, xông vào đạo quân Khôi Lỗi được thao túng bởi Thánh Khôi Môn, kịch liệt chém giết. Hướng Đông Nam, có người trực tiếp tế ra cây cổ phiên đen kịt hơn hai trăm trượng, từ trong thổi ra từng luồng gió đen sì như mực, gọt cốt âm phong, lập tức làm vô số đệ tử Thánh Khôi Môn tu vi không cao hóa thành bạch cốt. Hướng Tây Nam, có người mở ra một khối Bạch Hạp, thả ra vô số Hắc Vân Kim phong, phóng Phong Châm kịch độc về phía tu sĩ Thánh Khôi Môn. Tu sĩ Thánh Khôi Môn tuy thủ đoạn không bằng Thập Phương Lâu, nhưng một lòng bảo vệ tông môn, dũng cảm không sợ chết, huống hồ có số lượng lớn Khôi Lỗi phụ trợ, nhân số vượt xa Thập Phương Lâu, tạm thời chiếm thế thượng phong. Trên không trung, Linh thuyền màu đen vốn đang bày trận, nay nhao nhao phân ra, mặt ngoài Kim văn quang mang sáng rõ, từ những lỗ trống cực lớn phía dưới linh thuyền bắn ra từng cây Kim sắc Trường mâu lớn mấy trượng, mang theo trận trận tiếng tiêm minh phá xuống. Mấy trăm chiếc Linh chu vốn lơ lửng trong không trung nay Linh văn quang mang sáng rõ, đầu mỗi chiếc đều có một tòa pháp trận hình tròn, bên trong ánh sáng màu đỏ kịch liệt chớp động, không ngừng phun ra Hỏa quang. Từng đoàn hỏa cầu to như cối xay không ngừng bay ra, tập trung lại giữa trời, hóa thành một mảnh Hỏa Vũ Lưu tinh dày đặc, nghênh đón Kim sắc trường mâu giáng xuống. Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên liên tiếp! Kim sắc trường mâu cùng Hỏa cầu va chạm vào nhau, từ không trung kim quang, hỏa đoàn văng khắp nơi, hình thành một khung cảnh hỗn loạn Trên không trung một trời chém giết, phía dưới hải vực cảnh tượng cũng không khác là bao. Ngoại trừ những tu sĩ hỗn chiến bên ngoài, nhân sự Thập Phương Lâu dưới sự dẫn dắt của tu sĩ Chân Tiên cảnh xông thẳng tới, ý định đánh tan tám bộ Vũ Sĩ Khôi Lỗi, nhằm phá vỡ trận pháp. Phía bên ngoài, tại hướng Tây Nam cạnh một bộ Vũ Sĩ Khỗi Lỗi là một Viên Tháp. Ở đây đang có hơn trăm tên tu sĩ, lúc này tay đều nắm chặt từng cái phù lục màu vàng hoặc bạc, thần sắc khẩn trương nhìn chằm chằm vào không trung. Nơi đây đúng là chỗ Hàn Lập cùng Lân Cửu trấn giữ. "Bọn chúng đã đến, ước chừng hơn hai trăm tên, ở giữa dường như có ba gã tu sĩ Chân Tiên cảnh, còn lại đại bộ phận thực lực từ Đại Thừa trở xuống." Ánh mắt Lân Cửu nhìn về phía xa, chậm rãi nói. "Ba gã Chân Tiên liền để hai chúng ta đối phó, còn những người khác liền giao cho Thánh Khôi Môn tự mình đối phó a". Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, đáp lại. "Chính hợp ý ta." Lân Cửu gật đầu nói. Vừa dứt lời, thân hình hai người Hàn Lập đồng thời bắn lên, nghênh đón những tu sĩ Thập Phương Lâu kia. Nương theo tiếng ngâm tụng vang lên, phía trên đỉnh đầu Vũ Sĩ Khôi Lỗi phù lục bay đầy trời, tỏa ra quang mang mãnh liệt, từ trong bay ra vô số Linh văn trải rộng, hình thành vô số Khôi Lỗi hình dáng khác nhau. Đám người Thánh Khôi Môn cũng xông tới sát phía sau. Ba gã Chân Tiên cầm đầu Thập Phương Lâu, ở giữa là một nam tử tráng niên thân hình cao lớn, khí lực khỏe mạnh, bên trái là một người thấp lùn, thân hình gầy gò, từ trong áo choàng lộ ra một gương mặt đầy nếp nhăn, là một lão giả. Phía bên phải là một phụ nhân đẫy đà sung mãn, có lồi có lõm, theo lời Hô Ngôn đạo nhân nói là loại người ngực to mông lớn a. Trong ba người, ánh mắt lão giả nhìn hai người Hàn Lập , lông mày nhăn lại, tiếp theo nhịn không được nhẹ "Phì" một tiếng. "Làm sao vậy?" lông mày nam tử nháy một cái, hỏi. "Rõ ràng đụng phải đồng đạo Vô Thường Minh rồi, lại là thành viên mang mặt nạ màu xanh, thật sự có chút không may mắn. . ." lão giả cảm thấy xúi quẩy nói. "Trước đây ta có nghe nói qua quy củ đám người Vô Thường Minh kia, kẻ nào đeo mặt nạ màu xanh đều không phải kẻ bình thường, xem ra tránh không được một cuộc ác chiến rồi." nam tử cắn răng nói ra. "Các ngươi nói như vậy làm cho thiếp thân có chút lo sợ đấy. Bất kể thế nào đi nữa, cũng không thể để cho thiếp thân tự mình đối phó một người." phu nhân kia khẽ cười một tiếng, nói ra. "Tên mang mặt nạ đầu trâu kia dường như yếu hơn một chút, để một mình ta đối phó. Tên đầu hươu kia liền giao cho các ngươi." nam tử rất nhanh đưa ra mệnh lệnh. "Tốt, liền theo đạo hữu nói." lão giả lập tức đáp. Phu nhân đẫy đà kia mặt mày khẽ cong lên, vũ mị gật đầu cười. Hai bên lướt lại gần nhau, riêng những tu sĩ dưới Chân Tiên Cảnh tự giác phân tán ra, tránh khu vực Chân Tiên giao đấu, lao vào phía gần mặt biển ra sức chém giết. Nam tử khôi ngô lướt lên trước, phóng nhanh tới hướng Hàn Lập. Lão giả cùng phu nhân kia đồng thời lóe lên, một trái một phải đánh tới phía Lân Cửu. Lân Cửu hừ lạnh một tiếng, thân hình bỗng nhiên bay lên, cùng Hàn Lập tách ra, nhắm hướng hai người kia vọt tới. Lúc còn cách nhau, từ trong mắt nam tử khôi ngô tinh quang loé lên, tay áo phất lên, từ trong lòng bàn tay liền có một đạo ô quang bắn ra, bay đến Hàn Lập. Chỉ thấy đạo ô quang kia đột nhiên lóe lên, lập tức phóng đại gấp trăm lần, hóa thành một Cự Phủ to lớn như ngọn hắc sơn, nhắm đầu Hàn Lập bổ xuống. Lưỡi búa chưa đến, một cỗ phong áp kịch liệt kinh người đã gào thét tới, giữa hư không như bị tách làm đôi, không gian có chút bất ổn, dường như muốn đứt gãy ra. Thân hình Hàn Lập hơi chậm lại, dường như không nghĩ tới đối phương vừa ra tay đã dùng sát chiêu cùng hung cực ác như thế. Sau một khắc, trên cánh tay hắn hiện lên từng miếng Kim Lân, sau một tiếng hét to, quyền thủ kim quang đại tác, ngưng tụ thành một quyền, đập mạnh vào lưỡi búa. "Ầm ầm" một tiếng bạo vang nổ bể ra, nổi lên một trận cuồng phong, khí thế trùng trùng. Thân hình Hàn Lập rơi xuống hơn trăm trượng, hai chân đạp mạnh phía dưới mới ổn định lại thân hình. Cự Phủ kia tức thì ô quang ảm đạm, bay ngược trở về, hóa thành cây búa rơi vào trong tay nam tử khôi ngô kia. Nam tử bị Cự Phủ mang theo man lực tác động, không khỏi lùi về phía sau mấy bước, kinh sợ thốt lên: "Không ngờ các hạ lại là một Huyền Tiên" Hàn Lập không để ý đến gã, tay bắt một pháp quyết, thấp giọng đọc chú ngữ. Trước người đột nhiên ô quang chớp động, Chân Luân hiện ra, từ trong đó truyền ra Thủy Chi Khí Tức mãnh liệt, chính là Trọng Thủy Chân Luân. "Đi" Trong miệng hắn khẽ quát. Giữa không trung, Chân Luân phát ra tiếng "ông ông" mãnh liệt Trọng Thủy Chân Luân xoay tròn bay lên, hoa văn bên ngoài trở nên mơ hồ, bỗng nhiên vọt tới nam tử kia. Tốc độ đạo ô quang kia cực nhanh, lóe lên một cái đã đến trước người nam tử. Nam tử rùng mình, hai tay cầm lấy cán Cự Phủ, cánh tay khẽ động, hóa thành cự thuẫn chắn trước người. Cự phủ này được chế tạo từ nhiều loại khoáng thạch, trộn lẫn nhiều loại tài liệu Thổ thuộc tính, phía trên còn có phù văn chạm trổ, chính là một kiện Pháp bảo uy năng cực lớn. Xét về độ bền thì không thấp hơn bảo vật phòng ngự đỉnh giai chút nào. Hắn tự phụ ngăn trở một kích này tuyệt không thành vấn đề!