Vương Cẩm-đang-yêu-đương-với-học-sinh-cấp-3 chẳng cho thằng em mình trợ giúp hữu dụng gì, còn nhéo nó một trận, đuổi nó cút đi. Vương Siêu mếu mếu máo máo cút. Thế nhưng hắn suy nghĩ một chút, thực ra anh hai cũng chẳng có gì sai, tất cả mọi người, bao gồm cả chính hắn, đều cảm thấy Tạ Trúc Tinh sẽ không nhìn lọt hắn. Mấy tiếng sau Tạ Trúc Tinh gọi điện thoại lại cho hắn hỏi, “Buổi trưa videocall là muốn cho em xem cái gì?” Vương Siêu muốn giữ lại tạo niềm vui bất ngờ, bèn đáp, “Chờ em về thì biết, mua vé chưa? Ngày nào quay lại?” Tạ Trúc Tinh, “Vẫn chưa, mấy ngày nữa đi, khó có dịp về nhà.” Vương Siêu hết vui, buồn phiền bảo, “Thế em đừng có quay lại nữa, dù sao anh cũng rất bận.” Hắn muốn hỏi Tạ Trúc Tinh một chút về cái nhìn của cha mẹ cậu đối với hắn, lời chưa kịp ra khỏi miệng đã nuốt ngược lại, đối với hắn có thể có cái nhìn tốt cỡ nào? Thôi thà đừng nghe. Tạ Trúc Tinh cho rằng hắn nhất định sẽ hỏi, kết quả hắn chẳng nhắc tới lấy một chữ, ít nhiều gì cũng có chút thất vọng. Trong lòng hai người đều không vui, tán gẫu thêm vài câu rồi cúp máy, mỗi người tự ngồi đoán mò. Hai ngày sau, Tạ Trúc Tinh đặt vé máy bay về Bắc Kinh, không báo trước cho Vương Siêu. Cái trò không nói tiếng nào xuất hiện trước mặt đối phương tạo bất ngờ này cậu đã làm nhiều lần, nếu là người khác đã chán lâu rồi, có điều con hàng Vương Siêu lại rất dính chiêu này, lần nào cũng nhảy một phát cao ba mét. Ngồi trên chuyến bay về Bắc Kinh, vừa nghĩ tới việc sắp được nhìn thấy đôi mắt trợn tròn của Vương Siêu cậu liền vui vẻ không chịu nổi, cười trộm cả đường. Hạ cánh xuống sân bay thủ đô, mở di động ra định gọi điện cho Vương Siêu lừa hỏi xem hắn đang ở đâu, điện thoại chưa kịp gọi đi thì weibo đã nhảy lên một tin tức giải trí, “Trưởng nhóm IceDream Leo hẹn hò nữ thần douyin vào đêm khuya, tình yêu bí mật lộ ra ngoài sáng.” Vương Siêu chơi game tới hừng đông mới ngủ, Vương Cẩm đi làm, mình hắn cắm đầu ngủ ở nhà, chuông cửa kêu cả nửa ngày hắn mới nghe thấy, cho là shipper tới nên hắn cứ nhắm mắt nói vào hệ thống điện thoại nội bộ, “Vứt vào trong sân là được.” Bên kia nói, “Vứt cái gì? Mở cửa ra cho em.” Vương Siêu còn chưa tỉnh táo, nghĩ thầm, giọng của anh shipper này sao giống giọng bạn trai mình ghê, miệng nhanh hơn não tiện hề hề hỏi, “Anh đẹp trai, tán gẫu tí không?” Tạ Trúc Tinh ngoài cửa, “…” Vương Siêu miệng tiện thôi, tiện xong cũng chẳng có ý gì, “Ném hàng chuyển phát nhanh vào sân đi, bye bye.” Tạ Trúc Tinh, “… Được, vậy thì bye bye.” Rốt cuộc Vương Siêu cũng nghe ra, vèo một phát chạy tới bên cửa sổ nhìn xuống dưới, vội mở cửa sổ ra mừng rỡ gọi, “Anh đẹp trai! Vô chơi nè!” Anh đẹp trai vô không chơi, trước tiên đánh hắn một trận. Vương Siêu vốn chưa hề đọc được tin tức kia, lúc ngủ hắn chỉnh điện thoại qua chế độ yên lặng, Lưu Thông Minh gọi tới hắn còn không nghe thấy. Chẳng hiểu ra sao đã bị ăn đòn, sau đó hắn mới biết mình trở thành vai chính trong mấy tin lá cải, mở tin kia ra đọc, càng đọc càng tức, vội kêu oan, “Bố đây bị gài bẫy mà!” Hồi Tết lúc ca khúc mới của hắn đang tấn công các bảng xếp hạng, hắn có đi Thượng Hải tham gia một buổi biểu diễn thương mại, diễn xong ở lại trong khách sạn do ban tổ chức sắp xếp, mấy người diễn chung có gọi hắn đi đánh bài, hắn đánh mấy ván xong còn đi ăn khuya, lúc đó mới gặp cô hotgirl này. Hôm ấy hắn chỉ cảm thấy “nữ thần” có nhiệt tình hơi quá với mình, hắn là ngựa giống bị quản lý quen rồi, chẳng thèm để ý tới đối phương, cũng không nghĩ gì nhiều. Bây giờ báo đăng mới đột nhiên tỉnh ngộ, mấy bức ảnh được đăng đều đã canh kĩ góc độ, nhìn vào có vẻ hắn với cô hotgirl kia không chỉ biết nhau mà còn cực kỳ thân mật. Tạ Trúc Tinh chẳng hề tin nội dung bài báo lá cải này, chỉ là muốn tìm cớ đánh hắn thôi, mấy ngày rồi chưa đánh hắn, không nghe hắn khóc vài tiếng, hơi ngứa tay. Trước đây chưa từng vào nhà Vương Siêu, cũng là lần đầu tiên vào phòng hắn, trong phòng có một cây dương cầm, trên kệ sách không có sách mà bày đủ tượng binh lính to to nhỏ nhỏ, trên bàn thì la liệt mô hình lego. Nếu như bỏ qua áo khoác trên kệ áo thì chẳng có chút gì giống phòng của một người trưởng thành hết. “Đó là lần đầu anh gặp cổ á, trước giờ còn chưa từng nghe tới tên cô ta.” Vương Siêu chỉ vào tin tức kia khoa tay, “Em nhìn coi hình này sửa nè, bản thân cô ta đâu có đẹp vậy, ngực cũng không lớn vầy đâu, cái kiểu hotgirl này toàn là bơm, mấy con nhỏ hồi trước anh từng chịch lựa đại ai cũng đẹp hơn cổ.” Tạ Trúc Tinh lại đánh hắn một trận. Thật ra Vương Siêu biết Tạ Trúc Tinh không thật sự tức giận, đang đùa giỡn thôi, hắn cũng cảm thấy chơi rất vui nên phối hợp giả khóc, vừa khóc vừa bô bô nói hươu nói vượn, “Lạc Dương tốt quá ha, có bản lĩnh em đừng có quay lại nữa, một mình bố đây tự tại biết bao, muốn làm cái gì thì làm cái đó, muốn chơi với ai thì chơi với người đó, em về chỉ tổ phiền bố thôi.” Tạ Trúc Tinh nhéo mặt hắn, “Có phải phiền anh chim chuột với anh shipper không?” Vương Siêu da mặt dày, “Bố còn chuẩn bị chim chuột với anh trai bất động sản đây này!” Tạ Trúc Tinh mắng, “Anh cứ dâm đi.” Vương Siêu không cho là nhục mà còn vô cùng đắc ý, vểnh mông nằm úp sấp lên giường, “Biết rồi còn không mau lên, em không tới thì bố đi tìm người khác đó.” Lúc này còn mạnh miệng, chưa tới mấy phút đã bắt đầu vừa khóc vừa gào, “Không tìm không tìm, em đừng hung ác như vậy, anh đệt… Em là bố em là bố mà…” Lung ta lung tung gọi loạn một trận. Sướng thì sướng, sướng xong mông hắn liền đau, hai người cùng về nhà. Ngủ một giấc hôm sau dậy hắn vẫn chưa hết đau, ngồi còn không nổi, chơi game chỉ có thể nằm úp sấp mà chơi. Lưu Thông Minh biết Tạ Trúc Tinh quay lại liền hẹn gặp cậu, Vương Siêu không đi cùng. Tạ Trúc Tinh ra ngoài ăn cơm với Lưu Thông Minh, hàn huyên một vài chuyện quan trọng, về tới nhà đã là buổi chiều, Vương Siêu không còn chơi game mà nằm đó ngủ, vừa ngủ thỉnh thoảng lại còn thúc hông về phía trước, nhỏ giọng nói mớ, kề sát vào mới nghe được sơ sơ, đại khái chính là “Họ Tạ, bố chịch chết em”, lâu lâu còn cười “ha ha” hai tiếng, vô thức chìm đắm trong giấc mộng xuân của chính mình. Tạ Trúc Tinh cười tới đau bụng, sao có thể tồn tại một tên tiểu ngu ngốc như vậy nhỉ. “Bố ơi? Bố ơi!” bắt đầu ghi hình, “con gái hờ” của Tạ Trúc Tinh là một cô bé bốn tuổi đáng yêu. Cậu rất có kiên nhẫn ở chung với trẻ con, nhanh chóng được bọn nhóc tin cậy, không chỉ “con gái” cậu mà mấy em bé khác cũng đều rất yêu thích, trong hai ngày quay đầu tiên cậu đã trở thành người có nhân khí cao nhất trong mắt mấy nhóc. Sau khi lên sóng tập đầu, rating “Bố ơi!” đứng đầu danh sách các gameshow, độ thảo luận của Tạ Trúc Tinh gần như không hề kém đại thần Lương Tỉ. Bộ phim thần tượng cậu đóng chính hồi năm ngoái cũng lên sóng vào thời gian này, đến tập 3 tập 4 đã tiến thẳng vào ba vị trí đầu bảng xếp hạng rating. Đêm Xuân vãn cậu chỉ diễn hai phút trong chuỗi tiết mục, khi ấy rất nhiều người qua đường không để ý tin tức trên mạng đều không biết đây là tiểu thịt tươi ở đâu chui ra, bây giờ hai làn sóng mãnh liệt thống trị màn hình nhỏ này đã giúp cậu gây được một chút độ quốc dân. Lịch trình của gameshow trông trẻ là mỗi lần quay hai ngày hai đêm, hậu kỳ cắt nối biên tập chia thành hai tập phát sóng. Lúc ghi hình lần hai trên ti vi đã chiếu một tập, Vương Siêu cảm thấy mấy đứa nhóc cũng không đáng ghét như trong tưởng tượng, chạy đến trường quay coi một tí. Không coi thì thôi, coi xong về lại sinh ra hờn dỗi. Tạ Trúc Tinh quá dịu dàng với cô nhóc kia đi, nói gì cũng kêu một tiếng “Bảo bối”, hắn đứng bên cạnh nhìn một lúc lâu mà Tạ Trúc Tinh còn chẳng thèm chú ý tới hắn. Thích trẻ con như vậy, phải muốn làm cha tới mức nào? Hắn quên sạch lời hứa “tuyệt đối không nghĩ nhiều” của mình, điên cuồng ăn dấm chua của cô nhóc, còn ăn đến mức không thể ngừng lại. Đúng lúc này, anh cả hắn Vương Tề lại nói với hắn một chuyện. Có bộ phim điện ảnh Hollywood đề tài siêu anh hùng muốn tìm một diễn viên Trung Quốc đóng vai phụ, phía đầu tư trong nước nhắm tới Tạ Trúc Tinh. Tuy rằng nhất định chỉ là vai trò rót xì dầu, nhưng mà loại xì dầu này ai mà không muốn rót? Nếu như Tạ Trúc Tinh mà biết khẳng định sẽ muốn nhận, sẽ đi giành lấy. Vương Siêu không hề muốn cậu nhận chút nào. Fan hai nhà Tạ Vương đã lâu chưa chiến nhau, chẳng phải vì hoà giải mà là vì fan Tạ bành trướng, nhìn không lọt Vương Ngựa giống với fan Vương, trước đây động một chút là đấu đá cũng bởi vì hai người cạnh tranh tài nguyên, bây giờ idol đã bỏ xa ngựa giống mấy con phố, có gì hay mà đấu. Fan Vương cũng cảm thấy chênh lệch, Vương Siêu còn phấn khởi share bài tuyên truyền “Bố ơi!”, fan hâm mộ chỉ tiếc mài sắt không nên kim nói với hắn dưới bình luận “Siêu Siêu ơi cái đồ ngốc bạch ngọt, còn quạt gió giúp nữa? Người ta đã bay cao như vậy rồi!” Thế thì không cho Tạ Trúc Tinh bay cao như vậy nữa có phải được rồi không?